Xuyên Toa

Chương 166: Hành động và tìm kiếm 4



Chương 166: Hành động và tìm kiếm 4

"Nhanh lên, động tác nhanh gọn vào, sắp không kịp rồi."

Phúc lúc này đứng ở nơi cao nhất, hét to đối với mọi người hành động nhanh chóng.

Đám người lúc này bắt đầu hành động xâm chiếm các địa điểm quan trọng của thành phố Pewer, trong đó sở cảnh sát là nơi quan trọng nhất cũng là nơi đầu tiên bọn họ bắt đầu.

Trước khi bắt đầu xâm chiếm thì bọn họ đã bối trí kết giới hình ảnh giả tượng khiến cho mọi người không biết sở cảnh sát hiện giờ đang là cảnh tượng gì.

Có hơn một trăm người đứng thủ ở cánh cửa, không cho đám cảnh sát chạy ra khỏi nơi này, còn có gần bốn trăm người đang điên cuồng g·iết c·hết đám cảnh sát này.

Hiện tại không còn nhiều người còn sống, nhưng còn sống đều có cấp độ khá cao, cao nhất cấp bậc mười tám.

"Đám ngoại lai các ngươi sẽ bị ý chí của cây thế giới trừng phạt, ta sẽ nguyền rủa tất cả đám ngoại lai các ngươi c·hết không được yên thân."

Một tên mặc đồng phục cảnh sát có nhiều huy hiệu đính trước ngực hét to lên, vừa nhìn đã biết tên này có quân hàm cao cùng cấp độ cao.

Khuôn mặt bi phẫn, tay phải cầm baton police tay trái cầm một vật dụng gì đó khá kì lạ.

Xung quanh hắn có năm tên cấp độ hai mươi, muốn g·iết c·hết tên ngoan cường này mà không tổn thất là điều không thể nào.

Cho dù cách biệt hai cấp độ nhưng sức mạnh lại có thể là ngang nhau.

"Năm tên kia, nhanh chóng kết liễu tên này đi, ta sẽ trợ giúp các ngươi, kết giới sắp không được rồi."

Phúc vừa hét to vừa lấy ra một cuốn sách khác, không giống như cuốn sách Phúc hay cầm, lần này cuốn sách màu vàng, tỏa ra ánh hào quang thần thánh.

"Tăng sức mạnh, tăng tốc độ, tăng bền bỉ, hướng năm giờ, Asut, Khan, Alice, Fiora, Sida."

Phúc nói ra những từ yêu cầu xong, Phúc lập tức nhắm mắt, gập cuốn sách lại, đầu cuối xuống nói nhỏ gì đó.

Lập tức có năm ánh hào quang từ cuốn sách lao ra nhập vào năm người Phúc vừa gọi tên.

Lập tức cả năm người được tăng phúc, sức mạnh tăng lên khá nhiều.

"Được, tuân lệnh."

Được tăng phúc, năm người lập tức tăng tốc hành động của mình, tay phải Asut sáng lên, dần dần đỏ lên đấm thẳng về phía tên cảnh sát cấp mười tám.



Tên cảnh sát này vừa chửi rủa vừa cảnh gác, thấy nấm đấm lao đến, không chút do dự đưa vật phẩm tay phải lên chặn lại đòn t·ấn c·ông này.

Nhưng bốn người còn lại đâu nguyện ý từ bỏ cơ hội.

Mỗi người thực hiện các động tác khác nhau.

Fiora cầm một thanh liễu kiếm đâm liên tục năm nhát ở phía sau lưng của tên cảnh sát này, Khan thì sử dụng một sợi dây, quấn quanh tay cầm baton police, Alice có vẻ là nghề nghiệp phù thủy, cầm cây gậy nói gì đó xong đưa gậy về phía trước, dưới chân tên cảnh sát xuất hiện một hình vòng tròn ma thuật, xong đất nhão ra, chân thì chìm xuống.

