Xuyên Toa

Chương 344: OP 19



Chương 344: OP 19

"Nhanh lên Long Vũ, nhanh lên."

Kaito không ngừng thúc giục Long Vũ, t·iếng n·ổ khủng bố liên tục xuất hiện trên đầu của mọi người, vừa lúc nãy thôi con tàu đã trúng trọn đòn t·ấn c·ông của Sakazuki, xong cũng nhờ đòn t·ấn c·ông đó mà con tàu bị chìm xuống sâu hơn.

Dù cho con tàu có chìm xuống đi nữa thì chấn động liên tục xuất hiện khiến cho con tàu không cách nào giữ vững, Long Vũ lúc này rất là cố gắng để giữ thăng bằng để điều khiển.

"Móa bình tĩnh, mày nhìn tốc độ của nó là tối đa rồi."

"Chủ nhân, để đỉnh cao."

Đỉnh cao đẩy Long Vũ ra, nhảy thẳng vào chỗ ngồi, dùng hết sức tính toán, tay thì liên tục bấm các nút trên tàu ngầm.

Chỉ hai giây sau khi đỉnh cao tiếp nhận quyền điều khiển, giọng nói từ hệ thống con tàu xuất hiện.

"Đã khởi động trạng thái siêu tốc, xin hãy đảm bảo bản thân đã thắt dây an toàn."

"Xin nhắc lại đã khởi động trạng thái siêu tốc, xin hãy đảm bảo bản thân đã thắt dây an toàn."

"Chú ý trong vòng năm giây nữa sẽ bắt đầu tăng tốc."

Vừa nghe thông báo, Long Vũ lập tức ngồi bên cạnh đỉnh cao, thắt dây an toàn một cách nhanh chóng, Kaito cùng Satouru chỉ chậm hơn Long Vũ một chút, tranh nhau ngồi xuống thắt dây an toàn.

"Ba."

"Hai."

"Một."

'Ầm!'

Tiếng nổ xuất hiện, con tàu ngay lập tức biến mất, Long Vũ đang ngồi cũng bị ảnh hưởng, cả cơ thể nghiêng về phía sau, không cách nào cử động, mọi thứ trước mắt tựa như ảo ảnh lướt qua một cách nhanh chóng.

Nói chuyện cũng không thể nói được, cả người đành phải dựa vào ghế im lặng.



Quá trình này kéo dài tận một phút mới ngừng lại, xong trừ đỉnh cao ra thì Long Vũ cùng hai người còn lại vẫn còn đang trong quá trình giảm xóc.

Long Vũ hiện đang vô cùng chóng mặt, vẫn chưa thể quen thuộc được khi mọi thứ xung quanh nhìn vẫn như lúc đang trong trạng thái siêu tốc, cả cơ thể thì run rẫy liên tục, không cách nào cử động được.

"Chủ nhân, đã thành công thoát khỏi phạm vị của đô đốc Chó đỏ."

Nói xong, đỉnh cao lập tức buông tay rồi đứng lên đứng lên, hệ thống tự động tắt đi trạng thái siêu tốc bởi khi sử dụng trạng thái này cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, bây giờ hệ thống còn phải dùng năng lượng để sửa chữa bộ phận bị phá hỏng.

Mặc kệ Long Vũ cùng Kaito, Satouru, đỉnh cao đi thẳng về phía phòng của bản thân để ổn định lại cơ thể.

Cả con tàu bây giờ chỉ còn mỗi đỉnh cao có thể cử động được cho đến khi năm phút sau thì Long Vũ mới cử động bình thường được.

"Thật là, tại sao mình lại không biết con tàu này còn có hệ thống siêu tốc, nếu không cũng đã không phải chịu tổn thương nặng đến như thế."

Buông ra hai tay đang ôm đầu, Long Vũ tháo dây an toàn ra, lại kiểm tra xem hệ thống tổn thương như nào, năng lượng còn như nào, bởi lúc nãy sử dụng trạng thái siêu tốc đã tốn rất nhiều năng lượng.

[Năng lượng: 25%]

[Đang hấp thụ năng lượng từ môi trường biển.]

