Biểu Tiểu Thư Chỉ Muốn Sống Tiếp

Chương 103: Chương 103



Yến Tuyền biết mình đã đoán đúng, tiếp tục nói: “Đáng tiếc một người ưu tú như nàng ấy, cho dù có về ở một thôn nhỏ trên núi cách biệt với thế giới, nàng ấy vẫn thu hút mọi sự chú ý, tất cả những người xung quanh đều đến nhìn nàng ấy. Tất cả đều nghĩ rằng ngươi không xứng với nàng ấy, ngươi chó ngáp phải ruồi, may mắn cưới được nàng ấy làm vợ.

Chỉ có trên giường, ngươi mới có thể thực sự trên nàng ấy một bậc, vì vậy ngươi chỉ có thể tự an ủi bản thân rằng dù nàng ấy có mạnh mẽ đến đâu, có ở vị trí cao đến thế nào, cuối cùng vẫn bị đè xuống dưới thân ngươi, mặc ngươi làm càn.”

Yến Tuyền vừa nói vừa vén chăn trên người Long phu nhân lên, lộ ra thân hình được chăm sóc kỹ lưỡng.

"Trước khi giết nàng ấy, ngươi không muốn thử lại cơ thể mềm mại và ấm áp của nàng ấy sao? Ngươi không muốn nhớ lại cảm giác kích thích khi được đè nàng ấy trên giường sao?"

Lời nói của Yến Tuyền khiến Lưu Thừa nhớ lại quá khứ ngày trước, nhớ lại cảm giác được chôn sâu trong cơ thể nàng ấy, nghĩ đến cảnh tượng nàng ấy không chịu khuất phục, bị hắn ta cưỡng ép đến phát khóc.

Trong lòng Lưu Thừa rục rịch, tuy hắn ta biết Yến Tuyền có ý xấu nhưng hắn ta vẫn thấy rung động.

Yến Tuyền nhìn thẳng vào mắt hắn ta, cũng biết trong lòng hắn ta đang lung lay: “Ta biết ngươi đang lo lắng điều gì, lần này ta tới đây chẳng qua là muốn đổi người giấy lấy sáo quỷ, ngươi dùng sáo quỷ, ván cờ đã bị phá rồi, đối với ngươi, bây giờ chẳng phải người giấy còn có tác dụng hơn sáo quỷ sao? Nếu ngươi không yên tâm, ta sẽ rời đi ngay bây giờ, đợi ngươi xong việc ta sẽ quay lại thương lượng điều kiện với ngươi.”

Yến Tuyền nói xong thì đi ra ngoài, còn lại để hắn ta tự lựa chọn.

Càng yêu sâu đậm, càng hận đậm sâu, nếu chưa buông bỏ được hận, thì cũng chưa thể buông bỏ được tình, Yến Tuyền tin rằng trong lòng hắn ta vẫn còn  Long phu nhân, nhất định hắn ta sẽ mạo hiểm thử một lần cuối cùng. Cho dù biết nàng sẽ không có ý tốt, hắn ta cũng sẽ không sợ, dù sao thì trong mắt hắn ta, nàng chỉ biết rung chuông chứ chẳng thể khiến hắn ta sợ hãi.

Yến Tuyền đứng trong sân, im lặng đếm, nếu đếm đến một trăm mà bên trong không có động tĩnh gì, nàng sẽ dùng đến kế hoạch thứ hai là đi tìm Tống Thanh Dương đang uống rượu với Long đại nhân, bất kể thế nào hôm nay nàng cũng phải giải quyết Lưu Thừa!

… Chín mươi chín, một trăm.

Yến Tuyền không chút do dự, đi tìm Tống Thanh Dương, nhưng chưa kịp đi xa, trong phòng đã vang lên tiếng của Long phu nhân gọi nàng: "Yến tiểu thư, thành công rồi!"

