Đại Náo Từ 1960

Chương 81




- Ừ thì... Tin tức tốt là có... Nhưng...

- Sao ông không nói sớm!

- Còn nhưng nhị cái gì nữa, nói mau...

Trong tiếng hối thúc ồn ào của các đồng liêu, vị Vương chủ nhiệm này ấp úng trình bày:

- Vì tôi chưa muốn vận dụng quân cờ này, đây là quân cờ rất đặc thù, rất quan trọng, sắp được đưa vào Hongkong tiếp xúc với bên Anh quốc...

- Ôi dào, ông đúng là tư duy xơ cứng, Hongkong giờ thuộc quyền quản lý của Quảng Đông, của Đại Thịnh rồi còn đâu, giờ lại còn quân với chả cờ.

- Phải đấy, 8 tỉnh Hoa Nam mất tiêu rồi, còn Hongkong cái gì nữa chứ.

- Nhưng mà chúng ta có thể dùng quân cờ này móc nối với bên Anh quốc chống lại Quảng Đông.

- Thôi thôi đi, ông đừng có nằm mơ. Trừ phi ông cắt đất cho Anh quốc thì lũ tham lam ấy mới chịu xuất đầu, đến lúc đó có khi tình hình lại tệ hơn nữa.

Chủ tịch Mao Trạch Đông thấy lại cãi vã đôi co, không xem chủ tịch ra gì, thế là ông đập bàn đùng đùng hét lên:

- Tất cả nín đi. Vương chủ nhiệm đừng úp mở nữa. Trực tiếp nói ra tình hình của quân cờ này đi. Vì sao bị chặn sóng điện từ mà vẫn gửi tin nhắn về đây được?

- Thưa chủ tịch, đó là nhờ chim bồ câu đưa thư.

- Ồ... Hay thật. Đúng là biện pháp càng đơn giản càng khó chặn lại.

- Vâng, biện pháp này quá cổ xưa, nên giờ ít ai chú ý. Về quân cờ thì đây là một mật vụ cao cấp, được đào tạo hơn chục năm nay, chuyên đi theo con đường mỹ nhân kế. Bí danh của cô ta là Hải Đường Nhất Tiếu, năm nay 22 tuổi.

- Nguồn gốc đáng tin không?

- Rất đáng tin, cha và ông đều theo cách mạng, giữ chức vụ cao tại Quảng Đông.

- Vậy tin tức gửi về nước là gì? Có quan trọng không?

- Dạ có, tin tức không dài, chỉ nói là hoàng đế Phổ Nghi đang say mê cô ta, và cô ta xin chỉ thị hành động...

Rầm...

Lại một phát đập bàn vang lên trong phòng họp của chủ tịch Mao Trạch Đông, lần này ông ta gầm lên:

- Đồ khốn kiếp... Họ Vương kia, tại sao tin tức quan trọng như thế này mà không chịu nói sớm. Mau, mọi người mau chóng thảo luận kế hoạch hành động cho mật vụ này để chúng ta thu lại Hoa Nam!

Nếu nói về chuyện bàn mưu tính kế, âm hiểm hại người... Thì các lãnh đạo Bắc Kinh chưa từng thua kém một ai, vì vậy chỉ sau 15', dễ như trở bàn tay, một liên hoàn kế thâm sâu hoàn mỹ đã được đưa ra:

1. Đầu tiên là kế Điêu Thuyền Ly Gián: điệp vụ Hải Đường Nhất Tiếu sử dụng mỹ nhân kế làm cho hoàng đế Phổ Nghi và thủ tướng Giang Bình An trở mặt thành thù giống như Điêu Thuyền dụ dỗ Lữ Bố và Đổng Trác thời Tam Quốc.

Lúc đó cho dù hoàng đế Phổ Nghi chết hoặc thủ tướng Giang Bình An chết thì Bắc Kinh cũng có cơ hội thu phục lại Hoa Nam.

2. Sau đó là kế Cưu Chiếm Tước Sào: Nếu kế hoạch 1 không thành, thủ tướng Giang Bình An không trúng kế thì bằng mọi giá phải mê hoặc hoàng đế Phổ Nghi. Sau đó lên làm hoàng hậu, hoài long chủng, sanh hoàng tử. Đợi hoàng đế Phổ Nghi trọng bệnh bộc phát bỏ mình thì cho hoàng tử lên ngôi hoàng đế rồi cho Hoa Nam quay trở lại với Trung Quốc.


