Cô Gái Bắt Gió - Lận Vu Lâm

Chương 66: Chương 66



 

Chương 66: Ăn bánh trôi.Triệu Thương Thương cảm nhận được cảm giác ẩm ướt trong lòng bàn tay anh, “Giang Tuần, tay anh đổ mồ hôi rồi.

”Đổi bằng hai điếu Hoàng Hạc Lâu Đại Kim Chuyên* đó.

==============Triệu Thương Thương như bị ánh mắt anh thiêu đốt, giam cầm, rõ ràng lúc nãy hai người không tiếp xúc thân thể nhưng cô lại bị nhốt trong thế giới của anh, cảm nhận được sự chiếm hữu của anh.

Nhiều, rất nhiều hoa hồng tuyết sơn màu hồng đào, dần dần chất đống trong vòng tay cô, giống như những đám mây nhẹ nhàng và rực rỡ ùa vào lòng cô. ”Căng thẳng, lúc nãy anh sợ em không đồng ý.

Triệu Thương Thương nghe câu “Vô cùng vô cùng thích cậu” của Giang Tuần rất rõ ràng, trong lòng run rẩy nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh, tiếp tục nhận hoa hồng, “Giang Tuần.”Cô nói thầm: “Còn lần sau à?

“Anh đừng đưa vào nữa.” Cô nói, “Tay em mỏi quá.””

 

Sắp ôm không được nữa rồi.”Thành công rồi à? Giang Tuần: “…””Hoa tôi mua.

Mặt cô nóng bừng, nũng nịu nhỏ giọng phàn nàn: “Sao anh lại mua nhiều thế?” ”Ừm.

“Lần đầu không có kinh nghiệm, cứ tưởng càng nhiều càng tốt.” Giang Tuần đứng dưới bóng cây phù dung, bầu trời tối đen, anh chăm chú nhìn cô, “Lần sau anh sẽ chú ý.”Em đi mua cho anh.

Cô nói thầm: “Còn lần sau à?”Phía sau sân bóng là một rừng thông tươi tốt, lá thông phủ kín lối đi.

Anh nghe xong thì cười một tiếng, tiếng cười có chút trêu người.”Móa”, Lý Ôn thấy mà hâm mộ, “Lần sau cậu đi tập nhớ gọi tôi theo.

Ánh trăng vàng trải dài trên song cửa sổ, mỗi lần ánh mắt hai người chạm nhau đều mang theo phản ứng kỳ diệu. Thời gian như ngưng đọng, gió lặng, cây đứng yên. Trong lòng bàn tay của Triệu Thương Thương, những tia lửa nhỏ bùng lên tỏa ra hơi ấm.”Những chuyện anh làm trước khi tỏ tình đều là đang theo đuổi em.

“Hoa hồng còn lại anh mang về đi, chúng ta mỗi người một nửa là được.” Triệu Thương Thương nói.”

Giang Tuần không đi, “Em còn chưa cho anh biết đáp án, anh về sẽ mất ngủ.” Khóe miệng Triệu Thương Thương không nhịn được giương lên, “Ồ.

Anh lại hỏi cô, “Có đồng ý không?”Bất tri bất giác hai người đã đến sân tennis. Triệu Thương Thương gật đầu: “Ừm ừm ừm!””Anh nói bậy!

Cô nói thầm trong lòng, sau này anh chính là người của em rồi.Cô nói thầm trong lòng, sau này anh chính là người của em rồi.

Cách cửa sổ phòng trộm, cô nói: “Em nghĩ đến một bài hát.”” Giang Tuần hỏi: “Bài gì?””

“Nước mắt sau song sắt.””

Cả hai đều cười.”Không hổ là học sinh giỏi, chơi tới giờ này mới về mà trong lòng vẫn nhớ chuyện lên lớp ngày mai.

Giang Tuần rất muốn dùng phép thuật thu nhỏ người trước mặt lại, bỏ vào túi mình mang đi ngay trong đêm như mang đi một vì sao.Vương Hiểu Cách búng tay một cái, “Hiệu suất được đó.

“Anh muốn ôm em.” Cậu nói.”

