[Cao H] Nghiện Yêu

Chương 16: Chương 16



“À.”
Trần Trừng cảm thấy hơi lạ, chị gái cô không gọi điện cho anh rể sao?
Mặt anh rể đột nhiên sa sầm làm Trần Trừng không hiểu rõ tình hình, cô nghĩ bụng chẳng lẽ anh rể và chị cô cãi nhau sao?
Có điều cô cũng không dám hỏi anh, cô nghĩ chờ chị gái mình về rồi hỏi là được.
Trần Thấm đến bệnh viện khi Trần Trừng ngủ trưa thức dậy, cả người phong trần có vẻ mệt mỏi, đưa cả hành lý đến đây, rất rõ ràng là đi thẳng từ sân bay đến bệnh viện.
Cô ấy mặc Âu phục màu xám với đôi giày da thấp, mái tóc ngắn gọn gàng, phong cách ăn mặc đúng tiêu chuẩn của người phụ nữ mạnh mẽ.
Thấy Trần Trừng thê thảm như vậy, chị gái cô vô cùng đau lòng. Cô ấy lại gần cô và ngồi trên giường, cẩn thận quan sát vết thương trên người Trần Trừng, sau đó hỏi cô: “Vết thương ở chân có nghiêm trọng không, có ảnh hưởng đến việc nhảy múa sau này không?”
“Anh rể nói là không ảnh hưởng, có điều phải dưỡng thương thật tốt một khoảng thời gian.” Trần Trừng nói, cô vẫn luôn là cô em gái ngoan ngoãn khi ở trước mặt chị gái mình.
Chị gái gật đầu nói: “Lát nữa chị sẽ nói chuyện với anh ấy.”
Nhớ đến cuộc trò chuyện lúc sáng với Giản Mục Xuyên, Trần Trừng liền hỏi Trần Thấm: “Hôm nay chị trở về mà không nói với anh rể đúng không? Hai người cãi nhau hả?”
.Trần Thấm duỗi tay véo má cô, cười nói: “Con nít như em đừng quan tâm đến chuyện của người lớn, chị và anh ta không cãi nhau.”
Trần Trừng thầm nghĩ em đâu có nhỏ chứ, hôm sinh nhật mình, em suýt chút nữa đã làm tình với anh rể rồi. Lời này đương nhiên là không thể nói ra.
Cô biết rằng trong mắt chị gái của mình, cô vẫn luôn là một cô em bé bỏng của chị ấy.Trần Thấm trò chuyện với Trần Trừng một lúc, sau đó đứng dậy đi tìm Giản Mục Xuyên.
Biết họ không cãi nhau, Trần Trừng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng một lúc sau tâm trạng của lại trở nên nặng nề, chị gái cô yêu thương cô như vậy nhưng cô lại nghĩ đến chuyện làm tình với anh rể, điều này thật sự không tốt chút nào, cô đúng là đứa em gái xấu xa.
Sau khi Trần Thấm rời đi, dì Vương bèn sáp đến tám chuyện với Trần Trừng: “Chị gái cô có khí thế mạnh mẽ quá, thảo nào có thể hạ gục bác sĩ Giản, hai người họ đều là nhân vật lợi hại nha.”
Trần Trừng gật đầu đáp: “Họ rất xứng đôi.”
Dì Vương tán thành nói: Đúng vậy, trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối.”
Lúc Trần Thấm quay trở lại là đi cùng Giản Mục Xuyên, hai người họ không nói gì với nhau.
Trông sắc mặt của Giản Mục Xuyên không được tốt lắm, Trần Trừng lại không khỏi lo lắng, thầm nghĩ có phải hai người họ đã thật sự cãi nhau không, chỉ là không cho cô biết mà thôi.
Giản Mục Xuyên đến châm cứu cho Trần Trừng, nghĩ đến việc lại phải cởi quần lộ hàng trước mặt anh rể mình, cô không khỏi căng thẳng nhìn Trần Thấm, hôm nay chị gái cô ở đây, nếu nhìn thấy cảnh tượng này thì chị ấy sẽ nghĩ thế nào.
Có vẻ chị gái cô quan tâm đến chuyện châm cứu hơn cô nhiều, cô ấy bước tới hỏi Giản Mục Xuyên: “Châm cứu ở đâu?”
Giản Mục Xuyên lấy túi kim châm ra, nói một cách tỉnh bơ: “Lưng.”
Trần Thấm gật đầu nhìn Trần Trừng, sau đó bước tới giúp cô lật người.
Động tác của cô ấy dịu dàng hơn dì Vương rất nhiều, cứ như thể sợ không cẩn thận sẽ làm cô đau, cô ấy cứ luôn hỏi Trần Trừng rằng lưng và chân có đau không, Trần Trừng lắc đầu nói hôm nay không đau lắm.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.