Cú lúc này phản ứng cực kì nhanh, sau khi nhận sát thương từ Long Vũ, hắn lập tức vung tay lên đập xuống, khói trắng lần nữa tràn ra ngoài, chăng qua là lần này không cách nào che được ánh mắt của Long Vũ.
Chứng kiến thân ảnh của Cú cúi người xuống, chậm rãi tiến lên ném chiếc túi độc, Long Vũ lập tức ném ba con dao bay về phía tên Cú, nhảy sang một bên né lấy túi độc được ném ra từ phía tên Cú.
'Keng, keng, keng.'
Cú vung kiếm đỡ thành công ba cây dao này, đồng thời cũng khiến cho làn k·hói m·ù m·ịt tan hơn phân nửa.
Ba cây dao lần nữa xuất hiện, Long Vũ lần nữa ném về phía Cú, Cú lập tức vung phi tiêu về phía ba con dao, hai chân dẫm mạnh xuống đất phóng về phía Long Vũ.
Hai tay nâng thanh kiếm lên chém xuống, chứng kiến Cú bay đến, Long Vũ nâng thanh kiếm lên đỡ lấy đòn t·ấn c·ông này, thanh kiếm hơi nghiêng xuống một chút, trên tay lần nữa xuất hiện ba con dao.
'Keng.'
Hai thanh kiếm v·a c·hạm vào nhau, Long Vũ nghiêng tay xuống, lưỡi kiếm của Cú trượt xuống, mất thế đứng, Long Vũ lập tức xoay người ra phía sau vung kiếm chém.
Đúng lúc này chiếc túi độc lần nữa xuất hiện giữa không trung, Long Vũ nhíu mày một cái, ném ba con dao về phía lưng của Cú rồi sử dụng dịch chuyển đến vị trí một con dao bị Cú chém bay đi.
Cú đứng lên, hắn lần nữa ném phi tiêu về phía vị trí của Long Vũ đang đứng, động tác cực kì nhanh, Long Vũ vừa mới xuất hiện phải nâng kiếm lên đỡ lấy vô số phi tiêu này.
"Không hổ là trùm, rất nhanh đã phát hiện ra kĩ năng dịch chuyển của mình."
Nhíu mày lại, Long Vũ cảm thấy khó khăng, nguồn sống phong ấn thanh [Mortal Blade] buông lỏng, ngay lập tức sát khí lẫn mùi máu tanh tràn ra.
"Ra là thế, hóa ra từ nãy đến giờ ngươi vẫn chưa sử dụng hết khả năng của mình sao, cũng đúng, người sở hữu thanh kiếm g·iết thần làm sao lại chỉ có khả năng như thế."
Cú gật đầu như hiểu ra việc gì đó, xong tay lại không ngừng ném phi tiêu, cơ thể trở nên nhẹ nhàng hơn bao giờ hết, không có ràng buộc do phải phong ấn thanh kiếm, tốc độ của Long Vũ tăng lên rất nhiều.
Chứng kiến vô số phi tiêu bay đến, Long Vũ không còn dùng kiếm đỡ đòn, thay vào đó là vung kiếm chém về phía trước, vô số sát khí cùng khí huyết tụ lại rồi hóa thành kiếm khí bắn về phía Cú.
"Ồ, kiếm khí."
Cú lăn sang một bên né lấy đòn t·ấn c·ông này, một chiếc túi độc lần nữa xuất hiện bay về phía Long Vũ, khói trắng lần nữa xuất hiện bao trùm lấy Cú.
Nhưng rất tiếc Long Vũ có thể thấy rõ ràng, dù cho khu vực chiến đấu hơi bị chật hẹp nhưng không sao, càng hẹp càng tốt.
Lần nữa vung kiếm, kiếm khí bắn mạnh về phía vị trí của Cú, khói trắng bao bọc lập tức tan đi, thân hình của Cú hiện ra, Cú nâng kiếm lên đỡ lấy đòn t·ấn c·ông này, ngay khi kiếm khí v·a c·hạm đến thanh kiếm thì cơ thể bị đẩy lùi về phía sau.