Triệu Thương Thương như bị ánh mắt anh thiêu đốt, giam cầm, rõ ràng lúc nãy hai người không tiếp xúc thân thể nhưng cô lại bị nhốt trong thế giới của anh,

 

cảm nhận được sự chiếm hữu của anh.Triệu Thương Thương gật đầu: “Ừm ừm ừm!

“Làm gì có ai nói thế.” Cô nhỏ giọng nói.”Bảo em để cặp ở phố Bạch Thủy là muốn em ăn tiệc mừng xong sẽ ngủ lại đó.

“Còn muốn hôn.””

“Không cho nói nữa.”Triệu Thương Thương kéo tay lại nhưng không thành công nên đành để yên, mặc anh.

Triệu Thương Thương đưa một tay ra muốn che miệng anh.”

Tự chui đầu vào lưới, ngón tay mềm mại bị bắt lại.Mấy cô gái ở phòng ngủ bên cạnh cũng đến, tụ thành một bàn lớn.

Triệu Thương Thương cảm nhận được cảm giác ẩm ướt trong lòng bàn tay anh, “Giang Tuần, tay anh đổ mồ hôi rồi.””

“Căng thẳng, lúc nãy anh sợ em không đồng ý.””Anh đúng là bánh trôi nhân mè đen.

“Anh nói dối.” Triệu Thương Thương bình tĩnh lại một chút là có thể suy nghĩ rõ ràng, anh đặc biệt đến tỏ tình trước 12 giờ, còn nói không được trì hoãn, chắc chắn anh đã nhìn thấy danh sách việc cần làm trên điện thoại cô rồi.Trước đó mấy người Thành Đóa đã từng thảo luận, trên diễn đàn của Học viện Mỹ thuật vẫn còn ảnh chiếc Maybach màu xám của Giang Tuần, cùng với chiếc siêu xe mui trần màu xanh huỳnh quang nổi bật của Lý Ôn, bạn cùng phòng của anh.

Chắc chắn cũng biết cô định tỏ tình với anh.”

Cô trách móc anh: “Anh lừa em, anh đã biết em thích anh rồi.””Hương đầu là rêu sồi, diên vĩ…

Giang Tuần giải thích cho bản thân, “Chưa xác nhận trước mặt nên không chắc chắn 100%, vẫn sẽ căng thẳng.”Phòng ngủ đã tắt đèn, mọi người nói chuyện một lúc rồi dần im lặng, chỉ có ánh sáng lạnh lẽo từ màn hình điện thoại xuyên qua rèm giường và chăn.

Anh nghe ra Triệu Thương Thương đã mềm lòng, cô an ủi anh, “Vậy anh không cần căng thẳng nữa, đúng là em thích anh đó.””Chào buổi sáng chúc ngủ ngon.

Thật ra cô cũng căng thẳng muốn chết.”

Trong đêm tối tĩnh mịch, tay cô vẫn bị nắm chặt. Giang Tuần không ôm được cũng không hôn được, nhưng lúc cô rút tay lại anh đã hôn lên mu bàn tay cô. Chưa tới tám giờ tối, cô không muốn để anh về chút nào.

Chàng trai kiềm chế hôn lên tay.” Giang Tuần nói, “Không phải em đang dẫn anh đi à.

Hô hấp nóng hổi phả vào mu bàn tay cô, khiến lòng ngực cô rung động.Cô ấy ngửi một hơi, phát hiện hương thơm khá độc đáo và sang trọng.

 

Triệu Thương Thương cảm nhận được môi anh nhẹ nhàng in lên da cô như mang theo dòng điện, chảy qua tim.”Em không cố ý dẫn anh đến rừng cây nhỏ đâu nhé.

–”…

Mười mấy phút sau, Triệu Thương Thương cầm hoa hồng về phòng ngủ.Triệu Thương Thương giới thiệu bạn cùng phòng với Giang Tuần, có dân chơi Lý Ôn ở đây, bầu không khí chắc chắn sẽ không tẻ nhạt, cũng không đến mức ngượng ngùng như tưởng tượng.

Thành Đóa và Vương Hiểu Cách vây quanh, “Thế nào rồi?”Chắc chắn cũng biết cô định tỏ tình với anh.

Ngay cả Hồ Dục Uyển có tâm trạng không tốt đã lên giường từ sớm cũng ló đầu ra.” Thành Đóa nói, “Cậu thật sự nghĩ đây là quà kỷ niệm của nhà hàng à?