Bước chân của Yến Tuyền hơi dừng lại, sau đó quay lại nhìn, thì thấy Long phu nhân khỏa thân ngồi trên giường, trong tay cầm một hình nhân giấy dính đầy máu, vẻ mặt tràn đầy vui mừng.

"Các ngươi lừa ta!" Người giấy bắt đầu rung lắc mãnh liệt, Yến Tuyền nhanh chóng đổ thêm một lớp máu gà chu sa.

Yến Tuyền nhặt cây sáo quỷ rơi trên giường lên, nói: “Việc quân cơ không ngại dối trá, mỹ nhân kế cũng là kế. An Nhiêu đã dạy ta cách sử dụng người giấy, còn tin tức là con mèo và Trương Thư Nhan tìm hiểu, kế hoạch là do ta sắp xếp, ta và Long phu nhân chịu trách nhiệm thực hiện. Từ đầu đến cuối đều do nữ nhân làm, ngươi có còn không biết xấu hổ mà nói nữ nhân kém cỏi hơn nam nhân không? Bây giờ ta nói lại cho ngươi biết, bổn tiểu thư tự làm chủ vận mệnh của mình đấy!"

Lưu Thừa tức giận đến không nói nên lời, Yến Tuyền lại nói: “Ngươi cho ta một cơ hội, ta cũng sẽ cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi thừa nhận mình chẳng hơn gì một con lợn hay một con chó, ngươi không xứng làm người, ta sẽ để ngươi đi."

Lưu Thừa chưa kịp trả lời, Long phu nhân đã nói trước: "Yến tiểu thư, tuyệt đối không được thả hắn ta đi."

“Ta chỉ nói đùa thôi, đương nhiên ta sẽ không thả hắn ta đi rồi.”

Yến Tuyền nhún vai, nhưng nghĩ đến ban ngày hắn ta ép nàng thừa nhận mấy điều kia, nàng vẫn không khỏi tức giận, dù thế nào cũng muốn trút giận chút.

Yến Tuyền suy tư giây lát, nhìn Long phu nhân bên cạnh, đây chẳng phải là điểm yếu của hắn ta sao?

"Ngươi và Long Hành Phi đều là nam nhân như nhau, vậy tại sao Tần tiểu thư người ta lại xem thường ngươi?

So sánh như vậy, ngươi vừa không bằng nữ nhân, lại vừa không bằng nam nhân, thậm chí đến con vật cũng không bằng, ngay cả Hoa Thái Tuế cũng biết lễ phép, nhưng ngươi đến tôn trọng cơ bản cũng không biết, vậy mà vẫn muốn có cô nương thích ngươi, cứ ở đấy mà mơ giấc mộng ngàn thu đi!"

Từng câu nói của Yến Tuyền như chọc vào phổi hắn ta, khiến hắn ta tức giận đến không thở nổi, nhưng hắn ta lại không cách nào chạm vào nàng, chỉ có thể ôm cục tức mà thôi.

Nói xong, Yến Tuyền bình tĩnh lại, bổ sung thêm: “Người đáng bị giết nhất phải là Tần Hòe Tự mới đúng. Ông ta biết rõ nữ nhi của mình và học trò Long Hành Phi có tình cảm với nhau, nhưng ông ta vẫn bắt ép nàng ấy hứa hôn với ân nhân cứu mạng là ngươi, biến các ngươi thành kẻ thù của nhau."

Long phu nhân thở dài xen vào: "Ta không trách cha mình. Lúc đó ông ấy đã đưa ra lời hứa trước mặt mọi người, Lưu Thừa đã đưa ra yêu cầu như vậy. Làm sao ông ấy có thể thất hứa và nuốt lời đây?"

Yến Tuyền liếc nhìn Long phu nhân, cảm thấy không nói nên lời: “Danh tiếng của ông ta quan trọng, nhưng hạnh phúc cả đời của nữ nhi ông ta không quan trọng à?”

