Mô tả: Muốn trang bức không bị sét đánh, lực lượng là không thể thiếu.
Nhiệm vụ: Trong vòng 10 cái nguyên hội, đột phá Chuẩn thánh cảnh giới, trở thành Hồng Hoang số ít đại năng một trong.
Ban thưởng: Thập nhị phẩm Tịnh Thế Bạch Liên, Hồng Quân Nhất khí hóa Tam Thanh phương pháp tu luyện.
Tịnh thế Bạch liên:
Hộn Độn Thanh Liên bán thành thục hạt sen thai nghén mà thành.
Có thể tịnh hóa trong lòng tạp niệm, giúp người tâm cảnh bình thản ngộ đạo, bài trừ hết thảy suy nghĩ tà ác.
Đồng thời có thể phóng thích Tịnh Thế bảo quang, khu trừ tất cả không tốt trạng thái. Đối nguyền rủa, nguyện lực, trúng độc đều có cực mạnh khắc chế hiệu quả.
Nhiệm vụ phụ: Tìm kiếm đạo lữ.
Mô tả: FA là không có nhân quyền, song tu mới là chính đạo. Là tương lai bức vương, kí chủ không thể ăn cơm tró sống qua ngày được.
Nhiệm vụ: Trong vòng 10 vạn năm cùng một tu sĩ khác giới kết làm đạo lữ.
Ban thưởng: Long Phượng đồng vũ song tu công pháp, Nữ đạo đồng X 1."
"Đinh! Nhiệm vụ tuyên bố thành công. Bắt đầu rút thưởng tân thủ gói quà."
"Đinh Tân thủ gói quà rút ra thành công. Phần thưởng là một tòa Đạo cung, mời kí chủ xác nhận."
Hạ Du có chút ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cũng theo bản năng tự động ấn nhận. Dù gì cũng là đồ miễn phí, không có gì tốt phải suy nghĩ cả.
Đinh! Xác nhận thành công, mời lựa chọn địa điểm xây dựng đạo cung.
Hạ Du theo bản năng lập tức chỉ vào không xa mỏm đá chính là nơi cắm rễ trước đây của bản thể hắn Ngũ Châm Tùng.
"Đinh! Xác nhận vị trí thành công, bắt đầu lắp đặt đạo cung."
Hệ thống vừa dứt lời, Cái kia mỏm đá lập tức bị vô số sương mù dày đặc không biết từ đâu xuất hiện che phủ hoàn toàn.
Cái này sương mù vô cùng quỷ dị, Lấy Hạ Du Đại la kim tiên tu vi mà cũng không thể nhìn rõ sự vật bên trong.
Thời gian trôi qua, chỉ thấy sâu trong sương mù dường như có vô số hào quang lấp lóe. Hạ Du lại gần còn nghe thấy từng trận êm tai tiên nhạc.
Không biết trải qua bao lâu, cái kia sương mù mới từ từ tán đi để lộ ra bên trong một tòa đạo cung vô cùng tráng lệ.
Lúc này âm thanh hệ thống lại từ đầu hắn truyền ra.
"Đinh! Đạo Cung xây dựng hoàn thành, Mời kí chủ đặt tên".
Hạ Du đối với đặt tên dốt đặc cán mai, suy nghĩ một lúc không biết đặt tên gì, liền lấy luôn tên hòn đảo để đặt: "Ngũ Hành Đạo Cung"
Hạ Du vừa nói xong liền có quang mang sáng lên, trên đỉnh đạo cung lập tức xuất hiện 4 đạo tiên văn rồng bay phượng múa.
"Đinh! Tân thủ lễ bao ban tặng hoàn tất, Giao diện ẩn đi, kí chủ có thể mặc niệm hệ thống để gọi ra giao diện"
Hệ thống ẩn đi, Hạ Du lập tức lâm vào trầm tư suy nghĩ.
"Cái này hệ thống từ đâu tới, tại sao bây giờ lại mới xuất hiện.
Nếu là ngón tay vàng của hắn thì lẽ ra phải xuất hiện từ lúc hắn mới xuyên việt chứ.
Nào có hệ thông trải qua mấy trăm vạn năm mới chịu kích hoạt bao giờ.
Mặc dù nó nói là bởi vì mình hóa hình thành công nên mới kích hoạt nhưng tại sao phải là hóa hình.
Nếu mình cả đời không thể tu luyện, không thể hóa hình thì nó cũng sẽ cả đời không thể kích hoạt hay sao."
Phải biết cực phẩm tiên thiên linh căn một đời tại trong hồng hoang có thể kéo dài vô tận. Hạ Du cảm thấy cái này hệ thống rất có vấn đề.