Sida lúc này được tăng tốc độ, tay cầm bao kiếm cùng một tay cầm cán kiếm, ánh mắt lóe một cái, động tác rút kiếm xong tra kiếm đã thực hiện hoàn tất, nhanh đến mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Chưa đến hai giây, các đòn t·ấn c·ông thành công gây lên người của tên cảnh sát.

"Gah!"

Một đường chém ngang hông dần dần xuất hiện, sau lưng xuất hiện năm lỗ máu, tay cầm baton không cách nào di chuyển, dưới chân thì bị kẹt cứng.

"Ahh, ta không cam lòng a!"

Tên cảnh sát này hét lên một tiếng, cây baton police rơi xuống đất, cơ thể hắn nóng lên, dù cho phần thân trên của tên cảnh sát lúc này đang dần dần lìa khỏi cơ thể.

Thấy tình huống khác thường, Phúc phản ứng nhanh nhất, làm một người chỉ huy, mệnh lệnh lập tức xuất hiện.

"Cả năm người nhanh chóng tránh xa khỏi tên đó, hắn sắp p·hát n·ổ."

Nghe được mệnh lệnh, cả năm người lập tức phản ứng, nhảy thẳng ra đằng sau, Alice có vẻ phán ứng không kịp, bối rối lui về phía sau, tưởng chừng phải chịu ảnh hưởng nhưng thật may mắn, Asut nắm áo Alice kéo về phía sau.

Đúng lúc đó thân thể cảnh sát như đến một mức độ nào đó p·hát n·ổ.

'Ầm!'

Cú nổ có bán kính cực rộng, tầm cỡ gần năm mươi mét, thật may mắn xung quanh không có bất kì ai, chỉ là gần cánh cửa suất hiện một lỗ khá sâu.

Thấy một tên quan chức cấp cao t·ự t·ử, những người còn lại như mất đi sĩ khí, khuôn mặt tái nhợt, trong đầu lúc này toàn là hình ảnh tên cảnh sát t·ự s·át.

Với địch nhân có tâm trạng không ổn định, chiến trường rất nhanh nghiêng sang một bên, hơn một ngàn tên cảnh sát lúc này đ·ã c·hết hết.

Chỉ còn lại một sở cảnh sát đầy mùi máu tanh cùng gần năm trăm tên luân hồi giả.



"Kế hoạch đầu tiên đã thành công, nơi đầu tiên cũng là nơi khó nhất đã xử lí, những ai có kĩ năng dọn dẹp hoặc phân hủy thì có thể bắt đầu làm nhiệm vụ, làm xong thì mọi người nghỉ ngơi vài ngày, sau đó chúng ta tiếp tục hành động,"

"Rõ."

Dứt lời, tất cả mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi, chỉ có những ai có kĩ năng dọn dẹp thì bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình.

Mà kết giới thì bắt đầu mờ đi.

"Đội kết giới, hi vọng mọi người giữ vững thêm vài phút nữa, đã hoàn tất chiến dịch, bây giờ đang trong quá trình dọn dẹp, hi vọng mọi người có thể giữ vững."

Phúc nhìn về phía kết giới đang có dấu hiệu hết năng lượng, nhưng mặt không xuất hiện bất kì lo lắng nào nói ra.

Vừa dứt lời, kết giới tưởng chừng sắp tắt bổng lại hoạt động bình thường, như còn lâu mới cạn năng lượng.

"Hi vọng mọi người có thể giữ kết giới thêm vài phút, chỉ cần vài phút là đủ."

"Này đội dọn dẹp, nhanh lên một chút, đội kết giới sắp duy trì không nổi rồi, nhanh lên, mọi người cần phải dọn dẹp ở phía bên ngoài trước, xong rồi đóng kết giới, dọn dẹp bên trong cũng được."

"Đúng đúng, chính là như thế."

Đã hoàn tất, đội kết giới đóng kết giới được rồi."

Dứt lời kết giới biến mất.

Hình ảnh sở cảnh sát xuất hiện trước mắt mọi người, có điều bây giờ đã khuya, không có bất kì ai đi đường, nhưng vì cẩn thận vẫn phải duy trì kết giới để thực hiện hành động.

