Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 24



Bầu không khí lúc này có chút lúng túng, mọi người cũng không ngờ rằng có thể rút được một lá bài Tử Thần, thật là kỳ quặc, cũng quá xui đi, tuy nhiên nữ 
Một nhanh chóng lên tiếng để điều chỉnh bầu tâm trạng, nói rằng cũng chỉ là một trò chơi, nhưng nam Bốn lại lẩm bẩm nói vậy sao lá bài của mấy người lại chính xác như vậy, cuối cùng mọi người giải tán trong không khí không hề vui vẻ, mỗi người đều trở về phòng ngủ của mình.
Ban đêm, nữ Một và nam Một ngủ chung một phòng, nam Hai cũng nhân cơ hội này để tỏ tình với nữ Hai, có vẻ đã nghĩ đến lá bài của sự giàu có khi nãy, nữ Hai vốn đang do dự lập tức đồng ý ngay lập tức, hai người cũng ngủ cùng một phòng, những người còn lại thì ngủ riêng.
Nữ Ba đã lấy bộ bài để lại chỗ cũ cho gọn gàng là người cuối cùng trở về phòng, cô ta cũng tắt đèn phòng khách, vừa muốn vào phòng ngay tại lối cua cô ta đã thấy nam Bốn, anh ta đang ôm đầu ngồi xổm xuống không hề nhúc nhích, nữ Ba hỏi một vài câu nhưng không thấy chút phản ứng nào, chỉ cảm thấy rằng chắc có thể tâm trạng anh ta không tốt lắm lập tức quay về phòng trước, lúc đó máy quay dần dần quay sang, phóng to đôi mắt trống rỗng của nam Bốn.
[ Nam Bốn này là đang muốn làm gì sao?]
[ Nam Bốn chắc chắn sẽ là nạn nhân đầu tiên a!]
[Những lá bài mà bọn họ chơi cũng thật là đáng sợ!]
Cũng vào lúc đó Kiều Nại đã ăn hết bỏng ngô của mình, cô lập tức lấy ly coca bên cạnh uống liên tục, cảm thấy hiện tại mọi thứ đều đang rất ổn, dường như cô cũng không sợ hãi lắm.
Ngày hôm sau, mọi người đều ngủ rất ngon, nam Một và nữ Một đề xuất nên ở đây chơi thêm vài ngày trước khi trở lại trường, bây giờ không phải lo lắng về chuyện nơi ở, những người khác cũng vui vẻ đồng ý, chơi cả buổi sáng, đến buổi trưa, nữ Hai lập tức phát hiện ra nam Bốn đã biến mất, không có ai trong phòng, ở chỗ này tín hiệu cũng rất yếu, hoàn toàn không thể liên lạc được, mọi người chỉ nghĩ rằng nam Bốn đã tự rời đi, vì gần đó có quốc lộ có thể đón xe.
Nam Bốn là một người hướng nội cũng không hòa nhập với nhóm, mọi người cũng không để ý nhiều, tuy nhiên là một nhiếp ảnh gia trong nhóm, nữ Ba tự mang camera đã chụp rất nhiều bức ảnh cho mọi người, cô ta đột nhiên phát hiện ra rằng tất cả các bức ảnh liên quan đến nam Bốn đều đã đã mất, tuy nhiên mỗi người đã từng chạm vào camera khi xem ảnh, chẳng lẽ là bị ai đó xóa nhầm chăng? 
Tuy nhiên, liên tục lại xuất hiện liên tiếp chuyện quái dị, nam Hai đột nhiên thấy có người đứng ở ngoài cửa sổ vào nửa đêm, ngày hôm sau lúc xế chiều, nữ Hai cũng đột nhiên biến mất, mọi người phát hiện một ông lão gần đó, ông ta nói đã thấy một nữ sinh đi xe ngang qua, nam Hai nghĩ có lẽ nữ Hai có chuyện gấp, mối quan hệ giữa bọn họ vẫn chưa được ổn định, nam Hai cảm thấy chút thất vọng, rất nhanh nữ Ba lập tức phát hiện ra rằng những hình ảnh của nữ Hai cũng đã biến mất.
Cho đến đêm thứ ba, nữ Một và nam Một đều bị treo cổ trước cửa sổ phòng ngủ, lúc này mọi người mới bắt đầu hoảng loạn, cảnh tượng này đến bất ngờ và không kịp đề phòng, khiến rạp chiếu phim vang lên những tiếng hét chói tai và cũng không ít những âm thanh chửi rủa..
