Trong biệt thự gió mát thổi nhẹ, trong phòng bên ngoài phảng phất là hai thế giới.
Bạch Hiểu Khiết khẩn trương đứng ở phòng khách, càng không ngừng nhìn xem thời gian, nàng đầu đầy mồ hôi, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt dao động không chừng.
Ngồi ở trên ghế sa lon Tôn Hạo Dương nhìn đồng hồ tay một chút, quả thực hoài nghi lên ánh mắt của mình, thời gian đã qua hai giờ, chủ nhân lại vẫn không có xuống tới ý tứ.
Nếu như không phải mơ hồ có thể nghe được trận trận tà âm, Tôn Hạo Dương đều muốn coi là người chính mình muốn gặp không ở nhà.