Xuyên Toa

Chương 152: Thoải mái



Chương 152: Thoải mái

"Đã hiểu được, cảm ơn Aomine san."

"Không sao, ngươi có chí tiến thủ là tốt nhưng không phải ai cũng có thể vào được Zone, ngươi phải vào một hoàn cảnh éo le nào đó thúc đẩy ngươi mạnh lên ngươi mới có khả năng sử dụng được nó."

Nói xong, Aomine còn không nhìn Tuấn, trực tiếp rời khỏi nơi này, bỏ mặc Tuấn một mình đứng trong sân bóng.

Tuấn cười lắc đầu.

"Xem ra muốn vào được Zone cũng không phải chuyện dễ dàng."

Nói xong, Tuấn bước ra khỏi sân bóng rổ, chân đi về một hướng nào đó không biết.

...

Mở mắt ra, lúc này Long Vũ đã trở lại thế giới thực trong khi đang ngồi thiền, có thể bảng hệ thống đã xuất hiện trước mặt cậu nhưng cậu lại không để ý chăng, dù sao bảng hệ thống xuất hiện là in ở trong mắt, không phải nhắm mắt là không nhìn thấy được.

"Thật ảo diệu, chỉ nhắm mắt thiền có nửa tiếng thôi là trở về thế giới thực luôn rồi, bây giờ nên làm gì đây, có nên đi du lịch khắp thế giới hay không, dù sao thời gian cực kì ít ỏi."

Sau một lúc suy nghĩ, Long Vũ quyết định có một chuyến đi khắp thế giới.

Cho dù không có khả năng hoàn thành việc này, nhưng dù sao vẫn so ở yên một chỗ tốt hơn, nghỉ ngơi đã đủ nhiều, một ngày là tinh thần đã phấn chấn hơn, Long Vũ quyết định đi du lịch khắp thế giới.

Không cần chuẩn bị gì nhiều, chỉ cần đỉnh cao cùng một thẻ ngân hàng màu đen, Long Vũ đã có khả năng đi khắp thế giới.

"Đỉnh cao, đỉnh cao."

Chuẩn bị sẵn sàng, tấm thẻ ngân hàng màu đen đã nằm trong hòm đồ, có thể lấy ra bất cứ lúc nào, nhân tố còn thiếu chính là đỉnh cao, Long Vũ chỉ kêu hai tiếng thì đỉnh cao lập tức đáp lời, có điều ở khá xa.

"Đỉnh cao tới đây chủ nhân, đang đến."

Chỉ vài giây sau thì cửa phòng ngủ của Long Vũ mở ra, đỉnh cao nhảy nhảy vào.

"Chủ nhân tìm đỉnh cao có việc gì."

"Ta dự định đi du lịch, ngươi đã hấp thu tri thức của thế giới này, cho ta một gợi ý xem nên đi nơi nào."



"Xin chờ đợi, xin chờ đợi,"

Lúc này mắt của đỉnh cao sáng lên, một âm thanh kì lạ vang lên từ bên trong đỉnh cao, âm thanh của máy móc, âm thanh của tương lai.

Chỉ mất tầm hai giây thì âm thanh đó ngừng lại.

"Đã tìm được năm nước khác nhau cho chủ nhân, đầu tiên chính là đất nước chủ nhân đang ở, nơi đây có cực kì nhiều món ăn ngon, chủ yếu là các món ăn không tập trung ở một chỗ mà phân bổ khắp đất nước."

"Mỗi khu vực sẽ có một bản sắc riêng, một văn hóa riêng, một món ăn riêng, chủ nhân có thể đi hết đất nước này rồi mới bắt đầu nghĩ đến việc đi đến nơi khác."

Nghe phân tích của đỉnh cao, Long Vũ cảm thấy có lý, dù sao hiện tại chỉ có thời gian ít ỏi là khoảng một tuần trở xuống, có khi chỉ có một ngày, cho nên phải lựa chọn chỗ gần để đi.

"Thế thì chúng ta nên đi nơi nào trước, gần gần một tí, dù sao không biết có bao nhiêu thời gian để có thể du lịch trọn vẹn."

