Huyền Lục

Chương 497: Nguyên lai ngươi là Khương Vô Nhai



Độc Bộ Tử Điểu biết Khương Hy đang áp sát lại mình nhưng nó không cách nào ngăn chặn lại được, đại thần thông Lôi Vũ đã đánh ra nhưng vẫn như cũ không cách nào đánh chết nổi hắn.

“Bằng cách nào ngươi lại tránh được?”, nó gầm lên một tiếng tức giận tột độ, thanh âm biểu lộ không cách nào tin tưởng nổi những gì đang diễn ra.

Khóe miệng Khương Hy khẽ nhếch lên, hắn nhàn nhạt nói:

“Có ai lại nói ra nội tình của mình bao giờ”.

“Đáng chết!”, Độc Bộ Tử Điểu tức giận dùng chút sức lực cuối cùng của mình vùng cánh chém thẳng về phía trước.

Khương Hy không né tránh, ánh mắt vẫn bình tĩnh nhìn lấy cái cánh đấy sắc bén đó chém về phía mình. Mắt thấy cái cánh ấy sắp chém đến cổ thì đột nhiên lại khựng lại giữa không trung, toàn thân Độc Bộ Tử Điểu run rẩy không ngừng.

“Làm . . . Làm sao có thể?”, cái cánh của nó nặng nề hạ xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu đen rồi thều thào nói.

Khương Hy đưa tay lên miệng ho khụ khụ vài tiếng, lâu như vậy, cuối cùng thì độc tố cũng có tác dụng.

Trước khi dẫn Độc Bộ Tử Điểu rời xa khỏi đám người Diệp Vân Hy thì Khương Hy đã từng dùng Song Hùng Nhai găm vào bên trong túi độc của Thất Đầu Xà.

Hắn hiểu rõ kết cấu cơ thể của Thất Đầu Xà ra sao nên trong thời gian ngắn tẩm độc lên Song Hùng Nhai cũng là dễ như trở bàn tay.

Độc tính của con Thất Đầu Xà này không tính là quá mạnh nhưng tuyệt không phải yếu, đặc biệt, nó lại càng là độc của hung thú nên nó có thể tồn tại lâu ở bên trong cơ thể vật chủ.

Độc Bộ Tử Điểu vào thời kỳ toàn thịnh thì không cần nhìn vào số độc tố này nhưng một khi nó suy yếu như hiện tại thì độc tố này lại chính là vật đoạt mạng

Nó thều thào không rõ nguyên do là gì nhưng Khương Hy lại không đáp lại nó, và hắn cũng không muốn mất thời gian quá nhiều, bởi môn đại thần thông trên trời kia của nó đã gây quá nhiều sự chú ý rồi.

Hắn âm thầm xuất hiện trước người của Độc Bộ Tử Điểu chỉ có một mét, thân hình phiêu dật nhờ vào Ám Hành Huyễn Ảnh nên nó vẫn chưa biết được tử thần đã đến trước mặt.

Toàn thân Khương Hy đột nhiên bùng lên một ngọn Dục Hỏa khổng lồ, theo đó, Trầm Ngư dần dần xuất hiện rồi hóa thành khổng lồ.

Lôi Vũ phát hiện có mục tiêu tự nhiên đánh xuống đó, Trầm Nê Ngư cựa quậy có chút khó chịu, tựa như đã hết sức kiên nhẫn đến nơi rồi.

Khóe miệng Khương Hy khẽ cong lên rồi đánh một chưởng về phía trước.

“Thần thông - Trầm Nê Sắc Hồn”.

Theo một chưởng đó, Trầm Nê Ngư liền lao đến cắn vào thân thể của Độc Bộ Tử Điểu, Dục Hỏa bùng lên mạnh mẽ bắt đầu thiêu đốt lấy thân thể cùng linh hồn của nó.

Độc Bộ Tử Điểu gầm lên một tiếng đau đớn không tả nổi, nó vội vàng triệu hồi Lôi Vũ oanh kích thẳng về chỗ Trầm Nê Ngư nhưng đáng tiếc, Trầm Nê Ngư là tồn tại dạng linh hồn, uy lực của lôi điện nhất thời khó làm gì được nó.

