Chính hắn cũng không hiểu nổi vì sao lại đi đến chỗ này.
Đi đến chỗ này, còn lựa chọn im lặng nhìn toàn bộ.
Đã quên phải giúp nữ tử trong kia, cũng không có bất cứ hứng thú muốn biết Tô Sơ Tâm nói gì với nàng.
Một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm, khóa chặt nàng.
Rất lâu sau, hắn nhìn thấy Tô Sơ Tâm đi ra.
Không hề động đậy, cũng không có né tránh.
Rõ ràng nhận ra lúc Tô Sơ Tâm phát hiện ra hắn, ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc, rồi sau đó là bối rối nhẹ.
Tô Sơ Tâm vội mở miệng nói: "Cảnh Lương, sao huynh lại tới đây? Muốn phái người trợ giúp nàng? Nhưng mà, nếu Cẩm Lý biết, không biết có thể vì chuyện mấy ngày trước mà phát giận với huynh và muội không......"
"Đều là ta không tốt, lúc trước không nên nhiều chuyện với phụ vương cùng mẫu phi......"
"Hôm nay chúng ta giải thích với Cẩm Lý, huynh nói......"
"Thôi."
Tô Cảnh Lương ngắt lời Tô Sơ Tâm, rồi sau đó xoay người, mang theo vài phần không để ý nói:
"Huynh tới đón muội, cùng đi qua đó, không yên tâm về muội! Chuyện của nàng ta, ta không quản!"