Xuyên Toa

Chương 174: Phát hiện



Chương 174: Phát hiện

Đặt chân lên Masyta, Long Vũ ngắm nhìn bãi biển xinh đẹp tràn ngập bóng người này.

Do đã có kinh nghiệm từ lần trước nên Long Vũ sẽ không để Red Frame một cách bừa bãi, luôn luôn thủ sẵn trong người phòng trường hợp gặp nguy hiểm thì có thể chạy bất cứ lúc nào.

Vừa đặt chân lên đất nước Masyta thì đột nhiên có cảm giác chẳng lành.

"Hửm, chuyện gì thế này, chẳng lẽ tên đó biết trước lộ tuyến của mình sao, trên người mình có gắn máy theo dõi hay gì đâu mà mấy tên này lại tìm được mình thế."

Trong lúc suy tư, Long Vũ một lần nữa sử dụng cảm nhận quét toàn cơ thể, không có bất cứ thứ gì đáng ngờ.

"Chẳng lẽ là những thứ bên trong hòm đồ? Có thể hay không... thôi, kiểm tra cho chắc."

Suy nghĩ xong, Long Vũ lập tức chạy đến chỗ nào vắng vẻ, lấy ra hai thứ mà lúc trước lấy được ở căn nhà kì lạ ra, một thứ là [hộp đen] còn một thứ là [classic].

Sử dụng cảm nhận lên trên hai món đồ này, đột nhiên một thứ gì đó xuất hiện ở phía ngoài [hộp đen] còn [classic] thì không có.

"Xem ra, thứ giúp bọn chúng có thể truy tung mình chính là [hộp đen]."

Nguồn sống lúc này đã hồi được hai mươi phần trăm, Long Vũ sử dụng mười phần trăm lên chiếc hộp này.

Bàn tay bao bọc bởi nguồn sống, Long Vũ vừa chạm vào chiếc hộp thì một tiếng hét thất thanh xuất hiện.

"Ahhhhhh!"

Tiếng thét xuyên thấu tâm can cùng với một cơn gió lốc đột nhiên xuất hiện từ chiếc hộp, một làng khói trắng khá giống với linh hồn Long Vũ thấy trên phim ảnh.

Làng khói này dãy dụa một lúc rồi tan theo mây gió, mười phần trăm nguồn sống chỉ tốn một phần trăm, còn chín phần trăm thì Long Vũ chuyển vào lại bên trong cơ thể.

Làm xong, Long Vũ lần nữa vận dụng cảm nhận nhìn xem [hộp đen] một lần nữa xem còn thứ gì khì lạ nữa không thì không thấy.

"Haizz, cuối cùng cũng thoát khỏi sự theo đuổi của đám này, có lẽ đám này có liên quan gì đó đến tử thần, thôi mặc kệ, quay người đi chỗ khác thôi."

Dứt lời, Long Vũ chạy đến vách núi gần đó nhảy xuống, trên đường bay xuống lấy ra Red Frame, nhảy vào.

Đỉnh cao lúc này đã an vị ở vị trí của nó.

"Đỉnh cao, đi đến đất nước khác gần nhất nào."

"Tuân lệnh, tìm kiếm đất nước gần nhất, phát hiện đất nước gần nhất là Japon, định vị thành công, bắt đầu chuyến đi."

Dứt lời, Red Frame đang lơ lửng trên không bứt phá, bay thẳng về phía trước với tốc độ cực nhanh.

"Hừ hừ, ta đã thanh tẩy [hộp đen] thành công, để xem các ngươi làm sao biết được vị trí của ta."

Xong, Long Vũ lấy dụng cụng trang điểm ra, hóa trang thành một người khác, bởi từ khi thấy được tám tên cấp độ hai mươi, Long Vũ đã biết hai tên này ở thế giới này khá lâu, đã gầy dựng lên cho mình một thế lực rộng lớn, trãi rộng khắp nơi trên thế giới này.



Chắc chắn, bọn chúng đã có được hình ảnh của cậu nên cải trang thành người khác để tránh bị phát hiện.

...

Ở trung tâm đất nước Masyta, thành phố Mayan, hai tên mặc áo đen lúc này ngồi ở trong một tòa nhà cao nhất trong thành phố này.

Cả hai lúc này không còn mặc áo chùm đen nữa.

Người trẻ tuổi thì ăn mặc phóng khoáng, quần đùi áo ba lỗ, tay trái cầm radar còn tay phải thì cầm ly nước, vừa nhìn radar vừa uống.

Tên lớn tuổi hơn thì mặc đồ quản gia đứng phía sau người trẻ tuổi, mắt nhắm dưỡng thần.

