Huyền Lục

Chương 476: Cưỡng chế giao dịch



Chả trách Minh Kính trưởng lão bảo hắn cứ thẳng tay ‘dạy dỗ’, nguyên lai đám người Từ Hồng cũng không thực sự ra dáng sát thủ là bao nhiêu.

Từ Hồng trầm mặc tương đối lâu, phải tầm mười lăm phút sau hắn mới mở miệng nói:

“Nói ra yêu cầu của ngươi”.

Từ Hồng không ngốc, phù trận của Khương Hy đã mở, bây giờ coi như hắn sử dụng thủ đoạn áp đáy hòm thì thể nào cũng phải bỏ lại một trong ba người Tử Mục, Mân Côi và Hắc Nha.

Đương nhiên, đây là tình huống thuận lợi OxfJ0 nhất hắn nghĩ đến, ai biết được đằng sau tòa phù trận này Khương Hy còn chuẩn bị thêm gì nữa.

Mặt khác, giá trị tiền thưởng hiện nay của Khương Hy không hề cao nhưng độ khó lại quá lớn, xem như bọn hắn thành công giết được đi cũng mất nửa cái mạng, quá thua thiệt.

Vì vậy bọn hắn cần phải tạm rút lui, bảo toàn lực lượng rồi tìm cách đối phó khác.

Từ Hồng suy đoán, lấy thực lực hiện tại, Khương Hy dư sức hạ sát một trong năm người bọn hắn nhưng lại không ra tay, như vậy đằng sau tất có ẩn tình.

Khương Hy nhìn bọn hắn một chút rồi ánh mắt như có như không di chuyển về phía khu vực nội vi. Hắn thu khí tức dụ hoặc của bản thân lại rồi nói:

“Ngươi cân nhắc quá nhiều, quá mất thời gian”.

Từ Hồng ngẩng đầu nhìn lồng giam hồng quang này một chút rồi nhàn nhạt đáp:

“Ở tình huống này nhanh hay chậm cũng không khác nhau là bao”.

Khương Hy cười cười tỏ vẻ đồng tình, hắn nói:

“Các ngươi muốn giết ta nhưng ta chưa muốn giết các ngươi, lúc ra bên ngoài thể nào Dạ Ma cũng sẽ suốt ngày đến làm phiền, chi bằng song phương làm một cuộc giao dịch thì thế nào?”.

Từ Hồng vẫn như cũ, hắn nhàn nhạt đáp:

“Như đã nói ban nãy, nói ra yêu cầu của ngươi”.

Ở vị trí của hắn muốn nói lời từ chối cũng không được, song phương lưỡng bại câu thương chẳng phải một quyết định sáng suốt.

Huống hồ động tĩnh chiến đấu ban nãy không hề nhỏ, chờ qua một đoạn thời gian ngắn nhất định sẽ có không ít tu sĩ kéo về đây, đến lúc đó bọn hắn càng thảm.

Tuy rằng trước đó hắn suy nghĩ có chút lâu nhưng hắn chấp nhận như vậy để cân nhắc một số chuyện. Còn bây giờ thì hắn đúng là có chút hơi gấp thật.

Khương Hy cười cười nói:

“Trừ bỏ ta ra, các ngươi còn rất nhiều mục tiêu khác, còn ta có chuyện cần phải làm ở khu vực hạch tâm nên thời điểm đến, các ngươi cản đường những người khác lại giúp ta là được”.

“Chỉ như vậy?”, Từ Hồng có chút ngờ vực đáp.

Khương Hy nhìn hắn nói ra:

“Chỉ có vậy”.

Vừa dứt lời, hai ngón tay của hắn lại búng vào nhau, lồng giam hồng quang theo đó liền hóa thành quang vụ tiến thẳng về chỗ cổ tay của mỗi người rồi hiển hóa thành một đạo lạc ấn ở trên đó.

Hành động này cũng biểu thị cho ‘thành ý’ cũng như ước thúc của hắn, đám người Từ Hồng muốn từ chối cũng không được, chỉ có nước chấp nhận thôi.

Nói thẳng ra đây chính là giao dịch ép buộc, dù không muốn thì cũng phải làm.

Sắc mặt của Từ Hồng có chút hơi khó coi nhưng cũng không còn cách nào khác, hắn liền cắn răng nói:

“Chúng ta đi”.

