Đại Náo Từ 1960

Chương 63




- Bệ hạ nói rất đúng. Vì vậy làm việc tốt cứu người luôn luôn là việc không đơn giản chút nào. Ba ngày sau họ sẽ cần khoảng 100-200 vạn căn nhà để an gia lạc nghiệp. Khi đó ta sẽ lại tiếp tục...

Giang Bình An nói đến đây thì không nói nữa, chỉ ra hiệu phất phất tay lên mà thôi.

Thấy vậy hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà hiểu ý bèn cười thật to, thật sảng khoái...

Ôi trời, có một thần tiên làm thủ tướng thì quá trời sung sướng, không phải đau đầu nhức óc vì các bá quan văn võ cãi cọ, lộng quyền, không phải lo lắng vì quốc khố hư không, không phải lo sợ cho nội loạn, ngoại xâm... Thật là phước đức tổ tiên phù hộ.

Đứng bên cạnh, chủ tịch Hà vừa cười vừa suy nghĩ cũng không khác hoàng đế Phổ Nghi là bao:

"Đại Thịnh đế quốc có được Giang thủ tướng đúng là đại hưng thịnh thật rồi, nhưng may thay Giang thủ tướng cũng trợ giúp S quốc, nước ta sắp hưng thịnh đến nơi rồi, ôi thật đúng là ơn trời phù hộ. Nhưng chuyện lưỡng quốc thủ tướng này có lẽ ta phải tìm cơ hội xin phép trước với hoàng đế Phổ Nghi, như vậy mới không phật lòng người ta"

...

Sau 15' tham quan vài tòa nhà cứu hộ, hoàng đế Phổ Nghi than thở:

- Ôi thật là đáng thương, cái đám Bắc Kinh kia tạo nghiệp thật khốn kiếp mà. Mọi người từ già đến trẻ đều da bọc xương, quá khổ cho họ rồi... Giang ái khanh, ta muốn dùng ngày này làm một ngày lễ kỷ niệm, khanh thấy thế nào?

- Bệ hạ thật nhân từ bác ái, vậy chúng ta lấy ngày này làm ngày sáng lập của Hội Thiện Tâm đi, sau này mỗi năm 27/12 sẽ là lễ Đại Thiện của đế quốc chúng ta, bệ hạ xem như vậy được không?

- Hảo hảo hảo... Nhưng Hội Thiện Tâm khi nào thành lập và khi nào hoạt động?

- Hội Thiện Tâm của chúng ta chuyên làm người dân hướng thiện, hành thiện. Nhưng đế quốc mới thành lập, người dân mới vừa đủ ấm no, chưa dư dả nhiều. Chúng ta nên hoãn lại một năm thì dân chúng mới dư ăn dư mặc, khi đó thời cơ lập Hội Thiện Tâm mới thành thục, đó mới là thịnh thế.

Lúc này chủ tịch Hà đứng bên cạnh không hiểu Hội Thiện Tâm là gì, sao chưa từng nghe nói, vì vậy chủ tịch Hà liền quay sang hoàng đế Phổ Nghi hỏi về Hội Thiện Tâm, sẵn tiện muốn xin phép hoàng đế Phổ Nghi, về việc mời Giang Bình An kiêm nhiệm thủ tướng của S quốc.

Giang Bình An thấy hoàng đế và chủ tịch hai người xì xầm to nhỏ thì hắn cũng không xen vào mà tập trung tin thần xem tin thông báo của cửa hàng ảo:

Ting...

- Chúc mừng quý khách Giang Bình An thăng lên cấp 4. Chúc quý khách sớm ngày leo lên đỉnh cao của nhân sinh và nổi danh trong liên vũ trụ.

Giang Bình An nở nụ cười mãn nguyện vì đại kế phát tài của hắn đã có thể được thực hiện, nhưng hắn không biết phía bên kia hoàng đế Phổ Nghi lại bị chủ tịch Hà đề nghị làm cho hết hồn:

- Cái gì? Ông muốn mời Giang thủ tướng làm thủ tướng kiêm nhiệm cho cả S quốc sao?

- Vâng.

Hoàng đế Phổ Nghi thấy tức giận giống như kho tàng quý báu của mình bị người khác dòm ngó, ông ta nói lẫy:

- Vậy sao ông không mời Giang thủ tướng về làm chủ tịch nước thay thế ông luôn đi cho gọn?

