Tiếng nổ phát ra liên hồi, cả chuồng bò đều đang lung lay dữ dội. Điều đáng sợ hơn nữa là ngọn lửa đã lan từ lỗ thủng bị nổ tung kia tràn vào trong chuồng bò.
Trong chuồng bò toàn là vật dễ cháy như cỏ khô, nếu cứ như vậy thì chuồng bò cũng sẽ bị ngọn lửa thiêu sạch.
Bò... ò... Bò... ò...
Mấy con bò sữa đã nhận ra sự nguy hiểm, nôn nóng bất an không ngừng kêu.
Chuyện này...
Theo lý thuyết mà nói bản thân Triệu Ngọc vẫn còn trong mối nguy hiểm lớn, chỉ có nhanh chóng chạy khỏi chuồng bò thì mới có thể thoát thân. Thế nhưng mà... Mắt nhìn những con bò sữa vô tội này, Triệu Ngọc không thể không dừng bước.
Đúng vậy... Tuy bò sữa không phải là con người, nhưng dù gì nó cũng là một sinh mạng, nếu như cả đám đồng loạt biến thành thịt bò nướng, thì trong lòng mình có cảm thấy day dứt hay không?
Ông trời có đức hiếu sinh, Triệu Ngọc đây cũng là người chính trực, đã thế thì...
Triệu Ngọc thấy vụ nổ này càng ngày càng lớn, lửa càng lúc càng dữ dội, hắn không do dự gì nữa, mau chóng dũng cảm quên mình mà lao tới trước chuồng bò.
Hàng rào của chuồng bò đã bị khóa, Triệu Ngọc không còn thời gian đi tìm chìa khóa nữa. May mà hắn đã sử dụng thuốc tăng sức mạnh nên chỉ cần ra sức kéo mạnh, thì có thể dùng sức mạnh siêu cấp của mình phá hàng rào ra!
Bò... ò...
Bò sữa trong chuồng thấy hàng rào đã bị phá liền mau chóng phi nhanh ra bên ngoài!
Nhưng mà lúc này lửa đã lan vào trong chuồng bò đến mức không thể khống chế, ở chuồng bò cách đám lửa khá gần đã bắt đầu có ánh lửa bốc lên, khói cũng càng ngày càng dày đặc!
Vì vậy, đám bò sữa càng lúc càng nóng nảy, la thét thảm thiết trong chuồng bò, rối loạn cả lên.
Triệu Ngọc không nghĩ ngợi nhiều liền tăng tốc độ, phá hết chuồng bò này đến chuồng bò khác, thả bò sữa bên trong ra ngoài.
Sau khi khó khăn lắm mới thả hết đám bò sữa trong chuồng gần vách tường ra thì trong phòng khách đã là khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa ngút trời, những vách tường gần đám cháy cũng vang lên tiếng kêu đôm đốp, sắp phải sụp đổ.
Lúc này, những con bò sữa chưa đi ra bên ngoài vô cùng lo lắng, thậm chí có những con còn bắt đầu tông vào hàng rào.
Triệu Ngọc nhanh chóng phá cửa cho chúng nó, nhưng vừa phá được một nửa thì tiếng nổ lại vang lên, lần này nóc chuồng bò đã không chịu đựng nổi lực xung kích của vụ nổ, bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ, tình thế càng lúc càng nguy cấp...
Nhưng mà Triệu Ngọc vẫn đang ra sức cứu đàn bò, không có ý dừng lại. Cuối cùng đến lúc tiếng kèn kẹt trên nóc chuồng bò đã vang đến đỉnh điểm thì hắn đã thả nốt con bò sữa cuối cùng ra ngoài.
Ầm!
Tiếng nổ vang to, cả chuồng bò đổ sập xuống, Triệu Ngọc thấy tình thế không ổn, vội vàng phóng ra ngoài cổng, xém chút nữa là bị vật rơi xuống đầu.
