Mỹ Nguyệt và Huyền Thanh cùng đi ăn sáng, cùng Lâm Quốc Nghĩa nói rất nhiều chuyện, từ chuyện trường học đến đời sống. Lâm Quốc Nghĩa nghiêm khắc trong công việc ấy vậy mà luôn luôn dịu dàng và hiền từ trước mặt con cháu, quan tâm đến con cháu, đặc biệt là hai đứa cháu gái của mình, ông luôn dành một tình thương đặc biệt cho hai đứa.
Lý Thục An nhìn đồng hồ, cũng đã gần 9 giờ sáng rồi, Lý Thục An liền nói.
"Ba ông cháu muốn đi đến công ty trước hay là ăn cơm trước rồi đến công ty?"
Lâm Quốc Nghĩa không cần nghĩ ngợi nhiều, trả lời trước.
"Không cần nấu cơm đâu An, bố với hai đứa nhỏ đến công ty, họ có đặt ăn trưa tại khách sạn, con không cần lo."
Lý Thục An nghe vậy thì cười nhẹ, gật đầu dạ một tiếng rồi giục.
"Vâng ạ, thế hai đứa lên chuẩn bị đi, rồi đi cùng với ông."
Mỹ Nguyệt và Huyền Thanh ngoan ngoãn vâng lời rồi chạy lên phòng thay quần áo, chuẩn bị đồ cho buổi học tập thực tế bất ngờ này.
Khoảng 15 phút sau, hai đứa đã có mặt tại phòng khách, chuẩn bị đầy đủ đồ đạc như laptop, điện thoại để ghi âm, bút giấy,...
Sau đó, ba người cùng nhau lên xe xuất phát đến công ty tham quan. Ngồi trên xe, Mỹ Nguyệt lôi laptop trong túi xách ra, mở một file dữ liệu lên cho Lâm Quốc Nghĩa xem rồi hỏi.
"Ông nội, ông xem những vấn đề này của bọn con có ổn không ạ? Ông xem giúp tụi con với."
Lâm Quốc Nghĩa thấy một file dữ liệu được trình bày gọn gàng, rõ ràng, rất có học vấn giống như những người đã có kinh nghiệm đi phỏng vấn, đi đào tạo. Lâm Quốc Nghĩa tự hào vừa cười vừa nói.
"Được, được, để ông xem xem."
Lâm Quốc Nghĩa nhìn đọc của hai đứa cháu, cẩn thận xem xét, nêu ý kiến, nói thêm những phần cần bổ sung và nên hỏi trong quá trình tham quan cho Mỹ Nguyệt nghe. Huyền Thanh ngồi bên cạnh cũng cầm một cái laptop, vừa nghe vừa đánh vào file với tốc độ nhanh. Mỹ Nguyệt ngồi nghe chăm chú, đôi khi còn hỏi lại đôi chút những chỗ mình không hiểu, Lâm Quốc Nghĩa cũng từ tốn giải thích cho hai đứa nghe...
Một lát sau, cuộc thảo luận đã kết thúc, Lâm Quốc Nghĩa hài lòng vui vẻ khen ngợi.
"Dàn ý hai đứa làm tốt lắm, rất có logic và tính chuyên nghiệp. Hahaha, không hổ là cháu gái ông."
Đến nơi, cả ba bước xuống xe, Mỹ Nguyệt và Huyền Thanh ngơ ngác khi thấy công ty mà Lâm Quốc Nghĩa được mời. Đây mà là công ty cần góp ý để phát triển?
Công ty du lịch Hl, một công ty du lịch thuộc top đầu về ngành du lịch, rất có tiếng trong mấy năm trở lại đây. Mỹ Nguyệt với Huyền Thanh nhìn nhau không hiểu, Huyền Thanh tiến lên hỏi thầm Lâm Quốc Nghĩa.
"Ông nội, mình đến đúng công ty không ạ? Con thấy công ty này thì còn cần ông góp ý gì nữa ạ?"
Lâm Quốc Nghĩa bật cười, gõ nhẹ đầu cưng chiều Huyền Thanh.
"Ông già này còn chưa đến mức già rồi nhớ nhầm đâu. Chúng ta đi vào thôi."
Mỹ Nguyệt với Huyền Thanh bán tin bán nghi theo Lâm Quốc Nghĩa bước vào trong công ty. Bên trong, một người đàn ông trung niên tầm tuổi với Lâm Thịnh, tiến tới đón tiếp ba người Lâm Quốc Nghĩa.
"Cháu chào chú ạ, cháu là Nguyễn Trung Thành, con trai của ông Nguyễn Vũ Thanh ạ. Cảm ơn ông hôm nay đã đến công ty của chúng cháu ạ. Cháu hiện đang là chủ tịch của công ty HI, hôm nay rất mong được ông chỉ dạy ạ.".
Nguyễn Trung Thành lịch sự cúi đầu vừa nói vừa chào Lâm Quốc Thịnh.
Lâm Quốc Thịnh nghe được vậy thì khá hài lòng, nhưng khuôn mặt khá nghiêm nghị, không còn hiền từ như lúc ở ngoài kia với hai đứa cháu gái. Lâm Quốc Thịnh gật đầu, đưa tay ra bắt tay với Nguyễn Trung Thành, giọng từ tốn có phần nghiêm nghị.
"Chào cậu, tôi cũng nghe lão Thanh nói rồi. Hôm nay hai đứa cháu gái tôi cũng muốn đi cùng để học hỏi đôi chút, không biết có được không?"
Lúc này Nguyễn Trung Thành nhìn qua kỹ Mỹ Nguyệt và Huyền Thanh đứng ở đằng sau, tươi cười lịch sự đáp lại.
"Dạ, đương nhiên là được ạ. Mời mọi người cùng tham quan công ty ạ."
Lâm Quốc Nghĩa nghe được thì hài lòng hơn cả lúc Nguyễn Trung Thành tới chào hỏi mình, quay qua nhẹ nhàng nói với hai đứa cháu của mình.
"Hai đứa đi cẩn thận nhé, chăm chú lắng nghe học hỏi."
Thái độ dịu dàng khác hẳn khi chào hỏi với Nguyễn Trung Thành, khiến tất cả mọi người đồng thời ngạc nhiên với tốc độ lật mặt của Lâm Quốc Nghĩa.
Mỹ Nguyệt và Huyền Thanh vì đã quá quen rồi nên cũng không để ý mấy, ngoan ngoãn vâng lời Lâm Quốc Nghĩa, bật sẵn ghi âm trong điện thoại và giấy bút để ghi chép.