- Ta có mời nhưng Giang thủ tướng đã từ chối, chỉ muốn làm thủ tướng.

- Từ chối ư, tại sao vậy?

- Giang thủ tướng nói cũng đã từ chối làm hoàng đế khi ngài mời giống y như vậy.

Hoàng đế Phổ Nghi hồi tưởng lại buổi tối ngồi trên nóc cung điện ở Tử Cấm Thành, ông ta thấy chủ tịch Hà nói rất đúng với phong cách của Giang Bình An, lúc đó hắn dùng lý do mình không "Chính thống" để từ chối.

- Vậy là Giang thủ tướng đã đồng ý làm thủ tướng luôn cả S quốc sao?

- Vâng đúng vậy, nên ta mới muốn xin phép hoàng đế ngài chấp thuận.

- Làm thủ tướng cùng một lúc hai nước hình như hơi kỳ kỳ.

- Người tài giỏi thì hay nhiều việc, bực thần tiên như Giang thủ tướng có tài phép thông thiên, chỉ hai chức thủ tướng thì đâu khó khăn gì, biết đâu sau này Giang thủ tướng còn làm thêm thủ tướng ở các nước khác để cứu dân độ thế. Xin hoàng đế hãy chấp thuận để Giang thủ tướng giúp đỡ S quốc, chúng tôi sẽ rất biết ơn ngài.

- Ha ha ha, có gì khó đâu, Giang thủ tướng là bậc thần tiên, cứu dân độ thế là việc nên làm, ta nghĩ chính vì S quốc cần giúp đỡ nên Giang thủ tướng mới làm như vậy, đây là việc rất tốt. Vả lại Đại Thịnh đế quốc chúng ta tiếp giáp với S quốc, hai bên phải khắng khít giúp đỡ lẫn nhau, tránh môi hở răng lạnh mới là hợp tình hợp lý.

Ngừng lại một chút, hoàng đế Phổ Nghi nhìn về Giang Bình An một cách đầy cảm kích và nói tiếp:

- Thú thật với chủ tịch Hà, tuy ta nhỏ tuổi hơn ngài đến 16 tuổi, nhưng đã giống như dầu sắp hết đèn sắp tắt trước khi gặp Giang thủ tướng. Bên ngoài ta thường bị bắt buộc tỏ ra khỏe mạnh cười vui để chụp ảnh phỏng vấn, nhưng thực tế ta không ổn chút nào và luôn luôn bị giám sát chặt chẽ cả ngày lẫn đêm. Chính Giang thủ tướng vừa cứu ta khỏi nơi giam lỏng lại vừa điều trị cho thân thể của ta khôi phục lại sức khỏe, tuổi trẻ. Giang thủ tướng còn hứa, ta sẽ có thể lấy vợ sinh con, hưởng thụ thiên luân chi nhạc nữa...

Nghe đến đây chủ tịch Hà lắc đầu cười khổ, ông cũng không thoát được cái bàn tính đó của Giang Bình An, giống như hoàng đế Phổ Nghi. Chủ tịch Hà có cảm giác đồng bệnh tương lân với hoàng đế Phổ Nghi lạ lùng, nhưng đây là điều tốt, suốt cả cuộc đời quyết tâm dành tất cả cho dân cho nước, nhưng nhiều lúc ốm đau quạnh quẽ lắm, cần một hơi ấm, cần một ai đó để san sẻ...

Lúc này hoàng đế Phổ Nghi lại nói tiếp:

- Giang thủ tướng còn trả lại cho ta sự tôn nghiêm của một bậc đế vương. Dù rằng chỉ là quyền lực tượng trưng nhưng ta lại rất thích điều đó, vì không phải tranh giành hay chém giết gì cả, hoặc nếu may mắn có con trai nối dõi thì chúng cũng sẽ không còn cảnh huynh đệ tương tàn như ở các triều đại trước, điều này rất tốt, rất đáng quý.

- Chúc mừng bệ hạ, nền quân chủ lập hiến ở Đại Thịnh đế quốc sẽ thành công rực rỡ, dòng dõi hoàng gia Ái Tân Giác La sẽ lưu truyền muôn đời.

