Chẩm Vũ

Chương 11: Chương 11. Môi lưỡi



11. Môi lưỡi

Nhìn băng vệ sinh sạch sẽ như mới, Triệu Vũ Bạch liền buồn bực. Cô bấm tay tính toán, ít nhất phải tới ngày nghỉ lễ Quốc khánh thứ năm mới hết, lần này lại thất bại, sáng ngày thứ tư nó đã lén lút rời đi, không mang theo một đám mây.

Chuyện làm cô đau não hơn nữa chính là Hứa Thầm Hà đã bị cô bỏ đói mấy ngày nay. Cái này không chỉ đau não, mới nghĩ đến cô đã cảm thấy nhức mỏi toàn thân.

Triệu Vũ Bạch cầm một túi nilon màu đỏ đục gói băng vệ sinh lại, đang muốn đi ra ngoài, Hứa Thầm Hà đã từ phòng bếp đi ra, trong tay bưng đĩa bánh mì và mật ong, nghi ngờ hỏi: “Vũ Bạch, em đi đâu vậy?”

Thân hình Triệu Vũ Bạch cứng đờ, đem túi giấu ở dưới tủ giày, quay đầu nói: “Em muốn đi tập thể dục một chút, ở nhà suốt cũng buồn chán, đối với thân thể không tốt.”

“Không phải em đang tới tháng à, sao lại bắt đầu đi tập thể dục?”

“À, đúng rồi, anh nhắc em mới nhớ, không thể tập thể dục.” Triệu Vũ Bạch nói năng lộn xộn trả lời câu hỏi của Hứa Thầm Hà.

Hứa Thầm Hà nhíu mày, sau đó đặt đồ lên trên bàn, dưới mắt thâm quầng, hắn ngáp một cái, sau đó vẫy tay với Triệu Vũ Bạch, Triệu Vũ Bạch liền tung ta tung tăng chạy tới ngồi xuống bên cạnh hắn.

Hôn lên khuôn mặt của hắn một cái, Triệu Vũ Bạch ngẩng đầu nhìn thấy sắc mặt không tốt của Hứa Thầm Hà —— là do hắn tắm nước lạnh với ngủ không ngon. 

Nghĩ đến cái này trong lòng Triệu Vũ Bạch liền chột dạ, nếu để Hứa Thầm Hà phát hiện bà dì của cô đã đi rồi, bốn ngày nghỉ còn lại của cô chắc chắn sẽ trôi qua trên người hắn.

Thấy một hộp sữa chua đặt ở trên bàn, Triệu Vũ Bạch cầm lên theo bản năng, liền bị Hứa Thầm Hà cướp đi.

“Lạnh đó. Cái này của anh, em không được uống sữa chua.” Hứa Thầm Hà tốt bụng nhắc nhở. Triệu Vũ Bạch cuống quít gật đầu như gà mổ thóc.

Hứa Thầm Hà liếc mắt nhìn cô một cái, bâng quơ nói: “Trước kia em rất chú ý những thứ này mà, sao hôm nay lại cẩu thả như vậy, hết rồi à?”

Tay Triệu Vũ Bạch run lên, lắc đầu như trống bỏi, lớn tiếng nói: “Đâu có. Tự nhiên em quên mất thôi!”

Trong mắt Hứa Thầm Hà lóe lên một tia sáng, Triệu Vũ Bạch đang cúi đầu ăn cơm cũng không chú ý tới.

Cho nên, khi cô bị Hứa Thầm Hà đè ở trên giường, cô hoàn toàn khiếp sợ.

“Em, bà dì của em tới nên không thể làm!”

Hứa Thầm Hà không thèm để ý “Ừm” một tiếng, trực tiếp đưa tay vào trong quần lót ấn lên hoa huyệt, mạnh mẽ cọ xát, Triệu Vũ Bạch không kìm chế được rên rỉ một tiếng, trong lòng thầm cầu nguyện cho bản thân.

Ngón tay thon dài đặt ngay chỗ hoa huyệt, khi một ít hoa dịch chảy ra liền cắm một đốt ngón tay vào hoa huyệt chật hẹp. Vách thịt gấp gáp không chờ nổi mà cắn chặt dị vật bên trong, liếm mút, co rút lại.