Ngược lại, Lôi Vũ đánh xuống lại trúng chính người Độc Bộ Tử Điểu. Thương thế trên người nó vốn đã nặng, một khi thi triển đại thần thông xong thì toàn thân hư nhược không thể tả.

Chưa kể vừa rồi lại còn bị trúng độc của Thất Đầu Xà nữa thì bây giờ nó chẳng khác gì cá nằm trên thớt, mặc người muốn làm gì đó thì làm. Lôi Vũ đánh xuống chẳng khác gì tự cầm đá đập vào chân cả.

Trong chốc lát, Độc Bộ Tử Điểu tử trận, toàn thân bị đánh đến cháy đen, một thế Nguyên Anh Yêu Vương kết thúc cực kỳ thê thảm.

Độc Bộ Tử Điểu chết đi, đám mây đen ở trên trời cũng dần dần tản ra rồi biến mất nhưng Khương Hy vẫn chưa thu Trầm Nê Sắc Hồn lại.

Thậm chí, hắn còn vận thêm sức để Dục Hỏa thiêu đốt hết toàn bộ cơ thể của Độc Bộ Tử Điểu nữa cơ. Dưới ánh mắt của hắn, khí vận của nó vẫn còn, tức là vẫn còn một đường sinh cơ.

Tình huống này trước đây đã từng xuất hiện một lần tại hậu nhân của Bạch Kính gia tại Tinh Phiên Thành rồi, Khương Hy không đời nào bỏ qua được, rất phiền phức.

Dục Hỏa nổi lên càng lớn, lượng khí vận gia trì lên Độc Bộ Tử Điểu lại càng ít lại, cho đến khi khí vận triệt để biến mất thì nó mới chính thức nghênh đón tử vong.

Đồng nghĩa, thể xác của nó đã bị thiêu rụi.

Về lý YMYm6 là thế nhưng khi giải trừ đi Dục Hỏa thì đối mặt với Khương Hy lại là một bộ xương màu tím không chịu chút hao tổn nào, thậm chí dưới ánh nắng mặt trời, bộ xương này lại ánh lên từng đoàn tử quang rất huyền diệu.

Ở khu vực trung tâm của bộ xương bây giờ là một khỏa Yêu Đan cũng thuần một sắc tím, thấy vậy, khóe miệng Khương Hy liền cong lên đầy vui vẻ.

Mục đích của lần này rốt cuộc cũng đã đạt được.

Khương Hy là một người sợ chết, hắn không dễ gì đẩy bản thân mình vào chỗ không có đường lui, trừ phi có thứ đáng giá để hắn liều.

Bộ xương của Độc Bộ Tử Điểu chính là thứ hắn khao khát nhất bởi đây là một loại tài liệu cực kỳ quý hiếm dùng để luyện khí. Khương Hy vẫn luôn đi tìm tài liệu phù hợp để tạo thành thượng phẩm pháp khí cho riêng hắn, vừa vặn lần này lại bắt gặp rồi.

Bên cạnh đó, Yêu Đan của Độc Bộ Tử Điểu cũng rất quý nhưng chưa thể nào sánh được với bộ xương của nó, bất quá, có cũng tốt.

Sau đó, Khương Hy cấp tốc rút ra Liệu Thương Phù dán vào người để trị thương thế tiếp rồi thu hết toàn bộ xương lẫn Yêu Đan vào bên trong giới chỉ.

Ánh mắt quét qua chiến trường đổ nát thêm một lần nữa rồi quay lưng rời đi. Đột nhiên, động tác của hắn có chút hơi dừng lại rồi nhìn về phía sau lưng một chút, khóe miệng khẽ cong lên.

“Đáng tiếc, chưa phải lúc”, hắn thì thào.

Một chân từ tốn bước ra, thân hình hắn liền tiêu thất đi mất dạng.

. . .

. . .

Không đến mười giây sau, bốn người Hiên Minh liền hiện thân đến đây, ánh mắt ngưng trọng nhìn quanh toàn bộ chiến trường này.