"Hay là cái này hệ thống là do thiên ma tạo ra, nó dựa vào ban bố nhiệm vụ để từng bước dẫn dắt mình sa đọa.
Đúng, điều này cũng rất có thể.
Thiên ma có thể đọc được kí ức của mình, sẽ biết đến hệ thống tồn tại. Nhưng nếu thế, nó cũng sẽ biết mình là người xuyên việt, biết mình biết đến ma kiếp."
Hạ Du càng nghĩ càng đau đầu, tư duy đang bị kéo vào một vòng luẩn quẩn.
"Đinh! Có hệ thống tồn tại, kí chủ sẽ không bị bất kì cái gì tâm ma q·uấy n·hiễu, dù là thánh nhân đoạt xá cũng là không thể"
"Ồ, cái này hệ thống có thể đọc được suy nghĩ của mình, thiên ma cũng có thể đọc được suy nghĩ của mình. Cái này cũng rất là khả nghi.
Nếu nó là thiên ma thì cảnh vật bây giờ rất có thể chỉ là huyễn tượng. Nhưng nếu nó là thiên ma tại sao mình vẫn có thể suy nghĩ thanh tỉnh như vậy. Hay là mình đang bị nó ảnh hưởng mà không biết".
Hạ Du lại bắt đầu một vòng mới luẩn quẩn không thể tự thoát ra.
"Đinh! hệ thống tồn tại, kí chủ sẽ không bị bất kì huyễn tượng hay phép thuật mê hoặc tâm trí"
"Cái này hệ thống hoặc là thiên ma có vẻ như cũng không quá thông minh ý tứ, nhưng nếu nó nói là thật thì cũng đúng là một năng lực vô cùng hữu ích."
Đang cảm thán, Hạ Du lại bỗng linh quang chợt lóe.
"Tại sao mình lại phải quan tâm đây có phải huyễn tượng do thiên ma tạo ra hay không làm gì? Chỉ cần có thể thanh tỉnh sống một cuộc đời thú vị thì dù là sống trong ảo cảnh cũng có sao đâu."
Đúng vậy, mong muốn của hắn chỉ sống một cuộc đời thú vị, khám phá những điều mới mẻ. Chỉ cần không đánh mất bản tâm thì sống trong ảo cảnh vẫn có thể vui vẻ như thường.
Cứ coi huyễn tượng do thiên ma tạo ra là chuyển sang kiếp khác hay mơ một giấc mơ dài chứ có gì đâu. Bản lĩnh là dù trong mơ cũng phải giữ vững được chính mình.
Thế là Hạ Du không còn xoắn xuýt mình có đang sống trong mơ hay không, bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai.
Bây giờ hắn cần hơi sắp xếp lại các sự kiện Hồng Hoang sắp xảy ra cái đã.
Đạo ma chi tranh vừa mới kết thúc, Hồng Quân chuẩn bị thành Thánh, mở đàn giảng đạo.
Các tiên thiên thần ma đời thứ hai như Tam Thanh, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Hồng Vân, Côn Bằng... lúc này cũng lập tức sẽ hóa hình mà ra.
Sau đó sẽ là vu tộc cùng yêu tộc xuất hiện, bắt đầu một vòng mới vu yêu đại kiếp.
Long Phượng đại kiếp, hắn đã bỏ qua, nhưng Vu Yêu đại kiếp hắn nhất định phải tham dự.
Kiếp trước đọc các tiểu thuyết về hồng hoang hắn vẫn còn rất nhiều nghi vấn, lần này xuyên qua hắn nhất định phải đi chứng kiến tất cả các sự kiện, để xem sự thực diễn ra là như thế nào.
Và có vẻ như sự kiện gần nhất chuẩn bị diễn ra chính là Hồng Quân 3 lần giảng đạo.
Hắn có lẽ nên tới trước để có thể thăm dò thực hư 6 cái bồ đoàn xem có giống như truyền thuyết kiếp trước hay không. Tại sao Hồng Vân lại có thể nhường ghế một cách ngây thơ như vậy.
Nhưng trước khi đi, hắn cần luyện hóa trên đảo đại trận cái đã.
Mặc dù Ngũ Hành điên đảo đại trận là bảo hộ hắn bản thể đại trận. Nhưng nếu Hạ Du không luyện hóa cũng sẽ không thể tùy tiện thôi động.
Thật ra cái này đại trận 5 nơi mắt trận thì hắn đã phát hiện 2, chỉ cần tìm lốt 3 nơi mắt trận rồi luyện hóa là xong, cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Thế là Hắn dùng thần thức kêu gọi Kim Điêu, để nó đưa mình đi tìm cái khác 3 nơi mắt trận.
