Sau khoảng ba mươi phút, cuối cùng Long Vũ cũng thấy được căn cứ tạm thời của phe luân hồi giả, cũng như là căn cứ cuối cùng của luân hồi giả ở thế giới này nếu như không có sự cố nào khác.
Cho dù nhắm mắt, Long Vũ cũng có thể cảm nhận được xung quanh, không có bất kì ai là đi ngủ, tất cả mọi người đều chia thành nhóm mà ngồi vòng quanh đóm lửa trại.
"Người cuối cùng đã đến."
"Ồ, sao tên này lại nhắm mắt lại."
"Mặc kệ đi, ta nghe nói hắn đã cung cấp rất nhiều thông tin giá trị, thậm chí ta còn nghe nói hắn đã thành công băng qua rất nhiều lục địa đến được đất nước gần với thành phố này nhất trên bản đồ."
"Đùa sao, cái này giống như là một nửa vòng thế giới này đấy, tên đó làm sao làm được."
"Nhưng ta nghe nói cái giá của những tôn tin đó đổi lại cho việc hắn đã bị truy đuổi cực kì gắt gao."
Vừa tiến đến, Long Vũ đã nghe được rất nhiều người bàn tán về mình, Long Vũ cũng không thể ngăn cản mọi người nói gì được, dù sao đó là quyền của người ta.
"Cậu đã trở về rồi thì nên đi nghỉ ngơi đi, lều ở bên kia, cậu có thể tiến đến đấy dể nghỉ ngơi."
Andrew mở miệng, tay chỉ về hướng phía sau đống lửa trại, có kha kháp túp lều được dựng lên.
Long Vũ không nói gì, chỉ quay sang liếc nhìn Andrew một cái, dù cho bây giờ Long Vũ đang nhắm mắt, nhưng Andrew vẫn có thể cảm nhận được sự khó chịu của Long Vũ đối với cậu.
Long Vũ chậm chậm bước đến túp lều, với một cơ thể mệt mỏi lúc này, Long Vũ vừa tìm đến chỗ ngủ, ngã người xuống là ngủ luôn.
Andrew đứng phía xa thấy tình cảnh này cũng khá áy náy, bởi chuyện này là do hắn gây ra, nhưng hắn không có cách nào để chữa khỏi đôi mắt của Long Vũ do không có vật phẩm chữa trị.
Lắc đầu, Andrew không ở cùng mọi người mà bắt đầu lùi về phía sau dần dần chìm vào trong bóng tối.
Nhiệm vụ của tất cả mọi người là bảo vệ nơi này, cũng là nơi đếm ngược cho sự kết thúc của nhiệm vụ lần này.
Những người ở đây là tuyến phòng thủ cuối cùng, Andrew thuộc tuyến phòng thủ ngoài cùng.
...
Ở một nơi xa xôi nào đó, có khoảng chừng năm trăm người đang tập trung ở một thành phố lớn, nhưng bọn họ không sinh sống ở những tòa nhà chọc trời mà họ sinh sống ở phía dưới đường cống ngầm.
Bọn họ lúc này đã có đầy đủ thông tin về thế giới này.
Những người này chính là những kẻ thuộc phe thời gian.
Tuy rằng bọn họ sinh sống dưới cống ngầm nhưng ở nơi đây không hề tràn ngập mùi h·ôi t·hối, nó tượng tự như thành phố ở phía trên, cực kì hiện đại.
"Chỉ huy, có thông tin mới nhất, cột sáng thứ hai xuất hiện ở đất nước Masyta, đây là hình ảnh, cột sáng lần nữa xuất hiện ở trong một ngôi chùa."
Lúc này, có một người quỳ một chân xuống báo có cho một người đang ngồi trên ghế vàng, nhìn cực kì ngạo nghễ, hắn đưa một tay lên, mở lòng bàn tay ra, lập tức hình ảnh cột sáng xuất hiện.