Thạch Nhân tựa hồ muốn nói gì đó nhưng Tử Mục đã giữ hắn lại rồi lắc đầu, biểu thị mọi chuyện để nói sau, còn trước mắt phải rời đi đã.

Thạch Nhân tựa hồ có chút không nguyện ý nhưng cũng không còn cách nào khác, bốn người đã chấp nhận giao dịch, ước thúc là chuyện đương nhiên khó tránh được. Hắn có từ chối thì cũng chẳng có tác dụng gì.

Thiểu số phục tùng đa số, đây là quy tắc vận hành cơ bản nhất của thế giới này.

. . .

. . .

Chờ đám người Từ Hồng rời đi xong, Khương Hy liền từ tốn ngồi xuống dưới đất, hai tay đưa lên xoa bóp hông một chút, sắc mặt đang bình thường đột nhiên tái nhợt lại khá rõ ràng.

Hắn nhanh chóng lấy ra một viên đan dược rồi cho vào miệng, dược lực nhanh chóng bùng nổ ra như lũ quét ở trong thể nội, khắp thân thể hắn không chỗ nào không nổi lên gân xanh.

Hắn cẩn thận sử dụng số linh thức còn lại để điều chuyển số dược lực đó đi khắp cơ thể trị thương.

Khương Hy không bị thương khi đánh với đám người Từ Hồng nhưng để phá trận hình của bọn hắn, ngăn chặn nguy cơ ngay từ đầu thì hắn cần phải đánh đổi một chút.

Năm người Từ Hồng không yếu như trận đấu ban nãy, chẳng qua hắn đánh úp quá tốt nên bọn hắn bị dọa sợ thôi. Nếu tiếp tục đánh nữa thì chưa chắc hắn đã có thể tiếp tục che giấu được.

Đầu tiên, Khương Hy biết bọn hắn đã đến từ ngoài một dặm nên từ sớm đã tính toán phương pháp ứng phó. Bọn hắn đến đầy đủ năm người như tình báo của Diệp Vân Hy, điều đó cũng đồng nghĩa bọn hắn có xác suất sẽ sử dụng trận pháp.

Khương Hy tuyệt đối sẽ không để cái trận pháp năm người này được hình thành, vì vậy ngay khi xuất thủ, hắn liền nhắm đến Hắc Nha, người bị thương nặng nhất.

Sau đó, mục tiêu của hắn là người mạnh nhất - Từ Hồng nhưng đáng tiếc, Thạch Nhân lẫn Mân Côi cản đường khá tốt cho nên hắn đã đổi mục tiêu.

Khương Hy nhớ rõ khí tức của Hắc Nha cùng Từ Hồng nên không cần đề cập hai người bọn hắn, Mân Côi là nữ tử, còn Thạch Nhân thì sở hữu thân hình như hộ pháp. Loại trừ hết cả thì chỉ còn lại mỗi Tử Mục.

Diệp Vân Hy từng nói Tử Mục rất bí ẩn, biểu hiện của hắn rất bình thường nhưng vì chính cái bình thường này mới khiến Khương Hy phải nổi lên ý định phế hắn từ đầu.

Thông tin của Tử Mục không rõ ràng, như vậy rất dễ tạo ra biến số trong trận đấu, chi bằng loại bỏ hắn từ trước thì tốt hơn.

Mặt khác, tạo nghệ luyện hồn của hắn cũng không tệ, có thể ngưng tụ linh thức thành linh đao nhưng kết cấu còn quá mỏng manh. Khương Hy chỉ cần ngưng tụ vài tia linh thức là có thể đánh gãy linh đao của hắn rồi.

Nhưng đừng vì thế mà nghĩ Tử Mục yếu, đại đa số các thiên kiêu chưa chắc đã đạt đến trình độ kiểm soát linh thức tốt như hắn đâu.

Về phần Mân Côi, nữ nhân này đúng như Diệp Vân Hy đề cập, nàng không nói chuyện thì thật sự vô pháp biết được đó là nữ nhân.

Mân Côi cao lớn không khác gì nam tử, thân hình còn lớn hơn cả Tử Mục, chí ít cũng ngang ngửa với Hắc Nha. Hơn nữa nàng còn sử dụng thương, tuy rằng không ai quy định Thương tu bắt buộc phải là nam nhân nhưng nữ tu hiếm khi chọn.

