Chương 53. Loan tin lập quốc
-----
Quá trình lập pháp, xây dựng chương trình làm việc của các bộ còn rất sơ khai, mọi việc đều bỡ ngỡ lạ lẫm, nên mọi người phải chấp nhận sự đơn giản và có thể sai sót lúc ban đầu.
Có ba điểm rõ nét nhất khi định hình đường lối vận hành của chính phủ Đại Thịnh đế quốc:
* Hạn chế tối đa thu tiền thuế, tiền bảo hiểm, tiền học phí... từ người dân.
* Bỏ qua an ninh quốc phòng.
* Tối giản hầu hết các cơ cấu, chế độ: nhà tù, bảo hiểm, an sinh xã hội.
Về hai điểm đầu tiên, hoàng đế Phổ Nghi hoàn toàn thấu hiểu thông qua mà không hề thắc mắc chút gì giống như về giáo dục và quốc giáo. Lý do thật đơn giản, thủ tướng Giang Bình An đủ tài phép để dẹp tan mọi sự xâm lấn bằng vũ lực, và cũng đủ tài lực để không cần lấy tiền từ dân để vận hành quốc gia.
Riêng điểm thứ ba thì Giang Bình An chỉ giải thích: càng đơn giản dân chúng sẽ càng hạnh phúc, quốc gia bớt gánh nặng. Ai có nhu cầu bảo đảm lúc ốm đau hoặc tuổi già thì mua bảo hiểm với các hợp đồng cực kỳ đơn giản dễ hiểu.
Giang Bình An tin tưởng, chỉ cần không quên sơ tâm đặt ích lợi của người dân lên hàng đầu thì cho dù có sai sót cũng dễ dàng sửa sai mà không làm dân chúng lầm than khổ sở.
Cuối buổi họp cấp cao, bộ trưởng bộ Thông tin - Truyền thông báo cáo là cần hỗ trợ phóng vệ tinh nhân tạo để hoạt động mạng viễn thông, truyền hình truyền thanh qua vệ tinh, cần 20 vệ tinh sơ cấp để bao phủ cả trái đất.
Giang Bình An dò tìm thì thấy vệ tinh sơ cấp này lại có giá rẻ bất ngờ: 10 triệu HP, nó chỉ đắt gấp 10 lần Hắc Phi Long mà thôi, điều này là do phát triển kỹ thuật phản trọng lực nhờ địa từ trường, do vậy việc bay lên quỹ đạo của trái đất diễn ra gọn nhẹ không quá tốn kém.
20 vệ tinh sơ cấp cùng một tổ máy điều khiển tín hiệu mất hết: 230 triệu HP, được tặng kèm hai người máy điều hành phóng thu vệ tinh cũng như sửa chữa những lỗi cơ bản. Các vệ tinh này có thể thu thập dữ liệu dự báo thời tiết, kết nối thông tin liên lạc, xâm nhập và khống chế được tất cả âm tầng bước sóng phát thanh, phát hình... ở phạm vi toàn cầu. Và dĩ nhiên chúng cũng sẽ chụp hình quay phim theo dõi toàn cầu với một độ phân giải khủng khiếp.
Giang Bình An chi 230 triệu HP mua ngay và ra lệnh cho người máy được tặng kèm phóng ngay 20 vệ tinh này.
...
Quay ngược lại lúc 6h4' tối, lúc quốc kỳ Đại Thịnh đế quốc vươn lên tung bay trên bầu trời đêm, nó rộng 5m dài 11m lại tỏa sáng rực rỡ trên độ cao 108m, nên đã bị phát hiện từ xa ngay lập tức, kể cả bằng mắt thường.
Lúc này tin tức không đi vòng vèo mất thời gian nữa mà được phép báo thẳng đến Bắc Kinh, nên chỉ vài phút sau Bắc Kinh đã biết quốc kỳ lạ tung bay trên đại bạch lâu bí ẩn.
Qua thêm hơn 20', Bắc Kinh lại nhận được tin tức về bức tượng cao 20m hoàng kim rực rỡ của cựu hoàng đế Phổ Nghi, còn tòa đại bạch lâu cũng nổi lên tứ phía hàng chữ: Đại Thịnh Đế Quốc.
