“Kết hôn thật à?”“Thật đấy.”“Wow... Hoài Triệt Triệt, cậu bây giờ thật là... lợi hại quá đi...” “Cũng tàm tạm thôi, lợi hại bình thường ấy mà.”Tối hôm đăng ký kết hôn, Hoài Triệt Triệt chụp một tấm ảnh giấy chứng nhận kết hôn rồi đăng lên vòng bạn bè.Thông thường, mỗi lần đăng bài lên vòng bạn bè, Hoài Triệt Triệt luôn đăng đủ chín tấm ảnh và viết vài trăm chữ giải thích rõ ràng về từng tấm ảnh. Nhưng lần này, bài đăng của cô ngắn gọn chỉ vỏn vẹn ba chữ: “Đã kết hôn.” Đi kèm là một tấm ảnh giấy chứng nhận đỏ chót.Phía dưới bài viết, hàng loạt người nhấn like, thêm một đống người vào hỏi chuyện nhưng Hoài Triệt Triệt không trả lời bất kỳ ai.Hôm nay Đường Dao ngủ một mạch đến tận chiều. Khi vừa tỉnh dậy lướt qua WeChat, thấy nhóm chat đã nhảy đến hơn 99+ tin nhắn, cô ấy lập tức gọi điện cho Hoài Triệt Triệt.“Này, chẳng phải hôm qua cậu còn gào khóc rằng không muốn bị người khác thao túng vận mệnh hay sao?” Cô ấy đeo tai nghe Bluetooth nói chuyện điện thoại, tay thì mở vòng bạn bè lên, lướt đến dòng trạng thái mới đăng của Hoài Triệt Triệt: “Vậy mà quay đầu một cái đã đi lấy chồng rồi à?”Đường Dao nói xong, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: “Đừng nói với tớ tối qua anh ta đưa cậu đi rồi... Nhìn không ra đấy, luật sư Hoắc bề ngoài trông lịch thiệp thế mà là loại mặt người dạ thú à? Vậy thì hôm qua tớ để anh ta đưa cậu đi chẳng phải là tiếp tay cho kẻ xấu sao!?”“Cái gì thế!” Hoài Triệt Triệt sửng sốt một lúc mới hiểu Đường Dao đang nói gì, lập tức hét to một tiếng không phải: “Cậu đang nghĩ gì vậy, Đường Tiểu Dao! Tớ chỉ là kết hôn một cách đơn thuần thôi mà, siêu siêu đơn thuần có được không!”“?”Trong suốt hai mươi mấy năm sống trên đời, lần đầu tiên Đường Dao nghe ai đó gắn hai chữ “đơn thuần” với “kết hôn”. Cô ấy đang nghẹn lời thì chợt nghe Hoài Triệt Triệt nói tiếp:“Thật ra, tớ chỉ là đột nhiên cảm thấy phiền phức quá thôi.”Ngay từ đầu Hoài Triệt Triệt còn muốn mạnh miệng một chút, nhưng không chịu được sự thôi thúc muốn được tâm sự, cô đành kể hết mọi chuyện cho Đường Dao.Đường Dao càng nghe càng cảm thấy câu chuyện thật khó tin, lời muốn nói chồng chất như núi, ngàn lời trăm ý trong bụng chỉ biết hóa thành biểu cảm ngạc nhiên đến sững sờ, chẳng nói được gì.“Tìm bừa một người để kết hôn, tớ mệt cậu còn nghĩ ra được…” Năm phút trôi qua, khi Hoài Triệt Triệt đã bắt đầu muốn đổi chủ đề, Đường Dao mới tiêu hóa xong, tiếp tục truy hỏi: “Cậu thử nghĩ mà xem, hai người đã kết hôn rồi, chẳng lẽ vẫn ở riêng sao? Khi nào thì cậu chuyển về nhà anh ta ở? Rồi khi cậu sống chung, dù sao hai người cũng phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng chứ? Đến lúc đó cậu cho hay là không cho?”Cả người Hoài Triệt Triệt đang làm ổ trên sofa, hai chân cuộn lại, vừa nghe câu hỏi trắng trợn của Đường Dao thì mặt đã đỏ bừng, định trốn ra sau gối nhưng vẫn mạnh miệng: “Sợ cái gì, tớ hai mươi lăm tuổi rồi mà còn chưa hưởng thụ qua, thế chẳng phải rất thiệt thòi sao?”Khi còn đại học, bắt đầu dây dưa với Tiêu Kinh Du, tuy Hoài Triệt Triệt tò mò nhưng bởi vì không tìm thấy đối tượng thực hiện nên chưa bao giờ có cơ hội tiếp xúc chuyện đó.Thỉnh thoảng khi nghe vòng bạn bè đám con gái thảo luận, cô chỉ biết đỏ mặt lắng nghe rồi bị họ vây quanh để giảng giải lý luận tri thức.