Đại Náo Từ 1960

Chương 290: . Sát quyền đạo



Chương 290. Sát quyền đạo

Chương 290. Sát quyền đạo

Nhờ chu quả và kẹo Bạch Ngọc Liên Tử phối hợp, chỉ một thời gian ngắn vài tuần, Lý Tiểu Long chẳng những khôi phục hết những ám thương trong cơ thể mà còn đột phá rất lớn. (Giống Lý Tố Linh ngày xưa)

Sau khi đột phá vững chắc và nghiên cứu thấu triệt quyển Tiệt quyền đạo, Lý Tiểu Long xin thử sức với sư phụ.

Nhưng tội nghiệp cho Lý Tiểu Long, lần này anh ta đột phá, sức mạnh và tốc độ tuy tăng lên rất cao nhưng cũng không khác lần trước Lý Tố Linh đột phá muốn thoát khỏi nhà giam là mấy... Trong khi đó Giang Bình An so với lúc trước lại tiến bộ một trời một vực.

Cuối cùng kết quả giao đấu khiến Lý Tiểu Long không còn gì để nói, anh chàng này bị đ·ánh đ·ập d·ã m·an, Giang Bình An trước kia thương hoa tiếc ngọc, đâu nỡ vùi hoa dập liễu, còn đại đệ tử này chỉ nhìn mặt là thấy ghét nên đánh thật sướng tay dù rằng chỉ dùng 20% công lực.

Lý Tiểu Long nằm ngửa ra sàn gỗ, mặt mũi bầm dập ngước nhìn nóc nhà mà khóc không ra nước mắt, anh ta đau buồn than thở:

- Sư phụ ơi, ngài mạnh như vầy làm sao ta vượt qua ngài để xuất sư cho được? Không lẽ cả đời ta phải ở đây sao?

- Ha ha ha... ngươi mà đòi vượt qua ta sao, nằm mơ đi nhóc! Còn việc xuất sư thì hôm nay ngươi đã được xuất sư rồi đó. Ta đến đây chỉ là để thông báo cho ngươi ra đi thôi!

Lý Tiểu Long buồn bực muốn hộc máu:

- Vậy sao sư phụ không chịu nói sớm! Còn đánh ta một trận tơi bời nữa.

- Ta thấy cái bản mặt của ngươi ghét quá nên mới đánh!

- ???

- Khà khà khà... đùa chút thôi... Chủ yếu là ngươi có đột phá nên ngứa tay muốn tỷ thí với ta đúng không nào?

- Dạ đúng thưa sư phụ!



- Giờ hết ngứa tay chưa?

- Dạ hết rồi!

- Nhưng ta còn ngứa đây!

Lý Tiểu Long bật người nhổm dậy chạy như bay chỉ để vọng lại một câu nói:

- Sư phụ... tha cho con đi...

Cuộc tiễn biệt đại đệ tử diễn ra rất lặng lẽ giống như lúc thu nhận. Giang Bình An nhìn anh chàng láu cá Lý Tiểu Long vai vác ba lô ra đi một mình mà lòng tràn đầy cảm khái, hắn sử dụng thuật "thông linh" gửi ý niệm vào đầu Lý Tiểu Long:

"Gặp nhau xem như hữu duyên, bản ý của ngươi không xấu nên ta mới cứu giúp. Thu ngươi làm đồ đệ xem như gieo một mầm mới cho Việt giới... Hãy tu thân dưỡng tánh phát triển võ đạo, đừng để tâm vào tiền bạc, ta gửi tặng một tấm thẻ trong túi áo của ngươi làm quà sư đồ chia tay, cứ yên tâm xài, nó sẽ không hết tiền. Nhưng nhớ, chỉ cần ngươi ức h·iếp người khác một lần thì ta phạt ngươi diện bích 5 năm đấy, còn nếu trêu gái lung tung thì ta thiến ngay... Đi đi, chúc ngươi may mắn "

Lý Tiểu Long trong lòng mừng khắp khởi, cuối cùng cũng được tự do mặc tình tung hoành ngang dọc, anh chàng này biết cơ thể mình đã ổn, lại đột phá trở thành tuyệt đại cao thủ... Anh ta đang có rất nhiều ý tưởng mới để phát triển võ thuật thì đột nhiên nhận được ý niệm của sư phụ. Tinh tế nhắm nháp lời nhắn của ngài, Lý Tiểu Long cảm động quay người quỳ sụp, bái lạy một lần nữa rồi mới đỏ mắt bỏ đi.

