Huyền Lục

Chương 538: Kết Giới Vân Lĩnh



Khương Hy bất giác nhớ đến ánh mắt của Minh Kính trưởng lão ngày trước nhìn hắn, lấy hiểu biết của hắn về Tam Tai Cửu Nạn thì đáng lý phải sớm độ được bốn nạn rồi mới phải, nào hơi đâu chỉ có ba nạn như bây giờ.

Bất quá nếu không tính đến chuyện biết nhiều thì hắn cũng sẽ như Hiên Minh, độ qua hai nạn cũng được tính là tốt lắm rồi.

Hắn hít vào một hơi rồi thở ra một ngụm trọc khí, hai tay đưa lên co bóp một chút rồi mỉm cười hài lòng. Thăng hoa qua đi, thực lực cũng cấp tốc trở lại đỉnh phong.

Đột nhiên, hàng loạt tiếng rắc cực kỳ lớn vang lên từ trong não hải. Khương Hy ngẩng đầu lên quan sát một chút thì không ngoài dự đoán, phù văn kia đã gần vỡ nát hết rồi, màn sương ở xung quanh người hắn cũng đã mờ nhạt đi rất nhiều.

Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được các luồng khí tức của Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều tỏa ra từ tứ phía. Xem ra các thiên kiêu sắp phá trận xong.

Điều này cũng đồng nghĩa, hai canh giờ đã trôi qua, hắn chỉ còn lại bảy canh giờ để ngăn cản tu sĩ nhân loại giúp Thánh Mẫu.

Hiên Minh ngồi ở đối diện hắn cười xong liền đưa mắt nhìn lên trên bầu trời, hắn đương nhìn ra được phù văn ở trên trời là do Khương Hy họa. Dù sao phù văn hồng quang cũng tương đối đặc trưng, huống hồ hắn còn nhớ rất rõ mặt chữ của Khương Hy viết như thế nào.

Hắn trầm mặc một chút rồi nói:

“Ngươi tạo màn sương này ra để làm gì?”.

Khương Hy nhìn qua hắn một chút rồi từ tốn đứng dậy phủi bụi bẩn ở trên người, hắn bình tĩnh nói:

“Ngăn cản các ngươi tiến về phía trước”.

“Cần ta giúp không?”, Hiên Minh đáp.

Trong tình huống bình thường, có lẽ hắn sẽ hỏi tại sao nhưng nhìn tình trạng của phù văn vụn vỡ kia thì hắn đoán được Khương Hy đang rất gấp, sẽ không tốn thời gian đi giải quyết giúp hắn vấn đề đang thắc mắc đâu.

Trước mắt, giúp đỡ đã, giải thích thì để sau.

Khương Hy mỉm cười nói:

“Ta nhận ý tốt của ngươi, nhưng đừng dấn sâu vào, ngươi không nên đứng vào thế đối lập với các thế lực khác, sẽ không hay đâu”.

Hiên Minh trầm mặc thêm một, hai giây nữa rồi nói:

“Ta không biết ngươi định làm gì nhưng về sau nhớ giải thích, lần này ta không cho qua đâu. Ta sẽ giúp ngươi cản Tam Đại Hoàng Triều, về phần các đại thế lực còn lại thì ta không tiện ra mặt”.

Hai mắt hắn lộ ra vẻ rất kiên định, hơn nữa lời nói cũng rất chắc chắn, tựa như thế chặn hết đường lui không cho Khương Hy lắt léo vậy.

Khương Hy nghe xong liền bật cười một tiếng rồi gật đầu, biểu thị hắn muốn làm gì đó thì làm, chỉ cần không gây cản trở là được.

Sau đó, Khương Hy lấy từ trong giới chỉ của mình ra một hộp ngọc rồi ném cho Hiên Minh. Hiên Minh cũng có chút tò mò mở ra xem thử một chút là gì thì hai mắt hắn có hơi chút nổi lên tinh quang.

“Lục Bảo Thập Quả?”.

“Có mắt nhìn, xem như tiền công”, Khương Hy cười cười đáp.

Vừa dứt lời, hắn lập tức quay lưng dùng Nhân Gian Hành Tẩu rời đi mất hút, Hiên Minh còn chưa kịp nói gì thì người đã không còn.

