Khi những mảnh vụn còn lại của tên tăng nhân chạm xuống đất, những mảnh vụn đó lập tức tan thành khói bụi bay theo gió.
Bức tượng phật phía sau lưng của tên tăng nhân chỉ còn phần đầu nhìn chằm chằm mọi người, vết nứt đã lan đến phần trán, đầu phật như chuẩn bị tách ra làm đôi, ánh mắt tỏa sáng vẫn chưa nhắm lại.
Thẳng cho đến khi phần đầu vỡ ra rồi tan biến, tưởng chừng đã êm đẹp nhưng rồi đột nhiên những mảnh vụn của bức tượng phật dần dần quay về vị trí cũ, tụ hợp lại.
Nhưng kích thước của tượng phật nhỏ hơn lúc trước, thẳng đến khi mảnh ghép cuối cùng nhập vào tượng phật, ánh mắt mở ra, tượng phật biến mất, thay vào đó là một loại cây khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.
Nó như xé rách kết giới mà đội kết giới dàn dựng xung quanh ngôi chùa nhưng thật may chưa xé rách được.
Cây khổng lồ chỉ hiển thị một chút rồi biến mất, thay vào đó một người xuất hiện trước mặt mọi người.
Phải nói là hình chiếu xuất hiện trước mặt mọi người.
Đồng phục trên người tựa như là một quản gia, có điều mặt tựa như vô diện, không có tóc, nhưng mọi người vẫn cảm giác được người này đang nhìn xung quanh.
"Đám các ngươi chính là kẻ ngoại lai nhỉ, ta cứ tưởng ra phía bên kia sẽ xuất hiện trước nhưng xem ra ta nghĩ nhiều."
Một giọng nói tựa như tiếng điện tử xuất hiện.
Không ngoài ý muốn, nơi phát ra chính là quản gia vô diện.
Hồng Phúc lúc này đã trở lại trạng thái bình thường, cuốn sách màu vàng cũng biến mất, tăng phúc cho Kenzaki cùng Tatsuya cũng biến mất.
Phúc tiến lên phía trước, dừng lại trước mặt tên quản gia vô diện, cách khoảng hai mét.
"Còn ngươi chắc hẳn chính là kẻ đại diện, không, ngươi chính là ý chí của thế giới này, cây thế giới, có phải hay không."
Phúc đẩy kính mắt lên, một cổ uy áp bổng đè xuống trên người Phúc nhưng lại không gây lên sóng gió gì, Phúc vẫn điềm tĩnh nhìn chằm chằm tên quản gia vô diện này.
"Xem ra lời tiên tri là chính xác, trận chiến sống còn của thế giới này cách đây không xa, cũng được, ta cũng không tin tưởng lời tiên tri cho đến khi gặp được các ngươi nên ta tin tưởng lời tiên tri này một lần."
Tên quản gia vô diện, ý chí của thế giới này bổng nhiên thay đổi.
Từ một tên quản gia vô diện thay đổi thành một cây thông không cao lắm, tầm mười bốn mét.
Lá cây xanh, thân cây rắn chắt, lâu lâu cây đung đưa một lần, nhưng đây vẫn chỉ là hình chiếu không phải chân thân.
"Lời tiên tri mà ngươi nói là gì, cây thế giới."
"Lời tiên tri mà ta nói đến đã được dự đoán cách đây rất lâu, nó xuất hiện ngay lúc ta vừa thức tỉnh, cũng là lúc thế giới này vừa hình thành."
"Có một người đàn ông xuất hiện trước mặt ta, người này hình dáng không rõ, hắn không lộ ra bất kì uy áp gì nhưng ta lại cảm thấy cực kì sợ hãi, chỉ việc hắn đứng ở đó thôi cũng khiến cả thân thể ta run rẫy."
Vừa nói, thân cây run lên một chút, khiến một số lá cây rơi xuống.
"Ta chỉ biết hắn là đàn ông do giọng nói của hắn, còn về việc ngoại hình hắn như thế nào, cao lớn ra sao thì ta không còn nhớ rõ, cho dù lúc đó không có bất kì thứ gì che đậy."
"Hắn chỉ xuất hiện và thông báo cho ta 'Này hành tinh mới được sinh ra, nơi này rất lâu nữa sẽ xuất hiện một trận chiến sống còn của thế giới này, đây là lời tiên tri của ta dành cho ngươi, hãy nhớ kĩ, đừng nên quên.'
'Cuộc chiến sẽ được dấy lên bởi hai thế lực thuộc thế giới bên ngoài, một phe là luân hồi còn một phe là thời gian, cả hai có mục đích giống nhau, chính là đánh dấu thế giới này, trận chiến này được cho là trận c·hiến t·ranh dành thế giới giữa hai phe luân hồi cùng không gian.'
'Ngoài ra, còn có sự xuất hiện của hai phe thế lực khác nhau nữa nhưng số lượng không nhiều, bọn họ sẽ không ảnh hưởng nhiều đến trận chiến sống còn của thế giới này, một phe chính là phe của ta tên là những kẻ sống sót cho dù chỉ có một người, tên đó chính là truyền nhân đời thứ mấy thì ta không biết, dù sao tên đó xuất hiện cũng nói rõ ta đ·ã c·hết rất lâu, phe còn lại chính là những kẻ tử thần, chỉ có hai người.'