Cú chỉ lùi về sau vài bước thì ngừng lại, bởi luồng kiếm khí lúc nãy đã bị Cú đẩy sang một bên, xong thanh kiếm trên tay của cú lúc này đã không trọn vẹn, vết nứt xuất hiện dày đặc trên thân kiếm.
"Quá mạnh!"
Cú giật mình, hai chân dẫm xuống đất, cơ thể nhẹ tựa tơ hồng lộn ngược ra phía sau, Long Vũ lần nữa vung kiếm lên chém, lần này không chỉ một luồng kiếm khí mà là bốn luồng.
Sát khí đen đỏ bắn về phía Cú với tốc độ cực kì nhanh, Cú dự định dùng kiếm đỡ xong lại khựng lại, bởi thanh kiếm lúc này sắp gãy mất, chỉ cần đưa lên đỡ đòn t·ấn c·ông này thì chắc chắn hắn sẽ c·hết.
Long Vũ biến mất, lần nữa xuất hiện chính là ở vị trí một con dao, cầm con dao lên, Long Vũ lần nữa biến mất.
Cú lúc này không rảnh chú ý đến Long Vũ, cơ thể nhanh nhẹn liên tục nhảy qua nhảy lại để né lấy bốn luồng kiếm khí này, xong cơ thể vẫn nhận lấy thương tổn do sát khí tỏa ra từ đòn t·ấn c·ông.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi bốn luồng kiếm khí thì lần nữa cảm giác sợ hãi xuất hiện, ánh mắt vừa chuẩn bị chuyển động thì đúng lúc này xung quanh xuất hiện vô số kiếm khí, sát khí từ những luồng kiếm khí tỏa ra khiến cho Cú không cách nào cử dộng.
Sát khí tỏa ra đụng vào làn da trên mặt của Cú, lập tức một vết rách xuất hiện, máu nhanh chóng tràn ra từ khắp cơ thể của Cú, thoáng qua, Cú còn thấy được thân ảnh của Long Vũ thoát ẩn thoát hiện trên không trung.
Vô số cây dao bay lơ lửng trên không trung lúc ẩn lúc hiện, chứng kiến cảnh này, Cú đã mất đi khả năng chiến đấu, hai chân khuỵu xuống chờ đợi c·ái c·hết.
'Đùng, đùng, đùng, đùng.'
Vô số kiếm khí bắn xuyên qua người của Cú, máu không ngừng chảy ra, cơ thể Cú co giật liên tục, đứng từ phía xa xa chứng kiến hết thảy, Long Vũ chỉ chờ đợi thời cơ thích hợp mới xuất hiện.
Quả nhiên, luồng kiếm khí cuối cùng chém xuyên qua cơ thể của Cú xong thì lập tức dấu chấm đỏ xuất hiện, Long Vũ xuất hiện trước mặt của hắn, một kiếm đâm thẳng vào vị trí chấm đỏ.
Hai mắt Cú trợn lên, lợi dụng lúc chỉ còn vài giây để sống sót, hắn cầm thanh kiếm rạn nứt của mình lên đâm thẳng vào bụng của Long Vũ.
Tim đập mạnh liên tục, Long Vũ không chút do dự sử dụng kỹ năng [Chiếc nhẫn của sự bảo hộ] một tấm chắn năng lượng xuất hiện ngay tại vị trí mũi kiếm của Cú.
Thanh kiếm bị nứt chỉ v·a c·hạm nhẹ thì lập tức tan nát, âm mưu thất bại, Cú không những không buồn bã, trái lại còn cười lớn hơn bao giờ hết.
"Hahaha, hóa ra ngươi vẫn như cũ canh chừng ta sao, cũng đúng, bất kì kẻ nào có thể xuất hiện ở chỗ này đều phải trở nên tỉnh tảo hơn bao giờ hết, lần sau gặp lại hi vọng ngươi có thể g·iết ta trước khi hắn xuất hiện."
