Ngoài việc cài người cho Cẩu đồng tri, người của Tấn vương còn nhắm vào Lê Thanh Chấp.
Ban đầu, Lê Thanh Chấp chỉ là một tú tài nhỏ bé, bọn họ căn bản không để vào mắt, nhưng người bọn họ chiêu mộ ở phủ Hòa Hưng đưa lên một số sách, kể một số chuyện về Lê Thanh Chấp.
Theo lời người này, Lê Thanh Chấp rất được Trương tuần phủ và Cẩu đồng tri coi trọng, con trai của Cẩu đồng tri còn được nuôi dưỡng ở nhà hắn, ngoài ra, Lê Thanh Chấp còn viết một số sách, đều là nịnh hót Trương tuần phủ và Cẩu đồng tri.
Cách đây không lâu, Nhà in họ Thẩm xuất bản “Tuyển Tập Truyện Thiếu Nhi” do Lê Thanh Chấp viết, nghe nói có liên quan đến Trương tuần phủ.
Nếu cài người bên cạnh người này, nói không chừng có thể gây chút phiền phức cho Trương tuần phủ và Cẩu đồng tri.
Còn về việc làm thế nào để cài người bên cạnh Lê Thanh Chấp, chắc chắn vẫn phải dùng mỹ nhân kế.
Đáng tiếc Lê Thanh Chấp không ra khỏi nhà!
Phần lớn thời gian Lê Thanh Chấp đều ở nhà và trường học của hắn, hầu như không ra ngoài, bọn họ không có cơ hội ra tay, chỉ đành nghe theo ý kiến của thuộc hạ, phái người đi quyến rũ cha của Lê Thanh Chấp.
Kết quả… ngay cả cha của Lê Thanh Chấp, một lão già ế chổng vó cũng không mắc câu.
Người của Tấn vương thật sự có chút tức giận.
Hồng Huy càng tức giận hơn.
Người của Tấn vương tìm được một số trợ thủ ở phủ Hòa Hưng, cũng thật trùng hợp, trong số những người này, có Hồng Huy.
Năm ngoái sau kỳ thi huyện, Hồng Huy bị tước bỏ công danh, nhưng vì nhà họ Hồng đưa đủ bạc, hắn ta không phải ngồi tù.
Mất mặt lớn như vậy, lại còn gặp phải chuyện này… Hồng Huy không thể ở lại huyện Sùng Thành, liền rời khỏi huyện Sùng Thành, nương nhờ một vị quan đã cáo lão hồi hương, giúp làm một số việc không thể đưa ra ánh sáng, ví dụ như cho vay nặng lãi.
Trong thời gian đó, hắn ta quay lại huyện Sùng Thành một chuyến, còn để mắt tới Phương Tử Tiến, muốn Phương Tử Tiến làm thuộc hạ cho mình, muốn dùng tỷ tỷ của Phương Tử Tiến để lấy lòng người khác, leo lên quan hệ.
Đáng tiếc tỷ tỷ của Phương Tử Tiến đã nhảy sông tự vẫn, chỉ còn mỗi Phương Tử Tiến đến nương nhờ hắn ta.
Hồng Huy giúp vị lão đại nhân kia làm việc rất tốt, người của Tấn vương thiếu người, vị lão đại nhân kia liền tiến cử hắn ta.
Hắn ta xúi giục người của Tấn vương đi đối phó với Lê Thanh Chấp, còn đích thân chạy một chuyến đến huyện Sùng Thành, tìm Thẩm Hủ Nương, để Thẩm Hủ Nương đi quyến rũ Lê Lão Căn.
Chỉ cần Thẩm Hủ Nương có thể gả cho Lê Lão Căn, hắn ta có rất nhiều cách để đối phó với Lê Thanh Chấp.
Không nói gì khác, trước khi Lê Thanh Chấp tham gia kỳ thi Hương mà g.i.ế.c c.h.ế.t Lê Lão Căn, là có thể khiến Lê Thanh Chấp không thể tham gia kỳ thi Hương.
Sau đó, còn có thể khống chế Thẩm Hủ Nương, để nàng ta đi quyến rũ Lê Thanh Chấp…
Nếu Lê Thanh Chấp dây dưa không rõ với mẹ kế, thì hắn xong đời!
Nhưng mà… tên Lê Lão Căn đó, sao lại không mắc bẫy?
Cũng tức giận không kém, chính là người mà Yến quận vương phái đến.