"Cột sáng thứ hai sao, vậy là đã xác định, chìa khóa để tiến đến thành phố Simia chính là ngôi chùa."
"Nhưng bằng cách nào có thể mở ra cột sáng giống như bọn chúng?"
Tên ngồi trên ghế vàng lúc này cúi đầu suy nghĩ, lập tức trong đầu của tên này xuất hiện rất nhiều dòng chữ khác nhau đang từ từ ghép lại.
"Cây thế giới."
Tên ngồi trên ghế lập tức ngẩng đầu lên, một cái tên được thốt ra từ miệng của tên này.
"Muốn đến thành phố Simia phải có được sự đồng ý của cây thế giới."
"Chẳng lẽ bọn chúng đã có được sự đồng ý của cây thế giới, nhưng bằng cách nào, chẳng phải những tồn tại này luôn bài xích việc này hay sao, tại sao hắn có thể đồng ý."
Tên ngồi trên ghế vàng lúc này cực kì khó chịu, giống như có việc gì bị nghẹt lại, không cách nào tìm được lối đi mới.
Đúng lúc này, có một người ăn mặc giống như ninja xuất hiện trước mắt của tên ngồi trên ghế, cũng quỳ một chân giống như tên bên cạnh.
"Chỉ huy, có hai người muốn tìm ngươi, nói là có chuyện muốn bàn bạc với ngươi."
"Hửm, hai người? Tướng mạo ra sao."
"Che kín người."
"Che kín người sao, được thôi, dẫn đường nào."
"Được, chỉ huy."
Cả hai đứng lên, tên ninja dẫn đường tên chỉ huy đi thẳng về phía trước, tên còn lại đi theo phía sau tên chỉ huy.
Đi khoảng vài phút thì đứng trước mặt là một thang máy, đây là lối đi đến thế giới bên trên, tất cả mọi người bước vào, bấm số, thang máy kéo lên trên.
'Ting.'
Thang máy ngừng lại, cửa mở ra, tên đứng phía sau chỉ huy bước ra bên ngoài, làm tư thế chào xong rời khỏi tầm mắt hai người, cửa thang máy tiếp tục đóng lại kéo lên trên.
Đến tầng thứ hai thì thang máy ngừng lại.
Cửa mở ra, trước mặt mọi người là một hành lang khá dài, hai bên là những căn phòng có số phòng phía trên.
"Chỉ huy, phòng thứ hai trăm ba mươi."
"Được."
Tên chỉ huy gật đầu xong bước ra khỏi thang máy, tên ninja đứng trong thang máy cúi chào, xong cửa thang máy đóng lại, số điện tử nhảy từ hai xuống một.
Hiển nhiên, thang máy đang chạng xuống dưới.
Tên chỉ huy không hề liếc nhìn về phía sau, tiến lên phía trước, ánh mắt luôn nhìn thẳng nhưng hắn như có thể biết được tất cả số phòng nằm ở vị trí nào.
Bước được một lúc thì ngừng lại.
"Ở nơi đây."
Liếc nhìn chăm phòng có số phòng là hai trăm ba mươi, tên chỉ huy lập tức mở cửa bước vào bên trong.
Cánh cửa mở ra, một căn phòng nhìn cực kì sang trọng xuất hiện, ghế gỗ, bàn gỗ, tivi màn hình khủng, tủ lạnh điều hòa đầy đủ.
Lúc này, đã có hai người ngồi ở trên ghế gỗ chờ đợi, bọn họ quay lưng về phía tên chỉ huy.
"Cuối cùng ngươi đã đến, thủ lĩnh của phe thời gian."
Tên chỉ huy vừa bước vào, vừa định đóng cửa thì nghe được ba chữ trọng điểm khiến hắn phải nhíu mày.
"Phe thời gian, ngươi biết về sự tồn tại của chúng ta sao."
'Rầm!'