Hiên Minh híp mắt lại nhìn về hướng tay phải của hắn một chút, phần mũi có chút hơi chuyển động nhẹ rồi khẽ mỉm cười đầy ý vị.

Nguyên lai là đi hướng đó.

Tiếp theo, hắn nhìn lại hai viên Lục Quả Thập Bảo một chút rồi thở dài, vốn dĩ muốn tỏ lòng giúp đỡ một phen để tránh áy náy được chăm sóc bấy lâu nay, nào ngờ lại trở thành thuê mướn như thế này.

Nhưng nói đi nói lại, Lục Bảo Thập Quả xác thực rất hiếm, cho không lấy thì cũng thật có lỗi.

Nghĩ nghĩ một chút, hắn liền cười tươi đầy vui vẻ rồi cho Lục Bảo Thập Quả vào lại bên trong giới chỉ. Kế tiếp, hắn lấy ra một bộ y phục khác để mang vào, bộ y phục hiện tại ở trên người đã sớm nát bét cả rồi, mang đi gặp Tam Đại Hoàng Triều thì có chút hơi mất mặt.

Đồng thời, hắn cũng lấy tấm lệnh bài của Thư Viện ra, đưa vào bên trong một chút linh lực rồi nói:

“Tuyết Giang sư muội như thế nào rồi?”.

Một lát sau, thanh âm nam tử đầy hữu lực vang lên từ trong tấm lệnh bài:

“Thương thế của Thiên Thu khá nặng, trước mắt đã tỉnh táo lại như không đủ lực để xuất thủ. Lục tiên sinh giải quyết Từ Hồng rồi?”.

“Từ Hồng trọng thương, trốn rồi, đuổi cũng không được”, Hiên Minh đáp, thanh âm tựa hồ có chút nhẹ nhõm ở trong lòng.

Trên đao của Từ Hồng nhuốm máu của Tuyết Giang Thiên Thu, đó là nguyên nhân chính dẫn đến việc Hiên Minh xuất thủ để đánh nhau.

Từ Hồng là sát thủ, khả năng ẩn thân của hắn thật sự rất đáng sợ, vừa xuất hiện là đã trực tiếp dùng thần thông chém Tuyết Giang Thiên Thu.

Thân thể của nàng không mạnh mẽ được như Hiên Minh, tự nhiên không thể cường ngạnh chống đỡ được. Trúng phải một chiêu này, nàng liền vô lực chống đỡ.

La Sơn Chấn Nghiêm cùng Chu Hữu Tài trong trường hợp đó cũng đã thống nhất với nhau cùng mang nàng chạy đi trốn, để mọi việc lại cho Hiên Minh giải quyết.

Bản ý ban đầu của La Sơn Chấn Nghiêm là ở lại liên thủ chém chết Từ Hồng, dù sao đối phương cũng là sát thủ khét tiếng, không nhất thiết phải nhìn vào cái lệ ‘Chính Phái không thể lấy đông hiếp ít’ được.

Đáng tiếc, Hiên Minh từ chối không cho hắn ở lại. Nếu Chu Hữu Tài còn giữ thực lực ở đỉnh phong thì thôi đi, đằng này trên thân còn đang tự mình hạ một đạo nguyền chú, thân mình còn lo không xong, huống hồ còn phải đi lo cho Tuyết Giang Thiên Thu.

La Sơn Chấn Nghiêm là bạn thuở nhỏ của cả hai, tự nhiên không thể bỏ mặc được. Tính tình của hắn nóng nảy nhưng bị Hiên Minh nhắc nhở một chút thì vẫn có thể dùng cái đầu lạnh để suy tính.

Kết quả, hắn lui thân để đi chiếu cố cho hai người bạn của mình, để Từ Hồng lại cho Hiên Minh giải quyết.

. . .

La Sơn Chấn Nghiêm nghe được lời này liền hừ một tiếng nói ra:

“Đáng chết, về sau ta nhất định chém chết tên tặc tử này”.

Hiên Minh cười cười không ra tiếng, hắn đánh với Từ Hồng một trận tự nhiên biết thực lực của đối phương ra sao. La Sơn Chấn Nghiêm còn thua một bậc, không đánh lại được.

