Cuồng Thám

Chương 1139: Chương 1139TAI NGHE BLUETOOTH





Flycam thuận lợi lên không, bản thân nó chính là một sản phẩm hệ thống giả lập, nên tất nhiên không ai nhìn thấy, bao gồm cả Triệu Ngọc.

Có điều, khi flycam bay lên, trên giao diện hệ thống của Triệu Ngọc lại có thêm một màn hình giám sát, Triệu Ngọc có thể nhìn vào màn hình để nắm bắt được cảnh tượng rõ ràng mà flycam đang quay lại.

Tốt...

Tốt...

Quá tuyệt vời!

Triệu ngọc vừa khống chế flycam, vừa tập trung tìm kiếm mục tiêu.

Bởi vì thị giác bỗng nhiên được mở rộng, Triệu Ngọc nhanh chóng nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng, thấy con đường ngang dọc đằng sau Triêu Phượng Lâu, bốn phương thông nhau, nhưng ngoại trừ một nhóm người bên ngoài cung điện ra, những nơi khác đều không có một bóng người nào.

Về cơ bản, Triệu Ngọc đã tính toán được phương hướng và khoảng cách, cảm giác người có giấu súng ngắn hẳn là ở bên trong đám người này.

Những người kia đều là du khách, trong đó còn có hướng dẫn viên du lịch ở phía trước dẫn bọn họ. Bước chân của bọn họ vội vàng, hẳn là nhận được thông báo sơ tán, đang tìm lối ra.

À...

Đúng là giảo hoạt!

Triệu Ngọc hiểu rõ, kẻ địch này tất nhiên là ngụy trang thành du khách, muốn thừa dịp rối loạn mà đào tẩu. Những bom khói kia quả nhiên đều là dùng để giương đông kích tây.

Hừ hừ!

Nghĩ hay thật, nhóc con à, chẳng cần biết mày là ai, hôm nay gặp phải Triệu Ngọc này, chỉ có thể trách mày không may mắn thôi!

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lập tức tăng tốc độ, điên cuồng đuổi theo đám người kia.

Bởi vì có flycam chỉ đường, Triệu Ngọc tự nhiên hành động dễ dàng hơn, chỉ một lát đã đuổi tới đám đất trống trước mặt cung điện.

Đến nơi, hắn mới hiểu rõ, hóa ra những người kia lại tự mình đi ra, phía trước còn có hướng dẫn viên du lịch có làn da đen đang hướng dẫn các du khách.

“Bên này, bên này, chúng ta cách cửa Đông gần nhất, nên đi ra ngoài từ nơi đó thôi!”

Tiếng phổ thông của hướng dẫn viên du lịch vô cùng sứt sẹo, nói nhấn rõ từng chữ cũng không rõ, phát âm không ổn. Nhưng từ thanh âm dồn dập có thể phán đoán, hắn ta hẳn là sốt ruột, muốn nhanh chóng dẫn mọi người đi ra ngoài.

“Hướng dẫn viên du lịch à, có phải bởi vì cháy không?” Một du khách mập mạp ở phía sau cao giọng hỏi.

“Anh nhìn những luồng khói đặc cuồn cuộn kia kìa, chúng ta không có nguy hiểm gì đấy chứ?”

“Không đâu, không đâu...”

Hướng dẫn viên du lịch đang giải thích, Triệu Ngọc đã chạy đến trước mặt bọn họ, nhìn thoáng qua.

Triệu Ngọc vừa chăm chú quét mắt nhìn rất nhiều du khách, vừa thông qua máy do xét trong đầu tìm kiếm vị trí của khẩu súng lục kia.

Hả?

Xuất hiện rồi!

Rất nhanh, Triệu Ngọc lại bắt được tín hiệu của súng lục kia một lần nữa, súng lục đang di động, nhưng lại ở một nơi cách khá xa mình.

À...

Kết hợp với tín hiệu của máy dò xét, Triệu Ngọc mới phát hiện người cầm súng ngắn đúng là đi ngược lại với những vị du khách này, đang đi về hướng Tây...

Chuyện này...

Hắn ngẩng đầu lên quan sát cẩn thận, bỗng dưng nhìn thấy một người đàn ông không cao không thấp xuất hiện ở cung điện phía xa xa, hắn ta đứng trước vài cột đá lớn của cung điện, đang muốn đi ra đằng sau cung điện.