Tay anh chàng mò vào túi áo lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng màu đen, không có đánh số, trên thẻ chỉ ghi hai hàng chữ rất đơn giản:

"Đại Việt Liên Ngân Hàng

Thẻ tài khoản: Vô hạn"

"Ơn của sư phụ cao to như núi, biết bao giờ ta mới trả hết được! Có chiếc thẻ này rồi tất cả áp lực về tiền tài đã hết, chỉ còn lại ham muốn về danh vọng... Có lẽ ta nên thật tâm tu tập Đạo Đức Kinh của Lão Tử, như vậy tâm tính sẽ bình thản, hết lòng nghiên cứu phát triển võ đạo theo hy vọng của sư phụ "

...



Giang Bình An đứng nhìn Lý Tiểu Long đi khuất, lúc này Lý Tố Linh bước ra nắm lấy tay hắn.

- Anh đừng nhìn nữa, người ta đã đi rồi. Em không hiểu tại sao bỗng dưng anh lại thu đệ tử?

Giang Bình An nghiêm mặt: - Anh muốn truyền thừa y bát!

- Hi hi hi... anh đừng gạt em. Kỹ xảo g·iết người là anh học lóm từ em. Quyển Tiệt quyền đạo cũng không phải của anh. Đạo Đức Kinh thì của Lão Tử... Vậy anh truyền cái gì y bát?

- Khà khà khà... không gạt được em thì thôi, vợ của anh thông minh quá! Nhưng sao em biết Tiệt quyền đạo không phải của anh?

- Xì... thôi đi! Anh làm như em mù tịt về võ thuật giống anh vậy! Các võ công bí tịch phản ánh tính cách của tác giả rất nhiều, giống như đọc một bài thơ thì anh hiểu ngay được nhà thơ tác giả vậy. Tiệt quyền đạo tuy hay nhưng quá cấp tiến, lại chỉ là phàm cấp võ công... đâu xứng đáng để anh sáng tác. Vả lại nếu anh sáng tác ra được nó thì cũng đâu cần ăn đòn để học lóm võ thuật từ em một cách khổ sở như vậy!

- Vậy cũng chưa chắc... Biết đâu lúc ấy anh cố tình giả vờ không biết võ để được gần gũi em, một nữ sát thủ tuyệt sắc!

- Ha... anh còn nói nữa! Anh đúng là đồ háo sắc! Nhưng anh không giả vờ qua mắt em được đâu, lúc đó anh hoàn toàn không biết gì cả! Chỉ được cái cậy mạnh và tốc độ cực nhanh mà thôi!

- Ha ha ha... vợ anh giỏi quá, nhìn phát biết ngay luôn ha! Để anh trả lời câu hỏi lúc nãy của em. Lý Tiểu Long là một mầm tốt, nhưng có đại kiếp nạn, anh thấy hữu duyên nên ra tay trợ giúp vậy thôi.

- Hữu duyên gì?

- Không hữu duyên mà giữa thế giới mênh mông này lại ghẹo chọc đúng ngay vợ yêu của anh à?

Lý Tố Linh đỏ mặt: - Em mà vợ yêu gì chứ! Nhưng anh nói hữu duyên như vậy thì cũng có lý. Anh à, em có một chuyện muốn bàn với anh.

- Em nói đi.