Triệu Thương Thương giả vờ bình tĩnh, “Giang Tuần tỏ tình với tớ rồi.”” Thành Đóa: “Thoát ế rồi?!””

Triệu Thương Thương không thể che giấu nụ cười được nữa: “Tôi có bạn trai rồi.”Triệu Thương Thương giả vờ bình tĩnh, “Giang Tuần tỏ tình với tớ rồi.

Vương Hiểu Cách búng tay một cái, “Hiệu suất được đó.”Anh lại hỏi cô, “Có đồng ý không?

Các cô ấy gặng hỏi chi tiết nhưng cô trốn tránh không chịu nói, đi lấy nửa thùng nước cắm hoa hồng vào.”Hoa hồng còn lại anh mang về đi, chúng ta mỗi người một nửa là được.

Triệu Thương Thương nằm trên giường nhớ lại chuyện đã xảy ra tối nay, không buồn ngủ chút nào.”

Phòng ngủ đã tắt đèn, mọi người nói chuyện một lúc rồi dần im lặng, chỉ có ánh sáng lạnh lẽo từ màn hình điện thoại xuyên qua rèm giường và chăn.Triệu Thương Thương định đến cửa hàng trang sức ở cổng trường mua dây thun, mấy người trong phòng ngủ của cô đã ra ngoài từ sớm.

Triệu Thương Thương mở khung chat với Giang Tuần: “Anh về phòng chưa?”” Triệu Thương Thương nói.

Giang Tuần trả lời: “Sắp đến rồi.””

Triệu Thương Thương: “Vậy anh lái xe đi, đừng xem điện thoại nữa, chú ý an toàn.””Theo đuổi rồi mà.

Mười mấy phút sau, Giang Tuần đến ký túc xá nam của Học viện Mỹ thuật.”

Cửa chính ở tầng dưới đã đóng, đèn trong cửa sổ phòng quản lý ký túc xá ở tầng một đều tắt hết, chỉ còn lại hai chiếc đèn lồng năm mới phai màu dưới mái hiên đung đưa trong gió.” Giang Tuần đứng dưới bóng cây phù dung, bầu trời tối đen, anh chăm chú nhìn cô, “Lần sau anh sẽ chú ý.

 

Lý Ôn đeo tai nghe Bluetooth đang ngồi xổm dựa vào tường tán tỉnh ai đó trên điện thoại, liếc thấy Giang Tuần đang lên lầu, cuối cùng cũng về.”Nước mắt sau song sắt.

Lý Ôn tắt điện thoại, lấy chìa khóa trong túi mở cửa ra, “Biết tôi đợi cậu bao lâu rồi không hả?”So với Giang Tuần, Lý Ôn càng giống người tổ chức bữa tiệc này hơn.

“Lấy đâu thế?” Giang Tuần hỏi chìa khóa của anh ta.Giang Tuần cầm quần áo sạch vào phòng tắm tắm rửa, Lý Ôn ở phía sau hỏi: “Chuyện hoa còn chưa nói xong mà, đừng có nói được một nửa rồi ngừng chứ.

“Đổi bằng hai điếu Hoàng Hạc Lâu Đại Kim Chuyên* đó.” Lý Ôn khịt mũi đắc ý, “Đều là đạo lí đối nhân xử thế có biết không hả.”Triệu Thương Thương: “Vậy anh lái xe đi, đừng xem điện thoại nữa, chú ý an toàn.

(*Hoàng Hạc Lâu Đại Kim Chuyển là loại thuốc lá cao cấp, có giá 3000 tệ một hộp, khoảng hơn 10 triệu tiền Việt.)”

Cho Giang Tuần vào ký túc xá xong, Lý Ôn khóa cửa sắt lại rồi nói, “Không bằng cậu khỏi về luôn đi.””Ừm.

“Sáng mai có lớp.”Thành Đóa không ngờ lại nhanh thế.

“Không hổ là học sinh giỏi, chơi tới giờ này mới về mà trong lòng vẫn nhớ chuyện lên lớp ngày mai.”” Lý Ôn ngạc nhiên truy hỏi, “Chuyện gì đây anh trai, cậu tính tỏ tình với ai à?

