Huyền Lục

Chương 537: Đệ tứ nạn - Ma Chướng kiếp



Đối với nghi vấn của Khương Hy, Hiên Minh lựa chọn im lặng, hắn không nói được, đúng hơn là không muốn nói. Tâm ma của hắn xuất phát từ đâu thì hắn là người hiểu rõ nhất, hơn nữa hắn biết chỉ có hắn mới có thể tự mình bước qua tâm ma này.

Hắn đưa mắt nhìn Khương Hy một chút rồi gật nhẹ đầu, tựa như đang bảo chuyện này hắn xử lý được, không cần phải lo.

Khương Hy híp mắt lại nhìn vào sâu trong mắt hắn như đang muốn xem thử hắn có nói thật không. Nếu là bình thường thì Khương Hy không cần phải xác nhận thực hư nhưng vừa rồi, hắn là một người muốn tìm chết.

Người đã muốn chết thì không một lời nào thốt ra là đáng tin.

Hiên Minh cũng không phải kẻ ngốc, hắn tự nhiên hiểu được nguyên do tại sao lên liền đưa tay lên miệng khụ khụ vài tiếng rồi nói:

“Yên tâm, ta không dại dột tìm chết nữa đâu”.

Khương Hy nhìn hắn một chút rồi nói:

“Có thể ngươi không biết nhưng tại phương bắc, vị kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngươi, nếu ngươi xảy ra chuyện, toàn thể trên dưới Thư Viện chưa chắc đã yên thân”.

“Ý ngươi là sao?”, Hiên Minh không hiểu đáp.

“Trước mắt ta chưa thể nói được, chuyện này tốt nhất vẫn nên để Phu Tử tự mình nói ra thì hơn. Ngươi chỉ cần biết, mạng sống của ngươi liên đới rất nhiều bên, vì vậy đừng dại dột tìm chết là được”, Khương Hy mỉm cười nói.

Hiên Minh muốn hỏi rõ ràng hơn nhưng Khương Hy đã nói vậy rồi thì hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể quay trở lại đả tọa khôi phục thương thế.

Ở một bên khác, Khương Hy tiến vào trạng thái quan tưởng, đưa linh thức của mình vào bên trong thể nội để quan sát tâm ma.

Tâm ma đương nhiên biết hắn đến nên đã tỏa ra một luồng khí tức phi thường tà ác hòng khiến cho hắn nhập ma như Hiên Minh, nhưng đáng tiếc, Trầm Nê Sắc Hồn vẫn có bản sự của riêng mình.

Dục Hỏa của nó phi thường mạnh, chưa kể còn kết nối với đại đạo Khương Hy đang theo đuổi nữa nên tâm ma tạm thời không cách nào xuyên phá qua được.

“Ngươi là kẻ EL9qm nào?”, Khương Hy bình tĩnh nói.

Bình thường, hắn sẽ không hơi đâu đi nói chuyện với tâm ma bởi tâm ma sẽ lợi dụng thời điểm này để tiêm nhiễm đầu óc hắn, bất quá hắn không thoát được khỏi hai chữ ‘hiếu kỳ’.

Rốt cuộc vì sao Hiên Minh lại sinh ra tâm ma?

Tâm ma được xem là một chướng ngại cực kỳ khó chơi trên con đường ngộ đạo của tu sĩ, số lượng tâm ma chưa bao giờ là hạn định, chỉ cần tu sĩ tồn tại một khúc mắc ở trong lòng thì tâm ma sẽ không bao giờ bị hủy diệt.

Ngược lại, tâm ma càng lúc càng mạnh lên. Tâm ma ở trong người của Hiên Minh mạnh vượt thói thường, chí ít nên xuất hiện ở cảnh giới Kim Đan mới phải.

Đằng này hắn chỉ mới Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều đỉnh phong thôi. May mắn bản thân hắn là Đại Địa chi thể nên mới còn sống đến bây giờ, đổi lại người khác thì nội việc hấp thụ thiên địa linh khí vô tội vạ như vậy thôi cũng đủ bạo thể rồi.

Đối với câu hỏi của Khương Hy, tâm ma không đáp, cũng không biểu lộ gì cả, khí tức tà ác của nó cũng đã thu ngược trở lại vào trong, đồng thời cũng có xu hướng muốn thoát ra khỏi cơ thể hắn để về với Hiên Minh.

Khương Hy đương nhiên không để cho chuyện này diễn ra dễ dàng rồi, để tâm ma hợp thể thì Hiên Minh tránh không nổi một kiếp này nhưng nếu tách ra làm đôi thì tâm ma sẽ yếu hơn rất nhiều.

Hiên Minh muốn độ kiếp thì xác suất thành công sẽ cao hơn không ít.

