Cô nhớ như in từ trước đến giờ Tiêu Kinh Du chưa bao giờ dính tin tức với diễn viên nữ. Anh ta giữ mình trong sạch, chỉ lo việc của mình, khiến cô và fan của anh ta rất tự hào, người mình thích gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, ở trong thùng thuốc nhuộm nhưng vẫn trong sạch.Dường như tất cả bắt đầu từ lúc Tiêu Kinh Du lần đầu tiên tham gia chương trình giải trí hai năm trước. Anh ta bắt đầu không chỉ hoạt động trong giới ca sĩ nữa, anh ta nhận kịch bản phim truyền hình, tham gia chương trình. Ngày càng có nhiều người biết đến anh ta, đồng thời số lượng fan cũng ngày càng tăng, vị thế của anh ta trong ngành giải trí cũng được nâng cấp, không lâu sau đã từ vai phụ lên vai chính.Khoảng thời gian đó, có một số fan đã ngừng theo dõi ủng hộ, nhưng cũng có một số khác lại đánh giá cao tham vọng của anh ta. Hoài Triệt Triệt cũng từng hỏi Tiêu Kinh Du vì sao lại bỗng nhiên bắt đầu nhận những lời mời khác, Tiêu Kinh Du chỉ nói muốn đứng vững trong giới giải trí thì anh ta cần phải đa dạng, làm mới mình hơn. “Phim cần tuyên truyền.” Lần này, Tiêu Kinh Du vẫn đưa ra câu trả lời cực kỳ ngắn gọn. Sự lạnh nhạt và lảng tránh hiện rõ trong đôi mắt màu hổ phách nhạt, dường như anh ta không muốn nói về chuyện này nữa: “Hết cách rồi.”“Hết cách rồi?”Nhưng Hoài Triệt Triệt nghe thấy ba chữ này lại cảm thấy cực kỳ nực cười, cô gái nhỏ cất cao giọng: “Sao nào, ai ấn đầu anh bắt anh chụp hình vậy, hay là ai may miệng của anh lại không cho phép anh nói “không”? Bộ phim nát đến độ phải tạo hiệu ứng cặp đôi mới có người xem thì có gì hay chứ?”Nghe thấy vậy, Tiêu Kinh Du đang cởi áo khoác ngoài liền dừng lại.Anh ta quay đầu, nhìn thẳng vào mắt Hoài Triệt Triệt. Hai người không ai nhường ai, ánh mắt như phóng kim nhọn, đâm chém nhau trong không khí, lóe lên tia sáng lạnh.“Hoài Triệt Triệt.” Một lúc lâu sau, Tiêu Kinh Du mới hơi cong khóe miệng: “Em nghĩ rằng anh là em sao?”Hoài Triệt Triệt hơi ngẩn người, lập tức hiểu ý của Tiêu Kinh Du.Ý của anh ta chính là anh ta không có một người ba giàu có, không có đường lui giống như cô, vì vậy trong sự nghiệp không có quyền lựa chọn.“À, ý của anh là, anh hoạt động nhiều năm như vậy vẫn không kiếm được tiền, anh thiếu tiền, anh nghèo, nên anh không được lựa chọn đường sống, đúng không?”Cô bị chọc tức đến nỗi bật cười, giọng điệu cũng trở nên lạnh lẽo, tay cầm túi xách chặt đến nỗi các đốt tay trở nên trắng bệch. Trước khi quay đầu đi ra ngoài, cô chỉ nói một câu: “Em rất hối hận hôm nay chạy tới đây đón anh, nghe anh nói vớ vẩn.”Màn đêm buông xuống, Hoài Triệt Triệt không lâu sau đã đến chỗ hẹn với đám Đường Dao, trên bàn đã có mấy chai rượu ngâm góp vui.Chuyện giữa cô và Tiêu Kinh Du không phải là bí mật trong nhóm bạn bè, cả đám nhìn thấy cô chỉ đến một mình liền đoán chắc lại cãi nhau với Tiêu Kinh Du rồi.Tuy không rõ tình hình cụ thể, nhưng khi cô mượn rượu nói muốn xóa WeChat của Tiêu Kinh Du, cả đám đều ngăn cản cực kỳ tượng trưng: “Thôi bỏ đi, hiểu mà, xóa rồi kết bạn lại, mệt.”