Chẩm Vũ

Chương 12: Chương 12. Phóng túng



12. Phóng túng

Côn thịt gắng gượng đặt ở hoa huyệt ướt át, Hứa Thầm Hà duỗi tay kéo hai chân Triệu Vũ Bạch ra, quy đầu vừa xâm nhập vào hoa huyệt một chút rồi lập tức rút ra, chọc cho cô gái nhỏ dưới thân nhịn không được vừa khóc vừa yêu kiều rên rỉ. 

Thắt lưng trầm xuống, côn thịt thô dài ép chặt vào hoa huyệt chật hẹp từng chút một. Triệu Vũ Bạch chịu không nổi, hít một hơi.

“Trướng quá... Có hơi đau..”

Hứa Thầm Hà dứt khoát đâm thật mạnh, toàn bộ côn thịt tàn bạo đâm thẳng vào đường đi chật hẹp, chạm vào chỗ sâu thẳm trong hoa huyệt.

“A!” Triệu Vũ Bạch hét lên một tiếng, lồng ngực nâng lên hạ xuống, giống như một con cá ngoi lên mặt nước thở hổn hển.

Căng quá… côn thịt thô to khiến từng nếp uốn của vách thịt căng tràn đến cực đại, vách tường chỉ có thể gắt gao siết chặt côn thịt,hai cánh hoa cố hết sức chống lại thân gậy nóng bỏng cứng rắn, cảm giác này, giống như hoa huyệt sắp bị xé rách.

Da thịt dán sát vào nhau, khiến Triệu Vũ Bạch có thể cảm nhận rõ ràng được hình dáng của côn thịt, phía trên đầy gân xanh làm hoa huyệt dâng lên từng đợt khoái cảm. Cứ kéo căng như thế này, cô cảm thấy mình sắp không chịu nổi.

“Cố gắng chịu đựng cho anh —— mấy ngày hôm trước em đã tự mình chọc cho lửa cháy mà.” Hứa Thầm Hà chịu đựng khoái cảm cực hạn do hoa huyệt chật hẹp mang đến hết lần này đến lần khác, nghĩ đến hành động mấy hôm trước của Triệu Vũ Bạch, hắn quyết định sẽ buông thả chính mình, thuận tiện trừng phạt cô gái nhỏ không biết sống chết này.

Một vài cú đâm mạnh mẽ liên tiếp, Triệu Vũ Bạch thét chói tai, đôi chân mềm mại đặt lên cánh tay cơ bắp của Hứa Thầm Hà.

Hứa Thầm Hà cắn răng, nhiều lần đâm sâu vào cổ tử cung, Triệu Vũ Bạch dùng hết sức lực cầu xin, giọng nói đứt quãng: “Anh nhẹ… nhẹ chút đi mà... A...”

Cô biết người đàn ông lòng dạ hẹp hòi này đang muốn trả thù!

Hứa Thầm Hà yêu thương hôn lên khóe môi của Triệu Vũ Bạch, nhưng động tác dưới thân không hề dừng lại một chút nào.

“Không được. Ngoan, giữ sức để một hồi lại khóc.”

Thật sự đã nhìn thấy bộ mặt thật của người đàn ông này rồi.

Hắn chính là một tên hư hỏng, biến thái, dục vọng bất tận không thể thỏa mãn, sớm muộn gì cũng ‘tinh tẫn nhân vong’*. 

*tinh tẫn nhân vong: lao lực quá mà chết, ở đây là làm nhiều quá mà chết =)))

Vừa mới chửi thầm xong, liền có một dị vật to lớn đẩy vào chỗ sâu nhất bên trong cái miệng nhỏ, cảm giác bị căng tràn từ từ lan tỏa, có chút đau, lại có hơi ngứa, lại có thêm khoái cảm mãnh liệt tràn ngập khắp cơ thể.

Cổ tử cung quá chật hẹp, Hứa Thầm Hà cố hết sức đi vào lại từ từ rút ra. Hắn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm chỗ hai người kết hợp, nhìn côn thịt bị hoa huyệt non mềm hút chặt, khi côn thịt rút ra đẩy vào, nước sốt liền tràn ra ướt đẫm.