Kiều Nại cũng bị dọa giật mình, cô không bị phim kinh dị hù dọa, mà bị dọa sợ do tiếng hét của những người khác QAQ.
Kiều Nại - Người vừa mới nhập tâm vào bộ phim lập tức lấy lại tinh thần, đã phát hiện ra những đôi phía trước đã ôm nhau thắm thiết, Kiều Nại nhìn Hình Sâm một cái, không biết có là do ánh sáng xanh có vấn đề không, nhưng nhìn sắc mặt Hình Sâm rất tái nhợt, môi mỏng mím chặt.
Có vẻ như Kiều Nại đã nhận ra sự lo lắng của Hình Sâm, cô vội vàng lấy hộp bỏng ngô của Hình Sâm đặt vào tay anh, Hình Sâm lấy vài miếng ăn, trực tiếp đem hộp bỏng ngô trong tay của mình đưa cho Kiều Nại, chồng lên hộp bỏng ngô đã hết của cô, tỏ ý kêu Kiều Nại ăn.
Phần bỏng ngô này vốn là của Hình Sâm, Kiều Nại cũng không thể ăn một mình, lập tức nhích cả người lại gần Hình Sâm một chút, sau đó đặt hộp bỏng ngô ở giữa hai người: "Chúng ta cùng ăn nha!"
Mặc dù đa số thời gian là Kiều Nại ăn, nhưng Hình Sâm cũng phối hợp rất nhịp nhàng lâu lâu bóc vài miếng, cuối cùng hai người cũng trông giống như đang xem phim cùng nhau, không phải là những người xa lạ nữa.
[ Các bước kéo gần mối quan hệ bước một: Cùng ăn chung!]
[ Mẹ, phim này thật đáng sợ, tôi không dám nhìn nữa!]
[ Wow wow wow, Kiều Nại và Hình Sâm không ôm nhau ư, còn tôi thì phải ôm chặt lấy bạn cùng phòng không tha!]
Lúc này, trong phim nữ Ba bất chợt nhớ ra điều gì đó, lập tức lấy camera ra, quả nhiên đã phát hiện rằng không còn bức ảnh nào về cặp nam nữ Một, cô ta lập tức đem chuyện này nói, nghi ngờ rằng nam Bốn và nữ Hai cũng có thể đã xảy ra chuyện, nam Hai cho biết không thể chấp nhận được sự thật này, nam Ba đề xuất đi tìm họ trong biệt thự.
Ba người bọn họ chia nhau đi tìm kiếm, nữ Ba phụ trách tìm trong khu vực chung, nhưng cho dù là dưới sô pha, trong tủ TV hay dưới bàn cũng đều không thấy ai, tuy nhiên dưới góc nhìn của khán giả thì lập tức phát hiện ra dấu vết giống như tóc và vết máu khô, mà nữ Ba cũng rất nhanh đi tìm từ phòng khách đến nhà bếp.
Nhìn tới đây Kiều Nại chớp mắt một cái, đột nhiên nắm lấy tay Hình Sâm, chỉ về một hướng, nói: "Nhìn kìa, đó là UFO!", lần này khiến cho anh camera cũng hoang mang, quay ống kính sang chỗ khác nhưng vẫn không phát hiện điều gì hết! UFO đâu ra?
Hình Sâm cũng nhìn về hướng Kiều Nại chỉ, nhưng anh không ngốc tới mức có thể nhìn thấy UFO thực sự, sau đó lập tức nghe thấy một loạt tiếng hét chói tai ở hàng ghế phía trước, nữ Ba và cả khán giả đều hét lên, trong phim cùng ngoài phim đều có người giật mình, nguyên nhân là nữ Ba đã tìm thấy đầu của nữ Hai trong tủ đông bên dưới tủ lạnh.
[ A a, tôi sợ tới mức quăng luôn cả điện thoại!]
[ ??? Chuyện gì đã xảy ra? Tôi vừa nhìn thấy cái UFO bay đi.]
[ Ha ha ha, Kiều Nại có thể báo động trước việc này thật là tuyệt!]
[ WTF? Làm sao mà Kiều Nại biết? Đây cũng thật quá xuất sắc đi!]
Thời điểm Hình Sâm quay đầu lại, nữ Ba đã bị dọa sợ đến mức choáng váng, nam Ba nghe tiếng cũng chạy tới, hai người bọn họ tìm thấy chân tay bị chặt đứt của nữ Hai trong một ngăn khác, hốt hoảng la cứu mạng.
Lúc này, nữ Ba và nam Ba phát hiện không thấy nam Hai, cũng không có manh mối nào trong phòng của nam Bốn.