“Đúng vậy, Tiêu Kinh Du mà, tính anh ấy như vậy, cậu đừng so đo với anh ấy, người rộng lượng không chấp kẻ tiểu nhân.”“Không!”Hoài Triệt Triệt rất kiên quyết, thậm chí đập bàn đứng dậy, đầu chắn ánh sáng phát ra từ ngọn đèn trên trần, cô hướng tay lên trời ý muốn lập lời thề: “Tớ sẽ xóa, nếu kết bạn lại tớ là chó!”Mọi người: “Ờ ờ ờ…”Dù sao cũng không phải là lần đầu tiên làm chó.Nhóm của họ, có nam có nữ, tổng cộng hơn mười người, đều quen Hoài Triệt Triệt từ thời còn đi học, cũng chứng kiến cô theo đuổi Tiêu Kinh Du từ những ngày đầu.Cách tương tác hàng ngày của hai người này là: Hoài Triệt Triệt sẽ đến tìm Tiêu Kinh Du, rồi Tiêu Kinh Du luôn có thể vô tình đạp trúng ‘mìn’ của Hoài Triệt Triệt, sau đó hai người cãi nhau, xóa WeChat, kéo đối phương vào danh sách đen, vài ngày sau không hiểu sao lại làm lành, cứ lặp đi lặp lại như thế.Thật ra xóa WeChat còn xem là nhẹ, mấy năm nay, Hoài Triệt Triệt giận Tiêu Kinh Du nên chuyện gì cô cũng từng làm. Năm nhất, bởi vì dỗi Tiêu Kinh Du, cô tuyên bố hạ quyết tâm không liên lạc với anh ta nữa, đi nước ngoài du học, nhưng học chưa đến nửa năm lại gặp lại nhau.Vì vậy, bây giờ Hoài Triệt Triệt kêu gào đòi xóa WeChat, đừng nói là Tiêu Kinh Du, ngay cả họ cũng không coi đây là chuyện nghiêm trọng. Có khác nào đôi vợ chồng trẻ cãi nhau đâu, cùng lắm thì ngầm đoán với nhau xem lần này cô sẽ giận mấy ngày thôi.Ăn cơm xong, cả đám kéo đến quán bar như kế hoạch. Sau khi uống được một hồi, cả đám liền bàn tan tiệc sẽ trở về thế nào, không biết ai nói bảo Hoài Triệt Triệt gọi Tiêu Kinh Du đến đón, xe bảo mẫu của anh ta đủ chỗ chở tất cả mọi người về.Họ nói như vậy, tất nhiên không phải là vì nhà họ không có tài xế riêng, cũng không phải là vì họ thích Tiêu Kinh Du, mà chủ yếu là cho Hoài Triệt Triệt một cái thang, kiếm cớ tìm Tiêu Kinh Du.Dù sao, trước đây hai người toàn cãi nhau chuyện lông gà vỏ tỏi, họ thấy không đáng để giận dỗi như vậy, vì vậy có thể giúp hai người hòa nhau cũng xem như một chuyện vui.Hoài Triệt Triệt từ lúc ăn cơm đã uống rượu, bây giờ cả người đã ngất ngây, nằm dài trên ghế như vũng bùn. Khi nghe mọi người nói như vậy, đầu óc cô vẫn trống rỗng, tay đã bấm vào ứng dụng WeChat.CHECHE: [Định vị]CHECHE: [Đến đây đón em.]CHECHE: [Nửa tiếng.]CHECHE: [Quá giờ khỏi đến!]Mấy người bên cạnh nhìn thấy Hoài Triệt Triệt chịu xuống nước, lập tức nhờ nhân viên phục vụ đặt một cái đồng hồ bấm giờ trên bàn, nói rằng nếu lần này Tiêu Kinh Du đến muộn, họ sẽ thay cô phạt anh ta.Ban đầu Hoài Triệt Triệt còn đồng ý, nhìn chằm chằm đồng hồ bấm giờ đã trôi qua gần hai phút, mới nhớ ra có vẻ có gì đó sai sai. Hình như lúc nãy ở nhà hàng, cô đã xóa WeChat của anh ta.Vậy người lúc nãy cô chia sẻ định vị là ai?