Cảm giác xâm nhập thật sự quá mãnh liệt, hoa huyệt lại quá mức nhỏ hẹp, chỉ căng ra một chút thì cảm giác đã bị phóng đại lên gấp trăm lần, Triệu Vũ Bạch hừ một tiếng, hai chân tự giác khép lại, hai đùi khép lại, bị Hứa Thầm Hà đẩy ra, nằm ở dưới thân hắn để mặc cho hắn định đoạt.

Hứa Thầm Hà thấy hoa huyệt chảy ra nước sốt ngày càng nhiều liền đem ngón giữa đẩy mạnh vừa bên trong từ chút một, ngón tay và ngón cái tìm thấy hoa hạch, bóp lấy hạt châu nhỏ nhắn đáng yêu. 

“A a..” Triệu Vũ Bạch chịu không nổi, hít thở dồn dập, thân thể đỏ ửng mê người, cổ họng Hứa Thầm Hà ngứa ngáy, không nhịn được cúi xuống hôn cô.

Môi cô rất mềm nha.

Cạy mở hàm răng, nụ hôn càng ngày càng sâu không kiềm chế được, ngón tay dưới thân đẩy sâu vào, tiếng rên rỉ của Triệu Vũ Bạch đều bị hắn nuốt vào, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở nhỏ vụn.

Ngón tay thứ hai đưa vào.

Cảm giác bị kéo căng chiếm cứ đầu óc Triệu Vũ Bạch.

“A Ừm..” Cô khó nhịn mà vặn vẹo thân dưới.

Nụ hôn của Hứa Thầm Hà chạy dài xuống dưới, lướt qua chiếc cổ trắng nõn, sau đó đến xương quai xanh tinh xảo, cuối cùng ngậm lấy đầu nhũ phấn nộn.

“A.. Em không chịu được..” Giọng Triệu Vũ Bạch yếu ớt như muốn khóc, khiến Hứa Thầm Hà ngứa ngáy trong lòng.

Hứa Thầm Hà ngước mắt nhìn cô, đôi mắt đen kịt, ham muốn dâng trào tùy ý hiện lên trong mắt hắn, không hề che giấu, thẳng thắn thể hiện khát vọng và dục vọng đối với cô.

“Em có thể, lần nào em cũng ăn nó hoàn toàn mà.” Hứa Thầm Hà đẩy đẩy côn thịt cứng rắn vào đùi Triệu Vũ Bạch, sau đó tốc độ ngón tay thọc vào rút ra nhanh hơn.

Nước sốt văng khắp nơi, khoái cảm quá mức mãnh liệt, làm Triệu Vũ Bạch chỉ có thể há miệng thở dốc, không kịp phát ra tiếng rên rỉ.

Cho đến khi đôi môi ấm áp ngậm lấy hai cánh hoa nhỏ hẹp. Triệu Vũ Bạch nhịn không được hét lên một tiếng.

“Đừng!”

Hai chân bị Hứa Thầm Hà ấn ở hai bên, hoa hạch nhỏ nhô lên sưng đỏ phủ đầy nước lấp lánh chính là mục tiêu công kích của hắn. Hứa Thầm Hà dùng sức mút mạnh, nếm thử một ít hoa dịch.

Rất ngọt nha.

Triệu Vũ Bạch giãy giụa, khuôn mặt nhỏ cực kỳ thẹn thùng, nhỏ giọng nói: “Anh có tật xấu gì vậy... Không được mút..”

“Mút cái gì?”

A a a người đàn ông này! Triệu Vũ Bạch tức giận cắn môi dưới, cố gắng đè nén giọng nói lại.

Trong phòng ngủ thiếu đi tiếng nói của cô, chỉ còn lại âm thanh nước chảy khi môi lưỡi và hoa huyệt hòa quyện vào nhau, cực kỳ dâm mĩ.

Thấy cô cắn chặt môi dưới không chịu phát ra tiếng, Hứa Thầm Hà bất mãn dùng răng đè lên hoa hạch, đôi mắt Triệu Vũ Bạch bỗng nhiên trừng lớn, vừa định ngăn cản hắn, hắn đã cắn một cái.

“A!”

Một dòng nước trong trẻo phun ra từ hoa huyệt, tất cả đều rơi trên cằm của thiếu niên. Hứa Thầm Hà ngẩng đầu, liếm liếm môi, trong mắt chứa đầy ý cười, nói: “Bảo bối, em phun nước.”


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.