[Đang hấp thụ năng lượng từ ánh sáng mặt trời.]

[Đang hấp thụ năng lượng từ không khí xung quanh.]

[Tổn hại 75% phần nóc tàu, 35% phần đuôi tàu, 55% động cơ bị hư hỏng, đang sửa chữa phần động cơ.]

[Hệ thống điều hòa tạm thời tắt.]

[Hệ thống quan sát toàn phần tạm thời tắt.]

Kiểm tra ra thì Long Vũ mới biết dược con tàu đã bị hư hỏng cực kì nghiêm trọng, nhìn kiểu này cũng phải tốn rất lâu mới có thể sửa xong.

"Haizz, cảm nhận phạm vi quá nhỏ, lần sau phải cẩn thận hơn mới được."

"Mày còn muốn lần sau nữa hả Long Vũ."



Kaito lúc này đã thoát khỏi trạng thái tăng tốc, xong khuôn mặt nhìn cũng không khá hơn là bao, vẫn còn xanh xao tai nắm chặt lấy vai của Long Vũ.

"Đương nhiên là phải có lần sau rồi, bởi nhiệm vụ của tao là tăng tiền truy nã của tụi bây lên mà, khẳng định phải kiếm chuyện với đám hải quân chứ."

"Long Vũ, nếu muốn kiếm chuyện thì nên đi trên biển phá tàu phải quân, chứ không cần phải kiếm chuyện với hải quân khi có sự tồn tại của đô đốc, mày không phải đã chứng kiến sự đáng sợ của luân hồi giả cấp bậc cao rồi sao, tại sao lại phạm phải một sai lầm nhỏ bé như thế chứ."

Satouru lúc này cũng đã thoát khỏi trạng thái tăng tốc, khuôn mặt vẫn còn xanh xao xong trông biểu cảm thì có vẻ cực kì khó chịu.

"Đúng đúng, Satouru nói cực kì đúng, muốn tăng tiền truy nã thì nên kiếm mấy đứa yếu ớt mà chọc, rảnh đâu đi chọc đám có đô đốc, mày muốn c·hết hả!"

Kaito như được tăng phúc, ngón tay chỉ chỉ liên tục về phía Long Vũ, nhìn cực kì hài hước.

Dưới sự căng thẳng của cả hai người, Long Vũ cũng không thể làm gì khác hơn là đầu hàng nhận sai.

"Được được, lần sau tao sẽ chú ý hơn."

Thấy Long Vũ thành thật như thế, cả hai chỉ hừ một tiếng rồi mình ai nấy về phòng của mình.

Long Vũ thì lại cảm thấy có thứ gì đó không ổn.

'Tại sao lần này mình lại hành động một cách ngu ngốc như thế chứ, nhớ mấy lần trước mình suy nghĩ kĩ rồi mới bắt đầu hành động mà sao lần này lại ngu ngốc như thế?'

'Chẳng lẽ tác dụng phụ của thứ gì đó sao?'

Ngay lập tức Long Vũ suy nghĩ đến rất nhiều thứ khiến cho bản thân trở thành thế này, chỉ trong vòng mấy giây thì Long Vũ khóa chặt thứ mà cậu sử dụng nhiều lần nhất, thứ thuộc về nghề nghiệp kẻ sống sót, nguồn sống.

'Là nguồn sống sao, nếu nhớ không lầm thì mình đã thành công thức tỉnh, việc thức tỉnh chính là trộn lẫn sức mạnh hủy diệt cùng sức mạnh hồi phục tạo nên một nguồn sống đặc trưng của bản thân, chẳng lẽ thứ sức mạnh hủy diệt đó đã khiến cho bản thân trở thành như thế sao.'

Nghĩ đến đó, một cơn rùng mình xuất hiện, nó khiến cho Long Vũ không ngừng suy nghĩ về việc liệu có nên ngừng lại việc sử dụng nguồn sống nữa hay không.

'Không, không phải như thế, đây chắc chắn là điều kiện để thức tỉnh lần hai, mình phải kiềm chế bản thân để có thể thức tỉnh, tựa như lần thức tỉnh đầu tiên là có thể kiểm soát được bản thân khi sử dụng đòn tất sát.'



