Trong khi chờ ba người Caelus trở lại bên cạnh để cùng nhau đón xem nghi thức kế nhiệm chức Đấng Bảo Vệ của Bronya thì Lâm đã ngồi ở một quán nước cách Tượng Đài Everwinter không xa.
Ngồi chill chill tại bàn và nhâm nhi lấy ly nước ép cam trên tay mình, một làn gió mát thổi nhẹ qua làm cho biểu cảm trên mặt Lâm trông rất thoải mái.
Lâm: "Đây mới gọi là cuộc sống chứ!"
Cậu liếc mắt nhìn tình hình náo nhiệt xung quanh, xem ra thời gian nghi thức kế nhiệm cũng sắp sửa bắt đầu rồi.
March 7th: "Bọn tôi trở lại rồi đây!"
March 7th vẻ mặt tươi cười, kéo cái ghế ngồi cạnh bên Lâm sau đó cô liền gọi một ly nước chanh.
Dan Heng và Caelus ngồi xuống đối diện, Dan Heng không gọi thức uống như March 7th mà thay vào đó chỉ lấy một quyển sách ra đọc, còn Caelus thì một tay chống cằm nhìn khung cảnh đàn người náo nhiệt kia.
March 7th: "Lâm, anh trả giúp tôi ly nước chanh này được không?"
Chỉ chỉ ly nước chanh trên bàn, March 7th dùng ánh mắt long lanh nhìn Lâm.
Lâm: "Xin lỗi, tôi hết điểm tín dụng rồi"
Trả giùm? Xin lỗi nha, cậu đây phải tiết kiệm cho bản thân để mua chút ít đồ lưu niệm ở hành tinh này nữa chứ.
Dù sao căn phòng trên tàu của cậu ngoài cái giường và một cái bàn ra thì mọi thứ bên trong đều trống trơn cả.
March 7th: "Đi~đi~mà!"
March 7th không hề bỏ cuộc, cô nắm lấy tay áo của Lâm mà lắc qua lắc lại nhưng tâm hiện giờ của cậu đang cực kì tịnh.
Phải liêm!
March 7th: "Hừ, không trả giúp người ta thì thôi, có nhất thiết phải ngó lơ người ta không chứ..."
March 7th chu mỏ càm ràm trông có vẻ ủy rất khuất.
Caelus thấy cảnh này thì không khỏi ghé sát vào tai của Dan Heng mà nói nhỏ: "Nè Dan, tôi cảm thấy hai người này..."
Dan Heng thở dài một hơi, mắt nhìn trong sách nhưng vẫn đáp: "Như anh nghĩ đấy"
Caelus trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm, còn Lâm thì không hiểu tại sao Caelus lại dùng ánh mắt đó nhìn chằm cậu.
Cái tên 1 tuổi này bị sao vậy...?
Sĩ quan thông tin Thiết Vệ Bợm Bạc: "Thiết vệ, đàn trận!"
Một giọng nói uy nghiêm vang lên thu hút lấy mọi sự ánh nhìn, những Thiết Vệ Bợm Bạc lập tức dàn trận vô cùng ngay ngắn và thẳng tắp, trong đó có cả Gepard.
March 7th: "Bắt đầu rồi kìa!"
March 7th hai mắt sáng rực, háo hức mà nhìn cảnh tượng sắp diễn ra trước mắt.
Sĩ quan thông tin Thiết Vệ Bợm Bạc: "Nghi lễ nhậm chức của đại nhân Bronya sắp bắt đầu...các cư dân vui lòng im lặng để giúp duy trì trật tự của buổi lễ!"
Lời nói sĩ quan vừa dứt, bóng dáng Bronya đi ra và bước lên trên bục phát biểu. Thấy người thiếu nữ đã xuất hiện, một tràn pháo tay như pháo vang lên.
Bronya hít một hơi thật sâu, rồi lên tiếng: "Các cư dân của Belobog, xin hãy nghe tôi nói..."
Lời nói Bronya vang lên làm cho những người bên dưới ngừng vỗ tay lại mà chăm chú lắng nghe.
Bronya: "Chúng ta có thể đứng ở đây hôm nay, cùng chung vui khoảnh khắc này...là nhờ vào sự hi sinh của một Đấng Bảo Vệ vĩ đại, loại trừ mầm tai ương đã đầu độc thế giới này suốt 700 năm qua"
"Sự hi sinh của Cocolia Rand đã mở ra một chương mới trong lịch sử của chúng ta. Bão tuyết bên ngoài tường thành sẽ dần dần lắng lại, sự bành trướng của Rãnh Nứt cũng sẽ được chế ngự dưới sự trấn áp của thiết vệ"
"Tôi đã chứng kiến tận mắt trận chiến giữa Đấng Bảo Vệ Tối Cao tiền nhiệm và nguồn sức mạnh khủng kh·iếp ở nơi cực bắc xa xôi. Vào giây phút cuối đời, bà ấy đã nói cho tôi nỗi tiếc nuối lớn nhất của mình..."
