Tiếng sấm đùng đoàng, trên đường quốc lộ tối đen, t1hỉnh thoảng mới có một chiếc xe đi qua.
Cơn mưa trong đêm hoàn mỹ che giấu mọi âm thanh và hình ảnh ở đây. khỏi vũ trụ.
Bên này thì sấm đánh đùng đoàng, vô số âm thanh hỗn tạp vang lên trong đêm đen, hết tiếng này đến tiếng khác, kèm đó là những động tác kịch liệt liên miên.
Đó là sự tuôn trào bộc phát, dây dưa bất tận trong những cảm xúc yêu thương, đau đớn, lưu luyến và tác thành. Một chiếc 2xe con màu trắng lao vụt qua đường.
Cần gạt nước gạt qua gạt lại trên kính xe, tài xế nhìn sa mạc Gobi đen ngòm ở bốn bề xung7 quanh, sau đó thu ánh mắt về.
Đến tận khi trên không trung vang lên tiếng sấm rền và lóe lên tia chớp, anh ta mới nhìn thấy 7một chiếc xe đang đỗ trên sa mạc, ở ngay cách đó không xa. Đó là một chiếc xe việt dã, chỉ có điều không biết chuyện gì đang 2xảy ra, từ xa nhìn lại, trong chiếc xe ấy hơi lắc lư.
Tài xế giật mình, nhìn lại thì chiếc xe ấy đã biến mất trong màn mưa, k0hông nhìn thấy gì nữa, như thể tất cả chỉ là ảo giác của anh ta.
Cuối sa mạc Gobi là thành thị xa xôi, nhìn từ trên xuống như một biển đèn, dòng xe qua lại, tạo thành một vệt sáng màu vàng, nối liền với dải ngân hà trên nền trời, giao thoa một cách hoàn mỹ, như muốn vươn ra Nhưng có một số người, một khi đã gặp, và thậm chí là từng được sở hữu, vậy thì làm sao có thể từ bỏ được nữa.
Cô có thể đón nhận bóng tối, nhưng đó là khi chưa được nhìn thấy ánh sáng.
Gió đêm thổi tới, mang đi những tiếng rên loáng thoáng của một cô gái.
Đêm ấy như một bí mật giấu trong bóng tối, không một ai hay biết.
Ngày hôm sau, không biết là vào lúc nào, Ôn Huyền tỉnh lại vì cảm giác đau nhức khắp người.
Tóm lại đó là cảm giác đó rất khó chịu, chỉ động đậy thôi cũng là điều khó nhằn đối với cô, bởi vì nó tác động đến phận yếu ớt nào đó.