Mặc dù Triệu Ngọc chưa nhìn thấy rõ diện mạo của người này, nhưng thông qua hình dáng cùng tư thế đi lại của hắn ta, Triệu Ngọc bỗng nổi da gà khắp người, nhịp tim bỗng nhiên tăng tốc.

Bóng dáng này... vô cùng quen mắt!

Con mẹ nó không phải là người đeo mặt nạ hay sao?

Ha ha ha...

Triệu Ngọc cười lớn ở trong lòng, đúng là oan gia ngõ hẹp, thù cũ tương phùng!

Nhóc con, mày khẳng định không nghĩ ra được, ông đây lại có thể tìm được mày nhanh như vậy đúng không?

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lập tức giơ súng ngắn lên, liếc về phía người này, muốn thừa dịp bất ngờ mà bắn một phát về phía hắn ta!

Mặc dù người này không nhất định thật sự là người đeo mặt nạ, nhưng đúng là trong ngực của hắn ta đang giấu súng ngắn, đi lại lén lén lút lút. Cho nên, Triệu Ngọc không chút do dự, lập tức hạ quyết tâm, chuẩn bị ra tay trước.

Nhưng mà, ngay tại thời điểm hắn giơ súng lục lên, trong lòng vẫn không khỏi chấn động một chút.

HẢ?

Không đúng!

Bỗng nhiên, hắn chợt nhớ tới một chuyện khác, sắc mặt không khỏi thay đổi.

Hỏng rồi!

Trước đó, khi Triệu Ngọc nhìn thoáng qua người hướng dẫn viên du lịch kia, hắn lưu ý thấy trên lỗ tai của hướng dẫn viên du lịch có đeo một cái tai nghe bluetooth màu đen.

Mặc dù cảm giác được cái tai nghe bluetooth này hơi quen mắt, nhưng lực chú ý của hắn vẫn luôn đặt lên người đàn ông mang mặt nạ, cho nên không để ý lắm.

Nhưng mà, khi hắn giơ tay lên chuẩn bị bắn, hắn lại bỗng nhiên nhớ ra một điều, tại sao cái tai nghe bluetooth kia lại giống y hệt cái mà các phần tử phạm tội trong căn cứ kia sử dụng vậy?

Lúc ấy, Triệu Ngọc đã từng lấy được một cái tai nghe liên lạc của một tên tội phạm, cho nên hắn nhớ nó rất rõ.

Lại liên tưởng tới làn da đen của hướng dẫn viên du lịch kia, cùng với tiếng Trung sứt sẹo...

Con mẹ nó!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đến khi Triệu Ngọc hiểu ra thì đã muộn, hắn vừa mới giơ khẩu súng lên, chưa nhắm chuẩn thì người hướng dẫn viên du lịch đứng bên cạnh đã đột nhiên hành động, va mạnh vào Triệu Ngọc khiến hắn ngã lăn xuống mặt đất.

Triệu Ngọc thừa cơ lăn trên mặt đất một vòng, quay người muốn dùng súng bắn hướng dẫn viên du lịch giả này.

Nhưng mà, hướng dẫn viên du lịch giả này cũng là cao thủ trong cao thủ, Triệu Ngọc vừa mới quay người thì gã đã giơ chân đạp tới.

Đoàng!

Mặc dù tiếng súng vang lên, nhưng đạn bắn về phía không trung, cái gì cũng không trúng, mà cùng lúc tiếng súng vang lên, súng ngắn cũng bị người kia đá bay!

Á!!! .

Nhóm du khách không rõ chuyện gì đang xảy ra, bỗng nhiên nghe thấy tiếng súng vang lên, tất cả đều bị dọa đến mức hốt hoảng, bỏ chạy tứ phía.

Dáng người của hướng dẫn viên du lịch giả không tính là khôi ngô, nhưng lại có sức lực đáng sợ, đấm mạnh mấy cú là đã có thể lập tức khiến Triệu Ngọc bị ép xuống thế yếu.

Nếu như trước đó, Triệu Ngọc không bị thương nặng như vậy thì có lẽ giờ phút này còn có thể vật lộn với người này một phen. Nhưng mà vết thương cũ của Triệu Ngọc chưa lành, căn bản không có được bao nhiêu sức lực.

Càng trí mạng chính là, sau khi người nghi là tên đàn ông đeo mặt nạ ở đằng xa nhìn thấy cũng đã rút súng ngắn của mình ra, chậm rãi đi về phía bên này, nếu như hắn ta lại tham gia cuộc chiến thì Triệu Ngọc không thể chiếm được chỗ tốt!

