Cuồng Thám

Chương 1152: Chương 1152KHO BÁU! KHO BÁU!





Quả nhiên không ngoài dự đoán!

Khi bắt được tín hiệu của khẩu súng và thuốc nổ, Triệu Ngọc lập tức bay về phía mục tiêu.

Ngay tại lúc hạ tốc độ bay chậm lại, thật ra hắn đã nhìn thấy hai người Miêu Anh và Hứa Hải rồi. Hai người bọn họ cũng nhận được mệnh lệnh của Triệu Ngọc, tiến đến vùng này để tìm kiếm kẻ bắt cóc.

Chẳng qua, khu du lịch phía Tây Bắc là nơi dày đặc các vật kiến trúc, mà bọn bắt cóc lại che giấu cực kỳ bí mật, hai người bọn họ lục tìm hồi lâu mà vẫn không phát hiện ra mục tiêu khả nghi nào.

Triệu Ngọc vừa tàng hình vừa bay trên không, đương nhiên không thể gọi bọn họ. Để đảm bảo, hắn vẫn một mình bay đến gần Văn Uyên Các, thuận lợi tìm được vị trí của mục tiêu.

Nơi đó có một căn nhà nhỏ cực kỳ bình thường, bởi vì nơi đây không thuộc khu vực tham quan du lịch, cửa phòng lại bị khóa bên ngoài, cho nên không ai lại chú ý tới nơi này.

Nhưng mà, Triệu Ngọc chỉ liếc một cái đã nhận ra, căn nhà nhỏ này cũng có hoa văn tường đỏ ngói xanh, hoàn toàn trùng khớp với gợi ý của con búp bê.

Tuy nhiên, căn nhà nhỏ có cánh cửa nhưng không có cửa sổ, Triệu Ngọc không thấy rõ tình hình bên trong, đành phải bay quanh căn nhà, rồi bay ra phía sau.

Ai ngờ, ĐẰNG sau là một khoảng sân hoang vắng đầy cỏ dại, Triệu Ngọc vừa bay vào, không ngờ lại lập tức nổi một trận da gà.

Không ngờ tới, ngay giữa bụi cỏ khô đó lại có một… cái giếng!!

Ôi trời ạ!

Sau khi thấy cái giếng cạn này, Triệu Ngọc đột nhiên cảm thấy có luồng gió âm thổi qua, phía sau lưng thấm lạnh.

A Di Đà Phật...

Triệu Ngọc nhanh chóng giơ hai tay tạo thành chữ thập, liên tục đọc A Di Đà Phật.

Thật không ngờ tới lại thật sự có giếng!

Chẳng lẽ... ma nữ người Nga áo đỏ năm đó chính là từ nơi này...

Xào xạc...

Cả người Triệu Ngọc lập tức lạnh toát, không dám tiếp tục nghĩ nữa, hắn nhanh chóng quay người lại, tiếp tục xem xét căn nhà.

Tuy rằng, phía sau căn nhà cũng không có cửa sổ, nhưng Triệu Ngọc vẫn nghe thấy một âm thanh dị thường truyền ra từ bên trong căn nhà.

Âm thanh kia rất nặng nề, hẳn là từ dưới đất truyền đến.

Nếu không có máy thăm dò trong đầu, Triệu Ngọc sẽ chỉ cảm thấy âm thanh đó phát ra từ huyệt mộ, thật là đáng sợ. Nhưng mà máy thăm dò lại biểu hiện rất rõ rằng, súng lục và thuốc nổ cũng ở bên dưới đấy!

Kho báu! Kho báu...

Tưởng tượng đến kho báu, sự đáng sợ rõ ràng rút đi, cảm xúc kích động nảy lên trong lòng!

Không hề nghi ngờ, đây là nhóm đồng lõa của người đàn ông đeo mặt nạ, đang đào bới kho báu phía dưới đấy! Không biết bọn chúng đã đào đến bước nào rồi? Rốt cuộc đã tìm được kho báu hay chưa?

