Sau mười lăm phút rốt cuộc trận đấu súng nước cũng kết thúc, kết thúc với sự chiến thắng của các khách mời nữ! Ba người họ đập tay nhau để ăn mừng!
Từ Giai Mạn: “Yah!”
Nguyễn Ti Anh: “Yah!”
Kiều Nại: "Yahh!"
[ Ha ha ha ha, mọi người chơi thật vui vẻ!]
[ Sầm Lâm Vũ cũng thật đáng thương, cả người cũng đần luôn rồi!]
[ Đầu của Triệu An Kha sắp biến thành cái tổ gà luôn rồi!]
[Sự thật đã chứng minh đoàn kết mới là chân ái!]
Thấy mọi người đang ngồi nghỉ ngơi trên bãi cát, nhân viên làm việc vừa đúng lúc xuất hiện, đề nghị các khách mời tham gia các hoạt động trượt nước, mỗi người ít nhất cũng phải chơi một loại, có nhiều loại khác nhau trong khu vực, bao gồm các loại đặc biệt như trượt thẳng xuống 90 độ cực kỳ hồi hộp còn có một loại cũng cùng chiều cao là loại 75 độ, cũng như các loại khác như trượt dạng bậc thang, còn có loại trượt xoắn ốc mà trẻ nhỏ rất thích.
Sầm Lâm Vũ và Triệu An Kha chia ra chọn trượt thẳng xuống với góc 75 độ và góc 90 độ, Nguyễn Ti Anh và Từ Giai Mạn thì lựa chọn trượt dạng bật thang, Kiều Nại chỉ nhìn qua hai loại này rồi đi tìm một loại khác, vì trượt thẳng xuống quá cao và trượt bậc ba cũng không kém phần k.ích thích, thậm chí lực đẩy còn mạnh hơn so với trượt thẳng xuống, quan trọng nhất là hai loại này đều làm cho người ta khiếp sợ….
Cuối cùng, Kiều Nại đến nơi có rất nhiều trẻ em đang chơi – cầu trượt xoắn ốc! Trượt xoắn ốc được chia thành ba mức độ cao khác nhau, mỗi mức đều có ba hướng khác nhau, các em nhỏ thường chơi ở mức độ trung bình và thấp, chỉ có trẻ lớn hơn một chút mới chơi ở mức cao nhất, tất nhiên là Kiều Nại sẽ chọn loại cao nhất, cô không muốn đi theo mấy bạn nhỏ ở mức thấp QAQ.
Hình Sâm thì trực tiếp hơn cô, Kiều Nại chơi cái gì thì anh liền chơi cái đó, dẫu sao thì cũng không có yêu cầu nào bắt buộc các khách mời nam phải chơi các loại khó, hơn nữa từ trước tới nay Hình Sâm cũng không hề quan tâm người ta sẽ nhìn anh như thế nào, cũng vì Hình Sâm quá mức đẹp trai nên người khác nhìn
anh cũng chỉ đơn giản là ngưỡng mộ chứ không có ánh mắt khác thường nào.
Nước ở khu vực này chỉ vừa tới eo, tạm thời đưa phao bơi cho nhân viên khu đó giữ, trước hết Kiều Nại và Hình Sâm đi trong nước vài bước, sau khi thích ứng liền leo lên cầu thang, khi đứng ở dưới họ thấy nó cũng không cao lắm, ít nhất là không cao như các loại cầu trượt thẳng xuống, nhưng khi đứng ở trên đó có thể cảm giác được cầu trượt này quả thật rất cao.
Hai người phải mất khoảng năm phút để mới tới được cửa trượt xoắn ốc cao nhất, kiên nhẫn đứng xếp hàng, Kiều Nại tò mò nhìn xuống bên dưới sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, mà tất nhiên là Hình Sâm không sợ độ cao, thậm chí khi Kiều Nại nhìn xuống dưới, anh vô thức đặt tay lên thanh lan can mà cô đang dựa, dường như lo lắng rằng cô sẽ ngã xuống, tầm mắt lạnh lùng nhìn xuống dưới, cái gì cũng không quan tâm.
Một lúc sau, khi Kiều Nại đã quen với độ cao, một lần nữa thò đầu ra nhìn xung quanh, đối với mọi thứ xung quanh đều rất tò mò, chợt chú ý đến cầu trượt đối diện: “Hình Sâm, trong chậu hoa kia có camera, là đang quay chúng ta sao?”
Hình Sâm: "Hả?"
Khung bình luận: "Ở đâu?"
Kiều Nại lập tức đưa tay chỉ nhưng Hình Sâm vẫn không nhìn thấy, ngược lại nhìn thấy Kiều Nại đang tiến về phía trước quá nhiều, kéo người lại, mà để đáp lại Kiều Nại tổ chương trình còn đặc biệt cắt màn hình, khung bình luận mới phát hiện Kiều Nại nói thật, camera còn lắc lắc để chào Kiều Nại, lúc này Hình Sâm mới chú ý, thật không thể tưởng tượng nổi.
Tuy nhiên Hình Sâm còn chưa kịp suy nghĩ rằng tại sao Kiều Nại lại phát hiện ra, thì đã đến lượt bọn họ chơi cầu trượt, đây cũng là lần đầu tiên nhân viên phụ trách trò chơi nhìn thấy một người cao lớn như vậy trượt trên cầu trượt dạng xoắn, thế nhưng bọn họ vẫn rất chuyên nghiệp dạy một vài động tác cho Hình Sâm
Hình Sâm: “Tôi trượt xuống trước đón em, em cứ trược sau tôi.”
Kiều Nại: "Được!"
Rất nhanh, Hình Sâm lập tức “vèo” một cái trượt xuống, nhìn người ở dưới vẫy vẫy tay, Kiều Nại cũng nằm ngang trên cầu trượt, hai chân chụm lại, hai tay để chéo trước ngực, bắt đầu trượt xuống, ban đầu vẫn khá tốt, nhưng càng về sau, tốc độ càng lúc càng nhanh theo vòng xoay.
Có một phút Kiều Nại rất hối hội khi đã để cho Hình Sâm đón mình, cô thấy hơi hoảng sợ khi phát hiện ra không thể dừng lại, lỡ như sẽ đá bay người khác vậy thì cô sẽ bị lên án...
Cảnh tượng kinh khủng đến mức nhất thời Kiều Nại không dám nhìn.
Nhưng ngay sau đó, cả người cô lại rơi vào vòng tay ấm áp của ai đó.
Hình Sâm gần như không hề tốn sức đã đỡ được Kiều Nại, đem cả người cô ôm lên, Kiều Nại – người có ý chí sống mạnh đến mức ôm chặt lấy cổ Hình Sâm, trong lúc đang mơ hồ mở mắt ra, đập vào mắt chính là người trước mắt đang chậm rãi nở một nụ cười.