“Được rồi, không nói chuyện của hắn, các ngươi ở đâu rồi?”, Hiên Minh hỏi.

La Sơn Chấn Nghiêm nhìn qua Tuyết Giang Thiên Thu cùng Chu Hữu Tài đang ngồi đả tọa ở cạnh mình một chút rồi thở dài nói ra:

“Chuyến này chúng ta vô duyên với Thượng Dao Thiên Trì, hiện nay đang ở khu vực ngoại vi, một lát nữa sẽ men theo con đường của Thông Thiên Thần Sơn rồi trở xuống bên dưới”.

Nghe vậy, Hiên Minh đại khái cũng hiểu tình hình như thế nào, hắn từ tốn nhắc nhở ba người bọn họ một vài lời rồi mới ngừng, không liên lạc nữa.

Về lý, thời gian tại Thượng Dao Thiên Trì cũng không còn nhiều nữa, các thiên kiêu nhiều lắm là kiên trì thêm một tuần nữa là phải trở lại phía bên dưới để đi ra trước khi cổng bí cảnh đóng lại.

Các tu sĩ thuộc Tam Đại Mạch thường sẽ dễ chịu hơn bởi bọn hắn có thông đạo từ Thần Đàn, lên xuống vừa nhanh lại vừa tiện nên mới có thể tranh thủ được nhiều thời gian. Nhưng các tu sĩ thuộc Phàm Mạch thì có chút hơi thiệt thòi rồi.

Đường xuống Thông Thiên Thần Sơn cũng không phải dễ đi, thời gian lại càng dài, nhất định phải đi từ sớm thì mới được.

Ba người La Sơn Chấn Nghiêm tuy là Nhân Mạch Trúc Cơ nhưng có cho bọn hắn thêm linh tài địa bảo thì bọn hắn cũng không dám theo con đường Nhân Đàn để đi xuống.

Thiên Đàn cùng Địa Đàn thuận lợi thông quan bởi những người tiến nhập thành công ‘giết’ được hộ thú, còn bọn hắn thì không, thậm chí bọn hắn còn phải chạy bán sống bán chết để tránh thật xa Tam Nhãn Kim Sư nữa.

Bây giờ trở lại xuống đó thì làm sao dám mở cửa ra đối mặt với Tam Nhãn Kim Sư được, chả khác nào đi nộp mạng.

Vì vậy bọn hắn chỉ còn cách đi xuống như cách Phàm Mạch Trúc Cơ đi thôi. Tuy rằng không lấy được cơ duyên nào lớn từ Thượng Dao Thiên Trì nhưng cũng nhân dịp vào Thông Thiên Thần Sơn để lịch luyện bản thân.

Nếu may mắn thì có khi nhặt được đại cơ duyên nào ở trong cũng không chừng.

Đối với chuyện này, Hiên Minh cũng không còn cách nào khác, nhưng chỉ cần ba người bọn họ an toàn thì hắn sẽ không còn cố kỵ gì cả.

Lấy thực lực của La Sơn Chấn Nghiêm thì mang hai người vượt Thông Thiên Thần Sơn cũng không tính là quá khó, cùng lắm là có chút chật vật thôi nhưng cũng không ảnh hưởng đến tính mạng.

Xác nhận tình huống của ba người bọn họ xong, Hiên Minh cũng đã thay lại phục trang hoàn chỉnh cho mình. Đột nhiên, cánh mũi có chút hơi động đậy, khóe miệng hắn liền nhếch lên nhìn về hướng bên tay trái.

Đại Nhật Hoàng Triều ở bên này.

. . .

. . .

Không qua bao lâu, màn sương ở phiến khu vực này càng lúc càng mỏng dần đi, thủy long tấn công những tu sĩ khác theo đó cũng dần dần bị tán đi thành nước ngấm vào bên trong lòng đất. Một số khác thì bị tu sĩ tìm ra được sinh mệnh hạch tâm nên đã sớm phá hủy.

Các đệ tử tông môn nhờ vào lượng màn sương bị biến mất này nên mới tìm được nhau rồi dần dần hội tụ lại.

Khương Hy lóe mình lên xuất hiện ở trên một ngọn cây cao, hai mắt đầy thâm thúy xác định từng vị trí của các thiên kiêu rồi có chút suy nghĩ.