Ma xui quỷ khiến kiểu gì, Hình Sâm thấp giọng hỏi "Em nghĩ nam Bốn sẽ ở đâu?”
Kiều Nại uống một ngụm coca: "Hẳn là ở dưới tầng hầm."
Hình Sâm: "?"
Quần chúng trên mạng: "??"
Anh camera: "???"
Đầu óc mọi người lập tức mơ hồ, tầng hầm hả? Bọn họ đâu có thấy cái tầng hầm nào đâu?
Hiện giờ, nữ Ba nói nếu đã tìm thấy được thi thể của nữ Hai, vậy thì ông lão kia thực sự rất đáng nghi, rốt cuộc nam Hai đã đi đâu? Cô ta đi tới cửa sổ nhìn thấy được cảnh tượng mờ mờ ảo ảo quanh ông già lang thang kia, trong tay đối phương đang cầm một cái rìu lớn, nhìn bọn họ với ánh mắt đáng sợ, không có xe ở chỗ này, căn bản là họ không có chỗ trốn.
Sau khi suy nghĩ một hồi, nữ Ba nam Ba quyết định khóa trái cửa lại, tiếp tục ở trong biệt thụ tìm kiếm manh mối, cuối cùng bọn họ đã thật sự phát hiện ra một lối vào tầng hầm dưới chân cầu thang được ẩn giấu dưới một tấm thảm, vẻ mặt hai người họ dần trở nên nghiêm trọng soi đèn pin đi xuống, trong lúc mơ hồ còn nghe thấy phía dưới phát ra âm thanh kẽo kẹt của gỗ, không ngừng vang lên.
Thấy vậy, Kiều Nại lặng lẽ nắm tay Hình Sâm, Hình Sâm nhất thời cũng nâng cao cảnh giác.
Góc quay cũng dần dần kéo gần lại, phát hiện có cái gì đó đang ngồi trên ghế bập bênh, phía trên cái ghế, chính là cái thi thể của nam Bốn đang vô cùng thê thảm, thân thể có rất nhiều vết cắt, máu chảy đỏ cả sàn nhà, thi thể và ghế bập bênh đang không ngừng chuyển động….
Hình ảnh này khiến người khác rùng mình, trong phút hàng ghế phía trước lại phát ra âm thanh nôn mửa, Hình Sâm cũng cảm thấy dạ dày khó chịu, ngay cả miếng bỏng ngô trong miệng cũng không còn ngọt nữa, coca cũng dần mất đi hương vị, anh có chút đau đầu lập tức đưa tay lên, như muốn ấn ấn Thái dương, cảm giác thật khó chịu, người cũng có chút choáng váng.
Sau đó, Hình Sâm lập tức rơi vào một cái ôm ấm áp, Kiều Nại nhìn Hình Sâm như sắp xỉu tới nơi, gần như theo bản năng đứng dậy ôm người kia vào lòng, đôi tay nhỏ bé còn không quên vỗ vỗ vai anh, dịu dàng nói: “Đừng sợ, tất cả đều là giả.”
Hình Sâm cũng từ từ bình tĩnh lại, nói: “Cảm ơn.”
Trên mùi Kiều Nại có một mùi ô mai rất ngọt ngào, Hình Sâm cũng cảm giác mình dễ chịu hơn rất nhiều, thấy giọng nói Hình Sâm cũng bình thường trở lại, Kiều Nại lập tức buông anh ra, dùng tay đỡ đầu Hình Sâm hỏi: “Bây giờ anh thấy như thế nào rồi?”
Bốn mắt nhìn nhau, quả thực có chút thân mật, Hình sâm không hề để lộ ra bất cứ cảm xúc gì, anh cầm lấy tay Kiều Nại đang đặt lên má mình, giữ nó lại trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng nhấn nói: "Nại Nại, tôi ổn."
Kiều Nại buông lỏng cười một cái: “Vậy thì tốt!”
Hình Sâm đột nhiên hít một hơi thật sâu, cẩn thận thăm dò hỏi: “Tôi có thể ôm em nữa không?”
Kiều Nại có chút không hiểu: “Hả?”
Hình Sâm rủ mắt xuống, có chút mờ ám nói: “Giống như vừa lúc nãy vậy.”
Vừa dứt lời, tay của Hình Sâm lập tức siết chặt, kéo Kiều Nại vào trong lòng ngực, dưới bóng tối của rạp chiếu phim, hai người ôm nhau chặt lấy nhau, cổ tay chạm vào nhau.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.