Tâm trạng Giang Tuần đang tốt nên chỉ cười không phản bác, gửi tin nhắn cho Triệu Thương Thương nói anh về đến nơi rồi.”

Vào phòng ngủ, Giang Tuần lấy phần hoa hồng còn lại chưa tặng ra đặt lên bàn.”

Lý Ôn cười không ứng đắn: “Lại được cô gái nào tỏ tình nữa đây? Nhưng lần này sao cậu chịu nhận hoa rồi?”Cô xem giờ, không còn thời gian nói nhiều nữa, sắp vào học rồi, “Trưa nói tiếp nhé, bánh trôi nhân mè đen.

“Hoa tôi mua.” Giang Tuần nói.”Lấy đâu thế?

“Gì?” Lý Ôn ngạc nhiên truy hỏi, “Chuyện gì đây anh trai, cậu tính tỏ tình với ai à?””

Giang Tuần đan chéo hai tay nắm lấy vạt áo hoodie, kéo lên cởi áo khoác xuống, chiếc áo dài tay bên trong cũng bị kéo lên theo, để lộ một đoạn eo thon săn chắc, vùng bụng phẳng lì với những đường cơ rõ nét. Kết hợp với làn da trắng lạnh mang chút cấm dục, gợi cảm đến lạ.Cô ấy có chút không yên tâm về Giang Tuần, bạn trai của Triệu Thương Thương, nhưng nhiều hơn chính là tò mò.

“Móa”, Lý Ôn thấy mà hâm mộ, “Lần sau cậu đi tập nhớ gọi tôi theo.””Bạn gái.

Giang Tuần cầm quần áo sạch vào phòng tắm tắm rửa, Lý Ôn ở phía sau hỏi: “Chuyện hoa còn chưa nói xong mà, đừng có nói được một nửa rồi ngừng chứ.” Giang Tuần thuận thế ôm lấy cô, giữ chặt vai cô.

 

“Tôi đi tỏ tình.” Giang Tuần lời ít ý nhiều.- “Thành công rồi à?””

“Thành công rồi.”” Giọng Giang Tuần mang theo ý cười.

“Gối ôm cà rốt?” Lý Ôn nghĩ đến cô gái búi tóc mà anh ta gặp ở Beer Bar.Lý Ôn cười không ứng đắn: “Lại được cô gái nào tỏ tình nữa đây?

Giang Tuần “Ừ” một tiếng, đóng sầm cửa phòng tắm lại, nhốt Lý Ôn bên ngoài. Giang Tuần “à” một tiếng như bỗng nhiên hiểu ra, “Hóa ra muốn dẫn anh đến rừng cây nhỏ.

Giang Tuần tắm xong, ra ngoài cầm điện thoại lên thì thấy Triệu Thương Thương trả lời tin nhắn của anh: “Ngủ ngon.””Sáng mai có lớp.

Anh trả lời: “Ngủ ngon.”” Hồ Dục Uyển nhìn Vương Hiểu Cách thở dài, trong phòng chỉ có cậu ngốc thôi.

“Bạn gái.””

–Sáng hôm sau, lúc Triệu Thương Thương đổi giày ra ngoài thì nhận được tin nhắn của Giang Tuần: “Chào buổi sáng.

Sáng hôm sau, lúc Triệu Thương Thương đổi giày ra ngoài thì nhận được tin nhắn của Giang Tuần: “Chào buổi sáng.””

Tay đang cột dây giày của cô dừng lại, trả lời một nhãn dán, mặt trời mọc.jpg”

Cô nhìn thấy lịch sử trò chuyện hôm qua, ánh mắt dừng trên hai chữ “Bạn gái”, đột nhiên đánh chữ gửi đi:Chương 66: Ăn bánh trôi.

“Giang Tuần, anh cũng chưa theo đuổi em.”Cách đại học Trung y khoảng mười phút lái xe, không quá xa.

“Theo đuổi rồi mà.”” “Đâu?””

“Chào buổi sáng chúc ngủ ngon.”Giang Tuần: “…

“Ý anh là ngày nào cũng đến chỗ em điểm danh đó hả.”” Giang Tuần lời ít ý nhiều.

“…””Chỉ có cậu ngốc.