Tòa hội nghị cấp cao nhất của Bắc Kinh lúc này đã nắm khá rõ sự việc: cựu hoàng đế Phổ Nghi bỏ trốn đến Quảng Đông tự xưng đế.
Nếu chỉ xét về tính chất của sự việc thì rất buồn cười, xưng đế lập quốc mà không có quân đội, không có địa bàn, không có người dân hay chính trị trong và ngoài nước ủng hộ... thì dù là cựu hoàng thì cũng chỉ là trò đùa trẻ con, quá non nớt ấu trĩ mà thôi.
Thế nhưng trong hội nghị cao cấp này, không có bất kỳ một ai cười nổi vì cái cách mà chúng xuất hiện, báo cáo đã mô tả rất rõ ràng, chỉ một đêm mà đại bạch lâu khổng lồ đã xuất hiện, lá quốc kỳ và 4 hàng chữ tạm thời bình thường không quá ghê gớm khi xuất hiện, nhưng bức tượng cựu hoàng đế Phổ Nghi cao 20m là trước sự chứng kiến của mọi người: nó hư vô xuất hiện trong tíc tắc, gần như là một kỳ tích, một phép màu.
Kết hợp thêm 350 triệu người dân cùng vật phẩm tư trang cũng biến mất chỉ trong 1-2 ngày, không để lại bất kỳ dấu vết nào, làm cho mọi người càng sầu lo rối não.
Lời qua tiếng lại bàn luận rất nhiều, cuối cùng cả hội nghị gom lại còn hai ý kiến chính:
Đầu tiên là ý kiến muốn cho quân đội đánh chiếm đại bạch lâu để tìm hiểu hư thực, hoặc nếu đánh chiếm không được thì cho pháo kích chôn vùi đại bạch lâu trong lửa đạn.
Ý kiến thứ hai là muốn bao vây không đánh, lấy tĩnh chế động, tránh nổ súng hoặc pháo kích gây náo động dân chúng, làm trò cười cho quốc tế. Quan trọng hơn nữa là cả một quốc gia hùng mạnh Trung Quốc không lẽ sợ một toà bạch lâu mà phải pháo kích chôn vùi?
(PS: thời này không có phóng viên, không livestream, không Youtube... nhưng gián điệp nước ngoài đầy rẫy, chuyên phá hoại hoặc săn tin tình báo gửi về nước)
7h22', hội nghị cấp cao Bắc Kinh biểu quyết bằng tay cho kết quả cuối cùng là lựa chọn theo ý kiến thứ hai: vây mà không đánh, lấy tĩnh chế động, giữ gìn thể diện.
...
Washington, London, Paris, Tokyo, Moscow, Berlin... các cơ quan tình báo đầu não của các đại quốc đều đang theo dõi tình hình phía Bắc Kinh vì sao căng thẳng giới nghiêm cả nước trong 2 ngày nay, bỗng nhiên các gián điệp lại gửi tin sự xuất hiện đại bạch lâu, quốc kỳ nền vàng ở giữa tròn xanh, bức tượng cựu hoàng đế Phổ Nghi tự xưng là Thịnh Đế, rồi 4 hàng chữ Đại Thịnh Đế Quốc...
Tất cả các quan chức tối cao của các đại quốc khi biết được tin Phổ Nghi tự xưng đế ở Quảng Đông thì đều buồn cười ông hoàng đế đã hết thời mà còn quậy phá, bọn họ biết tỏng việc Bắc Kinh dám thả lỏng cựu hoàng đế Phổ Nghi ra khỏi ngục giam tức là ông hoàng này đã sắp ngỏm củ tỏi, như một con cọp bị giam cầm quá lâu, nay già yếu bệnh hoạn bị rút hết răng, nhổ hết móng vuốt... thả rong ra đường để làm linh vật cho vui mà thôi.
Những lãnh đạo cấp cao của các nước đều phớt lờ cái tính giựt gân của chi tiết hiện ra trong tíc tắc trong các báo cáo, họ đều cho rằng đây là sự mê tín của người dân phương Đông, nhất là khi có sự việc liên quan đến đế vương, hoàng gia. Thử hỏi là con người bình thường mà dám xưng là thiên tử, con của ông trời thì đã không thể nào làm dân phương Tây tin tưởng cho nổi.
...