Chủ tịch Mao Trạch Đông rờ râu suy nghĩ trong chốc lát rồi hỏi một vấn đề mấu chốt:

- Tên Giang Bình An kia có háo sắc không?

- Dạ theo như tin nhắn về thì hắn ta có 4 vợ.

- Bốn vợ, ha ha ha... Sắc trung chi lang. Cái con sắc lang này sẽ không thoát khỏi mỹ nhân kế đâu.

Chủ tịch Mao Trạch Đông ngẫm nghĩ thêm một chút, ông ta muốn hiểu rõ hơn về thủ tướng Giang Bình An kia nên ông ta hỏi tiếp:

- Thế mấy bữa nay tập trung điều tra cái tứ hợp viện, nơi ở cũ của tên Giang Bình An như thế nào?

- Tứ hợp viện Giang Bình An ở lúc xưa đã được điều tra kỹ lưỡng, đặc biệt là người nhà của Giả gia, đây là gia đình chồng cũ của Tần Hoài Như, cô vợ hợp pháp duy nhất của hắn ta. Nhưng trước mắt vẫn chưa thu hoạch được gì nhiều. Giang Bình An và vợ con của hắn dường như cũng giống với mọi người bị biến mất đột ngột chỉ sau một đêm. Chúng ta phán đoán rất có thể là...

- Là gì cứ nói, đừng ấp úng sốt cả ruột!

- Rất có thể là... Giang Bình An chỉ là một con tốt thí.

- Hừ... Một con tốt thí mà kiêm nhiệm cả hai quốc gia, ngươi đang nói đùa à?

- Chính cái suy nghĩ ấy của mọi người mới bị trúng kế. Kẻ đứng phía sau cảm thấy tốt thí Giang Bình An không đủ trọng lượng nên mới làm ra lưỡng quốc thủ tướng để giăng bẫy tâm lý cho mọi người sập bẫy.

- Ừ... Cũng không thể loại trừ khả năng này. Binh pháp luôn nói thật thật giả giả, thực thực hư hư, biến ảo khôn lường, nhưng mà...

- Nhưng mà gì nữa. Ta hỏi mọi người trả lời thử xem, nếu mọi người là kẻ thần bí, vậy mọi người thích giấu trong bóng tối thao tác kẻ khác, hay muốn đứng ra chịu sự giám sát gắt gao?

Lúc này tính tình âm u thích tính kế kẻ khác của các đại lão Trung Quốc bộc phát dữ dội, họ ào ào gật đầu tỏ vẻ 100% sẽ giấu trong bóng tối, điều khiển thao túng mọi thứ cho an toàn tuyệt đối.

Chủ tịch Mao Trạch Đông gõ ngón tay lên bàn lốp bốp để suy nghĩ, qua phút chốc ông hỏi:

- Vậy trong trường hợp Giang Bình An là tốt thí thì kế Điêu Thuyền Ly Gián và kế Cưu Chiếm Tước Sào kia có tác dụng không?

- Rất khó nói, chúng ta quá thiếu thông tin, chỉ có thể cho mật vụ Hải Đường Nhất Tiếu hành sự tùy theo hoàn cảnh.

- Ta thì thấy khác. Nếu thật sự có kẻ giấu mặt, chúng ta phải cho mật vụ chuyển qua kế hoạch khác: Điêu Thuyền Hí Tam Anh. Cuối cùng kết quả tốt nhất là dụ dỗ được luôn kẻ thần bí về Bắc Kinh cho chúng ta sử dụng...

Mới nghe đến đây thì chủ tịch Mao Trạch Đông hai mắt tỏa sáng gật gù liên tục, lớn tiếng ngợi khen:

- Hảo hảo hảo... Nếu câu dẫn được Giang Bình An hoặc kẻ thần bí đứng phía sau kia thì chúng ta sẽ như hổ thêm cánh. Vừa thu lại Hoa Nam, vừa trở thành bá chủ thế giới. Đến lúc đó Liên Xô, Mỹ, Ấn Độ, Nhật Bản, Đài Loan... Tất cả đều phải nằm dưới chân của chúng ta, ha ha ha...

- Chủ tịch nói chí phải, nắm giữ được kẻ thần bí thì dù bị đe doạ bằng bom nguyên tử chúng ta cũng không sợ, ha ha ha...

- Được rồi, vậy thống nhất kế hoạch thi hành đi. Cứ gọi lần hành động này là Điêu Thuyền Tam Kế đi.

...

Trái đất tròn.

Bên Quảng Đông và Bắc Kinh đang chìm trong bóng đêm thì ở Washington trời trong nắng ráo.