"Theo như thông tin đỉnh cao có được thì nơi gần nhất cách đây không xa, tòa Bitexco, nơi này được xây dựng khá lâu, phải nói cực kì lâu, cách đây đã hơn năm ngàn năm, cho nên có giá trị lịch sử nhất định, bên trong có rất nhiều cửa hàng cũng như các quán ăn nhà hàng với nhiều món ăn khác nhau."

"Nếu chủ nhân muốn du lịch để ăn thì tòa Bitexco này là một lựa chọn không tồi, thức ăn ở bên trong tòa Bitexco này được đánh giá rất cao, rất nhiều người đã từng trãi nghiệm qua và đưa ra đánh giá rằng nếu có thể thì mỗi ngày sẽ ăn ở nơi này."

"Tòa Bitexco sao, được, nơi đầu tiên của chúng ta là tòa Bitexco, đi thôi nào."

Dứt lời, Long Vũ nhảy ra khỏi giường, đỉnh cao lập tức nhảy lên vai của Long Vũ.

Long Vũ bắt đầu thay một bộ đồ đơn giản, đi đến khu để xe, leo lên xe rồi phóng thẳng ra ngoài.

Chạy đến cổng, Long Vũ ngừng lại.

"Đỉnh cao, ta không biết đường, ngươi chỉ đường đó nha."

"Tuân lệnh chủ nhân."

Đỉnh cao mở miệng ra, một sợi dây điện cắm thẳng vào chiếc xe, lập tức hai mắt đỉnh cao sáng lên.

"Kết nối hoàn thành, địa điểm xác nhận, bắt đầu quá trình di chuyển."



Ngay lập tức giọng nói của đỉnh cao xuất hiện ở phần âm thanh của xe, bản đồ lập tức xuất hiện trước mặt Long Vũ.

"Xe đã ở chế độ tự động lái."

Nói xong, Long Vũ còn chưa kịp phản ứng thì xe tự chạy, thậm chí Long Vũ còn không đặt tay lên vô lăng hay đạp chân lên chân ga.

Xe chạy với một vận tốc bình thường trên đường cao tốc, chậm rãi chạy đến địa điểm đã được xác định, tòa Bitexco.

Khoảng chừng lúc lâu thì Long Vũ thấy được tòa Bitexco, tòa tháp to lớn hùng vĩ, nhìn khá cũ xưa, có lẽ đã được sửa chữa qua một lần nên có hơi chút hiện đại hóa.

"Đó chính là Bitexco sao, sống mười tám năm chưa bao giờ đến nơi này, xem ra phải hưởng thụ mới được."

Rất nhanh xe chạy đến khu vực của tòa Bitexco, khu vực này cực kì rộng lớn, xe vừa chạy vào khu vực thì đỉnh cao đã kết nối với hệ thống của khu Bitexco này, chiếc xe lập tức chuyển hướng, chạy đến chỗ đỗ xe.

Bãi đỗ xe cực kì hiện đại, xe chạy đến trước bãi đỗ thì tiếng hệ thống của khu vực Bitexco vang lên.

"Mời người lái xe rời khỏi chiếc xe, mời người lái xe rời khỏi chiếc xe."

Long Vũ lập tức xuống xe, đi đến phần đường đi bộ bên cạnh, đỉnh cao lúc này cũng nhảy ra khỏi xe, nhảy lên vai của Long Vũ, mất kết nối với xe nhưng xe cũng có trí thông minh nhân tạo.

Nó đã được kết nối với hệ thống của khu vực Bitexco nên tự động chạy vào, chiếc xe vừa chạy vào thì lập tức có thứ gì đó quét toàn xe, ở trên đầu Long Vũ cũng xuất hiện một drone, bắt đầu quét toàn thân Long Vũ.

Sau khi quét xong, nó bay xuống trước mặt của Long Vũ.

"Đã nhận diện thành công, chào mừng Long Vũ đến với khu du lịch Bitexco, chúc Long Vũ có một chuyến du lịch vui vẻ."

Nói xong drone bay đi mất, Long Vũ cũng khá bất ngờ nhưng mặc kệ, đỉnh cao lúc này chỉ dẫn Long Vũ đi vào.

Đứng trước cửa ra vào, nơi này đúng là lịch sử từ năm ngàn năm trước, nhìn cực kì lỗi thời.

Mặc kệ, Long Vũ bước vào, bắt đầu chuyến hành trình hưởng thụ của mình ở thế giới thực.