Đường Dao vừa nghe thái độ của Hoài Triệt Triệt là như vậy thì cũng an tâm phần nào, ở đầu dây bên kia khẳng định ý nghĩ của cô: “Được đấy chị em, đáng lẽ cậu nên như vậy từ lâu rồi. Để tớ nói cho mà biết, cậu bị Tiêu Kinh Du kìm chân quá. Cậu có biết mình đã bỏ lỡ bao nhiêu điều trong thế giới phồn hoa này không?”Nói xong, cô ấy nghĩ tới một vấn đề: “Giờ Tiêu Kinh Du đã biết cậu kết hôn chưa?”“Không biết, có liên quan quái gì đến tớ đâu.” Vừa nghe đến ba chữ Tiêu Kinh Du, Hoài Triệt Triệt lẩm bẩm rồi đảo mắt: “Người ta còn đang bận truyền thông cặp đôi kìa, hơi đâu mà quan tâm đến tớ chứ.”Chậc, nghe cậu nói kìa.Đường Dao ngửi thấy mùi chua quen thuộc, không chút lưu tình trêu chọc: “Cậu tưởng tớ không biết cậu đăng bài lên vòng bạn bè là để cho ai xem sao, bạn nhỏ Hoài Triệt Triệt? Mấy cái trò vặt vãnh của cậu có thể giấu được ai chứ.”Hoài Triệt Triệt hừ một tiếng không phủ nhận. Đường Dao ở đầu dây bên kia có vẻ như suy nghĩ thêm gì đó rồi thở dài: “Nhưng chuyện này cậu làm quá bốc đồng rồi, cậu không nghĩ đến chuyện nếu lỡ như hai người không hợp nhau, hôn nhân không hạnh phúc thì làm thế nào sao?”“Thì ly hôn thôi, thời đại nào rồi mà ly hôn vẫn là vấn đề?” Giọng điệu của Hoài Triệt Triệt thật ra rất thoải mái, cứ như đang nói về việc đi mua một thanh socola vậy: “Đến lúc đó ầm ĩ lên càng tốt, để ba tớ thấy rằng hôn nhân không phải ai cũng tùy tiện bước vào được.”Đường Dao: “...”Hóa ra là cậu kết hôn chỉ là để dạy cho ba cậu một bài học phải không?Ở Khánh Thành, Mạnh Tiểu Hinh đang mang theo túi lớn túi nhỏ tới để đưa cơm trưa cho Tiêu Kinh Du.Nhà hàng mà Tiêu Kinh Du muốn ăn lại không có dịch vụ giao hàng, chỉ có thể nhờ người mang đến tận nơi. Mạnh Tiểu Hinh đang hưởng bát cơm của trợ lý, tất nhiên cũng phải làm những việc lặt vặt của trợ lý như thế này rồi.Nhìn ông chủ của mình vô tư đóng máy tính lại rồi bắt đầu ăn, Mạnh Tiểu Hinh lại sốt ruột như thể hoàng đế không vội mà thái giám đã gấp: “Anh Cá Voi, có chuyện này...”“Nói đi.” Tiêu Kinh Du vẫn không ngẩng đầu lên, trong lòng đã đoán ra cô ấy muốn nói gì: “Hoài Triệt Triệt lại làm gì rồi?”“Chị Triệt Triệt… hình như là kết hôn rồi.”“?”Vừa nghe đến đây, tay cầm đũa của Tiêu Kinh Du khựng lại giữa không trung, anh ta ngẩng đầu lên hỏi lại: “Kết hôn?”“Dạ... hôm qua chị ấy đăng lên vòng bạn bè, anh không thấy à?” Trong lòng Mạnh Tiểu Hinh nghĩ thầm cuối cùng anh ta cũng có chút phản ứng, lập tức lấy điện thoại mở vòng bạn bè của Hoài Triệt Triệt cho Tiêu Kinh Du xem.