Xuyên Toa

Chương 163: Hành động và tìm kiếm 1



Chương 163: Hành động và tìm kiếm 1

Thành phố Pewer lúc này nhìn như bình tĩnh nhưng thực chất đang cuồn cuộn sóng ngầm, lúc trước ranh giới không có bất kì ai canh gác nhưng bây giờ đã xuất hiện người canh gác, hơn mười người mỗi một nơi tiến vào.

Thậm chí còn thiết lập khu kiểm tra giống như lúc Long Vũ ở Ash, muốn tiến vào phải thực hiện kiểm tra, kiểm tra hoàn tất có thể vào.

Nhưng những người lại này không hề hay biết rằng dưới lòng đất có một nhóm người định đào xuyên qua thành phố này.

"Đã đến đâu rồi."

"Chỉ huy, gần rồi, sắp đến chỗ được đánh dấu."

"Rất tốt, tạm thời nghỉ ngơi, chỉ cần chiếm thành công nơi này, bọn chúng sẽ không cách nào biết được mình đã bị xâm chiếm."

Lúc này ngồi ở dưới lòng đất, có gần năm trăm luân hồi giả ngồi ở đây, trước mặt là một MA (mobile amor) thuộc loại đào đường hầm của một người thuộc nhóm trinh sát.

Chỉ tốn một ngày thời gian bọn họ đã đào đến phía dưới trạm kiểm soát thông tin chính của thành phố này.

Chỉ cần kiểm soát nơi này, bước đầu tiên trong việc xâm chiếm thành phố một cách im lặng đã thành một nữa.

"Những người có kĩ năng hack, chuẩn bị đi, chiều nay tiếp tục, phải bố trí kết giới, ngặn chặn tiếng động phát ra, sau đó đánh cho bọn chúng phản ứng không kịp."

Hồng Phúc đẩy mắt kính lên, ánh mắt hơi híp nói.

Xung quanh năm mươi người có khả năng hack gật đầu, âm thầm chờ đợi nhiệm vụ, một khi chiếm được thành phố này thì việc làm chứng minh nhân dân là một điều hết sức đơn giản.

"Koga, còn bao lâu nữa là đến."

"Chỉ huy, đoán chừng nửa tiếng nữa là đến phía dưới trạm kiểm xoát, bây giờ cũng cách khá gần, muốn hay không đào lên luôn rồi mai phục xung quanh."

"Được, ngươi cùng Eimi thảo luận, tìm kiếm địa phương không người rồi đào lên, ta thông báo đội kết trận chuẩn bị."



"Đã rõ chỉ huy."

Người tên Koga lúc này gật đầu, nhanh chóng tìm kiếm ai đó, Hồng Phúc lúc này mở bảng chat lên, thông báo cho nhóm thông tin để nhóm thông tin gửi cho đội kết trện.

Còn về việc tại sao Hồng Phúc không tự mình làm như thế, bởi Hồng Phúc không biết ai ở đội kết trận, bọn họ không muốn mình bị lộ ra bài tẩy, cho dù bây giờ làm đồng đội nhưng chỉ làm đồng đội ở thế giới hiện tại mà thôi, ai biết được khi tiến vào thế giới khác gặp nhau có niệm tình đã từng làm chiến hữu, hay nhớ thương rồi g·iết.

Kể cả những kẻ thuộc đội thông báo cũng không biết chân diện mục của những người thuộc đội kết trận, bọn họ chỉ giao tiếp thông qua một người trung gian, một người quen thuộc với một người thuộc đội kết trận.

"Bảo đội kết trận chuẩn bị sẵn sàng, Koga chuẩn bị đào một đường đi lên."

Nhắn xong Hồng Phúc đứng lên nhìn tất cả mọi người.

"Tất cả mọi người giải tán, ai muốn đi đâu thì đi đâu, nên nhớ đừng nên đi lẻ, những người có nhiệm vụ tại thân thì ở lại, còn những ai không có thì đi đâu thì đi."

Hồng Phúc đang muốn cho nhóm kết giới giải tỏa, bởi nếu như cả đám cùng đi, một khi đội kết giới đi lên trên, xem những ai còn thiếu là biết ai ở trong đội kết giới.

Hồng Phúc không muốn làm mất lòng mọi người.

Nghe được lời nói của Long Vũ, có kha khá người nghi hoặc, chẳng lẽ không phải đi cùng nhau hay sao, tự nhiên tách ra làm chi nhưng vẫn có một số người hiểu rõ hành động của Hồng Phúc.

Chưa đến năm phút, mọi người đã giải tán, chỉ còn lạ chưa đến một trăm người ngồi ở đây.

Trong lúc suy nghĩ thì tin nhắn của Koga đến.

"Chỉ huy đã đào hoàn tất, tiếp theo là làm gì."

"Ngươi trở về, tiếp tục đào về phía trạm kiểm soát, để lối vào ở đó."

"Được chỉ huy."

Xong Phúc như nhìn về một phía nào đó, có một thứ nào đó vô hình trong mắt mọi người nhưng hữu hình trong mắt của Phúc bay tới, nhập vào cuốn sách trên tay của Phúc.



Cuốn sách sáng lên một cái rồi trở lại bình thường.

"Ra đây là đối thủ của chúng ta hay sao, xem ra bọn họ đã trước một bước, thành công trà trộn vào người của thế giới này, rất tiếc vẫn chưa với được xa, chỉ mới được một nửa chặng đường, xem ra chúng ta phải thúc đẩy tốc độ."