Mặc dù Kim Điêu tu vi còn thấp, tốc độ không thể bằng hắn. Nhưng việc ngồi trên lưng chim ngắm cảnh chắc chắn sẽ thú vị hơn việc một mình ngự không mà đi.
Kiếp trước mặc dù có chút tự kỉ, rất ít giao tiếp. Nhưng đấy là với người ngoài. Còn với những người quen thuộc, Hạ Du cũng có rất nhiều chuyện để nói.
Chỉ một lúc sau, Kim Điêu đã tới nơi. Hai người lập tứ hướng về phương Đông, nơi Bách Hoa Cốc bay đi.
--------------------
Bách Hoa Cốc.
Từ trên không trung nhìn xuống, cả sơn cốc giống như một khu Đào Nguyên với nhiều màu sắc rực rỡ.
Nơi đây trăm hoa đua nở, sức sống dào dạt.
Hạ Du ngồi trên lưng Kim Điêu, từ tít trên cao đều có ngửi thấy thoang thoảng hương hoa vô cùng dễ chịu.
Vừa hạ xuống cửa cốc, Hạ Du đã cảm nhận được cơ duyên kêu gọi, giống như có đồ vật đang chờ hắn đến lấy.
Nhưng hắn không hề vội vã xông lại mà vẫn từ từ đi dạo bên trong biển hoa.
Lần đầu được ngắm biển hoa xinh đẹp thế này, Hạ Du không muốn bởi vì vội vàng mà làm mất đi phong cảnh. Dù sao cơ duyên đều là của hắn, lại không chạy được.
Trong Hồng hoang, c·ướp người cơ duyên là phải trả giá bằng mạng sống. Nếu có linh cầm, linh thú nào trên đảo chán sống thì Hạ Du cũng không ngại tiễn bọn chúng một quãng đường.
Đối với những cái kia đầu óc không linh quang linh thú, tiễn bọn hắn lên đường cũng là một loại ôn nhu. Mà Hạ Du chính là một người rất tốt, không bao giờ thiếu ôn nhu.
Sơn cốc bên trong linh khí mờ ảo, vân khí lượn lờ.
Kim Bất Hối lúc này cũng đã hóa thành hình người, ngoan ngoãn đi trước vì hắn vạch đường, vô cùng chu đáo.
Hai người tùy ý đi về phía trước được một lúc lâu, thì bắt gặp một cái quanh co khúc khuỷu sông nhỏ.
Sông này chảy từ phía xa chân núi tới một cái hồ nhỏ giữa cốc, thình lình lại chính là nơi cơ duyên Hạ Du đang kêu gọi.
Hạ Du không khỏi chú ý cẩn thận, quan sát nơi này.
Nước Hồ xanh biếc ẩn chứa nồng đậm mộc khí, nhưng Hạ Du dùng thần thức kiểm tra bên trong lại không tồn tại cái gì bất thường.
Xung quanh bờ Hồ, vạn hoa nở rộ, linh khí dào dạt nhưng cũng không hề có dấu hiệu của cái gì linh căn, linh bảo.
Chẳng lẽ Hạ Du tính sai, nhưng hắn rõ ràng có thể cảm nhận được cơ duyên kêu gọi ở xung quanh đây.
Thế là Hạ Du bắt đầu học theo cách cũ, phất tay điều khiển Ất Mộc chi khí từ khắp các nơi hướng đến nơi đây hồ nước.
Dị biến quả nhiên phát sinh.
Xung quanh Hồ Nước bắt đầu phát ra đạo đạo trận sáng. 12 đóa tiên thiên linh hoa từ 12 góc xung quanh bờ hồ dần dần hiện ra thân hình.
Kim Điêu thấy cảnh này không khỏi trợn mắt há mồm, ngạc nhiên hỏi Hạ Du.
"Lão gia, Nơi đây phía Đông mắt trận chẳng lẽ lại là cái này 12 gốc linh căn"
" Không bọn chúng không phải linh căn..."
Đang lúc Hạ Du chuẩn bị trả lời Kim Điêu thì giao diện hệ thống lại một lần nữa hiện ra.
"Đinh! Phát hiện tiên thiên thập nhị hoa thần. Nhiệm vụ mới mở ra.
Đột phát nhiệm vụ: Thu đồ.
Mô tả: Là một cái lập chí tương lai trở thành bức vương, luôn phải là đối tượng cho kẻ khác kính ngưỡng.
Dẫn theo 12 cái vô cùng có thiên phú, lại còn xinh đẹp như hoa như ngọc đồ đệ ra đường trang bức có phải là tuyệt vời lắm thay.
Nhiệm vụ: Thu 12 hoa thần làm đồ đệ.
Ban thưởng: Tiên thiên thập nhị hoa thần đại trận.