Lúc này đã là 10h đêm ngày 23/12/1960, Giang Bình An cho phóng 20 vệ tinh nhân tạo.
Toàn bộ chính phủ của Đại Thịnh đế quốc lúc này không hề hay biết bọn họ đang bị các nước cường quốc cười nhạo vì không tự lượng sức, dám ngông cuồng xưng đế lập quốc như một trò trẻ con hồ nháo.
Sau 30' phóng vệ tinh, lúc 10h30' tối 20 vệ tinh vào đúng vị trí và đã hoàn tất điều chỉnh để hoạt động bình thường. Giang Bình An ra lệnh cho bộ ngoại giao kết hợp với bộ thông tin - truyền thông gửi đến cả thế giới thông điệp đầu tiên bằng giọng nói:
- Đại Thịnh đế quốc tuyên bố lập quốc vào lúc 6h4' tối ngày 23/12/1960 theo giờ địa phương, mời tất cả nguyên thủ quốc gia đến dự lễ đăng quang của hoàng đế Ái Tân Giác La Phổ Nghi lúc 9h sáng ngày 01/02/1961 theo giờ địa phương tại vương cung của Đại Thịnh đế quốc. Địa điểm ở huyện Long Thịnh, tỉnh Quảng Đông, phía nam Trung Quốc và phía Bắc Việt Nam, thuộc châu Á.
20 vệ tinh nhân tạo của Giang Bình An dùng kỹ thuật cao cấp hơn rất nhiều, dễ dàng xâm nhập và khống chế tất cả tần số của mọi đài phát thanh và mọi đài truyền hình trên thế giới để phát đoạn tin nhắn bằng âm thanh của rất nhiều ngoại ngữ tương ứng từng quốc gia. Tin nhắn này lập tức được phát ra từ tất cả máy radio và truyền hình đang hoạt động trên toàn thế giới, bất kể là quan chức cao cấp, gián điệp hay là người thường, nó lặp đi lặp lại 9 lần, cách nhau 15'.
Người được vinh dự đọc thu âm đoạn tin nhắn này chính là phó thủ tướng người máy chuyên phụ trách ngoại giao, được trang bị tính năng Ngôn ngữ học cao cấp, thông hiểu các ngôn ngữ chính của các quốc gia trên thế giới.
Hai giờ 15' phút oanh tạc 9 lần, đoạn tin nhắn ngắn ngủi báo tin lập quốc đã đến được với tất cả mọi người đang nghe radio hoặc đang xem truyền hình.
Các quốc gia trên thế giới, kể cả Trung Quốc đều cuống cuồng cho tập hợp các kỹ sư giỏi nhất để giành lại quyền kiểm soát sóng phát thanh phát hình, nhưng mọi việc vẫn vậy, không ai cản được đoạn tin nhắn được truyền đi bằng từng thứ tiếng tương ứng với từng quốc gia, nhà nhà người người đều biết đến có một quốc gia mới thành lập...
Các đại quốc sau mọi nỗ lực giành quyền kiểm soát sóng âm đều thất bại thì họ bắt đầu ý thức được chuyện cựu hoàng đế Phổ Nghi xưng đế lập quốc không phải là trò đùa rồi, mọi người không ai còn dám chế giễu và phải họp bàn để đưa ra quốc sách tối ưu để giành được ích lợi lớn nhất từ vụ xưng đế lập quốc bất ngờ này.
...
10h50' tối, ở phía Nam xa xôi, có một vị lãnh tụ râu tóc bạc phơ, ngồi nghe radio vừa phát lại lần thứ hai đoạn tin nhắn hoàng đế Phổ Nghi xưng đế lập quốc ở Quảng Đông.
Xung quanh vị lãnh tụ này là các lãnh đạo cấp cao của S Quốc Dân Chủ Cộng Hòa, họ cũng giống các quốc gia khác trên thế giới bị đoạn tin nhắn này kinh động.
Không có ai nói chuyện, vị lãnh tụ vuốt bộ râu bạc phơ đi vài bước ra sân vắng, ông nhìn về phương Bắc thấy vầng trăng non trên bầu trời, hai mắt tỏa sáng như hai vì sao, nỉ non ngâm nga:
Đế đã tàn sao còn quay trở lại
Quốc chia lìa sẽ có chuyển cơ sao?
Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với
-----
Quá trình lập pháp, xây dựng chương trình làm việc của các bộ còn rất sơ khai, mọi việc đều bỡ ngỡ lạ lẫm, nên mọi người phải chấp nhận sự đơn giản và có thể sai sót lúc ban đầu.
Có ba điểm rõ nét nhất khi định hình đường lối vận hành của chính phủ Đại Thịnh đế quốc:
* Hạn chế tối đa thu tiền thuế, tiền bảo hiểm, tiền học phí... từ người dân.
* Bỏ qua an ninh quốc phòng.
* Tối giản hầu hết các cơ cấu, chế độ: nhà tù, bảo hiểm, an sinh xã hội.
Về hai điểm đầu tiên, hoàng đế Phổ Nghi hoàn toàn thấu hiểu thông qua mà không hề thắc mắc chút gì giống như về giáo dục và quốc giáo. Lý do thật đơn giản, thủ tướng Giang Bình An đủ tài phép để dẹp tan mọi sự xâm lấn bằng vũ lực, và cũng đủ tài lực để không cần lấy tiền từ dân để vận hành quốc gia.
Riêng điểm thứ ba thì Giang Bình An chỉ giải thích: càng đơn giản dân chúng sẽ càng hạnh phúc, quốc gia bớt gánh nặng. Ai có nhu cầu bảo đảm lúc ốm đau hoặc tuổi già thì mua bảo hiểm với các hợp đồng cực kỳ đơn giản dễ hiểu.
Giang Bình An tin tưởng, chỉ cần không quên sơ tâm đặt ích lợi của người dân lên hàng đầu thì cho dù có sai sót cũng dễ dàng sửa sai mà không làm dân chúng lầm than khổ sở.
Cuối buổi họp cấp cao, bộ trưởng bộ Thông tin - Truyền thông báo cáo là cần hỗ trợ phóng vệ tinh nhân tạo để hoạt động mạng viễn thông, truyền hình truyền thanh qua vệ tinh, cần 20 vệ tinh sơ cấp để bao phủ cả trái đất.
Giang Bình An dò tìm thì thấy vệ tinh sơ cấp này lại có giá rẻ bất ngờ: 10 triệu HP, nó chỉ đắt gấp 10 lần Hắc Phi Long mà thôi, điều này là do phát triển kỹ thuật phản trọng lực nhờ địa từ trường, do vậy việc bay lên quỹ đạo của trái đất diễn ra gọn nhẹ không quá tốn kém.
20 vệ tinh sơ cấp cùng một tổ máy điều khiển tín hiệu mất hết: 230 triệu HP, được tặng kèm hai người máy điều hành phóng thu vệ tinh cũng như sửa chữa những lỗi cơ bản. Các vệ tinh này có thể thu thập dữ liệu dự báo thời tiết, kết nối thông tin liên lạc, xâm nhập và khống chế được tất cả âm tầng bước sóng phát thanh, phát hình... ở phạm vi toàn cầu. Và dĩ nhiên chúng cũng sẽ chụp hình quay phim theo dõi toàn cầu với một độ phân giải khủng khiếp.
Giang Bình An chi 230 triệu HP mua ngay và ra lệnh cho người máy được tặng kèm phóng ngay 20 vệ tinh này.
...
Quay ngược lại lúc 6h4' tối, lúc quốc kỳ Đại Thịnh đế quốc vươn lên tung bay trên bầu trời đêm, nó rộng 5m dài 11m lại tỏa sáng rực rỡ trên độ cao 108m, nên đã bị phát hiện từ xa ngay lập tức, kể cả bằng mắt thường.
Lúc này tin tức không đi vòng vèo mất thời gian nữa mà được phép báo thẳng đến Bắc Kinh, nên chỉ vài phút sau Bắc Kinh đã biết quốc kỳ lạ tung bay trên đại bạch lâu bí ẩn.
Qua thêm hơn 20', Bắc Kinh lại nhận được tin tức về bức tượng cao 20m hoàng kim rực rỡ của cựu hoàng đế Phổ Nghi, còn tòa đại bạch lâu cũng nổi lên tứ phía hàng chữ: Đại Thịnh Đế Quốc.