Suy nghĩ thông suốt, Long Vũ lập tức trở nên thoải mái, tâm trạng vui vẻ trở về phòng của mình, tay cầm trảm hồn đao, ngồi trên giường nhắm mắt lại, rất nhanh đã tiến vào trạng thái thiền.

...

Ở khu vực nào đó trên bầu trời cách mặt đất mười ngàn mét, nhóm Tuấn lúc này đang lấy thứ gì đó được bọc lại bởi một tấm vải màu đen, xung quanh được phong ấn bởi rất nhiều bùa chú khác nhau.

Một tên đeo mặt nạ giận dữ đang liên tục kết ấn, những bùa chú đang dần dần được loại bỏ với tốc độ cực kì nhanh, chưa đến một phút thì chỉ còn lại hai lá bùa.

Tất cả mọi người im lặng không ai nói lời nào, chỉ nhìn xem tên mặt nạ giận dữ thi triển quyền cước, chỉ với mười giây, hai lá bùa cuối cùng cũng thành công bị hóa giải, tên mặt nạ giận dữ lấy ra một lá bùa đặt lên phía trước lẩm bẩm gì đó, ngay lập tức một bức tường vô hình trước mặt biến mất, lá bùa trên tay tên mặt nạ giận dữ cũng tan biến theo mây gió.

Hắn bước lên phía trước, kéo lấy tấm vải màu đen xuống lộ ra một chiếc hộp kính hình vuông cao mười cm, bên trong đựng lấy một chiếc nhẫn gỗ hình tròn đang lơ lửng trên không trung, trông chiếc nhẫn khá là bình thường.

Tên mặt nạ giận dữ này ngừng lại một chút rồi quay đầu ra phía sau.

"Cậu chủ, thứ này không phải là phong ấn, thứ này là chiếc hộp bảo hộ, cần phải dùng chìa khóa thần bí để mở nó ra."

"Cho."

Vừa nghe tên này nói xong trên tay Tuấn lập tức xuất hiện một chiếc chìa khóa lấy ra đưa cho tên mặt nạ giận dữ.

Nhận lấy chiếc chìa khóa, tên mặt nạ giận dữ cứ thế cầm chiếc chìa khóa cắm thẳng vào chiếc hộp, nơi không có bất kì ổ khóa nào để cắm.

Xong thật thần kì là chiếc chìa khóa lại có thể cắm xuyên qua chiếc hộp, vặn nhẹ một cái, bốn cạnh của chiếc hộp lập tức tách ra rồi rơi xuống đất.

Chiếc nhẫn đang lơ lửng cũng rơi xuống, tốc độ tay của tên mặt nạ cực kì nhanh, chỉ một cái chớp mắt đã thành công chộp lấy chiếc nhẫn.

"Thành công!"

Cả bọn khi thấy tên này lấy được chiếc nhẫn thì cực kì vui mừng.

"Đã hoàn tất, bắt đầu trở về."

Một tên đeo mặt nạ chóng mặt bước lên phía trước, tên giận dữ thấy thế gật đầu bước lại vào bên trong, chiếc nhẫn trao lại cho Tuấn.

Tên mặt nạ chóng mặt lấy ra một viên kim cương, nhìn cực kì giống với cái tên mặt nạ khóc dùng xong nó to hơn một chút, màu đậm hơn một chút.

"Đám chuột nhắt c·hết tiệt!"

Còn chưa chuẩn bị gì cả thì đột nhiên một tiếng gầm thét vang lên, nhóm Tuấn đang đứng trong căn phòng bổng nhiên bị dịch chuyển đến một nơi nào đó, xung quanh bị bao vây bởi rất nhiều hải quân, trên không trung đứng lấy một đô đốc mang trên mình bộ trang phục màu đen.

Cả đám cực kì bất ngờ, lập tức làm ra đề phòng nhìn xung quanh, rất nhiều người bọc lấy đứng xung quanh Tuấn bảo vệ lấy Tuấn, còn Tuấn thì ngước nhìn lên trời mặt đối mặt với tên đô đốc áo đen này.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.