Hồi Kí Hadidu

Chương 4: . Hadidu-Thiên thần gục ngã



Chương 0.4: Hadidu-Thiên thần gục ngã

Từ bé đến lớn Du luôn là một con mọt sách, cả ngày chỉ biết ăn với học, nào bít điện tử là cái chi chi.

Thế mà lên đại học không thể hiểu vì sao Du lại sa vào con đường điện tử đầy oan trái.

Từ một học sinh chăm chỉ cả năm không biết nghỉ học buổi nào, Du lần đầu tiên đã biết bỏ học đi đánh điện tử.

Cái lần đầu tiên chúng nó rủ đi đánh điện tử, Du phân vân, đắn đo ghê lắm.

Nhưng không đi lại sợ mất lòng lũ bạn, chúng nó mời nhiệt tình quá làm Du muốn từ chối cũng ngại.

Thấy Du lo sợ, chúng nó liền trấn an ngay:

Làm gì có thằng sinh viên nào không nghỉ học bao giờ.

Không trốn tiết không phải sinh viên.

Đi đi, nghỉ có một buổi sợ cái khỉ gì.

Đúng đấy, mày cả ngày tự kỉ, ra ngoài cho biết Hà Nội.

Du thấy cũng đúng, nghỉ có buổi thật ra cũng chẳng ảnh hưởng gì.



Du tự nhủ trong lòng rằng thôi thì đi một 1 lần, lần sau chúng nó có rủ cũng không đi nữa.

Nhưng nguyên nhân thực sự khiến Du quyết định đi chơi cùng chúng nó là bởi vì Du cảm thấy bản thân tự kỉ quá nên muốn thay đổi. Cái dũng khí thay đổi bản thân mới đáng trân trọng biết bao.

Thế là lần đầu tiên Du biết bỏ học đánh điện tử, ôi cái lần đầu tiên đầy nghiệt ngã.

Du được cái học cái gì cũng nhanh nên học chơi điện tử cũng nhanh, và rất nhanh Du bị cuốn vào thế giới trò chơi đầy cuốn hút.

Sau gần một tiếng chập choạng làm quen, lần đầu tiên Du được trải nghiệm cảm xúc thỏa mãn, sung sướng tột độ khi bắn heatshot vào đầu thằng bạn đem lại trận thắng cho team.( Lúc đó Du mới chơi chỉ biết cầm 46 một chỗ đứng ngắm mà chúng nó thấy Du là toàn giả vờ không thấy với bắn trượt, đến bao giờ bên Du hết người nó mới bắt Du).

Các cụ bảo cấm có sai: nghiện thì dễ, bỏ mới khó.

Vốn là một người cả nể không biết từ chối người khác, trong khi lũ bạn thì cả ngày nhì nhằng, lôi kéo khiến cho Du bỏ học chơi điện tử không những lần một mà lần hai, lần ba cũng xuất hiện.

Và cũng không tốn bao nhiêu thời gian để Du bắt đầu nghiện điện tử.

Tần suất bỏ học chơi điện tử của Du bắt đầu tăng dần theo thời gian.

Du bắt đầu quen thuộc con đường đến các quán điện tử.

Quán nào máy ngon, giá rẻ Du đều biết.

Sang năm hai khi Du được gia đình cấp cho máy tính để phục vụ việc học, lúc đó cũng là lúc liên minh dần phổ biến ở Việt Nam và Du đã hoàn toàn trầm mê vào điện tử.



Điểm cuối kì của Du giảm thấp một cách kỉ lục.

Du bị sốc khi nhìn vào bảng điểm toàn C với D của mình và quyết tâm phải thay đổi.

Du quyết phải cai điện tử.

Du tách hai đứa bạn thân ra trọ một mình (thật ra là do mẹ bắt) để tránh đàn đúm.

Tuy nhiên giống như một người nghiện muốn cai thuốc thì họ cần có một quyết tâm cao độ, một ý chí vững vàng nhưng Du lúc đó thì chưa có được điều đó. Cho nên Du quyết định chọn một cách dễ làm hơn: có mới nới cũ.

Du quyết định dùng sở thích của mình để quên đi trò chơi vô bổ kia. Và đây cũng là quyết định mang tính đột phá nhất của Du.

Từ một thằng nghiện thuốc lá, Du thành một đứa nghiện mai thúy.

Sở thích của một con mọt sách bao nhiêu năm đương nhiên là đọc sách. Tuy nhiên lúc đó Du bị nhầm giữa khái niệm đọc sách với đọc truyện.

Thay vì đọc nhà giả kim, tiếng chim hót trong bụi mận gai... những tác phẩm lớn nuôi dưỡng tâm hồn, Du lại đi đọc truyện hơn nữa còn là truyện mạng.

Hồi mới đầu Du mua một đống truyện: tam quốc, Harry Potter, Sherlock Holmes, mật mã davinci...nhưng chỉ đọc được vài ngày là hết, tuy tốn thời gian nhưng ít ra nó có phần nào hữu ích.



Đến khi không có tiền mua truyện, Du phải lên mạng tìm đọc và Du đã biết đến thế giới truyện mạng to lớn.

Ở đây hàng trăm ngàn câu truyện đủ mọi thể loại nói về mọi thứ trên đời đang chờ Du đọc. Du đọc đến quên ăn quên ngủ.

Du sáng đọc, tối đọc, ngày đọc, đêm đọc, ở nhà đọc, lên lớp đọc (mấy lão tác giả viết lôi cuốn quá Du đọc không dừng được).

Quả nhiên mấy ngày sau bệnh nghiện điện tử của Du đã được chữa khỏi thành công một cách ngoài mong đợi. Du không còn chút gì nhớ nhung, vấn vương gì đến nó nữa.

Bời vì Du mắc vào vấn đề còn lớn hơn nhiều: "nghiện truyện".

Có lẽ nhiều người thấy lạ vì chưa nghe thấy nghiện truyện bao giờ nhưng thật ra có rất nhiều người cũng mắc căn bệnh này giống Du.

Bảy giờ sáng vào lớp mà bốn rưỡi sáng Du vẫn còn thức đọc truyện.

Lên lớp, mặc dù vẫn cố ngồi bàn đầu để nghe giảng nhưng đôi mi nặng cả ngàn cân cứ rình rập đòi đóng xuống khiến Du ngủ gật lúc nào không hay. Du ngủ đến tận lúc hết tiết 5, mấy thằng bạn phải gọi Du dậy đi về, Du mới biết.

Du càng đọc càng nghiện, rồi có một khoảng thời gian Du không đến giảng đường, cũng không bước ra khỏi phòng.

Cả tuần ăn Mì tôm sống với nước lã do lười cắm nước, quần áo thì toàn tích cả tuần giặt một thể.

Khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu của Du ngày nào giờ hư hao và hốc hác.

Và điều gì đến cuối cùng cũng đến.

Du nhận được thông báo đình chỉ học kì tiếp theo của trường để giải quyết công việc cá nhân hay gia đình do kì trước Du không qua một môn nào.

Du gần như bị sụp đổ ngay lúc đó nhưng bằng chút lý trí còn xót lại Du đã đưa ra một quyết định khó khăn nhất cũng có lẽ là bản lĩnh nhất của bản thân lúc đó: "bỏ học đi lính".

(Bây giờ nhớ lại thấy mình ngu quá, tại sao không bảo lưu lại để ra quân học tiếp).
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.