Vài hạt tuyết từng chút một rơi xuống, tia nắng ấm áp chiếu rọi xuống cả khu vực đang diễn ra nghi thức.
Bronya: "Đó chính là lệnh phong tỏa c·ách l·y Thành Phố Ngầm suốt 10 năm nay. Theo thời gian, bà ấy đã nhận ra hậu quả nghiêm trọng từ quyết sách sai lầm của mình...tuy rất hổ thẹn, nhưng không thể quay đầu lại nữa"
"Vì vậy trước khi q·ua đ·ời, bà ấy đã căn dặn...khi sự ảnh hưởng của Stellaron mất đi, bà ấy hi vọng Belobog có thể khôi phục lại như xưa. Bà ấy hi vọng người dân cả tầng trên và tầng dưới có thể cùng nhau đón chào bình minh"
Nghe Bronya nói tới đây, toàn bộ người dân bên dưới đều nhìn nhau mà nở lên nụ cười thật tươi bất kể là người của tầng trên hay là tầng dưới.
Bronya: "Hỡi mọi người ở Thành Phố Ngầm...tôi không thể cầu xin sự tha thứ của mọi người, vì việc đích thân trải nghiệm đã cho tôi biết rằng 10 năm nay đã để lại quá nhiều v·ết t·hương cho mọi người"
"Nhưng tôi cầu xin sự hợp tác của mọi người. Vì chúng ta hiểu rất rõ...nếu thiếu đi sự kiên nghị và mồ hôi của mọi người, thì Belobog không thể nào phục hưng và càng không thể cân nhắc đến sự kế tục của nền văn minh nữa"
"Ngoài ra, tôi còn phải nhân cơ hội này để cảm ơn các vị khách quý ở Belobog...hầu hết mọi người không biết đến sự tồn tại của họ, nhưng họ đã đến và tưới nguồn hi vọng cho thế giới đang trên bờ vực lụi tàn này"
Bên quán nước, Caelus và March 7th nghe vậy thì vui vẻ ra mặt, còn Lâm thì có đôi chút ngượng ngùng.
Bronya: "Nhờ sự hiện diện của họ đã làm tôi nhận ra rằng, khi Bảo Hộ vùng đất dưới chân mình, chúng ta cũng không nên quên việc ngước nhìn lên bầu trời"
"Tôi tin chắc rằng, dưới sự chung tay nỗ lực của tôi và mọi người, thế giới của chúng ta... được các Nhà Khai Phá gọi là Jarilo-VI chắc chắn sẽ có thể lao vào vòng tay của những vì sao"
"Nhưng trước khi hoàn thành mục tiêu này, xin cho phép tôi tạm thời dùng thân phận khiêm nhường này để dẫn dắt mọi người tiến về phía trước..."
"Tôi, Bronya Rand, Đấng Bảo Vệ nhiệm kì thứ 19 của Belobog xin tuyên thệ ngay tại nơi này!"
Những tiếng hoan hô không kiềm được mà vang lên, các cư dân bên dưới bục điều đồng loạt hô lên tên Bronya.
Lâm: "(Giải quyết êm xuôi rồi)"
Từ nay về sau, hành tinh Jarilo-VI và cả thành phố Belobog này sẽ do chính Bronya tiếp quản và bảo vệ.
Nhưng còn một sóng gió đầy khó khăn nữa sẽ sớm muộn gì cũng ập đến thôi, đó là chương Trả Nợ.
...
Tại Pháo Đài Qlipoth, văn phòng của Đấng Bảo Vệ.
March 7th: "Bronya, chúng tôi đến rồi đây"
Bronya đang nhìn ngó mọi thứ bên trong, khi các nghe tiếng bước chân và giọng nói quen thuộc thì cô quay sang, cười lên: "Dan Heng, Caelus, March 7th và Lâm...mọi người đến kịp để xem buổi lễ thật tốt quá! Anh thấy trông người đỡ hơn chưa, Lâm?"
Lâm: "Không sao, đã không còn đáng ngại nữa rồi"
Cậu lắc đầu đáp lại câu hỏi của Bronya làm cho cô yên tâm phần nào.