“Em còn tưởng anh xem em là đồng hồ báo thức, sáng tám giờ, tối mười giờ, chào buổi sáng, chúc ngủ ngon.”)

“…””Là bạn trai của Thương Thương sắp xếp đó.

Triệu Thương Thương nhìn thấy loạt dấu ba chấm anh gửi tới, tâm trạng cô rất tốt, trêu chọc anh vài câu siêu vui vẻ.Giang Tuần cười, “Đi ăn trước đã.

“Những chuyện anh làm trước khi tỏ tình đều là đang theo đuổi em.”” Câu trả lời của Giang Tuần đột nhiên hiện lên.”

 

“Anh vừa chơi game vừa lên diễn đàn xem hướng dẫn, nơi có tỷ lệ xuất hiện thẻ đỏ cao nhất chính là phòng phẫu thuật trên tầng ba của bệnh viện. Anh cố tình lên đó tìm thẻ đỏ nên mới có thể trở thành tín đồ của quỷ.”” Cô ấy nghiên cứu bảng thành phần.

“Bảo em để cặp ở phố Bạch Thủy là muốn em ăn tiệc mừng xong sẽ ngủ lại đó.” Trong lúc chờ đồ ăn được dọn ra, Lý Ôn, Thành Đóa và Vương Hiểu Cách gần như đã sắp thân, nói từ tin đồn thú vị của Học viện Mỹ thuật đến cuộc bầu chọn hoa khôi của Đại học Y học cổ truyền.

“Còn có…””

Triệu Thương Thương: “Ngừng!”Vào những ngày có số lẻ, nhà hàng sẽ tặng quà lưu niệm cho khách.

Nếu Triệu Thương Thương không cản lại thì Giang Tuần có lẽ sẽ tiếp tục lần theo dòng thời gian, liệt kê vô số bằng chứng ngầm cho thấy anh đã theo đuổi cô từ lâu.Anh cúi đầu, hương bạc hà áp đến, in lên môi Triệu Thương Thương, lời nói trở nên mơ hồ: “Cho nên em có muốn nếm thử bánh trôi không?

Khiến cô cảm nhận được sự ưu ái đặc biệt.” Giang Tuần nói.

“Giang Tuần.”Nếu Triệu Thương Thương không cản lại thì Giang Tuần có lẽ sẽ tiếp tục lần theo dòng thời gian, liệt kê vô số bằng chứng ngầm cho thấy anh đã theo đuổi cô từ lâu.

“Ừm.””Tôi đi tỏ tình.

“Anh là bánh trôi nhân mè đen à?”Xe chạy về phía Cúc Phượng Lâu. Lòng dạ đen tối.”

Cô xem giờ, không còn thời gian nói nhiều nữa, sắp vào học rồi, “Trưa nói tiếp nhé, bánh trôi nhân mè đen.””Anh là bánh trôi nhân mè đen à?

Thành Đóa ra ngoài trước, mang theo bữa sáng cho Triệu Thương Thương.Triệu Thương Thương nhìn thùng hoa hồng lộng lẫy, gọi cho Giang Tuần: “Bạn trai ăn cơm chưa?

Học xong tiết của hôm nay, mọi người cùng tới nhà ăn ăn cơm. Vì hôm qua xảy ra xung đột với người khác ở sân tập nên mọi người cố gắng không để Hồ Dục Uyển đi một mình, sợ chàng trai kia lại đến tìm cô ấy. Mấy cô gái ở phòng ngủ bên cạnh cũng đến, tụ thành một bàn lớn.Khiến cô cảm nhận được sự ưu ái đặc biệt.

Sau khi về phòng ngủ, bốn người bàn chuyện quay vlog.==============

Triệu Thương Thương nhìn thùng hoa hồng lộng lẫy, gọi cho Giang Tuần: “Bạn trai ăn cơm chưa?””

“Vừa ăn xong.” Giọng Giang Tuần mang theo ý cười.Thành Đóa ngồi phía sau chờ hai người, lại cảm thấy mặt đỏ tim run.

 

“Hỏi anh chuyện này, em có thể chia hoa hồng cho bạn cùng phòng không, để trang trí phòng ngủ quay vlog luôn, không lãng phí.””Làm gì có ai nói thế.