Dứt lời, đầu của Cú gục xuống, cơ thể hắn chậm rãi tan biến, vô số cây dao ghim trên cơ thể của Cú rơi xuống đất, Long Vũ cúi người xuống nhặt lấy từng con dao một.
Lần này bảng thông báo không hề xuất hiện, xong lại có một chiếc rương vàng rơi ra từ bên cạnh xác của Cú.
"Không có thông báo sao."
Nhìn chiếc rương vàng dưới đất, Long Vũ tiện tay nhặt chiếc rương lên rồi cho vào hòm đồ, ánh mắt Long Vũ liếc nhìn khu vực điền trạch bị cháy này.
"Tiếp đến nên đi càn hết cái khu vực này."
Long Vũ đứng lên, chuẩn bị đi càn thì đột nhiên mọi thứ xung quanh thay đổi, nhiệt độ nóng bức đến từ khu vực điền trạch đang cháy đột nhiên hạ xuống thành thoải mái, trước mặt Long Vũ xuất hiện chính là [Divine Child] của chùa Senpou.
"Không cần lo lắng, thời gian hai mươi bốn tiếng của các ngươi đã kết thúc nên các ngươi mới xuất hiện ở đây."
Giọng nói của [Divine Child[ vang lên trong đầu của Long Vũ, quay sang nhìn thì chứng kiến đỉnh cao cũng xuất hiện bên cạnh mình.
"Hóa ra là thế, từ nãy đến giờ cũng đã mất hai mươi bốn tiếng rồi sao."
Ngồi xuống trước mặt [Divine Child] Long Vũ thở phào nhẹ nhỏm, tay cầm kiếm cũng buông lỏng tra vào vỏ kiếm.
Đỉnh cao cũng tương tự như Long Vũ, buông lỏng ngồi xuống thờ dài một hơi.
"Nhìn lấy tình trạng này, các ngươi chắc hẳn đã thành công mở khóa bức tượng phật quỷ rồi nhỉ."
Ngồi trước mặt Long Vũ, [Divine Child] mỉm cười hỏi.
"Ta sắp hoàn tất khu vực điền trạch rồi, chỉ còn một vài nơi nữa là kết thúc, thật không ngờ thời gian lại trôi nhanh đến thế."
Than thở một hồi, Long Vũ nhận ra mình đã hai mươi bốn giờ chưa ăn gì, bụng lúc này đang kêu cồn cào.
"Thôi thì, cảm ơn ngươi đã giúp chúng ta, lần sau gặp lại sẽ là lúc ngươi được giải thoát."
Long Vũ cùng đỉnh cao đứng lên nhìn về phía [Divine Child] nói vài câu rồi tiến ra phía ngoài ngồi xuống bức tượng phật quỷ dịch chuyển đi mất.
[Divine Child] chỉ đơn giản ngồi đó mỉm cười nhìn Long Vũ cùng đỉnh cao rời đi, ngay sau khi cả hai người rời đi, một bóng người xuất hiện phía sau lưng của [Divine Child] người này không ai khác chính là Kiến Hào, chú của Long Vũ.
"Hóa ra những gì ngươi nói là thật."
"Ta nói đương nhiên là thật, dù sao ban đầu cũng là ta mời hắn đến nơi này, làm sao lại có thể hại hắn được cơ chứ, huống chi thanh v·ũ k·hí mà hắn đang cầm cũng là do ta ban cho."
[Divine Child] như trút được gánh nặng liếc nhìn Kiến Hào nói.
"Ta chỉ là không yên tâm đứa cháu này của ta mà thôi, dù sao bây giờ hắn cũng đã rời khỏi, ta cũng nên đi rồi, có lẽ khung cảnh lần sau chúng ta gặp lại sẽ không còn là ở chỗ này, [Divine Child]."
Kiến Hào liếc nhìn [Divine Child] một cái, đưa tay vạch ra một lỗ hổng khá nhỏ rồi nhảy vào bên trong, lỗ hổng lập tức khép lại sau khi Kiến Hào biến mất.