Ầm... Sau khi chuồng bò sập xuống thì đám mây tro bụi dày đặc bay lên, bụi bặm lập tức bao phủ xung quanh, ngọn lửa bên dưới cũng nhanh chóng xuyên qua bụi bặm xoáy lên trời!
Gâu gâu gâu...
Gâu gâu gâu...
Vào lúc Triệu Ngọc đang ôm đầu chui ra khỏi đống đồ tạp nham thì con chó vàng ở cổng bỗng nhiên sủa lên. Con chó vàng bị ngọn lửa làm cho hoảng sợ, sủa gâu gâu không ngừng, nhưng nó đang bị dây xích sắt buộc lại, không tài nào thoát thân.
Cứu bò cũng là cứu, cứu chó cũng là cứu!
Triệu Ngọc tiến về trước, dùng sức kéo đứt dây xích chó, con chó vàng liền lập tức thoát khỏi trói buộc.
“Gâu gâu...” Tính ra vẫn là con chó có tính người. Con chó vàng dường như biết được Triệu Ngọc đang cứu nó, sủa vài tiếng với Triệu Ngọc, như đang cảm ơn hắn.
“Được rồi, được rồi, đi nhanh lên...” Triệu Ngọc ra dấu hiệu với con chó, con chó vàng chạy quanh Triệu Ngọc, không có ý định rời khỏi.
Lúc này Triệu Ngọc nhìn thấy chiếc Buick đang đậu trong nhà xe, hắn định nhảy lên xe để rời khỏi chỗ này. Ai ngờ trong lúc hắn vừa muốn lên xe thì con chó vàng kia bất chợt kêu gâu gâu hai tiếng, hơn nữa còn há mồm cắn vào ống quần của Triệu Ngọc.
Ui chao!
Lúc đầu, Triệu Ngọc còn tưởng rằng là con chó không biết lòng người tốt, một giây sau mới phát hiện dưới chiếc Buick có miệng cống thoát nước, ngọn lửa đã chui ra từ dưới đường cống và đốt cháy cả ô tô chỉ trong chớp mắt!
Đệch!
Giờ Triệu Ngọc mới hiểu ra thì ra con chó vàng đang nhắc nhở mình!
“Chó ngoan, chó ngoan!” Triệu Ngọc chắp tay ôm lấy con chó, sau đó mau chóng ôm nó chạy vào trong sân.
Kết quả, khi bọn họ mới vừa chạy ra nhà xe thì chiếc xe hơi kia ầm một tiếng nổ tung lên! Ngọn lửa xoáy lên tận trời, thổi bay cả nóc nhà xe!
Ngọn lửa từ xe ô tô, cộng thêm lửa lớn trong chuồng bò, chiếu rọi bốn phía xung quanh sáng như ban ngày! Sóng nhiệt cuồn cuộn ập tới, khiến Triệu Ngọc lảo đảo không thể đứng vững, cả con chó vàng cũng lăn lộn dưới đất.
Ai ngờ trong sân còn nóng rực hơn, chỉ thấy mấy con bò sữa đã chạy thoát lúc nãy tụ tập hết tại đây, con nào con nấy đều nóng đạp lên móng bò, không ngừng kêu rống.
Hửm...
Lúc này Triệu Ngọc mới nhớ ra, cánh cổng lớn của trại bò vẫn còn đang bị khóa! Mấy con bò sữa vốn không có chỗ nào để chạy cả? Sân này cách chuồng bò quá gần, sau khi lửa cháy lan tới đây thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc định đi mở cánh cổng của trại bò, để bầy bò sữa này hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm. Nhưng không ngờ ngoài cổng chính đã có không ít người đang đứng đó dùng lưỡi búa chặt vào khóa cửa! Đằng sau còn có mấy người tay xách theo thùng nước và chậu lớn...
Ái chà chà...
Triệu Ngọc biết chắc những người này đều là cư dân sinh sống gần đây, chắc họ nhìn thấy trại bò đang bốc cháy nên mới chạy tới đây để dập lửa!
