Biểu Tiểu Thư Chỉ Muốn Sống Tiếp

Chương 92: Chương 92



Hỏi mới biết vì muốn nàng ngủ yên giấc nên Tống Thanh Dương đã bảo xa phu đi chậm lại, vì vậy đoàn người mới không về kịp lúc.

“Không sao, chúng ta ở lại xe ngựa một đêm, sáng ngày mai vào thành là được rồi.”

Đêm đã về khuya, Hoa Dung nằm ngủ một bên, xa phu chậm rãi đánh xe ngựa. Yến Tuyền đã ngủ hết một giấc nên giờ rất tỉnh táo, có điều bụng hơi căng lên vì mắc tiểu.

“Biểu ca, ta muốn đi tiểu.” Yến Tuyền kề sát tai Tống Thanh Dương rồi bảo.

Tống Thanh Dương từng bị nàng trêu chọc nhiều lần nên vô thức nghĩ nàng lại quyến rũ mình đây. Thế là hắn bảo xa phu ngừng lại, bảo hắn ta ở lại trông chừng Hoa Dung và đợi hai người quay về, còn hắn bế Yến Tuyền, bước sâu vào khu rừng đen nhánh trước mặt.

Yến Tuyền không biết hắn hiểu lầm mình nên nín tiểu để mặc hắn bế mình vào rừng sâu. Đến khi Tống Thanh Dương thả nàng ra, nàng đã không chờ nổi nữa bèn nhanh chóng cởi quần ra, ai ngờ chưa kịp ngồi xổm xuống thì Tống Thanh Dương đã lần mò sờ nắn nàng.

Bỗng nhiên, Yến Tuyền rùng mình vì mắc tiểu, may thay nàng ghìm lại kịp thời nên không xổ ra đầy tay của hắn.

“Huynh làm gì thế?” Nàng đẩy bàn tay của hắn ra.

“Đã thèm gần chết mà còn là bộ làm tịch à?” Tống Thanh Dương hỏi nàng, tay chưa từng ngừng lại. Hắn xoa mông nàng đến nghiện, sau đó mân mê vùng đất thần bí non mềm, vừa định cắm thẳng vào trong thì đã nghe nàng bảo.

“Ta mắc tiểu thật, ưm… Biểu ca, huynh đừng sờ nữa, ta sắp không kiềm được rồi.”

Yến Tuyền thật sự không chịu nổi khi bị trêu chọc như vậy, nàng sốt ruột bảo ngừng lại mới làm cho Tống Thanh Dương tin nàng, sau đó bế nàng theo tư thế cho trẻ đi tiểu: “Muội tiểu đi.”

Yến Tuyền vô cùng xấu hổ nhưng không thể cưỡng lại cơn buồn tè, cuối cùng nàng che mặt lại rồi mở cửa cống xả lũ.

Tiếng nước “xè xè” vang lên trong đêm, vang to rõ ràng cho thấy người đó đã nghẹn tiểu lâu rồi. Gương mặt Yến Tuyền đỏ bừng, may thay lúc này trời đã tối nên Tống Thanh Dương không thấy dáng vẻ xấu hổ của nàng.

Yến Tuyền nhanh chóng giải quyết xong xui, mới lấy khăn lau giữa hai chân. Nàng vừa định nhảy xuống khỏi người hắn thì nào ngờ bàn tay của hắn đột ngột bao trùm cả tiểu huyệt của nàng.

Bàn tay của hắn rất nóng, còn nóng hơn vùng đất cấm rất nhiều, hơi nóng bao phủ hoa huyệt mang đến cảm giác kỳ lạ không thể diễn tả thành lời.

“Vết thương đã lành chưa?” Tống Thanh Dương hỏi.

Yến Tuyền gật đầu, chỉ còn hơi sưng thôi, hôm qua nàng dùng thuốc nên giờ đã đỡ hơn.

“Ta mới tiểu xong, giờ bẩn lắm…”

Yến Tuyền chưa kịp dứt tiếng, Tống Thanh Dương đã lần mò sờ nắn hạt đậu đỏ khiến giọng của nàng thay đổi hoàn toàn.

Thật ra Yến Tuyền cũng thèm lắm, tối qua khi hắn thoa thuốc cho nàng, nàng đã muốn hắn thọc vào trong. Mỗi lần trêu chọc hắn, nàng đều có tính toán riêng của mình.

“A…” Trước sự trêu chọc của hắn, Yến Tuyền vừa ngâm nga vừa “tè” lần nữa, dâm dịch tràn ra khắp mặt đất.

“Biểu muội đúng là được làm từ nước.” Tống Thanh Dương hôn môi nàng, bế nàng đến trước một cái cây rồi nâng nàng lên thật cao, ra hiệu bảo nàng ôm thân cây trước mặt.

Yến Tuyền không biết hắn định làm gì nhưng vẫn làm theo lời hắn, có điều nàng mới ôm lấy thân cây thì hắn đã buông bàn tay đang nâng nàng ra.

“Biểu ca làm gì vậy?” Yến Tuyền bối rối, chân nàng không thể chạm đất nên không biết mình cách mặt đất bao xa, chỉ đành quặp cả tay và chân ôm lấy thân cây to trước mặt.

Hai bầu ngực đẫy đà bị áp vào vỏ cây sần sùi qua lớp y phục, tiểu huyệt không gì che chắn bên dưới lại dán sát vào thân cây, chỉ cần nàng vừa cử động một tí thì vỏ cây sần sùi sẽ cạ vào người nàng. Có điều Yến Tuyền không đủ sức ôm miết vào cây, cơ thể mất khống chế dần trượt xuống dưới, từ từ lướt qua vỏ cây thô ráp khiến tiểu huyệt vốn đã ướt sũng ngày càng ướt hơn.

Bỗng nhiên, vùng đất cấm sũng sĩnh nước chạm phải thứ gì đó vừa to vừa cứng, nàng càng trượt xuống thì nó càng nong tiểu huyệt của nàng ra, xâm nhập vào trong hang động.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.