Vưu Vật

Chương 922: Ra mặt giúp đỡ




Qua điện thoại, Châu Dị cũng cảm nhận được sự bực bội của Bùi Nghiêu.
Bùi Nghiêu nói xong, Châu Dị bên này im lặng.
Không nghe thấy Châu Dị đáp lại, Bùi Nghiêu nghĩ là tín hiệu điện thoại gặp trục trặc, liền đưa điện thoại ra xa tai kiểm tra, thấy tín hiệu bình thường, lại áp điện thoại vào tai.
"Châu Dị?"
"Châu Dị, ông có nghe thấy tôi nói không?"
"A Dị?"
"Dị?"
Bùi Nghiêu đổi đủ cách gọi, cuối cùng chỉ còn lại một tiếng nghiến răng ken két: "Mẹ kiếp!"
Bùi Nghiêu không nhịn được buột miệng chửi thề, Châu Dị bên này khẽ bật cười.
Cuối cùng cũng nghe thấy tiếng Châu Dị, Bùi Nghiêu nhíu mày: "Đến nước này rồi mà ông còn tâm trạng đùa giỡn à?"
Châu Dị trêu chọc: "Bị bắt vì lý do gì?"
Bùi Nghiêu nói: "Họ tình nghi tôi buôn bán chất cấm."
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Châu Dị vụt tắt, giọng nghiêm nghị: "Cái gì?"
Bùi Nghiêu: "Kể ra thì dài dòng lắm..."
Chuyện này, bản thân Bùi Nghiêu cũng thấy mơ hồ.
Anh ta chẳng làm gì cả, chỉ cùng Khúc Tích đến quán bar uống vài ly.
Ai ngờ vừa ra khỏi quán bar đã bị cảnh sát tóm, nói tình nghi anh ta buôn bán chất cấm.
Là doanh nhân, Bùi Nghiêu chưa bao giờ dính dáng đến những thứ không nên đụng.
Ngay cả trên địa bàn của mình anh ta cũng không dây vào, huống hồ là ở nước ngoài.
Bùi Nghiêu kể sơ qua tình hình cho Châu Dị, rồi nói: "Tôi cần một luật sư."
Châu Dị trầm giọng đáp: "Tôi sẽ sắp xếp giúp ông."
Bùi Nghiêu ngừng một chút, rồi nói thêm: "Tôi không sao, ông liên hệ trước xem có ai giúp bảo lãnh Khúc Tích ra ngoài không, ở đây xui xẻo quá."
Châu Dị nhíu mày: "Tôi sẽ làm ngay."
Hai người nói chuyện ngắn gọn rồi Châu Dị cúp máy.
Ban đầu Châu Dị tưởng Bùi Nghiêu chỉ là nóng tính gây gổ với ai đó, không ngờ lại dính đến chất cấm.
Cúp máy, lo Khương Nghênh sẽ lo lắng, Châu Dị liền kể sơ qua tình hình cho cô nghe.
Khương Nghênh hơi nhíu mày: "Anh có quen luật sư nào bên đó không?"
Châu Dị đáp: "Bây giờ anh sẽ gọi cho Thorne."
Khương Nghênh: "Ừ."
Châu Dị: "Yên tâm, Bùi Nghiêu và Khúc Tích sẽ không sao đâu, cảnh sát làm việc dựa trên chứng cứ, nếu không đủ chứng cứ, họ sẽ không làm càn."
Khương Nghênh mím môi: "Em không sao, anh cứ liên hệ với Thorne đi."
Khương Nghênh vừa dứt lời, Châu Dị vẫn lo lắng cho cô, liền cầm điện thoại ra sân gọi cho Thorne.
Điện thoại vừa kết nối, chưa kịp để Châu Dị lên tiếng, Thorne đã nói trước: "A Dị, tôi biết cậu gọi muốn nói gì, tôi có thể giúp Bùi Nghiêu liên hệ luật sư, nhưng tình hình bên này cậu cũng biết, tôi không dám chắc có thể bảo lãnh anh ta ra ngoài..."
Thorne là người khá thật thà.
Làm được đến đâu, nói đến đó.
Mối quan hệ của anh ta ở Positano quả thực không rộng.
Anh ta chỉ là người bình thường, kinh doanh một nhà nghỉ nhỏ kiếm sống, dàn xếp mấy việc lặt vặt thì được, chứ dính đến chất cấm thì quá phức tạp.
Không phải anh ta không muốn giúp, mà là thực sự lực bất tòng tâm.
Thorne nói thật lòng, Châu Dị im lặng một lúc.
Một lát sau, Thorne như chợt nhớ ra điều gì: "A Dị, hay là cậu hỏi anh trai cậu xem? Tuy anh ấy đến đây chưa lâu, nhưng quan hệ của anh ấy rất rộng, lần trước nhà nghỉ của anh ấy bị vu oan về vấn đề an toàn thực phẩm, anh ấy chỉ mất chưa đầy hai tiếng đã giải quyết xong..."
Thorne nói xong, Châu Dị nhíu mày: "Tôi biết rồi."
Cúp máy, Châu Dị suy nghĩ một hồi, rồi gọi cho Châu Diên.
Châu Diên không đổi số, chuông vừa reo vài tiếng đã được bắt máy: "Alo, A Dị."
Châu Dị không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: "Anh có quen luật sư nào bên đó không?"
Châu Diên trả lời rất sảng khoái: "Có, sao vậy?"
Châu Dị: "Bùi Nghiêu uống rượu ở quán bar bị cảnh sát bắt nhầm, cần anh giúp một chút."
Châu Dị vừa dứt lời, Châu Diên không chút do dự: "Anh biết rồi, giờ anh sẽ liên hệ luật sư đến đó."
Châu Diên đồng ý dễ dàng như vậy, ngược lại khiến Châu Dị hơi nhíu mày: "Là tình nghi buôn bán chất cấm, không phải chuyện nhỏ."
Châu Diên bình tĩnh đáp: "Chỉ cần cậu ta không làm, chắc chắn sẽ không có chuyện gì."
Châu Dị trầm giọng nói: "Cảm ơn anh."
Châu Diên nghe vậy hơi ngẩn người, sau đó mỉm cười, đáp lại lời cảm ơn của cậu em trai: "Ừ, coi như cậu nợ anh một lần."
Cả hai đều là người thông minh.
Châu Diên không nói coi như bù đắp cho những chuyện trước kia, chính là đang bày tỏ thái độ của mình, chuyện cũ đã qua rồi.
Châu Dị ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên cao, khẽ cười: "Ừ."

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.