“Không.”Tiêu Kinh Du nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, với tâm trạng và giọng điệu ra sao, chỉ đưa tay nhận lấy điện thoại và nói: “Cô ấy xóa bạn bè WeChat với anh rồi.”Nói xong, anh ta liếc nhìn bài đăng ngắn gọn nhàm chán trong vòng bạn bè của Hoài Triệt Triệt, rồi ngay lập tức lầm bầm: “Nhảm nhí.”Mạnh Tiểu Hinh không nghe rõ: “Hả?” Tiêu Kinh Du đáp lại là không có gì.Cô ấy định phóng to tấm ảnh để Tiêu Kinh Du nhìn kỹ hơn nhưng anh ta đã quay mặt đi, chẳng buồn xem nữa.Đều nói người trong cuộc thì u mê, kẻ ngoài cuộc thì sáng suốt.Tiêu Kinh Du và Hoài Triệt Triệt là người trong cuộc nên nhiều lúc không nhận ra, nhưng Mạnh Tiểu Hinh thân là người đứng xem, với cái nhìn rộng hơn, đương nhiên cũng thấy rõ ràng hơn hai người họ.Tối hôm qua, sau khi Hoài Triệt Triệt rời đi, Hồ Thành vốn định sắp xếp cho mọi người cùng đi ăn một bữa, nhưng Tiêu Kinh Du nói không muốn ăn nên đã về thẳng nhà.Lúc đó Mạnh Tiểu Hinh cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, vì Tiêu Kinh Du thường không tham gia liên hoan. Nhưng vừa rồi khi mang cơm tới, cô ấy mới biết từ tối qua đến giờ, Tiêu Kinh Du không ăn không ngủ, bài hát mới cũng không viết được chữ nào, mất cả đêm vô ích.Khi cô ấy dùng mật mã mở cửa tiến vào thì liền thấy Tiêu Kinh Du đang ngồi trước máy tính, mắt nhìn xa xăm qua cửa sổ, không biết đang suy nghĩ cái gì.Cô ấy vốn cảm thấy mình không nên nhiều lời, nhưng trước khi rời đi, cô ấy không nhịn được hỏi: “Anh Cá Voi, nếu anh khó chịu như vậy thì sao không nói xin lỗi với chị Triệt Triệt đi? Anh đừng có cứ nói mấy câu như “không còn cách nào”, con gái không thích nghe thế đâu...”“Qua hai ngày nữa đi.” Tiêu Kinh Du không nhìn rõ bản thân mình nhưng lại hiểu Hoài Triệt Triệt hơn ai hết: “Giờ cô ấy đang nổi nóng, nghe không lọt tai đâu.”Hai người này, nhìn thì cứ như một người đuổi một người chạy, cứ mơ hồ tiến triển. Nhưng nghĩ kỹ lại thì nếu như bên Tiêu Kinh Du thật sự cứng rắn không lay chuyển thì dù có thích cố chấp đến đâu cũng nên từ bỏ rồi.Trong mắt Mạnh Tiểu Hinh, thật ra vấn đề giữa hai người họ không phải là không có tình cảm, mà là vì tính cách quá giống nhau, chẳng ai chịu nhún nhường ai. Giống như mâu và thuẫn, một bên sắc bén, một bên cố chấp, khi va chạm chỉ dẫn đến tổn thương lẫn nhau.Đôi khi liên hoan cùng nhau, nhóm của họ cũng nhắc đến chuyện của Tiêu Kinh Du và Hoài Triệt Triệt, nhưng nhóm này trừ Mạnh Tiểu Hinh ra thì toàn là nam giới. Khi nhắc đến Hoài Triệt Triệt, phản ứng đầu tiên của họ luôn là lắc đầu: “Xinh đẹp, giàu có, nhưng tính cách khó chiều quá.”“Đúng vậy, chỉ cần nhìn gương mặt đó cũng rất khó mà không thích, nhưng tính cách thế này... Tôi nghĩ có lẽ chính vì vậy mà Cá Voi vẫn chưa chính thức xác nhận mối quan hệ với cô ấy.”