Anh rể lại nói: “Nếu đau thì nói với anh.” “Vâng.” Trần Trừng có thể cảm nhận được bàn tay anh rể đặt phía sau eo mình rồi dần dần di chuyển xuống dưới, mãi cho đến khi chạm đến xương cụt của cô. Mà bàn tay đang đặt trên chỗ xương hông của cô cũng dần dịch chuyển xuống, có mấy lần còn chạm tới gần háng cô rồi chụm hai tay thành vòng tròn, sau đó bắt đầu chuyển động lên xuống cọ xát vào má đùi của cô. Anh xoa đi xoa lại nhiều lần từ phần đầu gối đến đùi, mà mỗi lần xoa nắn đến bắp đùi là mu bàn tay anh sẽ chạm nhẹ vào âm hộ cô. Hơi thở của Trần Trừng dần trở nên dồn dập, cô cố gắng cắn chặt môi, khó lắm mới ép bản thân không được phát ra tiếng. Quần vải mỏng đến nỗi mỗi lần tay anh rể chạm vào chỗ giữa hai chân là cô có thể cảm nhận được ngay. tay anh rể cứ đẩy ra đẩy vào như thế khiến nơi sâu nhất nằm giữa hai chân Trần Trừng nhạy cảm rồi dần trở nên ướt át. Ngay khoảnh khắc Trần Trừng không nhịn được muốn phát ra tiếng thì anh rể đã nhanh chóng rời khỏi chân cô ra sau lần cọ sát cuối cùng. Động tác sạch sẽ gọn gàng, giống như hoàn toàn không có bất kỳ suy nghĩ sao nhãng ngoài luồng nào khác. Thấy anh rể như vậy, Trần Trừng tự mắng thầm bản thân, tại sao cô lại dễ bị nứng như vậy chứ? Anh rể đang massage cho cô một cách nghiêm túc, vậy mà cô lại nứng trước những động tác của anh. .“Bên kia đi.”Giản Mục Xuyên nói, sau đó bước tới bên kia giường bệnh, bắt đầu massage phần hông còn lại của Trần Trừng. Thần kinh của Trần Trừng vừa mới thả lỏng được vài giây bỗng căng thẳng trở lại. Cùng một kỹ thuật, cùng một lực như thế, tuy là Trần Trừng cảm thấy thoải mái nhưng trái tim cô cũng bắt đầu xuất hiện gợn sóng. Giản Mục Xuyên nhận ra, sau khi đổi bên massage, hình như độ phối hợp của cô em vợ anh càng tăng cao. Cơ thể cô không cứng đờ như trước nữa, mà lúc anh xoa ấn phần đỉnh đùi, cô còn chủ động mở chân ra. Đôi mắt Giản Mục Xuyên ánh lên tia sáng bí ẩn nhưng chẳng mấy chốc đã trở lại bình thường. Trần Trừng biết, khi anh rể xoa bóp chân còn lại bằng phương pháp tương tự thì nơi giữa hai chân cô sẽ càng ướt át hơn. Độ xoa bóp lúc nặng lúc nhẹ, dù cố ý hay vô tình đều kích thích tới nơi giữa hai chân cô, cảm giác thoải mái như có ngọn lửa ấm áp từ từ bốc cháy giữa hai chân cô, làm âm hộ cô tê dại như muốn được đụng chạm nhiều hơn nữa. Cuối cùng, khi anh rể đẩy mạnh một cái, Trần Trừng đã không nhịn nổi nữa, cô rên một cách sung sướng: “A~”. “Ư ư.” Trần Trừng buột miệng thốt ra những tiếng rên rỉ khó kiềm chế mà ngay đến bản thân cô nghe xong cũng phải giật mình, cô vội cắn môi, nhìn về phía anh rể với vẻ mặt vừa thẹn thùng lại vô tội và một đôi mắt long lanh. Cơ thể cô vốn đã nhạy cảm rồi còn bị đụng chạm như vậy thì thật khó mà chịu nổi.Tay Giản Mục Xuyên khựng lại, anh giương mắt nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô em vợ, thấy dáng vẻ ngượng ngùng lại khiêu gợi của cô, anh ho nhẹ một tiếng: “Nếu thấy khó chịu thì cứ kêu thành tiếng đi.” Mặt Trần Trừng lại càng đỏ hơn, cô mím môi lắng đầu, ý bảo sẽ không lên tiếng nữa. Giản Mục Xuyên không trả lời, anh biết cơ thể cô em vợ đã nứng lắm rồi. Từ lúc bắt đầu cho tới khi massage tới chân cô, anh phát hiện đũng quần cô em vợ càng lúc càng ướt hơn. Bởi vì đồ bệnh nhân là màu xám nhạt nên khi ướt sẽ thấy rất rõ, anh vừa massage cho cô em vợ vừa nhìn đũng quần cô càng lúc càng sậm màu, khóe môi anh giương lên một nụ cười đầy ẩn ý.