Kẹo ngọt nằm trong tầm tay, nhưng chẳng còn tay nào rảnh để lấy. Bất đắc dĩ, anh cố gắng hít ít hương pheromone nhất có thể, nghiến răng chịu đựng.
Chase đột ngột rít lên một tiếng như bị đâm. Josh cũng giật mình, theo phản xạ quay phắt lại nhìn hắn.
“Ư, ưm, ư…”
Những tiếng rên rỉ nghẹn ngào liên tiếp thoát ra từ kẽ răng bị cắn chặt. Josh cảm thấy như thể mình đang giày vò hắn nhưng lại chẳng hề hối hận. Ngược lại ngọn lửa dục vọng trong anh càng bùng cháy dữ dội hơn, thôi thúc Josh muốn đẩy Chase đến bờ vực thẳm. Anh hoang mang trước chính ham muốn trỗi dậy trong mình.
Khó khăn lắm Josh mới kiềm chế được bản năng thôi thúc đó, chậm rãi vuốt ve dương vật đang cương cứng của Chase. Tiếng rên rỉ của Chase nghẹn lại trong cổ họng như bị ai đó bóp nghẹt.
“A, ưm…, ư… Haa, a.”
Hơi thở gấp gáp của hắn làm rung động cả cơ thể. Josh hoàn toàn có thể nhìn thấy nhưng anh vẫn làm ngơ, chỉ tập trung vào bàn tay mình dù chẳng cần thiết vì mắt hắn đang bị bịt kín. Dương vật nóng bỏng dưới lòng bàn tay anh đập mạnh mẽ như nhịp tim. Chính dương vật ấy đã từng không thương tiếc chà xát, giày vò bên trong anh.
Josh thuần thục vuốt ve thân dương vật kia như thể đang vuốt ve của mình. Vật đó càng lúc càng nặng hơn, căng phồng lên trong tay anh. Đầu dương vật ửng hồng, đỏ rực như chính gương mặt của Chase vậy. Josh dùng ngón tay mân mê phần đầu rồi miết nhẹ vào chỗ chẻ đôi.
“Ư…!”
Chase rít lên một tiếng, túm lấy cánh tay Josh. Nhưng hắn không đủ sức để đẩy Josh ra. Bàn tay run rẩy của hắn chỉ biết bám víu vào đó. Josh mặc kệ, tiếp tục di chuyển bàn tay mình.
Khi ngón tay anh liên tục vuốt ve phần đầu, chất dịch trong suốt bắt đầu rỉ ra. Những tiếng thở dốc và rên rỉ bị kìm nén của Chase hòa lẫn vào nhau, thoát ra từ sâu trong cổ họng hắn.
Hắn vặn vẹo eo, liên tục nắm lấy cánh tay Josh rồi lại buông ra, lặp đi lặp lại nhiều lần. Đầu dương vật ướt át, bóng loáng vì chất dịch. Hắn sắp xuất tinh đến nơi rồi.
Haa, haa.
Hơi thở của Josh cũng trở nên gấp gáp. Phần dưới của anh bắt đầu nhức nhối cùng ướt át. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, cơ thể anh vẫn còn nhớ như in cái đêm ấy. Josh hoảng hốt nhận ra cơ thể mình đang chuẩn bị đón nhận Chase, hoàn toàn trái với ý muốn của anh.
Mặc dù đôi khi anh cũng tự sướng, nhưng đây là lần đầu tiên anh làm chuyện này với người khác. Cầm dương vật của người khác trong tay rồi vuốt ve, anh chưa bao giờ tưởng tượng ra điều đó. Vốn dĩ, Josh chưa bao giờ có những mơ mộng về đàn ông.
Nhưng dù vậy những tiếng rên rỉ, hơi thở dồn dập của Chase vẫn liên tục thôi thúc anh. Anh đã phát điên vì pheromone rồi, người đàn ông này lại còn muốn giết anh thêm nữa.
Nếu có thể, anh muốn gạt tay đang đỡ lấy đầu Chase ra rồi tự mình vuốt ve vật kia. Không, như vậy là chưa đủ. Nếu có thể cùng lúc nắm lấy dương vật của Chase và của chính mình, chà xát mạnh mẽ… chỉ cần nghĩ đến thôi là đầu óc anh đã tê dại hẳn đi.
