Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 219: Chết mất thôi



Ôn Huyền bất chợt quay đầu lại nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô, anh bỗng đóng sầm cửa lại, không chút khách khí mắng: “Lưu ma1nh!”

Ôn Lưu Manh: “...”

Tiếng nước chảy vọng ra từ trong phòng tắm. Lục Kiểu cứ thể nhìn cảnh ấy, đột nhiên bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng, như thể đã bị cô gái lắm chiêu trò này đánh bại thật rồi.

Giây tiếp theo, anh kéo chắn tới, nhẹ nhàng đắp lên người cô.

Anh biết cô đã mệt mỏi lắm rồi.
Nghe âm thanh ấy, trái tim Ô2n Huyền như muốn bay lên.

Cô vừa cởi quần áo vừa đi tới cạnh giường, chiếm đóng chiếc giường này của anh, đến kh7i lên đến giường thì trên người cô chỉ còn một chiếc áo sơ mi.

“Chiếc giường đáng thương, vất vả cho mày rồi.” <7br>
Nói đoạn, cô còn “thương xót” vỗ về nó.
Trong phòng tắm, dòng nước lành lạnh không ngừng xối vào thân thể2 cao lớn rắn chắc của anh, chảy dọc từ trán xuống gò má, xuống cằm, cuối cùng đọng lại trên xương quai xanh, xoay tròn r0ồi mới rơi xuống, lướt

qua mỗi một điểm trên người anh.

Khoảng mười phút sau, anh quây khăn tắm màu trắng vào nửa người dưới rồi mới đi ra.
Đường chân trời dần hiện lên màu trắng ngà.

Lúc bọn họ về đã là hai, ba giờ sáng rồi.

Gần như Lục Kiêu không ngủ, lúc tắm xong, anh lấy khăn ẩm lau mặt và cổ cho cô, cuối cùng ôm cô chợp mắt một lúc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.