Khương Hy vận dụng Trầm Nê Sắc Hồn cũng như Sắc Dục Thể của mình lên để trấn áp tâm ma lại, đồng thời cũng thu linh thức về rồi hướng Hiên Minh nói:

“Ma Chướng kiếp đã hiện, ta buộc phải độ kiếp ngay bây giờ, ngươi thế nào?”.

Hiên Minh mở mắt thở ra một ngụm trọc khí, hắn trầm mặc một chút rồi đáp:

“Kỳ thực, ta không tự tin với việc chống lại tâm ma, tâm tính của ta chưa đủ để đấu với nó”.

“Ta đã giam một nửa nó ở trong người, ngươi đối phó được một nửa còn lại chứ?”.

Hiên Minh suy tư một hồi tương đối lâu rồi nói:

“Xác suất không nhiều, nhưng có lẽ đủ”.

Khương Hy gật đầu, sau đó rút Hắc Trúc Bút ra bắt đầu họa mấy đạo phù văn bao quanh lấy hai người bọn hắn.

Độ Ma Chướng kiếp không phải chuyện dễ dàng với Hiên Minh nên ít nhất vẫn cần trợ lực từ bên ngoài.

Số phù văn được Khương Hy họa ra đây có tác dụng thanh tâm quả dục rất tốt, chưa kể chúng được kết nối với nhau rất huyền diệu, tạo thành một phù trận nho nhỏ sở hữu uy lực cũng không tồi.

Sau đó, hắn đưa tay lên tính toán thời gian màn sương trắng có thể duy trì được. Đột nhiên, một tiếng rắc nhẹ vang lên ở trong não hải, hắn vội vàng ngẩng đầu lên nhìn đạo phù văn được họa trên bầu trời lúc trước.

Tại một góc của phù văn bây giờ đã xuất hiện một vết nứt tương đối nhỏ, nhìn qua thì không đáng kể nhưng nó đủ để thông báo cho Khương Hy biết một chuyện.

Các thiên kiêu khác sắp phá được trận rồi.

Dựa theo tiến độ này thì có lẽ trong vòng hai canh giờ tới, phù văn kia sẽ trực tiếp vỡ tan, màn sương trắng này sẽ tiến đến hồi kết của nó.

Tuy rằng có chút sớm hơn so với kế hoạch ban đầu nhưng cũng không sao, trước mắt thì không có chuyện nào quan trọng hơn chuyện độ Ma Chướng kiếp cả.

Khương Hy hít vào một hơi thật sâu, con ngươi hoàng kim của hắn dần dần mất đi tiêu cự rồi chìm hoàn toàn vào bên trong bóng tối.

Thân thể của hắn rơi vô tận không điểm dừng, ở bên dưới hắn, một luồng khí tức tà ác bất ngờ nổi lên rồi lao vào người hắn.

Hắn thở nhẹ ra một hơi, một luồng hồng quang tỏa ra từ người hắn cực kỳ thịnh, theo đó, Trầm Nê Sắc Hồn cùng Dục Hỏa cũng hiện thân ra ngoài. Trong chốc lát, dục vọng bao phủ lấy toàn bộ vùng không gian hắc ám này.

Tâm ma hiển lộ ra thân thể của mình, là hình dáng của một bóng người không rõ mặt nhưng trên đầu lại có ba cái sừng mọc ra rất rõ rệt, hai mắt đỏ ngầu như một bể máu tươi, hàm răng sắc nhọn tỏa ra hàn khí lạnh lùng đáng sợ.

Tâm ma không có tu vi nhưng khí tức tỏa ra từ nó thật sự đáng sợ, một vài ngọn Dục Hỏa giữa không trung còn chưa kịp tấn công thì đã bị khí tức kia dập tắt rồi.

Khương Hy vẫn bảo trì sắc mặt như cũ, đồng thời ở trên tay cũng xuất hiện hai thanh chủy thủ hồng quang khá nổi bật.

Hai thanh chủy thủ này không phải Song Hùng Nhai hay bất kỳ pháp khí loại chủy thủ, đây là chủy thủ nhưng lại được hiển hóa từ linh thức. Bản thân cặp chủy thủ này là Khương Hy và ngược lại.

Hắn nhảy lên trên đầu Trầm Nê Sắc Hồn rồi lao về phía trước, kéo theo một biển Dục Hỏa ở sau lưng chém về phía tâm ma.

Tâm ma gầm lên một tiếng vang vọng cả không trung, khí tức tà ác của nó tỏa ra xâm nhiễm vào vạn vật, Dục Hỏa rất mạnh nhưng cũng không chống đối nổi sự xâm nhiễm tà ác này, chỉ có thể mượn lực từ số lượng để chống đỡ.

Khương Hy vẫn bình tĩnh như cũ, tựa như đối với tình huống này cũng không có gì lạ. Tâm ma cường thế thì tu sĩ mới sợ hãi, nếu chỉ dựa vào mỗi Dục Hỏa mà tiêu diệt được nó thì con đường tu đạo của hắn chẳng phải quá trơn tru rồi sao.

