"Chủ nhân, không hề có dấu chấm đỏ, chúng ta phải cào máu của tên này xuống mức nhất định mới được."
Âm thanh của đỉnh cao vang lên thu hút sự chú ý của [Kotaro] hắn bỏ qua Long Vũ, quay người lại nhìn về phía của đỉnh cao.
"Được, nếu như thế thì cào máu của hắn."
Dứt lời, Long Vũ nhân cơ hội tên [Kotaro] này quay đầu lao lên liên tục chém lên cơ thể của hắn.
'Keng, keng, keng.'
Tiếng v·a c·hạm kim loại vang lên, cơ thể của [Kotaro] tựa như một tấm kim loại khổng lồ, từng đòn t·ấn c·ông chém trúng nhưng lại không hề khiến cho cơ thể lưu lại một chút v·ết t·hương.
"Hửm? Đán lén ta."
[Kotaro] lần nữa chậm rãi quay đầu, nguồn sống tràn ra bọc lấy thanh trảm hồn đao, Long Vũ nhảy lên đưa tay nắm lấy vai của tên này, cầm thanh kiếm chém về phía vai còn lại của [Kotaro].
Lần này, lưỡi kiếm thành công xuyên qua lớp da cứng rắn đó để lại một vết chém cực kì sâu.
[Kotaro] như không cảm thấy đau đớn gì, đầu của hắn quay qua nhìn về phía Long Vũ, đôi mắt màu đỏ ngầu bỗng nhiên sáng lên, tốc độ của [Kotaro] tăng mạnh.
Cảm giác phát động, hình ảnh Long Vũ bị [Kotaro] vươn tay nắm lấy đập liên tục xuống đất.
Hình ảnh biến mất, Long Vũ lập tức đạp mạnh vào lưng của [Kotaro] trọng tâm cơ thể hạ xuống đất, một giây sau, cơ thể Long Vũ bắn thẳng xuống đất, lòng bàn tay của [Kotaro] đúng lúc vươn ra chộp lấy.
Cơ thể Long Vũ bắn nhanh xuống đất, cậu không thể nào vươn hai cánh tay ra làm điểm tựa để hạ cánh, bởi lực bắn mạnh sẽ khiến cho hai cánh tay gãy mất, Long Vũ đành phải cuộn tròn cơ thể lại, cứ thế rơi xuống đất lộn một vòng.
Nhưng lúc năm ngón tay nắm vào thì lại không bắt được thứ gì, Long Vũ xoay người ổn định lại cơ thể, nhân cơ hội đó, cậu lập tức chém một phát về phía hai chân, nguồn sống hóa thành kiếm khí bắn ra chém nát hai chân của [Kotaro].
Đỉnh cao lần nữa xuất hiện bên cạnh [Kotaro] cầm con dao ghim thẳng vào phần cổ của [Kotaro] kết cục y chang như lần đầu Long Vũ vung kiếm chém, m·ũi d·ao không cách nào đâm xuyên qua được lớp da rắn chắc đó.
'Keng,'
"Hửm, đánh lén ta, con kiến này?"
[Kotora] dự định t·ấn c·ông đỉnh cao nhưng cơ thể lúc này lại bị mất thăng bằng ngã sang phía sau.
Đỉnh cao nhân cơ hội đó nhảy ra phía sau rồi lần nữa tàng hình, ở sau lưng [Kotaro] khi chứng kiến cơ thể khủng bố đó ngã xuống, Long Vũ không chút do dự lăn sang một bên.
Mặt đất rung lên một hồi, phần đầu của [Kotaro] nằm sát biên giới vách núi, Long Vũ thừa cơ nhảy lên cơ thể khủng lồ đó, tay cầm trảm hồn đao chém liên tục, nguồn sống cứ thế theo v·ết t·hương chui vào bên trong cơ thể [Kotaro] ăn mòn lấy các bộ phận trong cơ thể của hắn.
"Ư, đau quá, đau quá, tên khốn kiếp, ngươi dám làm đau Kotaro."
