Nói chuyện xong với Bronya, cả đám đã rời khỏi Pháo Đài Qlipoth, nhưng chưa rời được bao lâu thì March 7th nhớ lại lời nói rằng Bronya sẽ chờ đợi đội tàu trở lại dù cho có 700 năm đi qua.
March 7th: "Ừm...Dan Heng, loài người sống thọ nhất là bao nhiêu năm thế?"
March 7th hoàn toàn không hiểu rõ ý của lời đó của Bronya là sao cả, nên cô quyết định hỏi Dan Heng thử sao.
Dan Heng nghiền ngẫm một chút, đáp lại: "...Vô tận, nhưng như thế thì sẽ không còn là loài người nữa"
March 7th: "Tôi chỉ hỏi thử mà thôi, anh đừng có đột ngột nghiêm túc quá vậy chứ...Thôi thì cũng sắp về tàu rồi, chúng ta mau chụp ảnh để làm kỉ niệm đi!"
March 7th háo hức lấy ra chiếc máy ảnh treo bên người và nói ra ý tưởng của mình, nhưng chụp như vậy chán lắm nên Lâm đã ra ý kiến là những người mình quen tham gia cùng cho vui.
March 7th cũng không có phản đối gì, thay vào đó ngược lại mới đúng, cô cực kì vui là đằng khác.
Vì vậy March 7th và Lâm đã nhanh chóng đi kêu gọi những người mà mình quen từ trước tới giờ, để lại Dan Heng cùng Caelus ngồi thẩn thờ chờ đợi ở trước Tượng Đài Everwinter.
Lâm: "Người tôi dẫn tới rồi đây!"
Khoảng chừng 5 phút sau, March 7th và Lâm đã dẫn theo đàn người đang đi phía sau trở lại trước Tượng Đài Everwinter.
Seele, Natasha, Oleg, Bronya, Clara, Svarog, Hook, Gepard, Serval và Pela nữa. Đội hình đầy đủ không thiếu một ai cả, nhưng tại sao không có mặt của tên Sampo thì bởi March 7th ghét hắn nên không mời vậy thôi.
Về phần Pela thì Lâm phải thật tâm hướng cô nàng xin lỗi bởi vụ việc xảy ra lúc trước, vì vậy mà sự hận thù của cô ấy dành cho cậu cũng giảm bớt đi phần nào.
Oleg: "Chụp ảnh sao? Hahaha, lâu rồi thân già này chưa chụp!"
Serval: "Cảm ơn hai người đã rủ chị em bọn tôi nha!"
Seele: "Đây là lần đầu tôi chụp hình đó..."
Tuy bọn họ phần lớn là những người lần đầu chụp hình, nhưng ai cũng hưng phấn xen lẫn niềm chờ mong trong đó cả.
March 7th: "Haha, nào mọi người đứng vào hàng đi, ngay ngắn vào nhé!"
March 7th với kinh nghiệm đầy người, cô đã giúp đỡ bọn họ đứng vào hàng, rất nhanh liền xong xuôi.
March 7th: "Tôi đã chỉnh máy ảnh vào chế độ hẹn giờ rồi, anh giúp tôi đặt máy ảnh ở phía xa xa kia nhé?"
March 7th đặt máy ảnh của cô lên bàn tay Lâm kèm theo trên môi là nụ cười tươi như hoa.
Lâm trợn tròn mắt bất ngờ khi bị March 7th chơi như này, tuy có hơi bất mãn trong lòng nhưng cậu vẫn nghe theo lời cô ấy nói.
Lâm lấy một thùng không có rác rồi lật ngược nó lại, dùng cái đáy của nó để đặt máy ảnh lên. Trong đội ngũ, Caelus thấy cảnh này thì không khỏi sót xa cho cái thùng rác.
Lâm: "Được rồi. Này, nhớ chừa chỗ cho tôi chui vào đó!"
Kiểm tra ống kính xem thử nó có bao trọn hết những người cần chụp chưa, thấy ống kính đã bao trọn rồi thì Lâm liền ấn nút rồi quay người chạy nhanh trở lại trong đội ngũ.
5 giây trôi qua, đèn máy ảnh sáng lên cùng với một tiếng "Tách". Một bức ảnh đẹp đẽ của nhóm người Lâm cùng với những người bạn quen được tại Jarilo-VI được sinh ra.
...
Lâm: "Tới nơi rồi..."
Trước mặt Lâm hiện giờ là một tiệm bán đồ nổi tiếng mà người dân nơi đây đã giới thiệu cho cậu.
Xong vụ chụp ảnh kia, Lâm đã xin phép ba người đồng bạn của mình để đi mua chút đồ và được bọn họ đồng ý chờ rồi nên không sao cả.
Lâm: "Không biết trong này bán gì nhỉ?"
Lâm mở cửa bước vào trong, làm cho cái chuông trên của vang lên, tiếp đón cậu là một người phụ nữ với mái tóc đen dài, trang phục trên người rất dày nhằm để giữ ấm.
Tuy người phụ nữ này không phải gọi là quá xinh đẹp nhưng cũng có vài phần nhan sắc đấy.
Chủ tiệm: "Chào mừng quý khách tới quán của tôi, không biết quý khách muốn mua gì?"
Người phụ nữ nở lên một nụ cười, nhiệt tình chào đòn người thiếu niên trước mắt.
Lâm: "Tôi có thể đi xung quanh để xem thử những món trong này được không, bà chủ?"
Chủ tiệm: "Được, không có vấn đề gì, quý khách cứ tự nhiên"
Được sự đồng ý của bà chủ, Lâm sải bước đi xung quanh trong tiệm nhằm để tìm vài vật trang trí cho căn phòng của cậu trên tàu đẹp một chút.