Trừ bỏ Từ Hồng ra thì Mân Côi, Tử Mục, Thạch Nhân cùng Hắc Nha vẫn rất tuân thủ ước hẹn.

Hắc Nha đơn đấu với Viên Huyền không rơi vào thế hạ phong, ngược lại những tăng nhân wt5Na khác cũng không nhúng tay vào nên trước mắt sẽ không gặp chuyện gì bất trắc.

Tử Mục cùng Thạch Nhân đều là đơn đấu với Vu Chúc Lan cùng Ngưu Đại Lực, những đệ tử khác thì đã bị lạc trong màn sương, bây giờ còn đang vội đi tìm nhau để tập hợp.

Thảm nhất có lẽ là Mân Côi, một mình nàng phải đi đối đầu với tận hai vị kiếm tu của Kiếm Tông, dựa vào khí tức, đây hẳn là Khoái Mạch Kiếm Nữ cùng Trọng Mạch Kiếm Tử.

Mân Côi là thương tu, đánh càng nhiều người thì nàng càng mạnh, vì vậy vẫn còn miễn cưỡng dây dưa được với hai người kia, chỉ cần Lăng Vân không xuất hiện thì tình huống của nàng vẫn an toàn.

Suy nghĩ một hồi, Khương Hy rút Hắc Trúc Bút ra họa vài đạo phù trong không trung tạo ra một màn sương khác bao phủ bốn chiến trường kia. Bên ngoài còn được bao phủ bởi một lớp phù trận bảo hộ khác để tránh có người làm phiền.

Tính toán thế cục một chút thì hiện nay Khương Hy vẫn được tính là bất lợi. Thư Viện xem như đã không nhập chiến được, Hiên Minh thì đi ngăn cản Tam Đại Hoàng Triều. Đại Tinh vô lực tái chiến, vị hoàng tử còn lại xem chừng cũng không có ý định nhúng tay.

Huyền Lâm Tự, Thần Điện, Man Sơn cùng Kiếm Tông nhất thời không thể thoát khỏi Dạ Ma, như vậy thì đối thủ hiện nay của hắn cũng chỉ còn năm trong số Thập Đại Chính Phái cùng Tứ Đại Thế Gia.

Con số này không nhỏ nhưng áp lực của hắn xác thực đã nhẹ đi rất nhiều rồi. Còn về phần các phương thế lực khác thì Khương Hy không để tâm lắm, hắn đã sớm có cách đối phó.

Hắc Trúc Bút vẩy mực lên nét, hàng loạt phù văn ngay tức khắc liền hiện ra giữa không trung rồi kết tại thành một đoàn phù trận.

Khương Hy cẩn thận ếm tòa phù trận này vào trong không trung, màn sương một lần nữa lại hiện lên bao phủ lấy tất cả tu sĩ nhân loại.

Những tu sĩ kia đương nhiên phát hiện ra điểm quái dị này, bọn hắn liền vội vàng hoảng hốt rồi đưa tay ra nắm lại thật chặt để tránh bị lạc như lúc trước.

Sau đó, Khương Hy lại tiếp tục họa thêm một tòa phù trận nữa rồi ếm vào bên trong không trung, đồng thời miệng cũng khẽ lẩm nhẩm một đoạn chú ngữ tương đối cổ lão, thời đại này gần như đã không sử dụng nữa rồi.

“Đạo hữu đang niệm Kết Giới Vân Lĩnh sao?”. Một thanh âm nữ tử đột nhiên vang lên từ phía sau lưng, khoảng cách cũng không tính là xa.

Khương Hy nghe thế liền cười lên một tiếng đáp lại, hai tay vẫn bình tĩnh hành động như cũ.

“Diệp cô nương đọc nhiều hiểu nhiều, đến Kết Giới Vân Lĩnh cũng không qua mắt cô nương được”.

Nguyên lai, người đến là Diệp Vân Hy, nàng mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu tựa như đang chào hỏi. Sau đó, nàng mượn thân pháp lướt đến bên cạnh hắn, hai mắt chứa đầy ý vị rồi nhẹ giọng nói:

“Đạo hữu đùa rồi, ta biết Vân Lĩnh nhưng không thể nào hiểu được bằng ngươi đâu”.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.