Nếu không nhận được tình báo trước thì hắn thật sự phải đợi Mân Côi nói chuyện thì mới biết được là nữ nhân.

Một thương chiêu kia của nàng khi đâm về phía hắn thật sự rất bá khí, đâm không chút ngần ngại gì, thậm chí cũng không màng liệu nó có đâm trúng Thạch Nhân hay không.

Khương Hy có cảm giác hơi hoài nghi nhân sinh, hắn không biết những năm này trôi qua như thế nào mà thực lực của nữ tu lại bành trướng đến mức đáng sợ như vậy.

Quỳ Liên đã đành, thêm Diệp Vân Hy nữa cũng được, nay đột nhiên lại xuất hiện thêm một Mân Côi đầy bá khí nữa thì hắn thật không biết nên nói gì nữa rồi.

Cũng bởi vì thương pháp nguy hiểm như vậy nên hắn phải tạm phế nàng một chút.

Đối với Thạch Nhân, Khương Hy không lựa chọn tấn công, thay vào đó lại vận dụng một bộ chiến kỹ tá lực đả lực quen thuộc của Đạo Môn Cửu Tiêu Tông.

Đương nhiên, chỉ có hình chứ không có ý, mục đích của hắn chỉ muốn đẩy đòn tấn công của Thạch Nhân ra chỗ khác thôi, còn trực diện đối đầu thì bỏ đi.

Thạch Nhân là ngoại luyện tu sĩ, Khương Hy không dại gì đi đối cứng với hắn, hơn nữa lại quá mất thời gian, thay vào đó chuyển sang đấu với Từ Hồng còn dễ chịu hơn.

Từ Hồng không xuất thủ nhiều nhưng một chiêu thần thông Mạn Sát Đao đó thật sự dọa đến hắn thật. Tử vong ý cảnh không phải để đùa, đến tận bây giờ hắn vẫn còn đang tìm cách để đối chọi trực tiếp với loại ý cảnh này đây.

Dưới ánh mắt của Khương Hy, Từ Hồng không giỏi phối hợp với người khác, hắn quen thuộc độc hành hơn, chính xác mà nói thì cả thảy năm người đó đều quen độc hành, không quen phối hợp.

Khương Hy không thấy được bất cứ sự phối hợp nào từ năm người bọn hắn cả, cứ như một đám loạn thất bát nháo hết cả lên.

Mân Côi thẳng tay đâm một thương về phía Khương Hy không quản nó có trúng Thạch Nhân không, Từ Hồng chém một chiêu thần thông cũng không kiểm tra tình huống của Mân Côi như thế nào, Tử Mục bị đánh bay cũng chẳng có ai chạy đến tiếp ứng.

Khương Hy thất vọng nhiều chính là ở chỗ đó.

Không có trận pháp kết nối thì chiến lực của năm người bọn hắn còn kém hơn đơn đả độc đấu nhiều. Từ lúc Hắc Nha bị đánh bay đi, thế cục cơ hồ đã được định sẵn.

Mặt khác, kinh nghiệm đấu pháp song phương chênh lệch nhau quá nhiều, tiên cơ đã bị Khương Hy chiếm, vậy thì hắn sẽ là người làm chủ được trận đấu, từ đó dẫn đến cuộc giao dịch bất đắc dĩ phía sau.

. . .

Khoảng tầm ba mươi phút sau, lượng gân xanh nổi lên ở trên người hắn đã dịu hết mức có thể, trả lại trạng thái ban đầu. Tinh thần của hắn dưới sự vận hành của Tam Dục thì rốt cuộc cũng lấy lại được một chút tinh quang ở trong mắt.

Thực Dục Thiên trong thể nội như bị bỏ đói liền gấp rút thôi động hấp thụ thiên địa linh khí ở xung quanh. Mặc dù bây giờ trời lặng gió nhưng vì cỗ hấp lực của nó quá lớn nên không gian dần dần xuất hiện những cơn gió nhẹ hướng về phía hắn.

Thần sắc của Khương Hy trở nên nhàn nhã hơn bao giờ hết, thể nội hắn xuất hiện không biết bao nhiêu là luồng pháp lực tinh thuần dung nhập vào bên trong tòa Hợp Kiều, hồng quang phát ra từ nó rất chói lòa.