Josh vội vàng di chuyển bàn tay mình. Phải kết thúc chuyện này càng nhanh càng tốt. Nếu không, anh không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa. Phải rồi, phải hát. “Ôi, nhìn kìa, bình minh đang ló dạng…”
*Khoan, đừng hề nữa được không, tôi đang ‘nắng’ mà kkkkkkk
Anh cố gắng nhớ lại bài quốc ca đã hát thuộc lòng trong quân đội, nhưng thật nực cười, lời bài hát cứ thế tuột khỏi đầu anh. Không thể tin được là anh đã hát nó ít nhất vài trăm lần rồi nhưng giờ lại quên. Aizz, chết tiệt!
Bàn tay Josh càng lúc càng nhanh hơn. Chase hoàn toàn mất hồn, liên tục rên rỉ, kêu la như thể sắp ngất đi.
“Ư, ư… a, haa… Ha, a!”
Một tiếng rên rỉ đột ngột vang lên, bàn tay anh bất chợt ướt đẫm. Josh nhận ra mình đã quá mạnh tay với hắn.
“Xin lỗi.” Josh vội vàng nói nhưng rồi anh chợt khựng lại. Chase đã buông tay khỏi mặt, thả thõng xuống sàn. Hắn chớp mắt một cách vô hồn. Vai hắn rung lên theo từng hơi thở gấp gáp, ngực phập phồng dữ dội.
Hắn dường như không còn nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra. Có lẽ hắn vẫn còn choáng váng sau cơn xuất tinh, đôi mắt hắn nhìn xa xăm, không còn tiêu cự. Chase chỉ nặng nề thở dốc.
Tinh dịch nhỏ giọt xuống khóe miệng hắn. Không chỉ ở đó, mà khắp cơ thể hắn vương vãi tinh dịch. Josh nghĩ anh nên lau cho Chase, nhưng anh lại không muốn làm vậy.
Nếu anh có thể đưa người đàn ông này lên giường rồi hôn hắn, ân ái với hắn suốt đêm…
Đó là một cám dỗ quá lớn đến mức anh suýt chút nữa đã thực hiện nó.
Đôi mắt đỏ ngầu của Chase ươn ướt. Hắn trông bối rối cùng khó chịu. Có lẽ hắn đang hoảng loạn. Dù sao thì, trông hắn cũng rất bất an.
Nằm trong vườn, xuất tinh dưới bàn tay của người khác thì tất nhiên là hắn sẽ như vậy rồi.
Gương mặt biến dạng của Chase lộ rõ vẻ tự ghê tởm. Vẻ mặt đau khổ pha lẫn sự căm ghét bản thân không hề che giấu. Nhìn hắn cắn môi, nhắm mắt, thở dốc, Josh cảm thấy có lỗi khi nảy sinh dục vọng với hắn.
Josh kìm nén ham muốn đang trào dâng, thay vào đó, anh cúi người xuống, lịch thiệp hết mức có thể. Chụt, một nụ hôn nhẹ nhàng chạm vào môi hắn rồi rời đi, nhưng tất nhiên là không phải môi thật. Như với Emma hay Pete, Josh nhẹ nhàng hôn lên trán Chase, rồi nhìn xuống người đàn ông đang ngơ ngác chớp mắt, mỉm cười dịu dàng.
“Không sao đâu.”
Lời thì thầm êm dịu đến nỗi Chase chỉ biết ngơ ngác nhìn anh. Josh lại hôn hắn lần nữa, lần này là lên má.
Một vị lạ lẫm thoang thoảng lướt qua. Josh chợt nhận ra tinh dịch của Chase đã dính vào môi mình, dù anh không hề có ý định đó. Nhưng lượng quá ít để anh có thể xác định chính xác mùi vị ấy như thế nào.
Cảm thấy hơi tiếc nuối, Josh lại mỉm cười với Chase. Hắn vẫn chỉ chớp mắt, không có bất kỳ phản ứng nào. Có lẽ hắn lại rơi vào một cơn hoảng loạn khác.
Josh ép mình trở về thực tại, đứng thẳng dậy. Rồi anh thực hiện điều mà lẽ ra anh nên làm ngay từ đầu. Lấy chiếc khăn tay từ trong túi ra, lau những vết tinh dịch còn dính trên mặt Chase. Cũng may là nhờ chăm sóc Pete mà anh có thói quen luôn mang theo khăn tay bên người. Josh cẩn thận lau sạch khuôn mặt cho Chase bằng chiếc khăn đó.