'Tên thuộc phe những kẻ sống sót nằm trong phe luân hồi, còn tên thuộc thế lực những kẻ tử thần thì không thuộc về luân hồi cùng thời gian, ngươi có thể lựa chọn một trong hai phe để đầu nhập vào, khi trận chiến kết thúc cũng là lúc thế giới của ngươi trở lại bình thường, lúc đó ngươi sẽ có nhiệm vụ khác với bây giờ.'
'Nói đi nói lại, đây chính là món quà của ta dành cho những thế giới mới được sinh ra mà không nằm trong sự kiểm soát của thế lực nào trong một khoảng thời gian dài, được rồi, ta đi đây, còn về lời tiên tri này, ngươi tin hay không tùy ngươi, dù sao ta chỉ nói như thế.'
Đó là những gì tên người bí ẩn đó nói cho ta nghe, vừa dứt lời thì hắn đã biến mất."
"Những kẻ sống sót."
Nghe được những gì cây thế giới kể, Phúc lập tức bắt được trọng điểm, có hai thế lực khác ngoài phe luân hồi cùng phe thời gian, đó là thế lực những kẻ sống sót cùng những kẻ tử thần.
Trong đó những kẻ sống sót chỉ có một người còn những kẻ tử thần có hai người, những kẻ sống sót thì nằm ở phe luân hồi giả.
Biết được tin này, Phúc lập tức suy nghĩ đến một người, Sorus.
"Xem ra phần thắng của chúng ta cao hơn cũng như thấp hơn phía đối phương."
Phúc híp mắt, đẩy kính lên, mắt kính lóe một cái.
"Thế, mục đích ngươi nói ra việc này là tìm chúng ta đầu nhập vào chúng ta hay sao hay ngươi đến chỉ để nói những điều này."
Phúc nhìn về phía cây thế giới, uy áp không biết từ lúc nào đã biến mất, nhưng xung quanh Phúc lúc này xuất hiện ánh hào quang thần thánh, tuy rất mờ nhưng tràn đầy uy nghiêm.
Cuốn sách màu vàng không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên tay của Phúc, dù cho Phúc biết rằng đây chỉ là hình chiếu, không cách nào khiến cho cây thế giới gặp được tổn thương.
"Ngươi nói chính xác, việc ta đặt những ngôi chùa này khắp thế gian một là để lựa chọn phe để đầu nhập, hai thì đây chính là lối vào thành phố Simia."
Nghe được câu đầu, Phúc lập tức buông lỏng, nhưng nghe được câu sau thì Phúc ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm cây thế giới.
"Ngươi rất có thành ý, ngay cả nơi bước vào thành phố, nơi sinh sống của ngươi cũng nói ra thì lí nào chúng ta không chấp nhận lời đề nghị này."
Phúc bước lên phía trước, đặt tay lên thân cây hình chiếu này.
"Chúng ta chấp nhận lời đề nghị của ngươi, nhưng ngươi hãy khoan mở cửa, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tiến đến nơi này."
"Đã thế thì, ngay mai gặp lại, hãy nhớ đem đủ người, còn nếu ai vẫn chưa bước vào thì ngươi hãy liên lạc với người đó, ở bất kì thành phố nào cũng có địa điểm để tiến vào thành phố Simia."
Dứt lời, hình chiếu biến mất, tất cả các tăng nhân trong chùa cũng biến mất, bao gồm xác ngươi, cả ngôi chùa này biến thành âm trầm, không có chút sức sống ngoại trừ những luân hồi giả ở nơi này.
"Nhiệm vụ hoàn tất, đội quét dọn nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ nơi này nào, đội thông báo, thông báo cho những người khác chuẩn bị, bảy giờ tối mai phải có mặt đầy đủ ở nơi này, Andrew, thông báo cho thành viên thất lạc của ngươi, nhanh chóng tìm kiếm một ngôi chùa ở vị trí của thành viên của ngươi đang ở, nói với hắn, nơi đó có lối vào thành phố Simia."
Hạ đạt mệnh lệnh xong, Hồng Phúc đẩy kính một cái, nhìn lên bầu trời đen tối tĩnh mịnh.
"Ngày thứ mười bốn là đã tìm đến nơi cần tìm rồi sao, xem ra nhiệm vụ này rất nhanh được hoàn thành, chỉ hi vọng tên kia đừng làm ra trò gì là được."
Mắt kính của phúc lóe lên, một luồng không khí không người thấy nhập vào cuốn sách của Phúc.
"Để ta xem xem, những kẻ mạnh của thế giới này rốt cuộc mạnh như thế nào."
Mở cuốn sổ ra, mười cái tên được hiện ra, trong đó, cái tên đứng đầu không có màu sắc gì, chỉ màu đen tuyền trong khi chín cái tên còn lại đều được bao bọc bởi màu vàng tựa như vàng gold.
'Cây thế giới.
Ash.
Joseph Barboza.
Joe Gallo.
Giovanni Brusca.
John Scalise.
Tommy DeSimone.
Salvatore Testa.
Natsuhiko
Suzuki.'
Mười cái tên được hiển thị ra bên trong cuốn sách, nhưng lại không hề có bất kì dữ liệu nào được ghi ở kế bên, chỉ an tọa tên của mười người.
"Xem ra những tên này ở thế giới này cũng có bản lĩnh, có thể che giấu được cuốn sách này, thật may mắn khi chúng ta không đối đầu với những tên này."
Gấp cuốn sách nào, Phúc cùng những người ở phía sau bước vào ngôi chùa ngập tràn mùi máu tươi.