Đúng lúc này, chầm xanh đã ngừng lại.

Natsuhiko dựng đứng lên nhìn chằm chằm radar.

Suzuki thì không có động tác gì khác, vẫn như cũ đứng đó dưỡng thần.

Chấm xanh trên radar đứng yên một lúc rồi chạy đến một chỗ nào đó, đứng yên khoản vài phút thì chấm xanh biến mất.

Nhìn thấy chấm xanh biến mất, Natsuhiko trừng mắt nhìn về phía radar.

"Cái... hắn đâu rồi, chấm xanh đâu, chẳng lẽ hắn đã biết được linh hồn giấu bên ngoài chiếc hộp đó, không thể nào không thể nào, tên sống sót này đã trưởng thành đến mức độ này rồi sao, nhưng lúc đối đầu với hắn trình độ vẫn như thế, tại sao hắn lại phát hiện ra, chẳng lẽ là may mắn?"

Khuôn mặt Natsuhiko thay đổi thất thường khi thấy được chấm xanh biến mất, tự mình lẩm bẩm một mình, Suzuki lúc này đã mở mắt nhìn chằm chằm radar trên tay của Natsuhiko.

Gân xanh dần dần nổi lên, khí thế dâng trào, uy áp xuất hiện bên trong căn phòng.

Uy áp khiến cho nhiều người ngạt thở, cho dù Suzuki sử dụng một loại uy áp của bản thân nhưng vẫn như cũ rơi vào hạ phòng, cơ thể hơi chút cong cong.

Quá trình này xảy ra vài phút thì ngừng lại, Natsuhiko liếc nhìn radar mất dấu vết, hít một hơi thật sâu rồi thở ra.

Radar biến mất, thay vào đó là một chiếc điện thoại của thế giới này.

Mở điện thoại lên, Natsuhiko bấm một dãy số nào đó rồi bấm nút gọi.

"Có... Một bàn chân lặng lẽ..."

Nhạc chuông xuất hiện, khoảng chừng vài giây sau thì có người bắt máy.

"Thiếu chủ."

Giọng nói vang lên, một giọng nói già nua như chứa đựng rất nhiều câu truyện bên trong đó.

"Ash, có nhiệm vụ cho ngươi đây, bây giờ phái người đi khắp đất nước xung quanh nước của ngươi, ở ranh giới không ngừng phái người tìm kiếm người trong hình ảnh lát nữa ta phát cho ngươi."



"Văng thưa thiếu chủ/"

Xong, Natsuhiko ngắt điện thoại, mở mạng xã hội lên, tìm kiếm Ash, sau đó gửi hình ảnh của Long Vũ lúc chiến đấu với tám tên cấp độ hai mươi gửi cho Ash.

Vừa gửi qua thì ngay lập tức phía bên kia đáp lời.

"Đã nhận được thiếu chủ, bắt đầu chấp hành."

Làm xong mọi thứ, Natsuhiko thở dài một hơi, ngồi xuống ghế, vứt điện thoại có chứa tấm hình của Long Vũ lên bàn, ánh mắt nghiềm ngẫm nhìn ra bên ngoài.

"Không ngờ tên sống sót này lại có thể phát hiện ra linh hồn giấu bên trong hộp đen, cứ tưởng rằng tên này sẽ không phát hiện gì, nhưng cũng đúng thôi, một mình hắn có thể vật tay với tám tên cấp bậc hai thì dĩ nhiên phải có chút gì đó chứ."

"Suzuki, bây giờ ngươi chạy ra bãi biển, xem hắn còn ở đó hay không, dù sao vài phút đã qua, chắc hẳn hắn đã chạy ra khỏi đất nước này nhưng cứ kiểm tra cho chắc."

"Vâng thưa thiếu chủ."

Suzuki cúi đầu, lùi về phía sau ba bước xong biến mất.

"Có ý tứ, tên kế thừa lần này không tầm thường, nhưng chỉ hi vọng dừng lại ở chữ không tầm thường, đừng có lại xuất hiện thêm một tên giống ba tên quái vật đã từng xuất hiện lúc trước."

Cầm ly lước, Natsuhiko nhẹ nhẹ đung đưa ly nước, nước bên trong ly sắp tràn ra nhưng lại không cách nào tràn ra được, cứ thể xoay vòng vòng bên trong ly.

...

Trận đấu tiếp tục, Tuấn ra hiệu muốn bóng, Akashi hiểu ý, chuyền bóng cho Tuấn.

Nhận được bóng, Tuấn như thay đổi thành một người khác, bóng chỉ vừa chạm đất một lần thì ngay lập tức Tuấn biến mất trước mặt mọi người.