- Dạo này em thấy Hà Vũ Thủy phát triển trường học ẩm thực Ăn Ngon rất tốt, chuẩn bị xây dựng cả hệ thống chuỗi nhà hàng... sau đó em lại thấy Tiệt quyền đạo... bởi vậy cho nên em cũng muốn sáng lập ra một quyển võ công, sau đó phát triển võ đạo của mình. Anh thấy sao?

- Anh thấy tốt quá chứ sao, em cứ sáng tạo võ công trước đi, chờ sanh con cứng cáp rồi bắt đầu mở võ đường thu đệ tử được không?



- Cảm ơn anh!

- Em định sáng tạo ra võ công gì, có giống với Tiệt quyền đạo, hoặc các loại võ công như Thái cực quyền, Bát quái quyền, Vịnh Xuân quyền, Vovinam... hay không?

- Không, em tuy bỏ nghề sát thủ, nhưng em không bỏ sát đạo. Em muốn sáng tạo ra một quyển Sát quyền đạo. Nó rất nguy hiểm nhưng em nghĩ nó sẽ rất hữu dụng trong nhiều trường hợp.

- Khà khà khà... em nói rất đúng, biết đâu sau này Sát quyền đạo của em lại vang danh và hữu dụng thì sao.

Vậy là bắt từ năm 1964, Lý Tố Linh bắt đầu nghiên cứu võ công Sát quyền đạo, một loại võ công chuyên g·iết người, khét tiếng trong vũ trụ ngày sau.

...

Lý Tiểu Long xuất sư không bao lâu thì phim Thánh Gióng đã đóng máy hoàn thành, sau đó tiến vào hậu kỳ chỉnh sửa, làm kỹ xảo, cắt nối...

Hiệu suất của người máy lại một lần nữa làm kinh ngạc cả đoàn làm phim Mộng Ảo Đại Việt của Marilyn Monroe. Chỉ hai tháng, gần cuối mùa hè năm 1964, bộ phim Thánh Gióng bom tấn đầu tiên của đoàn phim đã trình chiếu.

Bộ phim dài hơn 3 giờ, được trình chiếu ưu tiên tại tất cả rạp phim hiện đại trên toàn cầu, còn lý do vì sao được ưu tiên thì rất đơn giản, hệ thống rạp chiếu phim này từ khi thành lập đến giờ toàn nằm trong tay của Marilyn Monroe điều khiển. Thật xui xẻo cho các bộ phim to lớn khác, nhưng việc đời đâu có gì là công bằng.

Các hãng phim khác cứ ngỡ không công bằng chỉ có như vậy, nhưng ai đâu ngờ, khi phim Thánh Gióng công chiếu, sự không công bằng mới thực sự bắt đầu.

Việc này nằm ở chỗ thiết bị, trang phục, đạo cụ và trên hết là kỹ xảo điện ảnh, phim Thánh Gióng tạo cho người xem cảm giác như là một bộ điện ảnh của vài trăm năm tương lai, nó quá đẹp về hình ảnh, quá hay về âm thanh, kỹ xảo giống y như thực...

Khán giả toàn cầu phát cuồng khi xem xong phim Thánh Gióng, chỉ xem một lần thôi mà họ đã thuộc nằm lòng về cậu bé thần kỳ trong truyền thuyết của S quốc ngày xưa:

Ba tuổi lên tiếng đòi đánh giặc giữ nước... Một siêu anh hùng chân chính ở độ tuổi bú tí...

----

Cảm ơn minh chủ [HongAnh] minh chủ [Nguyễn Cát Điền] [Khánh Long] [Nhất Thụ] [Nhật Minh] [Hoa Trà] [Hàng xóm có nữ] [Triển Đại Hiệp] [Love me again] [Jackparot] [Sunflowerrr] [Kadehara Kazuha] [Elf chi vương] [ViTieu Bảo] [Gunny] [Beannn] đã tặng gạch, hoa tươi ủng hộ cho Đại Náo.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.