Vũ Trụ Mô Phỏng mà Herta nói chính là một cỗ máy mà lúc nãy cô ấy kiểm tra và ghi chép gì đó.
Đây chính là cỗ máy do chính Herta và những cộng sự của cô ấy thiết kế, có thể sáng tạo ra một thế giới ảo được tạo thành từ vô số chuỗi mã.
Trong game thì Vũ Trụ Mô Phỏng là một chế độ chơi thú vị, nếu vượt qua được một thế giới thì thế giới sau sẽ mở khoá và mỗi thế giới có nhiều độ khó khác nhau.
Lâm: "Hợp tác...?"
Lâm nhìn loli trước mắt mà cất tiếng hỏi lại.
Herta: "Đúng vậy. Tôi sẽ nghiên cứu về sức mạnh tiềm ẩn bên trong anh, còn anh thì có thể thông qua chính Vũ Trụ Mô Phỏng để tìm hiểu cách dùng sức mạnh đó, đôi bên cùng có lợi"
Herta mỉm cười, giải thích cho cậu hiểu. Sau khi nghe xong, Lâm vuốt cằm rơi vào trầm tư.
Tuy là cậu sẽ bị coi như một con chuột bạch của Herta, nhưng đổi lại là cậu có thể khai phá được thứ sức mạnh của Nguyên Tố Hắc Ám tồn tại trong người.
Với lại, làm chuột bạch cũng có thể nhận lương nữa nên ngu gì cậu không làm.
Suy nghĩ một hồi, Lâm liền gật đầu đáp ứng: "Được rồi, tôi sẽ trở thành con chuột bạch của cô vậy. Nhưng hãy trả lương cho thích đáng với công sức của tôi đi, nếu không tôi sẽ tố cáo cô với pháp luật đó!"
Herta: "Haha, vậy luôn cơ à"
Herta cười lên một nụ cười khinh bỉ trước câu sau của Lâm.
Herta: "Được rồi, vậy mời anh đứng vào đó đi"
Herta chỉ vào điểm sáng của cỗ máy, kêu Lâm đứng vào đó và cậu cũng làm theo.
Herta: "Nhắm mắt lại đi"
Lâm nhắm mắt lại theo lời Herta nói. Lập tức một cảm giác kì lạ ập đến cuốn lấy tiềm thức của cậu đi tới một nơi nào đó giống như kiểu bên SAO vậy.
Lần nữa mở mắt ra, Lâm đã thấy bản thân đang đứng trên một hàng lang của khu vực nào đó trên Trạm Không Gian rồi.
Lâm: "Chỗ nào đây...?"
«Herta: "Anh cảm thấy trong người như nào, có thấy khó chịu không?"»
Một ảo ảnh của con Robot nhỏ nhắn xinh xắn xuất hiện ra và lơ lửng bên cạnh cậu. Đây là hình dáng đặc trưng của Herta trong Vũ Trụ Mô Phỏng.
Lâm: "À không, tuy có chút không quen nhưng chung quy lại là tôi không sao"
Nói xong, Lâm ngước nhìn lên trên đầu mình, cậu thấy có một thanh HP hiện ra.
Lâm: "Ồ... mình có khoảng 590 HP cơ à"
Làm Lâm bất giác nhớ lại những ngày tháng cày cật lực trong cái Vũ Trụ Mô Phỏng, hồi đó nick cậu toàn là nhân vật 4 sao mà thôi. May mà cậu có roll được Tinyun, char Hoà Hợp đầu game để chơi chung với team Dan Heng nên cũng đỡ được phần nào.
Vận động cơ thể một chút, rồi Lâm đi tới chậu cây gần đó mà sờ thử, tuy biết nơi này và mấy đồ vật ở đây đều hình thành từ vô số chuỗi mã nhưng mỗi khi chạm vào thì rất chân thực.
Lâm: "Uây...chân thực thật đấy!"
«Herta: "Fufu, tất nhiên, dù gì cỗ máy này là kiệt tác của tôi mà!»
Herta vừa dứt lời thì đúng lúc này có hai tấm thẻ xuất hiện ra trước mặt Lâm.
[1. Vũ Trụ Vỡ Vụn: Nhận 100 Mảnh Vũ Trụ]
[2. Vũ Trụ Chúc Phúc: Nhận 1 chúc phúc 1 sao]
Lâm: "Đây là..."