Một kĩ thuật chưa từng xuất hiện.

Tuấn xuất hiện là vị trí rìa giữa sân, nhảy lên ném bóng.

Mọi người cứng đờ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thẳng cho đến khi tiếng còi vang lên, đội Vorpal Sword gi ba điểm, mọi người mới bừng tĩnh nhìn về phía người ném bóng ở giữa sân.

Khán giả im lặng vài giây thì vỡ òa.

"Tua, Tua, Vorpal Sword, Vorpal Sword."

"Nhật Bản, Nhật Bản."

Vô số tiếng hét xuất hiện khiến cho cả hai đội bừng tỉnh, dùng con mắt kh·iếp sợ nhìn về phía Tuấn.

"Hà, hà."

Tuấn thở ra, khói trắng bóc ra từ hai bờ vai của cậu.



Đi bộ trở về sân nhà, Tuấn quay người lại nhìn về phía đội Jabberwock, đưa tay lên vẩy vẩy khiêu khích.

Nash thấy thế nổi gân xanh.

"Đã đội bóng của các ngươi lựa chọn c·ái c·hết, thì ta đành phải theo ý của các ngươi."

Nash nhận bóng, ánh mắt màu vàng lóe lên một cái, hai tia điện xuất hiện, Nash tiến vào Zone.

Thấy cảnh này, Akashi khá bất ngờ nhưng thấy cũng bình thường, một người thuộc thế hệ kì tích đã chiến đấu xuyên quốc gia thì có thể mở Zone là điều chắc chắn.

Vừa chạm được trái bóng, Nash lao thẳng về phía trước, Tuấn lúc này xuất hiện trước mặt của Nash.

Một đối một, bốn mắt nhìn nhau, hai dòng điện v·a c·hạm dữ dội.

"Ngươi rất khá, nhưng rất tiếc, chỉ như thế mà thôi."

Nash nhìn chằm chằm Tuấn, bóng vừa chạm đất thì Nash cúi thấp người xuống, xoay ba trăm sáu mươi độ, muốn xoay một vòng qua người của Tuấn.

Nhưng tốc độ của Tuấn cũng không vừa, chỉ lùi về phía sau một bước đã thành công chặn đường đi của Nash.

Nhưng thật bất ngờ, cú đấy lại là fake, Nash đang xoay nửa đường thì xoay ngược lại sang bên trái lao về phía trước.

Tuấn sửng sờ vài giây xong quay đầu chạy sát người của Nash.

"Ngươi nghĩ ngươi có thể đánh bại ta sao, ngươi chỉ là một con khỉ biết chơi đùa bóng rổ thôi, con khỉ không cách nào đánh bại con người."

Chạy gần đến rổ, Nash nhảy lên muốn úp rổ, Murasakibara nhảy lên hòng ngăn chặn pha úp rổ này, Tuấn thì áp sát phía sau, muốn c·ướp bóng từ tay Nash.

Trong tình thế bị bao vây trước sau, Nash mỉm cười, như đã đạt được ý nguyện, Nash đưa tay lên làm tư thế ném bóng, nhưng bóng thì không biết từ lúc nào đã biến mất khỏi tay của Nash.

Lúc này, người đang đứng rìa ném ba điểm nhận được bóng, Nick, thành viên mặc áo số sáu của đội Jabberwock.

Vừa nhận được bóng, Nick lập tức nhảy lên ném bóng.

Điểm số như cũ, không cách nào thay đổi.

"Đám con khỉ các ngươi, hãy yên phận đi làm khỉ của mình đi, khỉ mà muốn làm người sao."

Chạy về sân nhà, Nash lập tức giở giọng khiêu khích, Tuấn chiếc liếc nhìn một chút, muốn bóng.

Murasakibara ném bóng cho Long Vũ, Long Vũ đứng ngay tại sân nhà nhảy lên, bóng vụt ra khỏi tay, một đường tròn parabol tuyệt đẹp từ tay của Tuấn đến vị trí của rổ.

Tiếng còi xuất hiện, ba điểm dành cho đội Vorpal Sword, vừa đi được nửa sân thì Nash khựng lại, quay đầu liếc nhìn chằm chằm về phía Tuấn.

Khuôn mặt âm trầm của Nash kèm theo ánh mắt ma vương cùng hai dòng điện xuất hiện ở tròng mắt khiến cho Nash trở nên nguy hiểm hơn.

"Được được, con khỉ cũng phải biết phản khán, ngươi đã đi đến bước độ này đã rất nổ lực."

Nash nhận bóng, một lần nữa lao lên, Tuấn một lần nữa nhảy ra ngăn chặn, lại một lần nữa trận chiến một đối một.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.