"Mọi người bắt đầu tiến vào đi, tìm kiếm tất cả mọi thứ, dù là một hạt bụi cũng không được bỏ qua, những thông tin quan trọng sẽ giúp ích cho chúng ta rất nhiều."

"Đã rõ."

Tất cả mọi người nhanh chóng tiến vào bên trong, cửa bên trong sở cảnh sát mở ra, cả đám đi vào chỉ chừa mười người ở bên ngoài canh gác.

...

"Gag!"

'Ầm!'



Tiếng úp rổ vang lên, điểm số của cả hai phe lúc này chênh lệch không nhiều, vẫn đang truy đuổi cực kì gắt gao.

Tuấn đã được thay vào lại, cậu lúc này đã thành công mở được cánh cửa, bước vào cảnh giới thứ hai.

Không biết bằng cách thần kì nào đó, trong lúc ngồi ở băng ghế dự bị, Tuấn bị đơ một lúc cực kì lâu, thẳng đến khi tiếng còi hiệp ba kết thúc Tuấn mới tỉnh táo trở lại.

"Đã tìm thấy cánh cửa, đã chạm vào nó, nhưng có cách nào để mở được nó hay không."

Trong lúc bàn chiến thuật, Tuấn đang cực kì khó chịu, thấy được còn đường trước mắt nhưng lại không bước lên được, tựa như có một bức tường vô hình đang cản trở Long Vũ.

"Tại sao lại như thế, tại sao lại như thế, cách nào để mở được nó."

Trong lúc Tuấn đang suy nghĩ điên cuồn thì một bàn tay chạm vào vai cậu khiến cậu bừng tỉnh, nhìn sang thì thấy khuôn mặt điềm tỉnh Aomine đang nhìn chằm chằm vào cậu.

"Xem ra cậu đã thấy được cánh cửa đó, muốn mở được nó không khó, cậu phải đánh bại được chính bản thân của mình thì mới mở được, ta thì đã mở được cánh cửa này, đã lâu ta chưa có dịp sử dụng nó, thật may mắn khi gặp một đối thủ mạnh mẽ như Jabberwock."

Dưới khuôn mặt điềm tĩnh đó là một ngọn lửa cháy bỏng trên sân bóng rổ.

Dù cho mồ hôi liên tục chảy nhưng cảm giác mãnh liệt đó không cách nào cản bước được Aomine.

"Nếu cậu đã thấy được cánh cửa thì chắc chắn cậu là người xứng đáng, nhưng cậu phải mở được cánh cửa để chứng minh cho việc cậu xứng đánh với cái danh xưng đó, danh xưng dành cho những người được chọn, những kẻ xứng đáng."

Chỉ nói vài câu, Aomine bỏ đi, để lại Tuấn suy tư sau câu nói của Aomine.

"Người được chọn sao, xem ra Vũ cũng là người được chọn, không được, không thể nào để nó bỏ lại mình dươc."

Càng nghĩ về người bạn thân của mình, cảm xúc khát khao mở được cánh cửa càng mãnh liệt.

Thẳng đến khi tiếng còi hiệp bốn xuất hiện, như là mồi nổ cho việc thức tỉnh sức mạnh.

Đứng trước cánh cửa, Tuấn đẩy nhẹ một cái, một bóng người đứng kế bên Tuấn dần dần sáng tỏ, đó chính là bản thân cậu.

Khoảnh khắc cánh cửa mở ra cũng là lúc một cảm giác kì lạ tỏa ra khắp ghế dự bị.

Mọi người đều bất ngờ nhìn về phía Tuấn, bao gồm Aomine, hắn cho rằng Tuấn cần phải chiến đấu thêm một chút nửa mới mở được nhưng xem ra có thứ khác kích thích tên này mở ra cánh cửa.

Hai dòng điện xuất hiện trên mắt của Tuấn.

"Nào, đã đến lúc chúng ta kéo dài tỉ số lên hai số rồi."

Tuấn đứng lên với ánh mắt kiên định, bước lên sân bóng cùng với bốn người đồng đội.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.