Cho nên...

Triệu Ngọc không thể tham chiến, lập tức trườn nhanh mà đoạt lấy súng ngắn. Nhưng tên hướng dẫn viên du lịch giả làm sao có thể chịu để cho Triệu Ngọc được đắc ý? Gã luồn lên trên, hai tay vung lên trong không trung, ôm ngang eo Triệu Ngọc.

Bịch!

Hai người cùng bị quật xuống đất, tiếng động vô cùng mạnh, nghe thôi cũng cảm thấy đau rồi.

Lúc này, người bị nghi là người đàn ông đeo mặt nạ phía xa đang dùng súng ngắn nhắm vào Triệu Ngọc, mắt thấy sẽ nổ súng.

Nhưng ai biết, ngay tại thời khắc mấu chốt như thế, Triệu Ngọc bỗng dùng bàn tay chĩa ngay vào mặt của hướng dẫn viên du lịch giả, sau đó xoay cổ tay, bắn từ bên trong ống tay áo ra một viên đạn của súng bắn điện!

Xì xì xì...

Đạn điện bốc lên tia lửa màu xanh, trong nháy mắt đã đánh trúng vào mặt của hướng dẫn viên du lịch giả, sau đó quanh người hướng dẫn viên du lịch giả bốc lên vài tia lửa điện, trong chớp mắt, gã đã bị điện giật đến mức ngất đi.

Hóa ra, trước khi xuất phát, Triệu Ngọc đã giấu súng bắn điện của Khương Khoa và Trình Lăng Phi ở trong cổ tay.

Theo lý, hắn và hướng dẫn viên du lịch giả ôm lấy nhau, gã bị điện giật thì Triệu Ngọc sẽ không thể may mắn thoát khỏi.

Nhưng Triệu Ngọc dù sao cũng là người có cột thu lôi, cột thu lôi là đạo cụ tự động, dòng điện lập tức bị dẫn ra ngoài, nên hắn không bị điện giật.

Hả?

Lần này, đến lượt người bị nghi là tên đàn ông đeo mặt nạ ở phía xa chấn kinh, hắn ta hoàn toàn không ngờ rằng lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, nên hắn ta hơi ngơ ngác một chút.

Mà Triệu Ngọc thì nhân cơ hội này, vọt lên phía trước để giật lấy súng lục, sau đó xoay người nổ súng về phía hắn ta!

Đoàng...

Đoàng...

Tiếng súng đầu tiên vang lên, người đàn ông đeo mặt nạ biến sắc, lập tức lẻn ra phía sau cột đá, sau đó từ một bên khác của cột đá mà nổ súng về phía Triệu Ngọc!

Phốc phốc...

Súng ngắn của đối phương mang theo ống giảm thanh, nhưng uy lực của đạn vô cùng to lớn.

Triệu Ngọc lập tức lăn một vòng, trốn ra phía sau lan can cung điện.

Thế nhưng mà, vừa mới tránh được thì Triệu Ngọc lại mắng mình một câu.

Mày bị ngu sao?

Hóa ra, vừa rồi đánh nhau với hướng dẫn viên du lịch giả, hắn lo người đàn ông đeo mặt nạ đánh lén mình nên đã sớm mặc một áo chống đạn tàng hình vào rồi.

Cho nên, mình đã có áo chống đạn rồi, tại sao cần phải tránh đi chứ?

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc muốn đón đạn xông lên, dù sao xung quanh không có ai trông thấy, muốn bắt được người đeo mặt nạ thì cần phải đánh bất ngờ mới thắng được.

Nhưng mà, đang lúc Triệu Ngọc chuẩn bị tấn công thì người đàn ông đeo mặt nạ phía xa bỗng làm một động tác khiến người khác khiếp sợ, hắn ta vậy mà thay đổi họng súng, chĩa về phía tên hướng dẫn viên du lịch giả đang nằm trên đất.

Hả!?

Triệu Ngọc thầm kêu không ổn, vội vàng nổ súng quấy nhiễu!

Nhưng mà, chuyện xảy ra đột ngột, nên không kịp cản!

Hai tiếng đùng đoàng vang lên, tên hướng dẫn viên du lịch giả lập tức có thêm hai lỗ máu, hai dòng máu tươi tuôn ra...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.