Chase vẫn bất động như thể đó là điều hiển nhiên. Josh lặng lẽ làm việc của mình, lau vội những vết tinh dịch dính trên quần áo hắn rồi nhìn xuống dưới. Vật kia của Chase vẫn còn cương cứng như thể một lần xuất tinh là chưa đủ.
“Được rồi.”
Chase đột ngột lên tiếng ngay khi Josh định chạm vào nó lần nữa. Giọng nói vốn dĩ luôn cáu kỉnh và nhạy cảm của hắn giờ khản đặc. Dương vật vẫn như vậy, nhưng có vẻ như cơn nguy kịch đã qua. Một lát nữa chắc nó sẽ tự xìu xuống. Trừ khi có chuyện gì kích thích nó. Josh thờ ơ đáp lại.
“Tôi chỉ định lau cho cậu thôi. Cậu còn phải mặc quần áo nữa.”
Rồi anh thực sự cầm lấy dương vật của Chase một cách rất công việc. Không còn sự vuốt ve tinh tế như lúc nãy, mà là một thái độ hoàn toàn vô tâm. Để giữ được sự lạnh lùng, anh không còn cách nào khác. Dùng khăn tay bọc lấy dương vật rồi lau qua loa, Josh đành phải nhìn thứ kia của Chase một lần nữa.
Chết tiệt, tại sao đến cả chỗ đó của tên này cũng đẹp như vậy chứ?
Josh không thể không thốt lên một lời cảm thán đầy ghen tị. Thân hình to lớn, hoàn hảo, không hề bị cong vênh. Thêm vào đó, đầu dương vật màu hồng vẫn còn ướt át, tất cả đều thật hoàn hảo.
Chắc chắn là vậy rồi, vì chỗ đó có bao giờ bị phơi nắng đâu chứ.
Trong khi nghĩ vậy, Josh chợt muốn ngậm nó vào miệng một lần. Nếu là bình thường, anh sẽ nghĩ việc ngậm dương vật của đàn ông thật bẩn thỉu, nhưng vật kia trước mắt anh lại là một ngoại lệ. Anh không thể quên được cảm giác còn sót lại trên đầu ngón tay mình. Nó thực sự rất đẹp, rất cứng rắn, và hơn thế nữa là rất đáng yêu.
Nhưng điều đó tuyệt đối không thể xảy ra. Chase sẽ không bao giờ cho phép anh làm vậy, và bản thân anh cũng không dám chắc mình có thể gánh chịu được hậu quả hay không. Lặng lẽ hoàn thành nốt công việc, Josh nằm xuống bãi cỏ. Giống như Chase.
Một lúc sau, Chase mở mắt. Hắn chậm rãi nhìn sang, hai người chạm mắt nhau nhưng cả hai vẫn bất động.
Đôi mắt màu tím thẫm chứa đựng cả bầu trời đêm nhìn anh, lấp lánh ánh sao. Bên dưới là sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, tất cả đều lọt vào tầm mắt của Josh.
Josh chợt nghĩ.
Làm sao mà mình có thể không hôn lên khuôn mặt xinh đẹp này được chứ?
Anh đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve má Chase, nhưng hắn không hề động đậy. Nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu tím đang dán chặt vào mình kia, Josh nâng người lên.
Ý định đã quá rõ ràng. Chase hoàn toàn có thể tránh né. Hắn có thừa thời gian để chửi rủa hay đấm vào mặt Josh như mọi khi.
Nhưng hắn đã không làm gì cả. Hắn chỉ nhìn Josh đang tiến lại gần.
Mi mắt Josh từ từ khép lại. Hàng mi vàng ánh nâu, cùng màu với tóc lọt vào tầm mắt Chase. Khi Josh nghĩ đến việc hôn lên mí mắt hắn, hơi thở của anh đã chạm vào môi Chase.
Nhưng đúng lúc đó, tiếng bước chân đột ngột kéo họ trở về thực tại. Josh lập tức bật dậy. Phản xạ đáng kinh ngạc của anh khiến Chase ngơ ngác. Mặc kệ hắn, Josh nhìn chằm chằm về phía phát ra âm thanh rồi hét lên.
“Mark, có chuyện gì vậy?”
Một giọng nói mừng rỡ vang lên.
“À, Josh. Cậu ở đây sao? Tôi tìm cậu nãy giờ! Mọi người liên lạc không được, không biết đi đâu hết rồi. Isaac và Henry đâu?”