“Hoa của em, em muốn làm gì cũng được.”” Cậu nói.

Khóe miệng Triệu Thương Thương không nhịn được giương lên, “Ồ.”Triệu Thương Thương không thể che giấu nụ cười được nữa: “Tôi có bạn trai rồi.

Triệu Thương Thương gọi điện thoại, mấy người Thành Đóa đều vểnh tai nghe, mặc dù không mở loa ngoài, không nghe được gì cả.” Triệu Thương Thương kiên quyết thanh minh cho bản thân.

Sau chuyện đánh nhau hôm qua, Hồ Dục Uyển sợ bóng sợ gió, theo bản năng cảnh giác với tất cả những người khác giới. Anh trai hàng xóm luôn dịu dàng nhiều năm qua đột nhiên bộc lộ bản chất thật sự, như biến thành một người khác, khiến cô ấy vẫn còn sợ hãi.” Lý Ôn nghĩ đến cô gái búi tóc mà anh ta gặp ở Beer Bar.

Cô ấy có chút không yên tâm về Giang Tuần, bạn trai của Triệu Thương Thương, nhưng nhiều hơn chính là tò mò.”

Thành Đóa cố ý lớn giọng hỏi thẳng: “Thương Thương, lúc nào bạn trai cậu mời bọn tôi ăn cơm đây?”Tự chui đầu vào lưới, ngón tay mềm mại bị bắt lại.

Giang Tuần ở bên kia nghe thấy, bàn bạc với Triệu Thương Thương: “Anh nhớ trưa ngày mốt bọn em không có lớp, vậy chọn ngày đó được không?””Thật hả?

Thành Đóa không ngờ lại nhanh thế.Cô nhìn thấy lịch sử trò chuyện hôm qua, ánh mắt dừng trên hai chữ “Bạn gái”, đột nhiên đánh chữ gửi đi:

Chạng vạng tối thứ tư, Giang Tuần đến đón các cô tới Cúc Phượng Lâu.Lý Ôn đi theo, đó là nhà hàng kiểu Trung Quốc mà anh ta đề cử.

Lý Ôn đi theo, đó là nhà hàng kiểu Trung Quốc mà anh ta đề cử. Cách đại học Trung y khoảng mười phút lái xe, không quá xa. Khu vực xung quanh có đầy đủ tiện ích, nếu mấy cô gái muốn đi dạo phố hay xem phim, ngay bên cạnh chính là một trung tâm mua sắm lớn.”

Triệu Thương Thương định đến cửa hàng trang sức ở cổng trường mua dây thun, mấy người trong phòng ngủ của cô đã ra ngoài từ sớm.”Ừm.

Bên ngoài có một chiếc xe ba bánh bán bưởi, loa phát ra tiếng rao hàng đầy ma mị. Bốn người cùng nhau mua một quả bưởi, chia nhau mỗi người mấy múi.”Hỏi anh chuyện này, em có thể chia hoa hồng cho bạn cùng phòng không, để trang trí phòng ngủ quay vlog luôn, không lãng phí.

Triệu Thương Thương còn chưa ăn bưởi xong thì Giang Tuần và Lý Ôn đã tới.”

Trước đó mấy người Thành Đóa đã từng thảo luận, trên diễn đàn của Học viện Mỹ thuật vẫn còn ảnh chiếc Maybach màu xám của Giang Tuần, cùng với chiếc siêu xe mui trần màu xanh huỳnh quang nổi bật của Lý Ôn, bạn cùng phòng của anh.”

 

Thảo luận thì thảo luận, nhưng khi người thật xuất hiện trước mặt vẫn không khỏi căng thẳng.”Giang Tuần, anh cũng chưa theo đuổi em.

Triệu Thương Thương giới thiệu bạn cùng phòng với Giang Tuần, có dân chơi Lý Ôn ở đây, bầu không khí chắc chắn sẽ không tẻ nhạt, cũng không đến mức ngượng ngùng như tưởng tượng.”

Lý Ôn chở Hồ Dục Uyển và Vương Hiểu Cách, Thành Đóa đi cùng Triệu Thương Thương, đi chung xe của Giang Tuần.”