Long phu nhân lắc đầu: “Nếu ông ấy cho rằng hạnh phúc của ta không quan trọng, ông ấy sẽ không bảo vệ ta sau khi ta giết Lưu Thừa. Ông ấy còn tìm mọi cách để giúp ta và Long Hành Phi đến với nhau một cách đường đường chính chính.”

Yến Tuyền hoàn toàn cạn lời: "Chẳng phải Long phu nhân là nữ tài tử à? Sao chuyện này có vấn đề mà ngươi không nhìn ra vậy? Ông ta không thể nuốt lời, cho nên đã ép ngươi gả cho Lưu Thừa, sao giờ lại thành bao che giúp ngươi chuyện giết người rồi? Điều này vừa hay chứng tỏ được ông ta là loại người ra vẻ đạo mạo, không đúng sao? Ông ta đường đường là một học sĩ viện Hàn Lâm, học rộng hiểu cao, sao lại có thể có một nhi nữ giết phu được? Ông ta gả ngươi cho Lưu Thừa vì danh tiếng, giúp các ngươi cũng vì danh tiếng, các người đều là đá lót đường để ông ta mở rộng tiếng thơm của mình.”

Long phu nhân sửng sốt, Lưu Thừa trong người giấy cũng không lên tiếng.

Nghĩ kỹ lại thì có vẻ đúng là vậy.

Yến Tuyền thấy vậy không nói thêm gì nữa, nhét người giấy vào tay áo, đi về phía trước tìm Tống Thanh Dương vẫn đang uống rượu.

Tống Thanh Dương bị hai cha con Long gia chuốc say, lúc này đã thấy hơi mơ màng rồi, Yến Tuyền không trực tiếp đi vào mà sai người hầu nói với Long đại nhân, nhắc nhở bọn họ nhanh chóng giải tán, sau đó lên xe ngựa trước.

Chờ một lúc sau, Tống Thanh Dương đi ra, lên xe ngựa, phát hiện bên trong có một thiếu niên, hắn hít nhẹ một hơi, nhìn kỹ hơn rồi cười nói: “Sao trông muội giống biểu muội của ta quá vậy? "

Yến Tuyền chớp mắt: “Chắc hẳn Quốc công gia uống say rồi.”

“Đến mùi hương cũng giống.” Tống Thanh Dương hít một hơi vào cổ Yến Tuyền, liếm một cái vào cổ trắng nõn mềm mại của nàng.

 "Ưm..." Yến Tuyền bị hắn thình lình liếm nên rên lên.

“Ngay cả da thịt trắng nõn này cũng mềm như biểu muội ta vậy, giọng nói cũng hay như muội ấy.”

Yến Tuyền ôm lấy hắn, rồi cười hỏi hắn: “Huynh uống say à?”

"Vừa nãy ta không say, nhưng bây giờ thì ta say rồi. Biểu muội còn say đắm hơn cả rượu."

"Miệng lưỡi cũng khéo thật đấy." Yến Tuyền bảo hắn ngồi yên, nhưng hắn lại muốn tựa vào người Yến Tuyền, rúc vào trong ngực Yến Tuyền, bị nam nhân to lớn đè lên như thế, Yến Tuyền trông cứ như đang ôm một con gấu lớn vậy.

Yến Tuyền yếu đuối, không đẩy được hắn, nàng chỉ có thể để hắn ôm nàng, nhưng hắn vẫn không ngồi yên, liên tục hôn nàng.

Yến Tuyền sợ hắn làm hỏng người giấy trong tay áo nên chỉ có thể giơ tay lên, điều này lại khiến hắn càng dễ dàng làm loạn trong lòng nàng, một lúc sau, váy của nàng đã bị hàm răng trắng xé toạc, phần bụng mềm mại lộ ra, lập tức xuất hiện vết nước bọt của hắn, cách một lớp y phục, hắn cắn lấy một trong hai nụ hồng đang nhô lên của nàng.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.