«Herta: "Thứ này gọi là Chúc Phúc, mỗi lần anh đánh bại kẻ địch thì anh có thể chọn 1 trong 3 chúc phúc ngẫu nhiên. Các cấp bậc chúc phúc chia từ 1-3 sao"»
«Herta: "Còn về Mảnh Chúc Phúc, anh sẽ nhận được trong quá trình khám phá. Ngoài dùng để nâng cấp cho các chúc phúc ra thì nó còn có thể mua và có nhiều tác dụng khác nữa, hiện tại số Mảnh Chúc Phúc anh đang có là 50"»
Với một kẻ từng chơi qua Thế Giới 6 của Vũ Trụ Mô Phỏng, Lâm thừa biết cách chơi rồi nhưng cậu đành phải miễn cưỡng nghe những lời giải thích từ Herta để tránh cho cô nàng này giận.
Lâm: "Từ từ đã...chỉ một mình tôi thôi sao?"
«Herta: "Ý anh là sao?"»
Lâm: "Ý tôi là...bộ không có chức năng tải nhân vật gì à? Một mình tôi thì có hơi khó đó!"
«Herta: "Ồ, tôi quên mất. Chờ tôi một chút"»
Nói xong, Herta bấm bấm câu lệnh gì đó trên một cái hư ảnh bàn phím. Lập tức, trước mắt Lâm xuất hiện một tấm bảng Tải Nhân Vật.
Lâm: "Để xem nào..."
Trên tấm bảng là những nhân vật mà cậu đã quen biết được trong suốt thời gian qua, gồm có: March 7th, Caelus, Dan Heng, Pela, Bronya, Seele, Natasha, Serval, Gepard, Clara, Hook, Himeko, Welt.
Lâm: "Nhìn ngon vậy...ước gì hồi trước được như này thì dễ cho đầu game rồi"
Sau một hồi suy nghĩ thì Lâm đã quyết định thêm ba nhân vật vào đội của mình, đó là Natasha, Bronya và Pela. Ba người họ chỉ do mã số mô phỏng lại mà thôi nên không phải là người thật.
Chọn xong xuôi, Lâm không muốn tốn thêm thời gian nữa nên cậu nhìn về hai tấm thẻ đang lơ lửng trước mắt rồi liền chọn tấm thẻ thứ 1 [Vũ Trụ Vỡ Vụn].
Lập tức số Mảnh Chúc Phúc của cậu nhảy lên con số 150.
Tiếp đó, cậu dùng trí tưởng tượng của bản thân tưởng tượng ra cây súng Desert Eagle, dù sao thì tại Vũ Trụ Mô Phỏng mọi thứ đều là các chuỗi mã nên cây súng mà cậu tưởng tượng ra cũng vậy.
Lâm: "Giờ đi săn thôi nào!"
Lâm cười một cách nham hiểm, cất bước đi tìm con mồi của mình.
Mất một lúc di chuyển, Lâm đã đi tới một văn phòng làm việc hiện đại nhưng chẳng thấy một bóng người đâu, ngoại trừ có một con Baryon đang trôi nổi ở giữa căn phòng.
Và thanh HP của nó là 200.
Lâm: "Ha, thứ yếu đuối Baryon, nhận lấy một viên kẹo phong của ta đi!"
Lâm nhìn Baryon với ánh mắt khinh bỉ, đưa súng ra và bóp cò. Viên đạn được bắn ra, tuy con Baryon đã trúng đạn nhưng nó không có c·hết, mà thay vào đó là một tiếng rạn nứt rồi vỡ đi của kính vang lên.
Không gian xung quanh cũng theo đó mà biến thành một khu rộng lớn, từ một con Baryon biến thành ba con.
Lâm: "Ôi đệt...thật luôn đó hả!"
Nhìn qua trái là cột Lượt, trên đầu là thanh máu với con số năng lượng cần cho Tuyệt Kĩ là 100, còn góc phải là điểm Chiến Kĩ hiện có là 3.
Lâm trợn tròn mắt nhìn khung cảnh trước mắt, nhìn cậu bây giờ không khác gì cậu là một char luôn.
Lâm: "Thôi thì...chơi theo cách đánh theo lượt truyền thống vậy"
Lâm là người có lượt đánh đầu tiên, nên cậu quyết định sử dụng đòn [Chiến Kĩ: Cuốn Trôi] của mình.