Tòa hội nghị cấp cao nhất của Bắc Kinh lúc này đã nắm khá rõ sự việc: cựu hoàng đế Phổ Nghi bỏ trốn đến Quảng Đông tự xưng đế.
Nếu chỉ xét về tính chất của sự việc thì rất buồn cười, xưng đế lập quốc mà không có quân đội, không có địa bàn, không có người dân hay chính trị trong và ngoài nước ủng hộ... thì dù là cựu hoàng thì cũng chỉ là trò đùa trẻ con, quá non nớt ấu trĩ mà thôi.
Thế nhưng trong hội nghị cao cấp này, không có bất kỳ một ai cười nổi vì cái cách mà chúng xuất hiện, báo cáo đã mô tả rất rõ ràng, chỉ một đêm mà đại bạch lâu khổng lồ đã xuất hiện, lá quốc kỳ và 4 hàng chữ tạm thời bình thường không quá ghê gớm khi xuất hiện, nhưng bức tượng cựu hoàng đế Phổ Nghi cao 20m là trước sự chứng kiến của mọi người: nó hư vô xuất hiện trong tíc tắc, gần như là một kỳ tích, một phép màu.
Kết hợp thêm 350 triệu người dân cùng vật phẩm tư trang cũng biến mất chỉ trong 1-2 ngày, không để lại bất kỳ dấu vết nào, làm cho mọi người càng sầu lo rối não.
Lời qua tiếng lại bàn luận rất nhiều, cuối cùng cả hội nghị gom lại còn hai ý kiến chính:
Đầu tiên là ý kiến muốn cho quân đội đánh chiếm đại bạch lâu để tìm hiểu hư thực, hoặc nếu đánh chiếm không được thì cho pháo kích chôn vùi đại bạch lâu trong lửa đạn.
Ý kiến thứ hai là muốn bao vây không đánh, lấy tĩnh chế động, tránh nổ súng hoặc pháo kích gây náo động dân chúng, làm trò cười cho quốc tế. Quan trọng hơn nữa là cả một quốc gia hùng mạnh Trung Quốc không lẽ sợ một toà bạch lâu mà phải pháo kích chôn vùi?
(PS: thời này không có phóng viên, không livestream, không Youtube... nhưng gián điệp nước ngoài đầy rẫy, chuyên phá hoại hoặc săn tin tình báo gửi về nước)
7h22', hội nghị cấp cao Bắc Kinh biểu quyết bằng tay cho kết quả cuối cùng là lựa chọn theo ý kiến thứ hai: vây mà không đánh, lấy tĩnh chế động, giữ gìn thể diện.
...
Washington, London, Paris, Tokyo, Moscow, Berlin... các cơ quan tình báo đầu não của các đại quốc đều đang theo dõi tình hình phía Bắc Kinh vì sao căng thẳng giới nghiêm cả nước trong 2 ngày nay, bỗng nhiên các gián điệp lại gửi tin sự xuất hiện đại bạch lâu, quốc kỳ nền vàng ở giữa tròn xanh, bức tượng cựu hoàng đế Phổ Nghi tự xưng là Thịnh Đế, rồi 4 hàng chữ Đại Thịnh Đế Quốc...
Tất cả các quan chức tối cao của các đại quốc khi biết được tin Phổ Nghi tự xưng đế ở Quảng Đông thì đều buồn cười ông hoàng đế đã hết thời mà còn quậy phá, bọn họ biết tỏng việc Bắc Kinh dám thả lỏng cựu hoàng đế Phổ Nghi ra khỏi ngục giam tức là ông hoàng này đã sắp ngỏm củ tỏi, như một con cọp bị giam cầm quá lâu, nay già yếu bệnh hoạn bị rút hết răng, nhổ hết móng vuốt... thả rong ra đường để làm linh vật cho vui mà thôi.
Những lãnh đạo cấp cao của các nước đều phớt lờ cái tính giựt gân của chi tiết hiện ra trong tíc tắc trong các báo cáo, họ đều cho rằng đây là sự mê tín của người dân phương Đông, nhất là khi có sự việc liên quan đến đế vương, hoàng gia. Thử hỏi là con người bình thường mà dám xưng là thiên tử, con của ông trời thì đã không thể nào làm dân phương Tây tin tưởng cho nổi.
...