Khoảng thời gian này, một số người dưới trướng Tấn vương đã âm thầm đầu quân cho Yến quận vương hoặc tỏ ý muốn theo Yến quận vương, Yến quận vương cũng biết được một số chuyện của Tấn vương.
Ví dụ như Tấn vương định đối phó với Trương tuần phủ.
Yến quận vương lập tức cài người của mình vào trong số những người này, còn về việc muốn làm gì… đương nhiên là giúp Tấn vương đối phó với Trương tuần phủ, sau đó lại vạch trần chuyện này.
Người của Yến quận vương, thậm chí còn muốn làm lớn chuyện hơn nữa, ví dụ như xúi giục người của Tấn vương g.i.ế.c c.h.ế.t Cẩu đồng tri, như vậy khi chuyện vỡ lở, Tấn vương vốn đã đang trên đà xuống dốc, sẽ không còn khả năng lật ngược tình thế!
Nhưng vẫn là câu nói đó, toan tính của bọn họ đã thất bại.
Những điều này, Lê Thanh Chấp không hề hay biết.
Lúc này hắn đang ngồi đối diện với Cẩu đồng tri, nhìn khuôn mặt đen sạm và thân hình gầy gò của Cẩu đồng tri, không khỏi cảm thán.
Khoảng thời gian này, Cẩu đồng tri e là đã rất vất vả.
Cẩu đồng tri kỳ thực rất dễ bị người khác ảnh hưởng, Cẩu phu nhân thì còn đỡ, dù bà có chút tâm cơ thích gây sự, nhưng dù sao cũng xuất thân từ gia đình quyền quý, tự cao tự đại sẽ không làm những chuyện không ra gì, những người phụ nữ bên ngoài thì khác.
Những người phụ nữ đó sau khi tìm mọi cách bám víu Cẩu đồng tri, chắc chắn sẽ có mưu đồ, người thân của họ cũng có thể sẽ ỷ thế h.i.ế.p người.
Không nói người khác, chỉ nói Thẩm Hủ Nương… nếu Lê Lão Căn thật sự cưới Thẩm Hủ Nương, anh em nhà Thẩm Hủ Nương, rất có thể sẽ mượn danh hắn tác oai tác quái.
Cuối cùng, những chuyện này chắc chắn sẽ tính lên đầu hắn!
Nghĩ vậy, Lê Thanh Chấp tiếp tục hù dọa Cẩu đồng tri: “Đại nhân, Trương tuần phủ có nói riêng với ta, rằng Tấn vương gần đây hành sự có phần điên cuồng, còn cài không ít người bên cạnh ông ấy…”
Cẩu đồng tri nghe vậy giật mình.
Sau khi lăn lộn nhiều năm trên quan trường, ông phát hiện ra rằng người trên quan trường, rất nhiều chuyện không nói rõ ràng, mà chỉ “nhắc nhở” vài câu.
Những gì họ nói với người khác, có thể chỉ là một chiếc lá, nhưng dưới chiếc lá đó, có thể là cả một cái cây.
Lê Thanh Chấp nói với ông điều này, có phải là do Trương tuần phủ chỉ thị?
Trương tuần phủ có phải đang nhắc nhở ông?
Người phụ nữ đó có chút không đúng… trước đây tuy ông không thích đối phương, nhưng có người thích mình, ít nhiều cũng có chút đắc ý, nên cũng không nghĩ nhiều, bây giờ… ông phải đi điều tra một chút.
Cẩu đồng tri ở lại huyện Sùng Thành năm ngày.
Năm ngày này ông trò chuyện kỹ lưỡng với Lê Thanh Chấp, tiện thể cũng xem xét tình hình của con trai mình.
Con trai ông không chỉ học hành chăm chỉ ở chỗ Lý tú tài, mà còn dạy học cho học sinh của tiểu học Sùng Thành, giúp đỡ chăm sóc đám Lê Đại Mao …
Đây quả thực là đứa con trai hoàn hảo mà ông hằng mong ước!
Vậy nên… trước đây con trai ông gặp vấn đề, đều là do ông?
Khi biết vợ mình không đưa con trai đến chỗ tiên sinh mà Lê Thanh Chấp giới thiệu, ông nên kịp thời đổi tiên sinh cho con trai!
TBC
Nhưng bây giờ như vậy cũng tốt.
Người của Tấn vương rất có thể đã nhắm vào ông, con trai ông ở lại huyện Sùng Thành, sẽ an toàn hơn rất nhiều. Cẩu đồng tri lo lắng rời khỏi huyện Sùng Thành.