“Chặt quá.” Hứa Thầm Hà không nhịn được than thở.

Nghe xong những lời này, Triệu Vũ Bạch không biết trong lòng có cảm giác gì, cảm thấy thẹn thùng, vui sướng, còn có cảm giác thỏa mãn thầm kín.

“Anh thật sự rất thích em. Cho dù là thân thể hay là linh hồn..” Hứa Thầm Hà đột nhiên cúi người, đôi mắt đen láy nhìn cô, dùng giọng điệu nghẹn ngào thổ lộ.

Lời hắn nói giống như rót mật, ngọt đến mức cả người Triệu Vũ Bạch cả người run rẩy, hoa huyệt cũng chặt lại.

Sau đó, vách thịt mềm mại vẫn đang siết chặt bị côn thịt tàn nhẫn mở ra không hề nể tình một chút nào, thậm chí còn bị đâm trực tiếp đến tận tử cung.

Triệu Vũ Bạch chỉ cảm thấy pháo hoa nổ tung trước mắt, đầu óc bay lên chín tầng mây.

Hoa dịch ấm áp tưới lên đầu côn thịt, đường đi chật hẹp bao vây côn thịt nóng bỏng, Hứa Thầm Hà đói bụng hơn nửa tháng cũng không nhịn được nữa, bắn toàn bộ vào tử cung nhỏ bé của Triệu Vũ Bạch.

Hứa Thầm Hà khống chế eo không cho cô rụt lại, toàn bộ tinh dịch rót vào tử cung.

Đây là lần đầu tiên hai người làm mà bắn vào trong. Ngày thường hai người đều chú ý tránh thai, mà lần này kinh nguyệt của Triệu Vũ Bạch mới vừa đi, là kỳ an toàn, vì thế cô liền ngầm đồng ý để cho Hứa Thầm Hà phóng túng mà bắn vào trong.

Trận hoan ái này quá mức kịch liệt, lúc làm xong Triệu Vũ Bạch không còn một chút sức lực. Đáng tiếc, cô không có sức lực, nhưng Hứa Thầm Hà vẫn tràn đầy tinh lực.

Khi mới vừa làm xong Hứa Thầm Hà luôn thích quấn quít cô, giống như bây giờ.

“Vừa rồi thoải mái không?” Nửa người Hứa Thầm Hà đè lên người cô, nhưng thân thể có dùng lực chống đỡ, không có đè nặng cơ thể cô.

Triệu Vũ Bạch hừ hừ hai tiếng, không muốn trả lời.

Côn thịt nửa mềm không có rút ra khỏi hoa huyệt đẩy đẩy giật giật như muốn uy hiếp.

“Thoải mái thoải mái thoải mái.”

“Lần sau còn dám to gan chọc anh như vậy nữa không, hả?” Triệu Vũ Bạch biết bà dì tới còn không ngừng khiêu khích chọc phá hắn.

“Ừm.” Thật ra Triệu Vũ Bạch không sợ chết. Chỉ là, một tiếng “Ưm” này bởi vì hơi thở mỏng manh cực kỳ kiều mị sau khi hoan ái khi đi vào lỗ tai Hứa Thầm Hà liền biến thành một cảm giác khác.

Triệu Vũ Bạch hoảng sợ cảm thấy côn thịt ở bên trong nhanh chóng cứng lên, hơn nữa còn làm thịt non mới vừa nghỉ ngơi không bao lâu căng trướng ra.

Hứa Thầm Hà vừa cọ cọ mặt lên cổ cô vừa nói: “Bảo bối, anh lại muốn làm em nữa.”

------------

Triệu (cắn ngón tay ngồi xổm trong WC ): A huhu bà dì thân thích của tôi đi rồi làm sao bây giờ!

Hứa (âm thầm hưng phấn xoa tay): Thân thích của em đối xử tốt với anh quá.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.