Tuy rằng, Triệu Ngọc không biết phía dưới rốt cuộc có bao nhiêu địch nhân, nhưng mà thông qua máy thăm dò, hắn biết được bọn chúng tổng cộng có hai khẩu súng lục và hai túi thuốc nổ!

Thành phần và định lượng của thuốc nổ cũng không kém số thuốc nổ trong căn cứ bí mật cho lắm, nếu nổ mạnh thì uy lực kinh người, khoan nói kho báu phía dưới, chỉ riêng kiến trúc trên mặt đất thôi, thậm chí ngay cả Văn Uyên Các bên cạnh cũng bị phá hoại rất nghiêm trọng!

Hơn nữa, Triệu Ngọc trái lo phải nghĩ, kiểu gì cũng cho rằng lượng kho báu lớn như vậy, địch nhân căn bản không có khả năng chở đi. Mục đích thực sự của bọn chúng hẳn là vì cho nổ hết!

Trong trường hợp đó, nó sẽ là một cuộc tấn công khủng bố đáng sợ.

Tuy rằng, hoàng kim không có khả năng bị thuốc nổ hủy hoại hoàn toàn, nhưng mà các văn vật trân quý khác chắc chắn sẽ hóa thành tro bụi, tổn thất rất lớn mà?

Cho nên...

Mặc kệ như thế nào đi nữa, quyết không thể để cho bọn chúng thực hiện được!

Triệu Ngọc rất nghiêm túc suy tư một lúc, cho rằng tuy rằng mình đã tàng hình, nhưng vẫn nên lựa chọn một biện pháp càng thêm ổn thỏa mới tốt.

Nếu không, một khi bọn chúng châm thuốc nổ lên, thì tình hình sẽ rất xấu...

Thế nhưng, cửa bị khóa, lại không có cửa sổ, tuy rằng mình đã tàng hình, nhưng làm sao có thể vọt vào đây? Muốn vào thì có lẽ không khó, việc phải nghĩ là làm sao để dỡ bỏ bom của bọn chúng một cách thuận lợi, đó không phải chuyện dễ dàng, chuyện này...

Năm giây sau, Triệu Ngọc nghĩ ra một kế!

Khụ!

Lúc này, hắn mới nhớ tới căn nhà bị khóa từ bên ngoài, mình có chìa khóa vạn năng mà, sao còn phải do dự cái gì chứ?

Vì thế, hắn không nghĩ cái gì mà đối sách nữa, trực tiếp đến trước cửa căn nhà, dùng chìa khóa vạn năng để mở cửa, sau đó nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra và đi vào...

Cánh cửa gỗ nặng nề tuy rằng phát ra tiếng kẹt kẹt, nhưng người bên trong căn nhà đều ở dưới mặt đất đào bới gì đó, nên căn bản không nghe thấy.

Hì hì...

Đúng lúc lắm!

Triệu Ngọc thấy thế, nhanh chóng đóng cửa lại, tất cả khôi phục nguyên dạng.

Xuyên qua ánh sáng tối mờ, hắn thấy trên mặt đất ở góc phòng trong căn nhà đã bị đào ra một cái hố sâu rất to. Dưới hố truyền đến tiếng đào bới, thông qua âm thanh liền có thể cảm nhận được người phía dưới đang hì hục hăng hái lắm đây!

Ừm...

Triệu Ngọc cho rằng, chuyện kế tiếp, tất nhiên là cực kỳ đơn giản.

Hắn chỉ cần không chút giấu giếm mà chui vào hố, dỡ bỏ bom là có thể ra tay khống chế địch.

Nhưng mà, khi hắn đi đến cái miệng hố thì bỗng nhiên buồn bực nhớ tới một chuyện: lần ở trong căn cứ bí mật, hắn đã dùng hết tất cả máy gỡ bom tàng hình mà mình có rồi!

Đáng chết!

Hắn nhanh chóng mở giao diện đạo cụ ra để xem xét, phát hiện sau khi lần kỳ ngộ trước kết thúc, hệ thống lại thưởng cho hắn một cái máy gỡ bom tàng hình. Nhưng mà chỉ có một!