Thời gian thoắt cái đã đến ngày mười lăm tháng hai.
Ngày này Sùng Thành tiểu học được nghỉ, mấy đứa Cẩu Anh cũng được nghỉ.
Lê Thanh Chấp dậy sớm, liền thấy hai đứa con trai đứng bên cạnh chuồng gà cho gà ăn: “Đại Bảo, Nhị Bảo, hai đứa ăn nhiều vào, mau lớn nhé.”
“Đại Bảo, Nhị Bảo, ta bắt giun đất cho hai đứa, hai đứa nhất định phải lớn hơn những con gà khác!”
“Đại Bảo, Nhị Bảo…”
Lê Đại Mao, Lê Nhị Mao đặt tên cho hai con gà mà bọn họ ấp ra là Đại Bảo, Nhị Bảo, đối với hai con gà này, hết sức quan tâm chăm sóc, Lê Thanh Chấp còn có chút ghen tị.
Đang nói thì bên ngoài có người gõ cửa.
Lê Thanh Chấp mở cửa, liền thấy Cẩu Anh xách một cái giỏ tre đi vào: “Ta mang Kim Phụng, Ngân Phụng nhà ta đến tìm Đại Bảo, Nhị Bảo chơi.”
Cẩu Anh dùng thuốc nhuộm màu đỏ nhuộm một chỏm lông trên đầu hai con gà của mình, không sợ nhận nhầm, liền vui vẻ thả chúng vào chuồng gà của Đại Bảo, Nhị Bảo.
Thường Thúy, Triệu Tiểu Đậu và Tiền Trường Sinh, cũng đều làm dấu hiệu cho gà của mình, những con gà này ban ngày đều được nuôi chung với nhau.
Khi Tiền Trường Sinh đến, giỏ tre đựng gà con không phải do tự hắn xách, mà là do người hầu nhà họ Tiền xách, nhưng người hầu nhà họ Tiền sau khi đặt giỏ tre xuống liền rời đi, không nán lại nhà Lê Thanh Chấp lâu.
Bọn họ biết Lê Thanh Chấp không thích có người ngoài trong nhà.
“Lê huynh.” Tiền Trường Sinh vừa vào sân, liền chào hỏi từng người một.
Lê Thanh Chấp mời Tiền Trường Sinh ăn sáng, rồi lại thấy Kim Tiểu Diệp lại nhìn Tiền Trường Sinh.
Tuy ánh mắt Kim Tiểu Diệp nhìn Tiền Trường Sinh, không khác gì ánh mắt nàng nhìn Phương Cẩm Nương, nhưng Lê Thanh Chấp chưa từng bị Kim Tiểu Diệp nhìn như vậy vẫn có chút chua xót.
Tiền Trường Sinh rất nghe lời, luôn cố gắng phơi nắng.
Hiện giờ hắn quả thực đã không còn là người mặt trắng như ngọc nữa.
Nhưng mà… Tiền Trường Sinh trước đây, trông có vẻ xanh xao ốm yếu, phụ nữ nhìn thấy hắn, phần lớn là thương hại, chứ không thấy hắn anh tuấn bao nhiêu.
Bây giờ thì khác, làn da của Tiền Trường Sinh hơi đen đi một chút, khí sắc tốt hơn rất nhiều, trông lại càng ngày càng tuấn tú!
Vẫn chưa đủ đen, hắn không tin Tiền Trường Sinh phơi nắng thêm chút nữa, mà vẫn anh tuấn như vậy!
……
Lê Thanh Chấp trong lòng có chút ít cảm xúc, nhưng kỳ thực hắn rất rõ ràng, Kim Tiểu Diệp và Tiền Trường Sinh không có gì cả.
Hắn bảo Tiền Trường Sinh phơi nắng, kỳ thực cũng là vì muốn tốt cho Tiền Trường Sinh.
Tiền Trường Sinh trước kia ăn ít lại không vận động, suốt ngày ru rú trong nhà không ra ngoài, thân thể rất yếu, còn bị thiếu canxi.
Mùa đông tuy không nóng, nhưng nên phơi nắng nhiều một chút mới tốt.
Nói đến chuyện này… trước kia Tiền nhị phu nhân còn lo lắng con trai ra ngoài phơi nắng bị gió thổi sẽ sinh bệnh, kết quả thấy khí sắc con trai ngày càng tốt… bà hận không thể cho con trai ngày nào cũng phơi nắng dưới ánh mặt trời.