Trong phạm vi năm dặm của đại thần thông Lôi Vũ thì gần như không có bất kỳ một sự sống nào có thể tồn tại được nổi, vô luận là yêu thú hay Thụ Yêu cũng không ngoại lệ.

Xung quanh đây chung quy lại cũng chỉ là một mảnh bình địa, mặt đất xuất hiện không biết bao nhiêu là hố sâu, yêu khí tồn đọng trong không khí vẫn còn rất nồng nặc.

Tuyết Giang Thiên Thu đưa tay lên phẩy phẩy trước mặt xua đuổi một chút yêu khí ở trong không khí rồi nói:

“Yêu khí lắng đọng, không tản ra xung quanh, cũng không di chuyển theo một hướng nhất định, ngoài ra ta còn phát hiện thêm khí tức của tử khí, như vậy cũng đồng nghĩa với việc Độc Bộ Tử Điểu đã sớm tử trận”.

Chu Hữu Tài nhìn quanh chiến trường này một lần, mọi vết tích hầu như đều đã bị hủy diệt không chút manh mối, xem như hắn sở hữu một lượng lớn kiến thức khổng lồ thì cũng chẳng thể nhờ vào được để truy tung.

Hắn thở dài nói:

“Không cần biết ai giết nó nhưng với lượng yêu khí này, tu vi của Độc Bộ Tử Điểu phần nhiều là nửa bước Kim Đan”.

Nửa bước Kim Đan cùng Kim Đan nhìn qua thì giống nhau nhưng thực tế khác rất nhiều. Nửa bước Kim Đan mạnh hơn Kết Đan là chuyện chắc chắn bởi đây là cảnh giới đã vượt qua lôi kiếp.

Nhưng nửa bước Kim Đan không thể nào vận dụng được Kim Đan lực, chiến lực sẽ giảm đi không ít. Bất quá, nửa bước Kim Đan mạnh đến mức không phải Kết Đan yêu thú có thể sánh được.

Ba người còn lại đương nhiên cũng có nhận định chung như vậy, dù sao đúng như Chu Hữu Tài nói, lượng yêu khí này quá lớn, đã sớm vượt qua tầng cấp Kết Đan rồi.

La Sơn Chấn Nghiêm quan sát các vết tích hủy diệt do thanh lôi một hồi rồi nói:

“Khương Vô Nhai vô địch thật sao?”.

Thần sắc của hắn không cách nào bình tĩnh được, hoặc muốn nói, là quá chấn kinh. Lôi Vũ trải dài năm dặm, vạn vật bên dưới nó đều không cách nào sống sót được. Người có ánh mắt tự nhiên nhìn ra đây không phải thần thông bình thường.

Thậm chí lấy tu vi của bọn hắn cũng không cách nào thi triển thần thông trên diện rộng đến thế, trừ phi đó vốn là đại thần thông.

“Ngộ ra thần thông rồi tu luyện lên đến viên mãn chi cảnh tại giai đoạn Trúc Cơ, Khương đạo hữu xác thực đã vô địch cùng thế hệ rồi”, nàng than thở đáp.

“Không phải”, thanh âm của Hiên Minh đột nhiên vang lên.

Ba người kia nghe vậy liền có chút giật mình, Hiên Minh cũng không để ý lắm, hắn nói tiếp:

“Vừa rồi không phải là thần thông của Khương Vô Nhai, mà là của Độc Bộ Tử Điểu”.

“Mời lục tiên sinh giải thích kỹ hơn”, Chu Hữu Tài ôm quyền nói, đồng dạng, La Sơn Chấn Nghiêm cùng Tuyết Giang Thiên Thu cũng làm ra hành động tương tự.

Với thân phận ‘lục tiên sinh’, Hiên Minh hoàn toàn xứng đáng nhận được lễ này, chỉ có điều hắn không quen lắm thôi.

Dù gì cả bốn người bọn hắn đều gần tuổi với nhau, khách khách khí khí thế này cũng có chút ngượng ngùng.