Ý thức Hoài Triệt Triệt mơ hồ, tay mềm nhũn, bấm ba lần mới mở khóa điện thoại thành công.Cô khó khăn bấm vào WeChat, khi nhìn thấy hình đại diện ánh trăng ở trên cùng danh sách, nhất thời sợ tới mức gần như tỉnh cả rượu…Đây chẳng phải là đối tượng xem mắt sao?Hoài Triệt Triệt mất thêm năm giây mới nhớ ra đối tượng xem mắt này tên là Hoắc Tu. Còn tại sao gửi nhầm tin nhắn sang cho anh thì có lẽ vì Hoắc Tu trả lời tin nhắn WeChat cho cô, nên khung chat của anh mới được đẩy lên trên đầu danh sách, sát bên vị trí của Tiêu Kinh Du mà cô đã ghim trên đầu từ trước.Hoài Triệt Triệt xem thử, thấy việc đầu tiên anh Hoắc Tu này làm là trả lại số tiền chuyển khoản của cô, sau đó gửi hai tin nhắn.Hoắc: Hôm nay tôi đến muộn, ngại quá.Hoắc: Cô đã tìm được chỗ ăn chưa?Cô phải nói thật, nếu Hoắc Tu trả lại tiền và nhắn thêm câu này vào lúc sáu giờ hơn thì có lẽ Hoài Triệt Triệt sẽ nghĩ rằng anh đang mỉa mai mình. Nhưng cô vừa nhận được cuộc gọi từ Hoài Kiến Trung, biết Hoắc Tu đã bao che giúp mình nên bây giờ thấy đối phương nhẹ nhàng xin lỗi như thế, còn quan tâm cô đã ăn hay chưa, khiến Hoài Triệt Triệt cảm thấy mình chỉ để lại một tờ giấy rồi bỏ đi thì có vẻ kỳ cục và bất lịch sự quá.Thật ra cô không nhất thiết phải bỏ đi ngay, ở lại ăn bữa cơm rồi nói rõ ràng mình đã có người trong lòng là được. Luật sư Hoắc vừa đẹp trai vừa giàu có, chắc chắn sẽ không bám riết cô không buông.Hơn nữa cũng chưa chắc chuyện xem mắt này là luật sư Hoắc tự nguyện, cũng có khả năng là anh giống như cô, bị người nhà ép tới đây.Hoài Triệt Triệt cảm thấy mình uống rượu mà sao lạ quá, không ngờ đến nước này rồi còn bắt đầu đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, thông cảm cho Hoắc Tu.Chỉ là lúc Hoắc Tu trả lời tin nhắn là hơn một tiếng trước, anh chưa trả lời ba tin nhắn Wechat cuối cùng, không biết đã nhìn thấy chưa. Nhưng cô thử rồi, đã qua hai phút nên không thu hồi lại được.Bạn bè ngồi xung quanh thấy mặt cô càng lúc càng đỏ, ban đầu còn tưởng cô ngượng ngùng vì vừa rồi nói đã xóa kết bạn nhưng thật ra lại chưa, thò đầu sang cười trêu: “Sao thế bé Triệt Triệt? Bị tụi tớ phát hiện cậu nói mà không làm nên ngượng à? Có gì đâu mà… Tụi mình quen nhau bao nhiêu năm rồi, ai chẳng biết cậu thương Tiêu Kinh Du...”“Không phải vậy!”Hoài Triệt Triệt vẫn luôn cảm thấy bị ép đi xem mắt là một chuyện rất mất mặt, vậy nên cô không kể cho ai nghe ngoài Đường Dao. Bây giờ nhìn những người bạn khác không rõ tình huống, trong lòng cô chỉ muốn khóc thôi.