Đã thể ngôi sao nữ k1ia còn gọi phu nhân của thủ trưởng Lục là mẹ, ông ấy là người biết rõ nhất điều đó có ý gì.
Quả nhiên vào giây tiếp theo, bà Lục 2cả giận nói: “Quá quắt, thật là quá quắt! Dám bắt nạt cả con dâu nhà họ Lục chúng tôi, quả là không coi ai ra gì?” Sau đó, mọi người chỉ thấy quý bà kia kéo Ôn Huyền đi ra ngoài, tới cạnh n2gười đàn ông uy nghiêm ấy và nói: “Ông nó à, người này mắng con của chúng ta thì thôi đi tôi cũng nhịn, nhưng cậu ta còn có ác ý với con 0gái
chúng ta, hôm nay tôi nhất định phải đòi lại công bằng, không thể nhẫn nhịn được!”
Đúng là cái thứ xấu xa dơ bẩn! Ông Tăng - diễn viên có danh tiếng trong ngành điện ảnh Bắc Kinh, cũng không nhịn được nữa, giáng bàn tay vào đầu Lữ Đào, nổi giận mắng: “Cái thằng trời đánh, đúng là không biết trời cao đất dày, làm ra cái
chuyện trơ tráo như vậy! Tao phải đánh chết mày!”
Mấy cái tát giáng xuống, khuôn mặt Lữ Đào đỏ lựng, mất sạch mặt mũi, nhưng chẳng dám động đậy gì. Bà Lục vừa dứt lời, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Người đàn ông họ Lữ như muốn hóa đá, đứng đực ra đó, không dám nhúc nhích gì.
Ôn Huyền đứng ngay bên cạnh quý bà kia, còn quý bà ấy thì lại gọi “ông nó à”, không phải gọi thủ trưởng Lục thì còn là gọi ai được nữa? Lữ Đào đần mặt7 ra, cái, cái gì cơ? Nhà họ Lục?
Nhà họ Lục này có quan hệ thế nào với thủ trưởng Lục?
Câu trả lời đã bày ra trước mắt, m7ặt mày anh ta lập tức tái nhợt, mồ hôi chảy ròng ròng. Lữ Đào mặt cắt không còn một giọt máu, biểu cảm cứng đờ, khóe mắt vô thức giật giật.
Giờ phút này, anh ta chỉ còn lại sự đờ đẫn khi biết thân phận của cô.
Con dâu của thủ trưởng Lục, cũng có nghĩa là, khi tất cả mọi người tưởng rằng người bạn trai của cô ở Thanh Hải chỉ là con tép, trên thực tế lại là vương giả... Chỉ có một mình anh ta biết là lần này mình tiêu đời rồi.
Ông Lục nghiệm mặt nhìn, hơi lạnh tản ra từ người ông lan tỏa khắp hành lang, ngay cả chậu hoa lan trên bệ cửa sổ cũng như phủ một lớp băng.