Vùng bụng của Khương Hy bây giờ nhìn từ bên ngoài cũng có thể thấy được một chút hồng quang bằng mắt.

Pháp lực của hắn phải tinh thuần cùng hùng hậu lắm thì mới có thể làm đến được một bước này. Hơn nữa tu vi của hắn đã đạt đến đỉnh của Trúc Cơ, mười tòa Linh Kiều trong cơ thể đã hợp nhất lại một, thiên địa linh khí sẽ không bị phân tán đều ra như trước nữa cho nên pháp lực sẽ thuần nhất hơn hẳn.

Lại qua tiếp một canh giờ, khí tức của hắn cũng đã trở nên bình ổn, xem như bây giờ có yêu thú tập kích thì hắn cũng có thể đánh một trận, nhưng tốt nhất là đừng có đến, hắn phiền.

Khương Hy dự tính đứng dậy tìm một chỗ khác cao hơn để đả tọa nhưng chưa kịp di chuyển thì ánh mắt đã di chuyển nhìn về hướng ngược lại với hướng đám người Từ Hồng rút đi ban nãy.

Hàng loạt đạo khí tức dần dần xuất hiện ở trong rừng cây, số lượng ít nhất cũng phải trên hai mươi. Hơn nữa các cỗ khí tức này lại cực kỳ trầm ổn, tuy rằng mạnh yếu khác nhau nhưng đều trầm lắng cô đọng.

Loạt xoạt, loạt xoạt.

Tiếng chân di chuyển trên mặt cỏ vang ra mỗi lúc một lớn, cho đến lúc thân ảnh của những người đó xuất hiện ở ngoài hai mươi mét thì khóe miệng Khương Hy liền khẽ nhấc lên.

Nguyên lai là người quen.

Đội ngũ tiến đến đây đều mang chung một bộ đạo bào màu xanh nhạt, duy chỉ có ba người đi đầu là mang đạo bào màu tím biểu trưng cho đệ tử chân truyền.

Kế Trường Minh nhìn thấy Khương Hy đang ngồi đả tọa ở đằng xa thì sắc mặt đột nhiên chuyển từ lạnh nhạt sang vui vẻ, hắn nhanh chóng dùng thân pháp phóng như bay đến trước mặt rồi cười nói:

“Vô Nhai, ta tìm được ngươi rồi”.

Khương Hy cười khan vài tiếng rồi đáp:

“Cửu Tiêu Tông các ngươi đến cũng nhanh thật đấy”.

Nghe vậy, Kế Trường Minh liền quay lưng lại nhìn vào một đám chiến trường ở phía sau. Mặt đất thì nứt vỡ, cây cối thì đổ nát, thậm chí xung quanh đó còn lượn lờ một chút hắc khí khiến người chán ghét.

Đống đổ nát này kéo dài cũng phải gần cả trăm mét, cảnh tượng rõ ràng đến mức chỉ cần nhìn lướt qua thôi thì ai cũng sẽ đoán nơi này vừa diễn ra một hồi ác chiến.

Kế Trường Minh quay lại nói:

“Không trách được, thanh âm đấu pháp ở đây rất lớn, phù văn hồng quang của ngươi ở ngoài hơn mười dặm vẫn còn có thể thấy rõ, đừng nói là ta, rất nhiều bên khác cũng đang dần tiến về đây đấy”.

Khương Hy cũng không có chút ngạc nhiên, động tĩnh lớn như vậy kiểu gì cũng sẽ thu hút không ít người. Nếu không phải đã giữ lời sẽ chờ Diệp Vân Hy thì hắn đã sớm đi rồi, hơi đâu ngồi lại đây.

Hắn đáp:

“Khó trách, đối phương có chút hơi phiền toái”.

Kế Trường Minh có hơi chút tò mò, hắn biết Khương Hy mạnh đến thế nào, có thể để cho người mạnh thế này nói ra hai chữ ‘phiền toái’ thì đối phương xác thực có môn đạo.

Hắn định mở miệng ra hỏi thăm một chút thì thanh âm của Bắc Liêu Thiên Cương đột nhiên vang lên:

“Kế sư đệ, giới thiệu vị đạo hữu đây với chúng ta được chứ?”.

. . .

. . .

PS: Cảm ơn bạn Tdragon đã tặng quà!

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.