Bước vào bên trong, không có bất kì một người phục vụ nào, tất cả đều hoàn toàn bằng hệ thống của khu vực Bitexco.

Biển chỉ dẫn xuất hiện trước mặt Long Vũ, Long Vũ cùng đỉnh cao bắt đầu đi theo sự hướng dẫn của khu vực Bitexco.

Đầu tiên là đến khu mua sắm, có rất nhiều đồ lưu niệm cũng như các hãng thời trang, điện thoại cũng như thiết bị điện tử đồ ở trong này, có thể mua sắm.



Nhưng việc Long Vũ đi du lịch là suất phát từ việc ăn nên mặc kệ những thứ này.

Tầng qua tầng qua tầng, thẳng cho đến tầng thứ năm mươi thì mới đến khu ẩm thực.

"Chủ nhân, theo như thông tin thì kề từ tầng thứ năm mươi đến tầng thứ sáu mươi là khu vực ẩm thực, bất kì nhà hàng nào, quán ăn nào đều đặt ở trong khoảng mười tầng này, chủ nhân có thể thưởng thức theo tầng hoặc muốn ăn gì thì đi tầng đó."

Nghe xong Long Vũ hài lòng gật đầu, bắt đầu chuyến hành trình ăn hết Bitexco của mình, do ở cấp độ hai nên sức ăn của Long Vũ đã vượt xa người thường, mỗi quán, mỗi nhà ăn một phần thì ăn hết cái Bitexco cũng chưa no.

...

Sau ngày mà Tuấn gặp gỡ Aomine, đội bóng rổ này bắt đầu cuộc hành trình huyền thoại của mình trên mùa giải bóng rổ cấp quốc gia dành cho trường trung học phổ thông.

Cả đội bóng nắm giữ thành tích bất bại khi gặp các đội tuyển khác nhau mà không có thế hệ kì tích, sau khi chiến thắng đội tuyển trường Seihou với thành tích là bảy mươi ba so với bảy mươi mốt, một chiến thắng sít sao thì cuối cùng vào được vòng loại cuối cùng trước khi tiến vào tứ kết.

Đội tuyển mà bọn họ phải đối mặt chính là trường Shutoku, đội tuyển có cho mình một trong năm thế hệ kì tích, Midorima Shintaro, người có khả năng ném bóng ba điểm với tỉ lệ trúng là một trăm phần trăm không trượt phát nào.

Đối mặt với một áp lực như vô hình, cả đội bóng tiếp tục tập luyện hết mình để có thể đối đầu với một trong năm thế hệ kì tài.

Cho dù họ đã từng đối đầu với một người nhưng người đó không hề sử dụng hết khả năng của mình, với một trận bóng như thế này thì chắc chắn rằng đối thủ sẽ sử dụng hết khả năng của mình.

Tuấn, lúc này đang ngồi trên ghế dự bị, do lần đầu tiếp xúc với bóng rổ nên khả năng chơi bóng của Tuấn không được tốt, đành phải ngồi trong dự bị.

Trước khi trận đầu bắt đầu, cả hai đội đang ở trong phòng chờ.

"Đối thủ của chúng ta lần này là Shutoku, có lẽ mọi người đã nắm được hết thông tin nhưng một khi đối mặt với họ mới biết được sự đáng sợ của thế hệ kì tài."

Người đang nói lúc này là Riko Aida, huấn luyện viên của đội bóng này, tất cả mọi người lúc này đều đang trầm mặc.

"Nhưng không sao, chúng ta đã đi đến bước này không lí nào chúng ta lại bỏ cuộc, nên trận này hãy dành thắng lợi, nào hô to chiến thắng trước khi bắt đầu nào."

Riko đưa tay ra, bắt đầu mọi người cũng hăng hái lên đặt tay vào.

"Chiến thắng."

Hô to xong, sĩ khí như được thêm vào, mọi người bắt đầu tỏa ra một khí thế của cường giả, bắt đầu bước vào sân bóng rổ.

PS: Những gì mình viết về các địa điểm du lịch chỉ có năm mươi phần trăm là đúng sự thật thôi nhé, lấy hình mẫu của ngoài đời mà thôi, mọi người đọc thấy khác thì đúng rồi đấy, nó phải khác thôi, do mình lấy niên đại của thế giới Long Vũ là một tương lai kĩ thuật cao, vượt xa thời đại.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.