Hắn giả vờ khụ khụ vài tiếng rồi nói:

“Đầu tiên, Trúc Cơ cảnh không đời nào có thể tu luyện thần thông lên cảnh giới đại thần thông được, bởi vì cảm ngộ ý cảnh không phải chuyện ngày một ngày hai, nhanh nhất cũng cần thời gian mấy chục năm mới có thể lĩnh ngộ hoàn toàn được.

Đại sư huynh nói Khương Vô Nhai năm nay chỉ mới hơn ba mươi, hoàn toàn không có con đường tắt nào để hắn tu luyện lên đến đại thần thông.

Thứ hai, tại trung tâm các hố sâu đều tồn tại một ít khí tức của yêu khí, đồng nghĩa với việc thanh lôi trước đó ngay từ lúc tạo ra đã sớm bị nhiễm yêu khí của Độc Bộ Tử Điểu, chính nó mới là chủ nhân của môn đại thần thông kia”.

Ba người Tuyết Giang Thiên Thu trầm mặc một hồi, phân tích kỹ lưỡng những lời của Hiên Minh không sót một chữ.

Một lát sau, La Sơn Chấn Nghiêm nói:

“Theo cổ tịch ghi chép, yêu thú ít nhất phải đạt đến Hóa Nguyên Yêu Soái thì may ra mới tu luyện thành đại thần thông, tại sao Độc Bộ Tử Điểu chỉ mới nửa bước Kim Đan đã có thể sử dụng rồi?”.

Nghe vậy, Hiên Minh liền khụ khụ vài tiếng rồi nói:

“Được rồi, mục đích của chúng ta là xác định Khương Vô Nhai còn sống, còn về phần tại sao Độc Bộ Tử Điểu có thể xuất sử được đại thần thông thì để cho chư vị đạo sư lo, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được”.

Đừng hỏi, đến ta cũng đang thắc mắc đây.

Vừa nói, hắn vừa đưa một tay lên chỉ chỉ Quan Không Cầu ở trên trời. Ba người Tuyết Giang Thiên Thu không nhận được lời giải đáp thì có chút hơi bức bách khó chịu nhưng Hiên Minh đã nói vậy rồi thì bọn hắn cũng không còn lời nào nữa.

Bọn hắn quay sang nhau gật nhẹ đầu rồi đồng loạt ôm quyền hướng Hiên Minh đáp:

“Đa tạ lục tiên sinh, chúng ta thụ giáo”.

Sau đó, cả bốn người bọn hắn liền quay lưng rời đi, ba người Tuyết Giang Thiên Thu đi trước, Hiên Minh theo sau, ánh mắt như có như không nhìn lại chỗ hắn đứng ban nãy rồi khóe miệng âm thầm cong lên.

Đã lâu không gặp, nguyên lai ngươi là Khương Vô Nhai.

Ba người Tuyết Giang Thiên Thu dò xét vết tích rất tốt nhưng nếu so với Đại Địa chi thể thì còn kém rất xa.

Hiên Minh chỉ cần vững hai chân ở trên đất là hắn có thể biết được bất cứ dị thường nào đang diễn ra. Từ sớm, hắn đã phát hiện ra dấu vết rất đặc hiệu của Khương Hy, cho nên mới chủ động đứng ra che lấp chỗ đó lại.

Khương Hy có bí mật cần che giấu, chuyện này Hiên Minh hiểu rõ, cá nhân hắn cũng rất tò mò, vì vậy trước mắt cứ che giấu đã, về sau gặp mặt hỏi sau cũng không muộn.

Từ đó dẫn đến việc ba người Tuyết Giang Thiên Thu không phát hiện ra dị thường nào.

Chuyện này kỳ thực cũng có chút hơi kỳ lạ, Khương Hy vốn là người cẩn thận, hắn không đời nào để lộ ra vết tích của mình, dù sao hắn cũng là một sát thủ lành nghề, sai phạm nhỏ nhặt đó gần như không thể nào phạm vào được.

Trên thực tế, hắn đã phạm phải một sai lầm mà chính hắn cũng không thể nào nhận ra.

Đó chính là đánh giá thấp năng lực của Đại Địa chi thể, hoặc nói đúng hơn, đánh giá thấp Hiên Minh.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.