Lúc này đã là 10h đêm ngày 23/12/1960, Giang Bình An cho phóng 20 vệ tinh nhân tạo.
Toàn bộ chính phủ của Đại Thịnh đế quốc lúc này không hề hay biết bọn họ đang bị các nước cường quốc cười nhạo vì không tự lượng sức, dám ngông cuồng xưng đế lập quốc như một trò trẻ con hồ nháo.
Sau 30' phóng vệ tinh, lúc 10h30' tối 20 vệ tinh vào đúng vị trí và đã hoàn tất điều chỉnh để hoạt động bình thường. Giang Bình An ra lệnh cho bộ ngoại giao kết hợp với bộ thông tin - truyền thông gửi đến cả thế giới thông điệp đầu tiên bằng giọng nói:
- Đại Thịnh đế quốc tuyên bố lập quốc vào lúc 6h4' tối ngày 23/12/1960 theo giờ địa phương, mời tất cả nguyên thủ quốc gia đến dự lễ đăng quang của hoàng đế Ái Tân Giác La Phổ Nghi lúc 9h sáng ngày 01/02/1961 theo giờ địa phương tại vương cung của Đại Thịnh đế quốc. Địa điểm ở huyện Long Thịnh, tỉnh Quảng Đông, phía nam Trung Quốc và phía Bắc Việt Nam, thuộc châu Á.
20 vệ tinh nhân tạo của Giang Bình An dùng kỹ thuật cao cấp hơn rất nhiều, dễ dàng xâm nhập và khống chế tất cả tần số của mọi đài phát thanh và mọi đài truyền hình trên thế giới để phát đoạn tin nhắn bằng âm thanh của rất nhiều ngoại ngữ tương ứng từng quốc gia. Tin nhắn này lập tức được phát ra từ tất cả máy radio và truyền hình đang hoạt động trên toàn thế giới, bất kể là quan chức cao cấp, gián điệp hay là người thường, nó lặp đi lặp lại 9 lần, cách nhau 15'.
Người được vinh dự đọc thu âm đoạn tin nhắn này chính là phó thủ tướng người máy chuyên phụ trách ngoại giao, được trang bị tính năng Ngôn ngữ học cao cấp, thông hiểu các ngôn ngữ chính của các quốc gia trên thế giới.
Hai giờ 15' phút oanh tạc 9 lần, đoạn tin nhắn ngắn ngủi báo tin lập quốc đã đến được với tất cả mọi người đang nghe radio hoặc đang xem truyền hình.
Các quốc gia trên thế giới, kể cả Trung Quốc đều cuống cuồng cho tập hợp các kỹ sư giỏi nhất để giành lại quyền kiểm soát sóng phát thanh phát hình, nhưng mọi việc vẫn vậy, không ai cản được đoạn tin nhắn được truyền đi bằng từng thứ tiếng tương ứng với từng quốc gia, nhà nhà người người đều biết đến có một quốc gia mới thành lập...
Các đại quốc sau mọi nỗ lực giành quyền kiểm soát sóng âm đều thất bại thì họ bắt đầu ý thức được chuyện cựu hoàng đế Phổ Nghi xưng đế lập quốc không phải là trò đùa rồi, mọi người không ai còn dám chế giễu và phải họp bàn để đưa ra quốc sách tối ưu để giành được ích lợi lớn nhất từ vụ xưng đế lập quốc bất ngờ này.
...
10h50' tối, ở phía Nam xa xôi, có một vị lãnh tụ râu tóc bạc phơ, ngồi nghe radio vừa phát lại lần thứ hai đoạn tin nhắn hoàng đế Phổ Nghi xưng đế lập quốc ở Quảng Đông.
Xung quanh vị lãnh tụ này là các lãnh đạo cấp cao của S Quốc Dân Chủ Cộng Hòa, họ cũng giống các quốc gia khác trên thế giới bị đoạn tin nhắn này kinh động.
Không có ai nói chuyện, vị lãnh tụ vuốt bộ râu bạc phơ đi vài bước ra sân vắng, ông nhìn về phương Bắc thấy vầng trăng non trên bầu trời, hai mắt tỏa sáng như hai vì sao, nỉ non ngâm nga:
Đế đã tàn sao còn quay trở lại
Quốc chia lìa sẽ có chuyển cơ sao?
Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với