Tên chỉ huy đóng chặt cửa lại, tiếng đóng cửa vang lên, khuôn mặt điềm tĩnh lại có phần đáng sợ xuất hiện trên mặt của tên chỉ huy.
Sát khí lúc có lúc không xuất hiện.
"Tất nhiên, không chỉ là sự tồn tại của các ngươi, mà cả sự tồn tại của phe đối lập với các ngươi, phe luân hồi."
"Đương nhiên, hôm nay hai người chúng ta đến là để bàn chuyện với ngươi, đừng có tỏ ra hung dữ như thế."
Natsuhiko cùng Suzuki vẫn như thế ung dung ngồi trên ghế gỗ, không thèm liếc nhìn tên chỉ huy.
Lúc này, nghe được những gì Natsuhiko nói, tên chỉ huy dần dần bình tĩnh lại, sắc mặt bình thường trở lại.
Hắn tiến về phía trước, ngồi lên ghế gỗ đối diện với Natsuhiko cùng Suzuki, cả hai người lúc này mặc lên áo choàng đen che kín người.
"Được rồi, nói ra mục đích hôm nay hai người các ngươi đến đây đi."
Tên chỉ huy lập tức nói ra chủ đề chỉnh, hai tay thuận tiện rót nước vào hai ly rồi để trước mặt Natsuhiko cùng Suzuki.
"Ngươi ngược lại rất sảng khoái, nói thẳng vào trọng điểm, được thôi, mục đích của chúng ta đến đây là giúp cho phe các ngươi đến được thành phố Simia."
Natsuhiko lúc này đưa tay ra, Suzuki không biết từ đâu lấy ra huy hiệu màu đen không thấy rõ hình thù trên đó đặt lên tay của Natsuhiko.
Natsuhiko đặt lên bàn rồi đẩy đến chính giữa bàn gỗ.
"Nhưng đổi lại, các ngươi phải giúp ta bắt một người thuộc phe luân hồi giả."
Lần này, không cần chờ Natsuhiko ra hiệu, Suzuki lấy ra một thiết bị gì đó đặt xuống đất, hình ảnh của Long Vũ xuất hiện phía trên thiết bị.
"Chỉ đơn giản như thế?"
"Chỉ đơn giản như thế."
Dứt lời, cả hai im lặng, không ai nói một lời.
Tên chỉ huy thì đang suy nghĩ chuyện này có đáng tin hay không, còn Natsuhiko thì chờ đợi tên này phản hồi.
Tưởng chừng rất nhanh sẽ có phản hồi nhưng Natsuhiko đã phải chờ thêm nửa tiếng.
"Được, ta chấp nhận lời đề nghị của người."
Tên chỉ huy im lặng bấy lâu nay cuối cùng cũng mở lời đồng ý,
"Nhưng với một điều kiện."
"Điều kiện gì."
Nghe được câu này, Natsuhiko không hề ngạc nhiên, cậu đã đoán trước được người ở trước mặt này sẽ có điều kiện.
"Điều kiện của chúng ta chính là các ngươi phải dẫn lối cho chúng ta tiến đến thành phố Simia mà không phải chúng ta tự mình tiến đến."
"Điều kiện đơn giản như thế sao, được, chúng ta đồng ý, còn gì nữa không."
"Không, chỉ một, nhiêu đó đã đủ."
"Được thôi, hợp tác vui vẻ."
Natsuhiko đưa bàn tay ra, lúc này không bị bọc bởi khói đen, nhưng nó được bao bọc bởi áo đen cùng găng tay đen.
"Hợp tác vui vẻ."
Tên chỉ huy không chút ngần ngại đưa tay ra bắt tay với Natsuhiko.
"Các ngươi mau chóng định thời gian, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu."
"Không cần, ngay bây giờ đi, các ngươi không cần phải đi qua đi lại cho đỡ mất thời gian."
Dứt lời, tên chỉ huy đưa tay ra, một luồng năng lượng màu trắng xuất hiện trong lòng bàn tay.