Trong bóng đêm Bắc Kinh, các đại lão đang thâm cừu khổ hận bàn mưu sâu kế độc để chiếm lại Hoa Nam thì bên kia, trong Nhà Trắng nổi tiếng, các đại lão Mỹ quốc cũng không thua kém gì, nhưng họ không chơi bàn môn tả đạo mà định dùng vũ lực để thu phục lại miền Nam S quốc vừa đánh mất.

Thời gian hiện tại ở Mỹ là một giai đoạn rất nhạy cảm về mặt chính trị: sự chuyển giao quyền lực giữa cựu tổng thống Eisenhower giao cho tân tổng thống Kennedy vào ngày 20/1/1961.

Trên lý thuyết thì phải đến ngày 20/1, Kennedy mới tuyên thệ nhậm chức và vào Nhà Trắng gồm thâu quyền lực. Nhưng thực tế sau khi có kết quả bầu cử chính xác và được công nhận, thì tổng thống Kennedy đã dần dần chiếm lĩnh Nhà Trắng.

Nhưng ngay lúc hai thế lực cũ mới đan xen, rối ren rối rắm như vậy, ngày 1/1/1961, S quốc lại tuyên bố thống nhất được miền Nam.

Tin này như sét đánh ngang tai cho cả hai chính quyền cũ và mới. Chính quyền cũ muốn thực thi quân sự thì không được vì đang bàn giao rồi còn đâu.

Chính quyền mới cũng không ra tay quyết liệt được vì thực sự chưa tuyên thệ nhậm chức tổng thống.

Chuyện đụng xe này rất thông thường. Khi chuyển giao giữa hai thế lực thì hệ thống thường tê liệt. Ví dụ như một tổng giám đốc sắp bị thay thế, thường thì người đó sẽ không thể ký những quyết định quan trọng liên quan đến nhân sự hoặc tiền bạc quá nhiều, và vì không ký thông qua được nên các hoạt động thường ngày rất dễ bị tê liệt tạm thời.

Tuy nhiên, tổng thống Kennedy mới của Mỹ này là một người rất tích cực trong cuộc chiến xâm lược cho bằng được S quốc, chính vì vậy ông ta đã bằng mọi giá tổ chức được một cuộc họp cấp cao để quyết định vấn đề S quốc, dù rằng đã bị chậm trễ mấy ngày.

Không khí cuộc họp cấp cao này trong Nhà Trắng rất nhẹ nhàng, không hề một chút áp lực gì với các đại lão, đặc biệt là phía quân đội.

Trong mắt mọi người, S quốc chỉ là một quốc gia nhỏ bé, nền kinh tế hầu như chỉ là số không khi so sánh với Mỹ.

S quốc không có công nghiệp, nông nghiệp thì làm bằng thủ công tay chân. Thử hỏi phía S quốc họ đánh giặc bằng tầm vông vác nhọn, bằng đào bẫy thô sơ như những thổ dân bên Mỹ, thì làm sao chống lại được quân đội hùng mạnh Mỹ quốc, vừa chiến thắng vẻ vang trong thế chiến thứ hai?

Làm sao chống đỡ nổi hàng loạt máy bay ném bom rải thảm?

Làm sao chống lại bom nguyên tử, vũ khí tối thượng làm nên vị trí đại ca của Mỹ trên thế giới này?

Các tướng quân cao cấp của Mỹ vẻ mặt nhơn nhơn ngồi trong cuộc họp, họ tỏ vẻ ta đây là number one, hoặc cùng lắm là khiêm nhượng một chút:

Ông trời đệ nhất, ta đệ nhị.

Riêng các chính khách thì vẻ mặt của họ khá phong phú, có người vui có người buồn, người vui là vì sắp được trọng dụng, người buồn vì có lẽ sắp chia tay chiếc ghế yêu quý theo cách nói bên phương Đông: một đời vua một triều thần, vua nào thì tôi nấy.

Ngồi ở chủ tọa, tổng thống Kennedy nét mặt hưng phấn bừng bừng, Adrenaline tăng vọt cực cao vì đang ngồi chủ tọa lần đầu tiên trong Nhà Trắng chủ trì một buổi họp, quyết định số phận cả một đất nước ở phương Đông xa xôi.

Tổng thống Kennedy quét nhìn đầy bàn chính khách, quan quân như thể muốn xét duyệt địa bàn của mình, sau khi dưỡng đủ khí thế, vị tân tổng thống chưa tuyên thệ này lên giọng hỏi:

- Vì sao nước Mỹ lại mất miền Nam S quốc?





Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.