- Ha ha ha, Hà chủ tịch mà cũng chúc ta thiên thu vạn đại nữa sao? Nhưng phía S quốc cũng sẽ không kém gì đâu, đã Giang thủ tướng tỏ ý làm thủ tướng kiêm nhiệm bên ngài, thì ta biết chắc chắn S quốc nay mai sẽ hết khổ thôi, đúng không Hà chủ tịch?

Chủ tịch Hà nghe vậy liền cười tươi rạng rỡ, tuy việc quân cơ quốc gia đại sự không thể nói rõ ràng, nhưng ông cũng không muốn dối gạt khách sáo một bậc đế vương.

- Bệ hạ quả nhiên là mắt sáng như đuốc. Hy vọng mọi chuyện thành công, lúc đó chúng ta sẽ sớm có dịp gặp nhau để ăn mừng to lớn, ha ha ha...

...

Từng đoàn xe tải quân dụng chở lương thực đến cung cấp cho 100 tòa nhà cứu hộ, lúc này mọi người bắt đầu bận rộn, Giang Bình An thấy vậy liền mời phái đoàn quay về Thịnh Cung.

Hoàng đế và chủ tịch Hà hai người kết bạn ăn chu quả và vào nhà riêng của hoàng đế Phổ Nghi ở tầng 10 để rèn luyện cơ thể sớm ngày khôi phục cải thiện.

Lúc tập riêng, hoàng đế Phổ Nghi thường rất đắc ý vì sự trở lại mạnh mẽ của mình. Ấy vậy mà khi nhìn thấy chủ tịch Hà luyện tập, hoàng đế Phổ Nghi lập tức trợn tròn mắt khâm phục, hoàng đế hoàn toàn không thể tin được, chủ tịch Hà đã 70 tuổi cao niên mà vẫn giữ được sự linh hoạt dẻo dai như vậy.

Riêng Giang Bình An lại bị người dẫn đầu phái đoàn xe tải chở lương, lão tướng Bạch Thắng ngăn trở để hỏi chuyện:

- Giang thủ tướng, hiện giờ mọi việc đã tạm ổn, 1/10 quân binh của 20 quân đoàn lúc trước đang phụ trách thu mua vận chuyển lương thực hàng hóa cất về kho và vận chuyển đến các địa phương rất trôi chảy. Vậy sao ngài không thả ra 9/10 quân binh còn lại cho bọn tướng quân chúng tôi yên lòng khỏi lo lắng?

Giang Bình An ngẫm nghĩ một chút, thấy quả thật mọi việc đã tạm ổn, giờ đang cần nhân lực để xây dựng đất nước.

- Hảo... Sáng sớm ngày mai 9h sáng, truyền lệnh tất cả 20 tướng quân của đế quốc tập trung trước quảng trường của Thịnh Cung để nhận lại quân binh, nhưng đồng thời cũng phải chuẩn bị đầy đủ dụng cụ như cuốc, xẻng, cưa, xe cút kít, lều trại, lương thực... để sẵn sàng đón nhận nhiệm vụ mới bởi vì họ đã không còn là quân đội nữa rồi.

- Hả? Sao quân đội mà không làm quân đội là sao?

- Lão tướng ngài quên thật hay đùa? Đế quốc Đại Thịnh của chúng ta đã thông báo với thế giới là không có quân đội, cho nên tất cả quân binh của 20 quân đoàn cũ sẽ chuyển thành công nhân trong công ty lính đánh thuê hết. Sẽ được ký hợp đồng lao động, được lãnh lương hàng tháng, được hưởng đầy đủ chế độ cho công nhân bình thường...

Nhưng khác biệt duy nhất là họ có thể sử dụng vũ khí khi nhận hợp đồng làm lính đánh thuê thực hiện nhiệm vụ, còn lúc bình thường thì huấn luyện hoặc làm các nhiệm vụ thông thường trong công ty như một công nhân bình thường.

Và sau này, sẽ không còn thanh niên phải tham gia nghĩa vụ quân sự nữa mà công ty lính đánh thuê phải tự đăng báo tuyển dụng, y hệt như những công ty bình thường. Nếu muốn chất lượng lính đánh thuê cao thì phải dùng mức lương cao để tuyển dụng.

- Ah... Vậy... Vậy bọn ta 20 tướng quân sẽ làm gì? Ta tưởng đế quốc của mình chỉ thông báo vậy thôi, quân đội chỉ là trá hình thành lập công ty...





Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.