Một đòn tụ lực được bắn về phía con Baryon ở giữa và tiễn nó đi. Hai con Baryon bên cạnh thì chịu 50% sát thương và bị gán hiệu ứng Bào Mòn, nhưng không sao cả dù gì thanh máu của hai bọn chúng đã rơi về mức báo động.
Một dòng chữ [Tổng sát thương gây ra 410] hiện ra.
Lượt Lâm qua thì lượt Bronya lên, chỉ với đòn đánh thường thì đã tiêu diệt được một con Baryon. Con Baryon cuối cùng thì bị Pela hạ.
Hạ hết đám Baryon, khung cảnh xung quanh biển đổi lại về lúc ban đầu.
Lâm: "Đúng là con quái yếu nhất trong cái game này, quá hạ đẳng!"
Dứt lời, từ chỗ mà con Baryon biến mất xuất hiện ra ba tấm thẻ bay tới trước mặt Lâm.
Cậu huýt sáo một cái, vuốt cằm nhìn kĩ càng từng dòng chức năng của ba tấm thẻ.
[1. Quả Táo Cơ Học(1 sao): Sau khi phát động đòn Tấn Công Theo Sau, nhân vật sẽ tăng tốc độ (Vui Vẻ)]
[2. Cấu Trúc Tinh Hà - Tải Trọng An Toàn(2 sao): Tăng Tấn Công căn cứ theo lượng khiên hiện tại (Bảo Hộ)]
[3. Trải Nghiệm Cực Đoan: Không Thể Quên(2 sao): Khi gây sát thương, có xác suất nhỏ sẽ khiến cho kẻ địch rơi vào trạng thái đóng băng (Kí Ức)]
Lâm: "Trời ơi...sao mà không có chúc phúc nào phù hợp với mình vậy nè"
Nhìn ba cái chức năng của ba cái Chúc Phúc trước mặt, Lâm chậc miệng một cái. Cậu rất muốn đổi lắm nhưng tiếc là không được, vì đây chỉ là Thế Giới 1 trong Vũ Trụ Mô Phỏng thôi.
Trong ba cái Chúc Phúc, thì cậu thấy riêng cái chúc phúc thứ ba thì có vẻ tàm tạm được, tuy chỉ có xác nhỏ nhưng lỡ đâu nó sẽ giúp cậu trong một vài tình huống.
Nghĩ xong, Lâm quyết định chọn lấy tấm thẻ thuộc Vận Mệnh Kí Ức rồi cất bước ra khỏi căn phòng này, nhưng đi chưa được mấy bước thì lại đối mặt với ba Kẻ C·ướp Đoạt.
Lâm: "Mỗi tên có 390 HP sao..."
Thấy có một nhân loại tới, ba tên Kẻ C·ướp Đoạt đồng loạt lao tới cùng với hai thanh đao hai bên tay.
Lâm phản ứng nhanh chóng, rút ra cây súng và bắn một viên đạn. Khung cảnh bỗng chốc biến đổi và trở thành cách đánh theo lượt.
Đội Lâm là đội đánh trước. Lâm sử dụng Chiến Kĩ của mình đánh về phía tên Kẻ C·ướp Đoạt ở giữa, hai tên Kẻ C·ướp Đoạt bên cạnh cũng bị ảnh hưởng theo và bị gán hiệu ứng Bào Mòn.
Tổng sát thương mà Lâm gây ra là 580, vì nó có bạo kích.
Bronya dùng [Chiến Kĩ: Tác Chiến Và Tái Bố Trí] 100% kéo lượt Lâm lên và tăng chỉ số t·ấn c·ông cho cậu thêm 36%.
Lâm sử dụng tiếp đòn Chiến Kĩ, quét sạch hai tên Kẻ C·ướp Đoạt còn lại.
«Herta: "Không ngờ luôn đấy, tuy là lần đầu trải nghiệm Vũ Trụ Mô Phỏng nhưng nhìn trông có vẻ anh trải qua thuận lợi nhỉ"»
Robot Herta xuất hiện, lơ lửng trên vai Lâm mà giành lời tán thưởng cho cậu.
Lâm: "Hehe, quá khen quá khen!"
«Herta: "Anh tự hào cái khỉ gì, đây chỉ là những cấp độ đầu mà thôi. Để tôi xem, anh sẽ cầm cự tới cấp độ nào đây"»