Triệu Thương Thương vẫn còn ngậm bưởi, ngón tay dính nước, Giang Tuần cúi người lấy khăn giấy ướt trong xe ra, nắm lấy tay cô, cụp mắt chậm rãi lau tay cho cô.”Anh nói dối.

Triệu Thương Thương kéo tay lại nhưng không thành công nên đành để yên, mặc anh.”

Cô cười hì hì hỏi: “Anh có muốn ăn bưởi không? Em đi mua cho anh.””

Giang Tuần cười, “Đi ăn trước đã.”Anh vẫn như thường lệ, tráng bát đũa cho cô, gắp thức ăn cho cô, mọi thứ diễn ra tự nhiên, vẫn giống với cách hai người đối xử với nhau trước kia.

Thành Đóa ngồi phía sau chờ hai người, lại cảm thấy mặt đỏ tim run.” Xe chạy về phía Cúc Phượng Lâu.”

Phòng riêng theo phong cách cổ xưa đã được đặt trước, đợi mọi người đến đông đủ, Lý Ôn đưa menu cho các cô gái ngồi đối diện. Lần này anh ta đến tham gia náo nhiệt, đơn thuần là muốn làm quen Triệu Thương Thương.Tính cách của Hồ Dục Uyển tương đối yên tĩnh, thỉnh thoảng mới nói vài câu.

Trong lúc chờ đồ ăn được dọn ra, Lý Ôn, Thành Đóa và Vương Hiểu Cách gần như đã sắp thân, nói từ tin đồn thú vị của Học viện Mỹ thuật đến cuộc bầu chọn hoa khôi của Đại học Y học cổ truyền. Tính cách của Hồ Dục Uyển tương đối yên tĩnh, thỉnh thoảng mới nói vài câu.Lý Ôn đeo tai nghe Bluetooth đang ngồi xổm dựa vào tường tán tỉnh ai đó trên điện thoại, liếc thấy Giang Tuần đang lên lầu, cuối cùng cũng về.

So với Giang Tuần, Lý Ôn càng giống người tổ chức bữa tiệc này hơn.”

Giang Tuần ngồi bên cạnh Triệu Thương Thương, anh không nói nhiều, dáng vẻ thong dong như một người lắng nghe. Anh vẫn như thường lệ, tráng bát đũa cho cô, gắp thức ăn cho cô, mọi thứ diễn ra tự nhiên, vẫn giống với cách hai người đối xử với nhau trước kia.”

Cơm nước xong xuôi, mấy người từ phòng riêng đi xuống lầu. Quản lý nhà hàng niềm nở bước tới, nụ cười rạng rỡ trên mặt, thông báo rằng sắp đến kỷ niệm mười năm thành lập nhà hàng. Vào những ngày có số lẻ, nhà hàng sẽ tặng quà lưu niệm cho khách.Học xong tiết của hôm nay, mọi người cùng tới nhà ăn ăn cơm.

 

Mấy người Triệu Thương Thương mỗi người nhận được một hộp nước hoa làm quà, tên là “Giải Sương Vũ”, trùng với tên phòng riêng mà họ vừa dùng bữa.”…

Thành Đóa là người thích nước hoa, sau khi về phòng ngủ, vừa về ký túc xá liền háo hức thử mùi. Cô ấy ngửi một hơi, phát hiện hương thơm khá độc đáo và sang trọng. “Hương đầu là rêu sồi, diên vĩ…” Cô ấy nghiên cứu bảng thành phần.

Trong lòng bàn tay của Triệu Thương Thương, những tia lửa nhỏ bùng lên tỏa ra hơi ấm.

Vương Hiểu Cách cảm thấy tối nay bọn họ khá may mắn, vừa mân mê hộp quà vừa tự hỏi tự trả lời: “Cái này gọi là gì nhỉ? À, những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống.”Giang Tuần tắm xong, ra ngoài cầm điện thoại lên thì thấy Triệu Thương Thương trả lời tin nhắn của anh: “Ngủ ngon.

“Chỉ có cậu ngốc.” Thành Đóa nói, “Cậu thật sự nghĩ đây là quà kỷ niệm của nhà hàng à?””Em còn tưởng anh xem em là đồng hồ báo thức, sáng tám giờ, tối mười giờ, chào buổi sáng, chúc ngủ ngon.

