[Cao H] Nghiện Yêu

Chương 15: Chương 15



“Nói đến bác sĩ Giản, anh rể cô đó, anh rể của cô thật sự rất giỏi. Trước khi kết hôn có rất nhiều cô gái theo đuổi cậu ấy, nữ bác sĩ, y tá, thậm chí còn có cả bệnh nhân. Một năm trước cậu ấy chợt thông báo rằng mình đã kết hôn, làm rất nhiều cô vỡ mộng khóc quá trời, ai cũng thắc mắc không biết người phụ nữ xuất sắc đến mức nào mới có thể chinh phục được cậu ấy.”
Trần Trừng cười nói: “Chị gái của tôi từ nhỏ đến lớn đều rất xuất sắc, lớn lên rất xinh đẹp, lúc đi học còn là học sinh giỏi, hiện giờ ra ngoài làm việc toàn làm với các công ty đa quốc gia.”
Dì Vương gật đầu tán thưởng: “Đúng là giỏi thật, có điều tôi nghe nói rằng nhà bác sĩ Giản cũng rất giàu. Bệnh viện này là của gia đình cậu ấy, tôi nghe nói rằng sau này rất có thể bác sĩ Giản sẽ thừa kế bệnh viện này.” “Vậy à?”
Trần Trừng rất ngạc nhiên, cô cứ tưởng rằng anh rể của mình chỉ là một bác sĩ bình thường, không ngờ rằng anh lại là thiếu gia thứ thiệt, còn là loại trâm anh thế phiệt nữa chứ: “Vậy mà tôi lại không nghe chị mình nhắc đến những chuyện này.”
Chị gái của cô không những không nhắc đến những chuyện này mà bình thường cũng rất khi nhắc đến Giản Mục Xuyên với Trần Trừng.
Hôm nay Trần Trừng không gặp lại anh rể thêm lần nào nữa, có lẽ cần phải chờ đến ngày mai kiểm tra phòng bệnh và châm cứu mới có thể nhìn thấy anh.
Nghĩ đến đây, Trần Trừng lại có chút mong chờ ngày mai.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Trần Trừng nhậ̵n được video call
của chị gái mình.
Nhìn trong video, chỗ chị gái cô đang ở vẫn là ban ngày, có lẽ là đang ở nước ngoài, chị gái cô rất lo lắng hỏi thăm tình hình của cô, sau đó lại xin lỗi cô.
.Cô ấy nói rằng bên đó hơi bận rộn, mới nhìn thấy tin nhắn của cô, còn nói rằng ngày mai sẽ trở về.
Trần Trừng lập tức khua tay với chị gái ở phía bên kia điện thoại và nói: “Không cần đâu, bên này đã có mấy cô điều dưỡng chăm sóc rồi. Hơn nữa bác sĩ điều trị chính là anh rể, họ có thể chăm sóc cho em, chị cứ yên tâm mà làm việc nhé.”
Chị gái của cô là một người phụ nữ mạnh mẽ kiên cường, trước giờ luôn nói một là một, cô ấy nói: “Công việc bên này chị đã sắp xếp người khác hoàn thành rồi, chờ lát nữa ăn trưa xong, chị sẽ ra sân bay, em cứ ngoan ngoãn chờ chị trong bệnh viện.”
“Dạ vâng.”
“Ngoan.” Chị gái cô cưng chiều nói: “Lần này xuất viện thì hãy
sống ở nhà chị một thời gian để dưỡng thương cho thật tốt, xương cốt bị thương thì phải dương lâu dài, không được chủ quan, phải để ý kỹ càng.”
“Em biết rồi.”
Buổi sáng ngày hôm sau, lúc Giản Mục Xuyên đến kiểm tra phòng bệnh, Trần Trừng có chút không dám nhìn thẳng vào anh. Nghĩ đến sự xoa bóp hôm qua, cô thật sự vô cùng xấu hổ.
“Hôm nay đã đỡ đau chưa?” Giản Mục Xuyên hỏi cô.
Trần Trừng gật đầu đáp: “Đã đỡ hơn nhiều rồi ạ.”
Giản Mục Xuyên đưa mắt nhìn khuôn mặt của cô, sau đó chậm rãi nhìn xuống nửa người dưới của cô, làm cho Trần Trừng bồn chồn vô cùng.
Cô chợt nghe thấy anh nói: “Vậy hôm nay cứ dựa theo cách chữa trị hôm qua là được, có thể giảm liều lượng thuốc.”
Nghe vậy, Trần Trừng liền nói: “Anh rể à, hôm nay chị gái của em sẽ về nước, anh biết không?”
Giản Mục Xuyên thoáng ngẩn người một cách rõ ràng, sau đó mới lạnh lùng nói: “Không.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.