Soạt một tiếng, cuối cùng ổ khóa cũng đã bị lưỡi búa chặt ra, những người bên ngoài liền xông vào trại bò. Trong đó có một người tay xách theo thùng nước muốn tiến về trước để dập tắt lửa, nhưng sau khi anh ta nhìn thấy ngọn lửa như đang muốn che trời lấp đất thì hoảng đến mức quăng thùng nước xuống đất, làm nước đổ ra...
Gâu gâu gâu...
Lúc này, con chó vàng nhìn thấy cổng đã mở ra liền lập tức lẻn ra cổng. Không ngờ con chó này vẫn là con chó canh giữ bò, nó sủa lên như thế khiến cho cả đàn bò lập tức khôi phục bình tĩnh, tất cả đều ngay ngắn trật tự đi ra ngoài cửa.
Còn đám người xông vào đã từ bỏ ý định dập lửa, tất cả đều xông vào một bên của chuồng bò khác bên cạnh để giải cứu đám bò ra.
Tốt lắm!
Lúc này Triệu Ngọc nhìn thấy đám bò sữa không sao nữa mới cảm thấy yên tâm, hắn chui vào con hẻm nhỏ phía sau dãy chuồng bò khác, sau đó bật người nhảy lên tường, rời khỏi trại bò!
Ầm!
Triệu Ngọc nhảy từ trên tường xuống, bởi vì thuốc tăng sức mạnh còn chưa mất hiệu lực, cho nên cú nhảy này đã làm rung chuyển cả mặt đất, cảm giác này giống như một kẻ huỷ diệt.
Nhưng mà, mặc dù sức mạnh của Triệu Ngọc đã tăng mạnh nhưng trong khoảnh khắc hắn rơi xuống đất, hắn cảm thấy cơ thể mình giống như bị ai đó móc rỗng.
Giống như chết đi sống lại!
Nhớ lại cảnh tượng mình vừa trải qua trong phòng khách kia, giống như một cơn ác mộng tận thế khiến cho Triệu Ngọc vẫn còn sợ hãi! Lúc hắn ở trong đám cháy kỳ lạ và đáng sợ kia, hắn cảm thấy tư duy của mình như đang ngừng lại, trong đầu trống rỗng.
Nếu không phải có sự bảo vệ của đạo cụ cực phẩm, nếu không phải ý chí của hắn đủ mạnh mẽ, nghĩ đến phương pháp sử dụng những đạo cụ kia, không chừng là... Lần này, hắn đúng là khó mà thoát thân!
Trước giờ Triệu Ngọc đã từng trải qua không ít nguy hiểm, nhưng cảm giác gần kề cái chết trong đám cháy dữ dội như hôm nay thì thật sự là rất ghê tởm!
Thật sự rất đáng sợ!
Trước đó Triệu Ngọc đã dự đoán ra rất nhiều tình huống, nhưng vẫn không tài nào đoán trước sẽ xuất hiện chuyện kinh thiên động địa như thế này!
Thật đúng là buồn bực quá đi, ông đây chỉ muốn điều tra vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp vào mười ba năm trước về trước mà thôi, tại sao điều tra một hồi lại thành ra thế này?
Hồi tưởng lại mấy ngày qua, mình tựa như đang ngồi lên tên lửa, từ việc Ô Phương Phương bị sát hại, Khương Khoa vượt ngục, siêu thị hải sản cháy nổ, rồi đến tình hình xáo trộn trong ổ trộm cướp, gặp mặt bọn kim chủ, chiến đấu sinh tồn trong hộp đêm và trận lửa lớn trong trại bò...
Trời ạ...
Vụ án này cuối cùng còn phức tạp đến mức nào?
Dường như đã ứng nghiệm với thổn thức của Triệu Ngọc, hắn vừa mới cảm thán xong thì hệ thống trong đầu bất thình lình vang lên tiếng động, quẻ “Khôn Càn” mà Triệu Ngọc đã mở trước đó cuối cùng cũng đã kết thúc, mức độ hoàn thành kỳ ngộ của hắn đạt đến 388%, một lần nhận được phần thưởng bốn mươi món đạo cụ!