Nhìn thấy Hệ thống phát ra nhiệm vụ, Hạ Du lập tức nhả rãnh. Hắn lúc nào lập chí trở thành bức vương rồi.
Nhưng tưởng tượng viễn cảnh dẫn theo 12 cái xinh đẹp như hoa đồ đệ ra ngoài trang bức, quả thật Hạ Du cũng có chút hướng tới.
Cái này nhiệm vụ hắn quyết định phải nhận.
Ẩn đi giao diện hệ thống, Hạ Du lại tiếp tục hướng Kim Điêu giảng giải.
"Cái này 12 hoa thần vị thuộc tiên thiên, không phải tinh quái do thực vật thành tinh, nhưng cũng không phải linh căn.
Bọn chúng thật ra chính là tiên thiên thần ma do thiên địa thai nghén mà thành. Tuy cân cước không bằng những cái kia đời đầu, đời thứ hai ma thần, nhưng trên thân cũng có đại khí vận không phải bình thường tiên thiên sinh linh có thể so sánh.
Bọn chúng mỗi người đại diện cho một tháng trong năm, vừa sinh ra cũng có huyền tiên tu vi, chỉ cần dựa theo truyền thừa tu luyện đến Thái Ất kim tiên là có thể hóa hình vì người."
Kim Điêu nghe xong lập tức ngây ngốc, cái này nhìn như có vẻ bình thường 12 đóa hoa vậy mà cũng là tiên thiên thần ma.
Hơn nữa vừa sinh ra đã có huyền tiên cảnh giới đồng thời có truyền thừa có thể tu luyện đến tận Thái ất kim tiên cảnh giới. Đúng là tức c·hết nó mà.
Nhìn thấy Kim Điêu nhăn nhó, Hạ Du lập tức có thể đoán được nó đang nghĩ gì. Liền thuận miệng an ủi.
"Bọn chúng mặc dù đều là thần ma có đại khí vận, nhưng do thai nghén muộn dẫn đến tiên thiên có thiếu, tương lai hóa hình sẽ đều gặp phải kiếp nạn."
Đúng vậy, dựa theo trí nhớ kiếp trước Hạ Du, cái này 12 Hoa thần tiên thiên có thiếu, tương lai đều cần chuyển thế mới có thể hóa hình.
- Tháng một Hoa Thủy Tiên nữ thần, về sau chuyển thế thành Tam quốc nổi danh mỹ nhân Chân Lạc.
Tương truyền, Trong một lần Chân Lạc du sông, Tào Thực chứng kiến nhan sắc mỹ lệ của nàng đã ví nàng như nữ thần sông Lạc và viết ra bài Lạc Thần Phú để ca ngợi vẻ đẹp của nàng.
- Tháng hai hoa Ngọc Lan nữ thần, về sau chuyển thế thành Đại Đường đệ nhất mỹ nhân Dương Ngọc Hoàn.
Dương Ngọc Hoàn là một trong tứ đại mỹ nhân Trung Quốc, nổi danh với vẻ đẹp tu hoa, khiến hoa đều phải héo rũ vì e thẹn. Đặc biệt khi nàng uống say thì nhan sắc của nàng lại càng thêm điên đảo chúng sinh.
Tương truyền, trong một lần nàng đến hoa viên thưởng hoa giải buồn, nghĩ rằng mình bị nhốt trong cung, uổng phí thanh xuân, lòng không kiềm được, buông lời than thở: "Hoa à, hoa à! Ngươi mỗi năm mỗi tuổi đều có lúc nở, còn ta đến khi nào mới có được ngày ấy?".
Lời chưa dứt lệ đã tuôn rơi, nàng vừa sờ vào hoa, hoa chợt thu mình, lá xanh cuộn lại.
Lúc này có người cung nữ đi qua nhìn thấy việc ấy liền đi kể với mọi người xung quanh. Danh xưng "Tu Hoa" của nàng cũng có từ đó.
- Tháng ba hoa đào nữ thần, về sau chuyển thế thành một trong tứ đại mỹ nữ thời Xuân Thu tên gọi Tức Quân.
Tức Quân sở hữu vẻ đẹp diễm lệ, má tựa hoa đào, được người đời gọi là Đào Hoa phu nhân.
- Tháng tư hoa Mẫu Đơn nữ thần, về sau chuyển thế thành Tam Quốc đệ nhất mĩ nhân Điêu Thuyền.
Tương truyền, một lần Điêu Thuyền ra ngoài trời đêm bái trăng thì có mây mờ kéo đến che khuất mặt trăng.
Từ đó mọi người truyền rằng Điêu Thuyền đẹp đến nỗi trăng cũng phải giấu mình và xưng tụng nhan sắc nàng là "Bế nguyệt".