Lúc này tên khổng lồ này cuối cùng cũng có phản ứng với cơn đau dữ dội trong cơ thể mình, nguồn sống liên tục ăn mòn lấy kèm theo đó là cơn đau dữ dội mà không ai muốn trải qua.
Nhìn lấy bàn tay năm ngón vung tới với tốc độ chậm chạp, Long Vũ chỉ đơn giản lùi ra phía sau một bước là có thể né được đòn t·ấn c·ông này.
Hai chân bị chặt đứt, [Kotaro] lúc này tựa như một con lợn chờ đợi Long Vũ làm thịt.
Khuôn mặt không hề xuất hiện bất kì cảm tình, Long Vũ cứ như thế cầm trảm hồn đao chém liên tục, nguồn sống trong cơ thể Long Vũ từ sung túc trừ xuống chỉ còn năm mươi phần trăm, tới đây Long Vũ mới ngừng lại, chờ đợi chấm đỏ xuất hiện.
Nhìn lấy khuôn mặt thống khổ của [Kotaro] Long Vũ chỉ có thể thở dài trong lòng, dù sao thế giới này rất nhanh bị Long Vũ thu phục lấy, mà cách để thu phục chính là chinh phục toàn bộ thế giới này, cách nói thông tục là g·iết c·hết tất cả sinh vật trong thế giới này.
[Kotaro] quằn quại nhiều lần, hai cánh tay vùng vẫy liên tục, biểu cảm trên khuôn mặt dần dần thay đổi, từ dữ tợn chuyển dang sắp khóc.
"Nhìn lấy, không bao lâu nữa chấm đỏ sẽ xuất hiện, đỉnh cao, ngươi đi trước dọn đường đi, thấy cái gì nhặt cái đó, thấy quái g·iết quái, mặc kệ là ai cũng phải g·iết, lần nữa hội hợp ở vị trí bức tượng phật quỷ tiếp theo, hoặc là ngươi có thể đứng chờ ta trên đường cũng được."
"Vâng thưa chủ nhân."
Đỉnh cao gật đầu, đội mũ chùm lên rồi quay đầu tiến về phía trước, Long Vũ vẫn như cũ đứng tại chỗ nhìn lấy [Kotaro] chậm rãi c·hết đi, tay cầm trảm hồn đao vẫy mạnh một cái, máu dính trên lưỡi kiếm lập tức bay đi, cậu chậm rãi tra trảm hồn đao vào vỏ, nguồn sống cũng chậm rãi tan biến.
Thời gian không lâu, chỉ qua mười phút, đôi mắt màu đỏ của [Kotaro] chậm rãi biến mất, dấu chấm đỏ cũng xuất hiện ngay trên trán của [Kotaro].
"Kẻ ngoại lai, ... các ngươi sẽ không có kết cục tốt."
Đôi mắt của [Kotaro] bỗng nhiên có chút ánh sáng, đó là ánh sáng của tri thức, ánh sáng của hiểu biết, hắn nhìn chằm chằm Long Vũ, như muốn ghi tạc hình tượng của cậu vào trong trí nhớ của hắn.
Rút khẩu súng ra, Long Vũ không chút do dự bóp còi, tiếng súng nổ vang lên, viên đạn bay ra bắn nổ đầu của [Kotaro] ngay lập tức, bảng thông báo xuất hiện, xác của [Kotaro] chận rãi tan biến, một chiếc rương lam xuất hiện ngay phía dưới cơ thể của [Kotaro].
"Ba, ba."
[Kotaro] khô khan gào lên vài tiếng cuối cùng rồi biến mất, Long Vũ không hề cảm thấy khó chịu, chỉ đơn giản cất khẩu súng ra phía sau.
"Trở về."
Đưa tay ra, nguồn sống trong cơ thể [Kotaro] điên cuồng bay ra nhập vào cơ thể Long Vũ, từ năm mươi phần trăm lần nữa bay lên thanh một trăm phần trăm.
[Luân hồi giả thành công tiêu diệt [Kotaro] nhận được 5% điểm chinh phục thế giới, 500 điểm đổi vật phẩm.]