Nhìn chằm chằm nội dung trong cuốn sách, Phúc vừa lẩm bẩm vừa suy tư, tay còn lại thì nhắn tin gửi cho Koga, thúc giục Koga đẩy nhanh tốc độ.

"Thật may mắn phe ta có một tên biến thái Sorus, không ngờ hắn đã thành công thâm nhập vào đất nước láng giềng của Simia."

Trong lúc suy tư, Phúc lật ra trang đằng trước, nhìn chằm chằm hai trang bị nhét đầy chữ bên trong đó.

"Mặc dù vẫn có một số thứ không cách nào thấy rõ nhưng không sao, miễn là chúng ta dẫn trước kẻ địch một bước là ổn, bây giờ cần phải tìm kiếm những kẻ đứng đầu thế giới này, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."

Thì thào xong, Hồng Phúc một lần nữa lật sang một trang trắng tinh khác, một cây bút khác xuất hiện trên tay của hắn.

Nhẹ nhàng đặt bút lên cuốn sách, ghi lên vài chữ.

"Mười người mạnh nhất trong thế giới này."

Ghi xong một hàng chữ, lập tức hàng chữ như tan biến trên tờ giấy, hóa thành một luồng không khí bay theo gió.

Phúc lúc này đã đóng sách lại, cây bút thì đã biến mất lúc nào không biết, ngồi đó chờ đợi thời cơ đến.

...

Đã qua ba ngày kể từ lúc Long Vũ thành công tiến vào thủ đô của Ash, Enklimatías.

Long Vũ không cách nào tiến đến biên giới của Simia, tựa như ngõ cụt, rõ ràng là kế bên nhưng khi tiến đến thì lại chỉ thấy là vách núi, phía dưới là một rãnh trời sâu thăm thẳm, không thì là bãi biển.



Lúc đầu Long Vũ tưởng rằng là có người thiết lập cấm chế nhưng những gì cậu nhìn thấy lại là thật, có thể chạm vào, có cảm giác, kĩ năng cũng không phát giác được là nó tồn tại.

"Kì quái, tại sao lại không xuất hiện đất nước Simia, rõ ràng ở nơi này, chẳng lẽ nó biết bay."'

Một ý nghĩ điên khùng xuất hiện ở trong đầu của Long Vũ.

"Không thể nào, nếu nó biết bay thì ở trên mạng phải có chứ tại sao lại không xuất hiện ở trên mạng, thậm trí ta còn tra kĩ càng, rõ ràng nó nằm sát bên Enklimatías, không hề bay trên trời."

"Chẳng lẽ nó có cơ chế tự động, khi gặp nguy hiểm thì tự động bay lên, kì quái kì quái, có nên thông báo tin này cho mọi người không nhỉ, dù sao thì bây giờ mình bất lực, không tìm thấy đường đi đến Simia."

Đứng trước bãi biển rộng lớn có kha khá người ở nơi này, Long Vũ không còn cách nào khác, đành phải từ bỏ, người ở nơi đây còn không cảm thấy kì lạ thì chắc chắn thành phố Simia này tồn tại ở một chỗ đặc biệt hoặc cần phải có thứ gì đó mới có thể tiến vào.

Không thể nào bằng cách thông thường tiến vào bên trong, Long Vũ cũng không thể nào suy nghĩ ra được có cách nào tiến vào bên trong nên đành phải từ bỏ.

"Thôi, nếu đã đến bãi biển thì nên thong thả một chút, tiền có chút nhiều, mua bộ đồ bơi thôi."

Không còn suy nghĩ nhiều nữa, tinh thần của Long Vũ lập tức phấn chấn tinh thần, tìm đại một nhà bán đồ bơi ở gần đây mua một bộ, thay đồ xong chạy thẳng đến bãi biển, mặc kệ nhiệm vụ vẫn còn tại, chơi trước tính sau.

Vui chơi nhưng Long Vũ vẫn chưa buông lỏng cảnh giác, cảm nhận bao trùm khắp bãi biển, chưa nói tới hết nhưng ít nhất đã năm trăm mét, mọi thứ khác thường Long Vũ đều có thể phát hiện ra, huống chi còn có đỉnh cao ở gần đây giá·m s·át.

Không ngoài Long Vũ dự đoán, có một người có hành động kì lạ đứng ngoài rìa.

Người này nhìn cực kì già, tóc đã bạc, mặt đầy vết nhăn, không phân biệt được nam hay nữ, thậm chí mặc áo choàng đen giống mấy con rối hôm bữa Long Vũ thấy được, chỉ lộ rìa khuôn mặt.

Trên tay phải xuất hiện một nguồn năng lượng màu đen, cực kì tương tự những con rối hôm bữa Long Vũ thấy.

"Đây rồi, tên hôm trước điều khiển rối sao, đỉnh cao quét được hai người, xem ra mười tên đầu xuất hiện có tám con rối hai người thực, tên này chắc hẳn là một trong hai người."

Vừa nhảy xuống biển, Long Vũ lập tức chìm xuống dưới, lấy [bóng đêm] ra.

Tụ lực ở dưới chân, ống nhòm nhắm thẳng về phía vị trí tên áo đen đứng.

Nhảy thẳng lên mọi người đều bất ngờ trước hành động của Long Vũ, một người bay lên trời cầm khẩu súng.

Long Vũ bóp còi, t·iếng n·ổ vang lên, viên đạn không xuất hiện.

Nghe tiếng súng, mọi người lúc nay đang tắm biển cũng khá bất ngờ nhưng không có làm bất kì hành động chạy trốn nào mà ngồi đó xem tiếp có chuyện gì xảy ra, tựa như đã quen thuộc với việc này.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.