“Chẳng lẽ không phải?”” Lý Ôn khịt mũi đắc ý, “Đều là đạo lí đối nhân xử thế có biết không hả.

“Là bạn trai của Thương Thương sắp xếp đó.” Hồ Dục Uyển nhìn Vương Hiểu Cách thở dài, trong phòng chỉ có cậu ngốc thôi.-

“Thật hả?” Vương Hiểu Cách còn đang nghi ngờ, “Vậy bạn trai Thương Thương cũng quá tốt rồi.””

Thành Đóa suy nghĩ rồi nói: “Có lẽ vì quá quan tâm nên mới suy nghĩ chu toàn, suy nghĩ cho cậu ấy và cả bạn cùng phòng của cậu ấy là chúng ta.”Thời gian như ngưng đọng, gió lặng, cây đứng yên.

–Anh nghe xong thì cười một tiếng, tiếng cười có chút trêu người.

Triệu Thương Thương vẫn chưa về phòng ngủ, đi dạo trong sân trường với Giang Tuần.”

Chưa tới tám giờ tối, cô không muốn để anh về chút nào.”Là anh muốn dẫn em đến rừng cây nhỏ.

Không còn nhớ ai là người nắm tay trước, sau khi mau bàn tay chạm vào nhau thì không buông ra nữa. Giang Tuần cảm thấy như mình đang nắm một đám mây mềm mại trong lòng bàn tay, anh không dám dùng sức, lại không thể nắm quá lỏng, sợ cô chạy mất.Giang Tuần hỏi: “Bài gì?

“Chúng ta định đi tới đâu đây?” Triệu Thương Thương hỏi.”Hoa của em, em muốn làm gì cũng được.

“Không biết.” Giang Tuần nói, “Không phải em đang dẫn anh đi à.”Giang Tuần trả lời: “Sắp đến rồi.

Bất tri bất giác hai người đã đến sân tennis. Phía sau sân bóng là một rừng thông tươi tốt, lá thông phủ kín lối đi. Hai ngọn đèn đường treo giữa không trung, che

 

khuất ánh sáng bên ngoài, chỉ để lại một vầng sáng mờ ảo.”Ý anh là ngày nào cũng đến chỗ em điểm danh đó hả.

Giang Tuần “à” một tiếng như bỗng nhiên hiểu ra, “Hóa ra muốn dẫn anh đến rừng cây nhỏ.””

“Anh nói bậy!” Triệu Thương Thương bị anh vu oan, không thể giải thích rõ được, đâm đầu vào ngực anh.Cửa chính ở tầng dưới đã đóng, đèn trong cửa sổ phòng quản lý ký túc xá ở tầng một đều tắt hết, chỉ còn lại hai chiếc đèn lồng năm mới phai màu dưới mái hiên đung đưa trong gió.

Giang Tuần thuận thế ôm lấy cô, giữ chặt vai cô.Triệu Thương Thương mở khung chat với Giang Tuần: “Anh về phòng chưa?

“Em không cố ý dẫn anh đến rừng cây nhỏ đâu nhé.” Triệu Thương Thương kiên quyết thanh minh cho bản thân.Giang Tuần không ôm được cũng không hôn được, nhưng lúc cô rút tay lại anh đã hôn lên mu bàn tay cô.

“Ừm.” Giang Tuần cười nói, “Là anh dẫn em đi, em quên rồi hả, anh quen mỗi ngóc ngách trong trường em.”Triệu Thương Thương còn chưa ăn bưởi xong thì Giang Tuần và Lý Ôn đã tới.

“Là anh muốn dẫn em đến rừng cây nhỏ.””

“Anh đúng là bánh trôi nhân mè đen.” Triệu Thương Thương nói.Giang Tuần không đi, “Em còn chưa cho anh biết đáp án, anh về sẽ mất ngủ.

“Ừm.” Giang Tuần nhận hết.Quản lý nhà hàng niềm nở bước tới, nụ cười rạng rỡ trên mặt, thông báo rằng sắp đến kỷ niệm mười năm thành lập nhà hàng.

Anh cúi đầu, hương bạc hà áp đến, in lên môi Triệu Thương Thương, lời nói trở nên mơ hồ: “Cho nên em có muốn nếm thử bánh trôi không?”


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.