Cúi đầu nhặt lấy chiếc rương, Long Vũ cất vào trong hòm đồ rồi tiếp tục tiến lên, trên đường những tên hòa thượng đã bị đỉnh cao g·iết c·hết hết, bao gồm những túi phát sáng ven đường cũng bị đỉnh cao nhặt lấy.
"Quả nhiên là đền thờ, những kiến trúc này nhìn tương tự như trong sách cũ."
Nhìn lấy những kiến trúc dọc đường này, ví dụ chính là những cây đèn đá đặt hai bên đường đi này, cứ cách nửa mét là có hai cây đèn.
Có điều những cây đèn này hiện tại chưa phát sáng do bây giờ đang là buổi sáng, ngoài ra lâu lâu còn có một viên đá to, ở chính giữa đẽo lấy hình tượng phật quan âm rồi các loại phật khác nhau.
Long Vũ không hiểu rõ những vấn đề này lắm nhưng dù sao cũng là những di tích của thế giới này cũng như là lần đầu tiên chứng kiến những thứ này nên phải nhìn nhiều lần mới thỏa tính tò mò của cậu.
Tiếp tục tiến lên thì phát hiện nơi nghỉ chân, nơi đây được xây dựng khá đơn giản, tựa như những ngôi nhà cổ mà Long Vũ đã gặp trước đó.
Nhưng vừa tiến đến nơi này, âm thanh chiến đấu xuất hiện khiến Long Vũ chú ý.
"Xem ra đỉnh cao chỉ mới vừa đi đến nơi này, cũng được, dù sao giải quyết cũng được kha khá rồi."
Long Vũ không quá quan trọng lắm, rút khẩu súng phía sau lưng ra tiến về phía nơi xảy ra xung đột.
Khoảng cách không xa, chỉ vừa bước qua khỏi nơi nghỉ chân là đã thấy một nhóm người đang chiến đấu, phải nói chính xác hơn là một mình đỉnh cao chiến đấu với ba tên hòa thượng.
Nâng khẩu súng lên nhắm về phía tên gần nhất, Long Vũ không chút do dự bóp còi rồi chuyển sang mục tiêu khác.
Tiếng súng vang lên thu hút sự chú ý của ba tên hòa thường, một tên gần nhất còn chưa kịp phản ứng đã bị súng bắn nổ đầu c·hết.
"A, t·ên s·át n·hân man rợ, g·iết!"
Một tên hòa thường lập tức bỏ qua đỉnh cao chạy thẳng về phía Long Vũ, xong dáng chạy nhìn cực kì hài hước, một tay làm tư thế đặt trước mặt, hai chân chậm rãi chạy đến.
Đổi mục tiêu sang tên đang chạy đến, Long Vũ lần nữa bóp còi, viên đạn bay ra, tên hòa thượng này mới chạy được nửa đường đã b·ị b·ắn c·hết, phía xa xa đỉnh cao cũng đã thành công giải quyết tên hòa thường cuối cùng.
Long Vũ tiến lại gần tên gần nhất nhặt lấy chiến lợi phẩm thì phát hiện một viên kẹo [Ako's Sugar] ngoài ra trên người hòa thượng này có tận ba mươi lăm Sen, đây là số lượng Sen nhiều nhất mà Long Vũ từng biết, bởi không một tên quái nào mang nhiều Sen trên người như thế.
"Chủ nhân, đã thanh lí xong chỗ này, nhưng tiếng súng vừa rồi có lẽ sẽ thu hút rất nhiều hòa thượng đến nơi này, muốn rơi đi trước hay ở lại xử lý hết đám hòa thượng đó?"
Đỉnh cao xuất hiện bên cạnh Long Vũ dò hỏi.
"Cứ chờ ở đây, chờ bọn chúng tới rồi xử lý một thể, đỡ mất công đi tìm."
Long Vũ không hề sợ hãi, đứng tại chỗ chờ đợi, ánh mắt nhìn về phía trước, khẩu súng thứ hai xuất hiện nơi tay.