“Không phải Tiêu Kinh Du!” Nhưng tóm lại cô vẫn phủ nhận trước một câu để thể hiện rằng lần này lập trường của mình vô cùng kiên định: “Ầy, phiền chết mất!”Cô càng than phiền, mọi người lại càng tò mò. Chỉ trong chớp mắt, cả đống người đã hào hứng vây quanh cô, gặng hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Cuối cùng chờ tới khi Đường Dao phía bên kia thò đầu nhìn qua, không nhịn được cười mới làm bí mật của Hoài Triệt Triệt lộ tẩy.Hoài Triệt Triệt cảm thấy nhóm bạn này đúng là bạn đểu, cô đang buồn rầu như vậy mà họ còn vừa nghe vừa cười, hơn nữa vẻ mặt cô càng ủ dột thì họ lại càng cười thích chí hơn. Mà còn cười tới độ ngả nghiêng, ngã lăn lê ra đất để cười nữa chứ.“Mấy cậu có còn là con người không hả!”Mãi đến khi Hoài Triệt Triệt sắp tức tới bật khóc thì đám bạn đểu xung quanh mới cười an ủi cô: “Quan trọng là xem mắt thì có gì to tát đâu, không đi cũng chẳng sao. Dù sao đó chỉ mới là đối tượng xem mắt thôi, không ai nghiêm túc ngay từ đầu đâu. Nhưng để lại tờ giấy rồi cho người ta leo cây thì đúng là lạ đời đấy."Đường Dao dùng một tay ôm bả vai Hoài Triệt Triệt, cười nói: “Thì đó, ban đầu cậu ấy định đi, nhưng đến nơi lại sợ người ta khiêng mình tới Cục Dân chính luôn.”Hoài Triệt Triệt càng nghe càng thấy bực, cô giơ tay định tắt đồng hồ đếm ngược mà nhân viên phục vụ đưa đến, nhưng bỗng nhiên bị ai đó giật lấy từ phía sau. Cô quay đầu lại, thấy một gương mặt nhìn là chỉ muốn đánh: “Mấy cậu nói xem, liệu đối tượng xem mắt của Hoài Triệt Triệt có đến thật không nhỉ?”Người này tên là Trương Dược, bình thường thích hóng hớt nhiều chuyện, còn sợ chuyện không đủ lớn. Ngày xưa ba mẹ anh ta cãi nhau, anh ta thêm dầu vào lửa, cuối cùng thành công biến mình thành đứa con trong gia đình đơn thân. Bình thường tiếp xúc thấy cũng vui vui, nhưng hôm nay nhìn lại thì đáng ghét đến lạ.Hoài Triệt Triệt giơ tay định đánh nhưng Trương Dược tránh kịp, tay cầm đồng hồ đếm ngược đi đến một đầu khác của dãy ghế. Một người bạn khác liếc nhìn thời gian rồi hỏi: “Còn khoảng hai mươi phút nữa, đối tượng xem mắt của cậu sống ở đâu thế?”Một cô gái ngồi cạnh nghĩ ngợi rồi nói: “Trừ khi người đó ở khu Tây thành phố, còn không thì đủ giờ để lái xe đến rồi."“Cậu xem, cậu đúng là kiểu con gái điển hình không có khái niệm thời gian.” Trương Dược lập tức bật cười phản bác: “Bây giờ là mấy giờ rồi, cậu tưởng người ta giống chúng ta, ban ngày không đi làm ban đêm không đi ngủ à. Mà kể cả không ngủ, lỡ người ta đang tắm thì sao, lỡ người ta đang chơi game thì sao, hoặc lỡ người ta đang xem mắt với người khác thì sao... Thấy tin nhắn của Hoài Triệt Triệt, có khi lại thấy phiền đấy.”Hoài Triệt Triệt nghĩ thầm có cậu mới phiền đấy, nhưng không thể không thừa nhận lời Trương Dược nói cũng có lý.Cô vội cúi đầu nhắn thêm hai tin cho Hoắc Tu.CHECHE: Xin lỗi, anh không cần đến đâu.CHECHE: Vừa rồi tôi gửi nhầm người thôi.