Trước những câu hỏi dồn dập đó, Josh tiến lại gần để anh ta không nhìn thấy Chase, vừa giữ sự chú ý của anh ta vừa trả lời.
“Tôi không thấy họ. Có chuyện gì vậy?”
“Tôi đã để vuột mất C, cậu có thấy hắn đâu không?”
“À.”
Josh gật đầu.
“Đừng lo, hắn nói là ra ngoài hút thuốc. Tôi đang trốn ở gần đây để quan sát, vì hắn dặn không được đến gần.”
“Ra vậy. Thế còn tin nhắn lúc nãy là gì?”
“À, tôi chỉ có chút thắc mắc muốn hỏi nhưng đã giải quyết xong rồi. Không có gì đâu.”
Josh nói dối trôi chảy đến mức chính anh cũng phải ngạc nhiên. Mark dễ dàng tin lời anh, gật đầu.
“Pittman có việc nên phải rời đi. Hắn nói khách khứa cứ tự nhiên vui vẻ. Chúng ta nên làm gì đây? Cậu sẽ hỏi ý kiến C giúp tôi chứ?”
Mark tỏ vẻ rất muốn anh làm vậy. Josh vui vẻ nhận lời.
“Vâng, tôi sẽ hỏi rồi liên lạc lại ngay.”
Anh khéo léo xua tay, ý bảo Mark mau đi đi. Mark liền rời khỏi đó.
Đứng một lúc để quan sát xung quanh, Josh thở dài rồi thả lỏng vai. Quay lại thì thấy Chase vẫn nằm nguyên ở chỗ cũ. Vẫn không nhúc nhích dù một ngón tay.
Josh do dự một lát. Anh thầm tiếc nuối vì thời điểm lúc nãy quá tệ. Giá mà anh có thể hôn lên đôi môi kia lần nữa.
Nhưng Chase đã không cho anh cơ hội đó. Như thể đột nhiên tỉnh táo lại, hắn bật dậy. Lần này thì Josh lại phản ứng chậm hơn. Chase phủi bụi, chỉnh lại quần áo như không có chuyện gì xảy ra làm Josh ngượng ngùng đứng dậy.
Phải thôi, với tính cách của hắn, hắn không đánh Josh mới là chuyện lạ. Bình thường hắn đã nổi trận lôi đình vì bị người khác làm điều gì đó không được cho phép, cho dù là được hắn đồng ý đi chăng nữa. Huống chi tâm trạng hắn bây giờ đã khác. Hắn hoàn toàn có thể trút giận lên người Josh. Nghĩ đến việc mình suýt chút nữa đã hôn hắn, Josh rùng mình.
Suýt chút nữa là mình đã chết thật rồi.
Nhận ra mình suýt chút nữa đã bị hắn giết, Josh đột nhiên tỉnh táo lại. Nhưng dù đã trở lại thực tại, anh vẫn không thể rời mắt khỏi Chase.
Gò má hắn vẫn còn ửng hồng. Vẻ mặt uể oải sau cơn xuất tinh cũng đủ khiến Josh phát điên.
Vùng dưới của anh lại bắt đầu phản ứng. Hoảng hốt, Josh vội vàng hít sâu vài hơi, cố gắng hướng mắt đi chỗ khác. Nuốt tiếng thở dốc vào trong, Chase đột nhiên quay đầu lại.
Chính xác thì hắn chỉ liếc nhìn Josh một cái, nhưng cũng đủ khiến tim anh như ngừng đập.
May mắn là không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Chase lập tức quay người bỏ đi. Vội vàng đuổi theo hắn, Josh chợt nhớ ra.
“Nếu cậu định về ngay, tôi sẽ chuẩn bị xe.”
“Ừ.”
Chase chỉ ừ hờ một tiếng ngắn gọn. Hắn sải bước dài, Josh vội đuổi theo hắn. Josh liên lạc với Mark. Sau khi truyền đạt lại lời nhắn, Josh lại đuổi theo Chase, và những chuyện vừa xảy ra khiến anh cảm thấy như thể mình vừa trải qua một giấc mơ vậy.
Nhưng đó lại là sự thật. Bằng chứng là chiếc khăn tay dính tinh dịch của Chase vẫn còn trong túi quần anh. Nó đã hơi khô lại, còn có cảm giác hơi cứng.
Josh vô thức nắm chặt chiếc khăn tay rồi từ từ mở ra.