Bronya ánh mắt đột nhiên trở nên có chút đượm buồn: "Xin lỗi, tôi biết sắp xếp lịch trình như vậy là quá dày đặc...nhưng tôi không muốn để dân chúng chờ quá lâu, sự nghi ngờ vô cớ càng nhiều thì cục diện sẽ càng dễ mất kiểm soát"
Caelus: "Sức khỏe của cô đã hoàn toàn bình phục chưa?"
Bronya mỉm cười nhẹ, lắc đầu đáp: "Không sao nữa rồi, xin hãy yên tâm"
"Lúc đó...mẹ tôi đã đưa giọng nói của Stellaron vào trong đầu tôi. Cảm giác đó...là sự giày vò như xé ruột xé gan, may mà mọi người đến kịp"
March 7th: "Lời phát biểu nãy của cô đúng thật sự là quá rung động luôn! Đổi lại là tôi chắc chắn sẽ căng thẳng đến mức đứng không vững mất..."
Đúng là vậy thật, ai cũng sẽ căng thẳng nếu đứng trước một đám đông mà. Lúc trước của Lâm cũng vậy, hồi đó tại trường cấp 2 cậu có tham gia văn nghệ do trường tổ chức.
Phải công nhận khi đứng trên bục nhảy trước đáp đông bên dưới đúng thiệt là ối dồi ôi, xém chút nữa là quên mất động tác luôn, cậu đã không muốn nhảy rồi mà cô cứ bắt tham gia cho bằng được, chán thật.
May mà có mấy đám bạn nhảy cùng nên đỡ hơn phần nào.
Trước lời nói của March 7th, Bronya nhẹ giọng đáp: "Nhưng chỉ là dùng lời nói hoa mĩ để thêu dệt lời bịa đặt mà thôi. Hi vọng cô sẽ không trái qua những chuyện như này, March à"
Caelus: "Bịa đặt hay không bịa đặt đều không quan trọng, quan trọng ở việc cô làm gì khi đứng trên cương vị của một người lãnh đạo"
Bronya: "Ừm, tôi muốn luôn luôn thành thật với người dân...nhưng tôi lại càng muốn Bảo Hộ niềm hi vọng của họ hơn"
Thấy nụ cười trên môi của Bronya, March 7th không nỡ mà quay sang nhìn Dan Heng: "Dan Heng, kết luận của chú Yang...có nên nói ra bây giờ hay không?"
Dan Heng: "Để tôi nói cho..."
Dan Heng nhanh chóng kể lại mọi chuyện cho Bronya nghe mà Welt đã nói cho.
Sau khi nghe xong, Bronya trầm tư nói: "Cũng tức là, sự ảnh hưởng của Rãnh Nứt đã bám rễ quá sâu, cho dù bây giờ đã phong ấn Stellaron cũng không thể đảo ngược tình thế ngay được..."
Caelus: "Stellaron là thứ đáng sợ như vậy đó"
Bronya: "...Tôi hiểu rồi, những tiền bối đi trước nếu không phải đối mặt với sự đe doạ của diệt vong, chắc cũng sẽ không mạo hiểm sử dụng nó"
"Để giúp thế giới này tránh được kiếp nạn, mọi người đã đổ hết công sức vào rồi. Lâm thì b·ị t·hương liên tục còn Caelus thì chút nữa hi sinh mạng sống vì nó...tôi không có quyền yêu cầu mọi người phải trả giá nhiều hơn nữa"
Lâm: "(Này này! Đừng có nói toẹt ra là tôi b·ị t·hương liên tục như thế chứ, xấu hổ c·hết đi mất...!)"
Cậu hận bây giờ và ngay lúc này không có cái lỗ nào để cậu có thể chui xuống cả.
Bronya: "Hơn nữa, tôi rất tán thành lời nói của chú Welt. Vận mệnh của Belobog, cuối cùng vẫn phải để con dân của Belobog nắm bắt..."
Caelus: "Đội tàu Astral sẽ cố gắng giúp đỡ mọi người"
Bronya khẽ cười lên hai tiếng, nói: "Vậy thì...là một người lãnh đạo, tôi cũng phải hứa một lời hứa tương xứng mới được"
"Rằng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, kiên trì cho đến ngày Nhà Khai Phá trở lại. Dù cho phải mất thêm 700 năm nữa...thì những đứa trẻ ở Jarilo-VI cũng sẽ luôn dõi theo bầu trời sao, ôm ấp hi vọng"
Bronya ngước nhìn ra ngoài khung cửa kính, rồi nở lên nụ cười thật tươi: "Tạm biệt mọi người, nguyện bầu trời đầy sao sẽ Bảo Hộ cho hành trình của mọi người"