Một lúc loay hoay mãi thì Lâm cuối cùng cũng lựa ra hai món mà bản thân thấy vừa ý nhất, đó chính là một quyển Album và một quả cầu pha lê tuyết để trang trí. Đây là hai món mà cậu có thể mang bằng tay đi.
Còn về mấy thứ khác thì Lâm đành phải để sau cho tới khi đến được Xianzhou Luofu vậy.
Nếu mà cậu mua mấy đồ nặng như tủ quần áo thì nơi này khó mà vận chuyển lên đội tàu được, dù gì hành tinh này mới trải qua mầm hoạ Stellaron không lâu nên trình độ kĩ thuật chưa thể hồi phục lại nhanh được.
Hai món được Lâm lựa tổng cộng là gần 200 điểm tín dụng, thanh toán xong cho hai món này cậu rời khỏi tiệm mà đi tới cổng lớn Belobog, nơi mà ba người Caelus đang chờ đợi.
March 7th: "Tới rồi sao, anh mua những thứ gì vậy?"
Lâm: "Gồm hai món, quả cầu pha lê tuyết và quyển Album mà thôi"
March 7th: "Hể, vậy thôi sao?"
Lâm: "Tôi cũng muốn lắm chứ nhưng cô hãy thử nghĩ xem, nếu mà tôi mua mấy đồ nặng thì nơi này dùng gì để vận chuyển lên đội tàu. Cô nên nhớ rằng Jarilo-VI mới qua tai hoạ Stellaron không lâu đâu..."
March vuốt cằm: "Anh nói vậy cũng đúng..."
Dan Heng: "Lâm, anh cảm nhận chuyến khai phá lần này của mình có cảm xúc gì?"
Lâm nghe vậy liền trầm ngâm, cậu quay đầu lại nhìn cuộc sống náo nhiệt của những người dân trong thành.
Trong thành không còn là bầu không khí u ám như trước nữa, mà nó đã tràn ngập ánh sáng lẫn sự náo nhiệt.
Lúc còn ở thế giới cũ, cậu đã chơi qua cốt truyện hành tinh Jarilo-VI rồi, hồi đó nó cũng để lại nhiều cảm xúc lắm. Nhưng bây giờ đích thân trải nghiệm đúng là một cảm giác hoàn toàn khác lạ.
Lâm: "Cảm nhận của tôi sao? Nói như nào nhỉ, tuy đây là lần đầu tôi khai phá và gặp nhiều khó khăn liên tục trên chặng đường, nhưng cũng nhờ đó mà nó làm cho tôi muốn cải thiện bản thân mình hơn nữa..."
Thu hồi ánh nhìn lại, Lâm khẽ cười đáp lại câu hỏi của Dan Heng.
Dan Heng: "Vậy sao..."
Dan Heng nhắm đôi mắt, thầm mỉm cười trước câu trả lời đó của Lâm.
March 7th: "Cũng đến lúc này rồi...Haizz, chia tay làm người ta bùi ngùi quá đi"
Dan Heng: "Trên đời này không có bữa tiệc nào không tàn. Chờ trở về đoàn tàu, nỗi bùi ngùi đó của cô sẽ tan biến hết mà thôi"
March 7th chống nạnh, bất mãn nói: "Trong mắt anh tôi là người vô tâm như vậy sao..."
Lâm liếc nhìn qua bên cạnh cách đó không xa, thấy một chiếc Mỏ Neo Không Gian được đặt ở đó thì cười cười.
Lâm: "Nào, chúng ta về thôi!"
Caelus: "Ừm, trở về thôi!"
Cười đùa với nhau, Lâm cùng ba người đồng bạn bước ra khỏi cổng thành mà rời đi không quay đầu lại.
...
Cùng lúc đó, trong văn phòng của Đấng Bảo Vệ.
Seele dựa lưng vào kệ sách, giọng điệu có chút tức tối: "Độ Ưu Tiên? Là sao? Chẳng lẽ cô thấy công việc tu sửa thành trấn ở Thành Phố Ngầm không đủ quan trọng sao?"
Bronya: "Không phải! Đương nhiên không phải ý này... chỉ là tài nguyên hiện nay có hạn buộc phải lên kế hoạch mới"
Seele: "Kế hoạch...tài nguyên...sao bây giờ cô lại thích ném mấy loại từ ngữ này vào mặt tôi thế nhỉ?"
"Bỏ đi, chuyện này cô đừng lo nữa. Xem ra tôi phải tự mình xuống rồi...a!
Bronya: "Đừng hạnh động theo cảm tính, Seele! Tôi sẽ không buông..."
Vào lúc cuộc cãi vã đi đến đỉnh điểm thì một vệt sáng xanh xuất hiện trên bầu trời thu hút lấy sự chú ý của Bronya và Seele.
Hai người họ mỉm cười, im lặng mà nhìn ra khung kính cửa sổ, ánh mắt không rời nhìn lấy vết sáng xanh đó đang không ngừng di chuyển đi.
Seele: "Chắc họ sẽ còn gặp không ít khó khăn trên con đường này phải không?"
Bronya: "Ừm...có lẽ còn gian nan và khó khăn hơn so với tương lai mà chúng ta phải đối mặt"
"Nhưng chúng ta nhất định sẽ chiến thắng khó khăn. Ngay cả khi nó có nghĩa là những t·ranh c·hấp như thế này sẽ liên tục xảy ra..."
Seele: "Haha, tôi giỏi nhất là cãi nhau đấy!"
Seele nói xong thì cô cùng Bronya đồng loạt bật cười, hướng ánh mắt về phía thứ ánh sáng đang dần dần rời xa kia, hai cô thầm nói "Hẹn gặp lại".