Đậu xanh rau má...

Phía dưới có hai quả bom, mà mình chỉ có một máy gỡ bom tàng hình, giờ phải làm sao đây?

Hơn nữa... Hắn nhanh chóng lại nghĩ tới một điều, trên người đàn ông đeo mặt nạ còn có một quả bom cơ! Khẳng định quả bom kia dùng để uy hiếp con tin, có phải nên để dành máy gỡ bom tàng hình đến lúc đó hãy sử dụng mới thích hợp hơn hay không?

Chậc chậc...

Ngay tại lúc Triệu Ngọc khó xử, tiếng đào bới dưới hố bỗng nhiên dừng lại! Còn loáng thoáng truyền đến nhiều tiếng kinh ngạc hô to vừa trầm thấp lại hưng phấn...

Chết tiệt...

Triệu Ngọc bỗng dưng ý thức được, nếu thế này mà cũng dám kinh ngạc hô to, vậy chẳng phải là... Kho báu...

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không dám chậm trễ nữa, một khi bị bọn chúng phát hiện ra kho báu, nói không chừng bọn chúng sẽ lập tức bấm kíp nổ! Vì thế, hắn nhanh chóng trượt dọc theo miệng hố mà vọt vào!

Trong động rất sâu, bị bọn chúng đào ra rất xa, cứ như một cái hầm trú ẩn vậy.

Chỗ sâu trong động có ánh đèn sáng, dưới ngọn đèn, có hai bóng người xuất hiện.

Hai người đang dùng tiếng Đông Nam Á hưng phấn nói gì đó, một người trong số đó còn đang bấm bấm một thứ giống như bộ đàm, trong bộ đàm còn phát ra âm thanh rè rè.

Tuy rằng không hiểu bọn chúng nói gì, nhưng Triệu Ngọc có thể nhìn ra bọn chúng đang muốn gửi tin tức cho người đàn ông đeo mặt nạ bên kia!

Một khi người đàn ông đeo mặt nạ biết được kho báu đã được tìm ra thì bọn chúng tất nhiên sẽ lui lại, làm vậy thì chẳng những sẽ bất lợi với con tin, mà còn rất có thể sẽ để cho bọn chúng chạy thoát!

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhanh chóng sử dụng máy chặn tín hiệu.

Hừ!

Trong lòng hắn cười lạnh, lúc này cũng nên cho các người nếm thử nỗi khổ khi không có tín hiệu rồi!

Quả nhiên, kẻ bắt cóc thấy bộ đàm không có phản ứng gì, chỉ nghĩ tín hiệu ở nơi này không tốt, liền xoay người đi về phía cái miệng hố...

Bấy giờ, Triệu Ngọc lập tức nhìn thấy ở chỗ sâu trong động, bọn chúng đã đào ra một cánh cửa sắt bị rỉ!

Cánh cửa sắt kia không cao lắm, trên nó loang lổ vết rỉ sét, hiển nhiên đã có từ xa xưa. Nhưng hình quốc kỳ Nhật Bản được in trên cửa sắt thì hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng!



Ôi trời!

Triệu Ngọc lập tức cảm thấy kinh ngạc!

Thật sự... Thật sự tìm được rồi!

Lúc này, một tên tội phạm khác đang nghiên cứu nên mở cửa sắt ra như thế nào, mà Triệu Ngọc lại thông qua máy thăm dò phát hiện ra hai quả bom nằm trong một cái túi màu đen ngay dưới chân hắn ta!

À...

Triệu Ngọc giờ mới yên lòng, nếu bom không bị bọn chúng mang theo bên người thì ông đây còn chờ cái gì nữa?

Dù sao thì nơi này tối như vậy, bọn chúng lại không nhìn thấy mình, không dần bọn chúng một trận thì còn đợi đến khi nào?

Vì thế, Triệu Ngọc rút ra khẩu súng bắn điện đã được lắp đạn tốt nhất bên tay phải, sau một luồng ánh sáng điện lóe ra trong động, hai tên tội phạm nhanh chóng ngã xuống mặt đất...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.