“Chưa xác nhận gì mà cô ấy đã hành xử như thế, nếu thật sự trở thành người yêu rồi thì chẳng phải sẽ muốn giữ bạn trai trong nhà không cho nhìn ai sao? Kiểu con gái thế này, dù có xinh đẹp, giàu có cỡ nào thì cũng vô ích, ngột ngạt lắm.”Tiêu Kinh Du tính ra đã ra mắt được năm năm, nhờ đối xử tốt với mọi người xung quanh mà nhân sự trong nhóm không thay đổi nhiều. Mạnh Tiểu Hinh là người gia nhập ê-kíp này muộn nhất, mỗi lần nghe thấy họ nói vậy, dù trong lòng cô ấy không thoải mái nhưng cũng không tiện nói thêm gì, chỉ có thể làm như không nghe thấy.“Anh Cá Voi…”Khác với cái nhìn bất đồng của các đồng nghiệp nam, Mạnh Tiểu Hinh có thể cảm nhận được Hoài Triệt Triệt không cực đoan như họ miêu tả. Cô ấy rất thích cô gái thẳng thắn lại phóng khoáng này, đương nhiên hy vọng cô và sếp của mình có thể về bên nhau. Nhưng nhìn toàn cục đã trở thành tử cục khi Hoài Triệt Triệt đã đăng ký kết hôn, Mạnh Tiểu Hinh chỉ có thể bối rối cất điện thoại, bất lực hỏi: “Bây giờ phải làm sao đây?”“Làm gì là làm gì.” Tiêu Kinh Du lại cầm đũa lên: “Em tưởng cô ấy nghiêm túc chắc?”“?”Mạnh Tiểu Hinh há hốc miệng kinh ngạc: “Không phải chứ, đây là chuyện kết hôn đấy! Có ai kết hôn mà đùa giỡn không?”“Có thể người khác thì không.” Tiêu Kinh Du mặt không biểu cảm nhấp một ngụm canh: “Nhưng cô ấy là Hoài Triệt Triệt.”Có lẽ cô vẫn còn đang giận chuyện hôm qua, Tiêu Kinh Du nghĩ.Dù sao thì bao nhiêu năm nay, cứ mỗi lần cãi nhau với anh ta, Hoài Triệt Triệt đều tìm đủ mọi cách để ép anh ta chủ động đi tìm cô. Lần gay gắt nhất, cô còn tùy tiện kéo một cậu con trai ra làm người yêu, rồi đăng ảnh lên vòng bạn bè như thể ra oai, nhờ bạn chung của hai người chuyển lời đến anh ta.Trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài thuần khiết, ngoan hiền, tính cách của Hoài Triệt Triệt lại đầy sự sắc bén và ấu trĩ, đến mức những hành động trả đũa của cô cũng đơn giản đến nỗi ai cũng có thể nhận ra.Tương tự, sau nhiều năm bên nhau, Tiêu Kinh Du đương nhiên cũng biết rõ những việc nào sẽ làm cô tức giận. Anh ta biết chắc rằng khi nhìn thấy tin xây dựng cặp đôi kia trên hot search, cô nhất định sẽ nổi cơn tam bành.Nhưng ai muốn tiến xa thì đều phải trả giá cho tham vọng của mình, những kiểu hợp tác rõ ràng như thế này đã là phương án ít rủi ro mà lợi ích lại tối đa. Chỉ là Hoài Triệt Triệt có vẻ như mãi mãi không hiểu được điều này.Dù sao trong thế giới của cô, căn bản không hề tồn tại hai chữ “không thể”, ngay cả khi cô chủ nhỏ ấy muốn có mặt trăng trên trời thì cũng sẽ có người hết lòng giúp cô hái xuống.Nhớ lại những câu hỏi không biết mùi đời của cô ngày hôm qua, Tiêu Kinh Du cảm thấy như có cục tức mắc kẹt trong cổ họng, nuốt không trôi mà nhả cũng không được. Bây giờ nghĩ lại chuyện Hoài Triệt Triệt kết hôn, Tiêu Kinh Du chỉ cảm thấy tức giận đến muốn cười.Có ai thông báo chuyện kết hôn mà làm kiểu đó không chứ.Chỉ đơn giản đặt một tờ giấy chứng nhận kết hôn lên bàn, trông như đạo cụ, đầy vẻ dàn dựng, sợ rằng anh ta không nhận ra chắc.Những chiêu trò chọc tức cứ liên tục xuất hiện, rốt cuộc khi nào cô mới có thể thật sự hiểu chuyện một chút chứ.