Tiếp theo, một tay cầm chủy thủ của hắn ra trảm quang về phía trước, tâm ma nhẹ nhàng né tránh được một trảm này nhưng cùng lúc đó, một trảm khác đột nhiên xuất hiện trước mặt nó rồi chém thẳng ở trên thân.

Một đường hồng quang ngay tức khắc hiển lộ ra ở trên thân, tâm ma gầm rú lên một tiếng đầy phẫn nộ, nghe ra không ra được là giọng nam hay nữ.

Tâm ma suy cho cùng là một hình ảnh phản chiếu góc độ tăm tối nhất của tu sĩ. Thông thường, tu sĩ bị ám ảnh bởi các sự kiện hay một người nào đó thì đều có được giới tính xác định khá rõ ràng.

Giới tính của người thì quá rõ ràng rồi, còn giới tính của ‘sự kiện’ thì sẽ là của người gây ra sự kiện đó.

Chỉ là từ nãy đến giờ Khương Hy vẫn không xác định ra được tâm ma của Hiên Minh là như thế nào, rốt cuộc nguồn gốc của nó là từ bản thân Hiên Minh hay là từ tác nhân bên ngoài.

“Ta hỏi một lần nữa, ngươi là kẻ nào?”, Khương Hy nói, đồng thời cũng không quên vung chủy thủ chém trảm quang.

Tâm ma không đáp hắn, chỉ có gầm thét đau đớn chống đỡ, lực lượng tà ác theo đó cũng dần dần yếu đi không ít.

Thấy vậy, Khương Hy liền điều khiển Trầm Nê Sắc Hồn lao đến bao quanh người nó lại tựa như một cái lồng giam. Toàn thân dài ngoằn của Trầm Nê Sắc Hồn tỏa ra không biết bao nhiêu là Dục Hỏa rồi cấp tốc tấn công thẳng vào người tâm ma.

Từng tiếng bạo tạc vang lên không ngớt, xen lẫn vào đó là tiếng gầm thét của tâm ma nhưng khác với trước đó, bây giờ Khương Hy đã có thể phân biệt ra được rồi.

Giọng nam, rất rõ ràng, hơn nữa rất quen thuộc.

Ánh mắt hắn mỗi lúc một lạnh lại rồi tiến đến phía trước ‘lồng giam’, một tay vung lên gia tăng nhiệt lực của Dục Hỏa rồi nói:

“Hóa ra là ngươi”.

“Là ta thì thế nào?”, tâm ma lên tiếng, ngữ khí có chút hơi trêu chọc, khí tức tà ác như có như không phóng ra tiếp cận lấy Khương Hy.

Nhưng chưa kịp chạm vào thì đã bị đại lượng Dục Hỏa thiêu đốt không còn một mảnh. Khương Hy lạnh nhạt nói tiếp:

“Ta có nghĩ đến nhưng cũng không xác định quá một thành là ngươi nhưng thôi, hôm nay ta sẽ chấm dứt ngươi tại đây”.

Vừa dứt lời, hắn vung tay lên, một thanh đại chủy thủ đột nhiên xuất hiện, kích cỡ không thua gì một thanh đại đao. Sau đó, hắn mạnh mẽ cách không chém ngang người của tâm ma.

Ngay lập tức, tâm ma bị chém thành hai nửa nhưng nó không gầm rú như trước nữa, chỉ có cười khàn khàn vài tiếng rồi nói:

“Ngươi đánh giá thấp ta”.

“Là ngươi đánh giá thấp hắn”, Khương Hy nhàn nhạt nói.

“Làm sao . . .”, tâm ma khàn khàn tiếp lời nhưng chưa nói hết câu thì đôi mắt như bể máu kia của nó đột nhiên nhạt màu đi dần, thần sắc liền đại biến.

“Không thể nào?”, nó gầm rú lên một tiếng đầy phẫn nộ.

Theo đó, thân thể của nó dần dần vỡ ra thành từng đoàn hắc vụ rồi tiêu biến dần vào bên trong không trung, cho đến khi biến mất, sắc mặt của tâm ma vẫn bàng hoàng như cũ, tựa như không thể nào tin nổi chuyện Hiên Minh cũng hạ gục được một ‘nó’ khác.

Nó không phải tâm ma của Khương Hy nên bị áp chế rồi bị chém giết cũng là chuyện có thể nghĩ ra được nhưng phía Hiên Minh là như thế nào?

Nên biết, Hiên Minh sẽ phải đối mặt với cả một ảo cảnh chứ không phải là một vùng không trung trơ trọi nhàm chán như thế này.

Nó không thể nào hiểu được.

Khương Hy nhìn qua nó một chút rồi nhếch mép khinh thường, cứ ngỡ là tâm ma nào đáng sợ lắm, nguyên lai cũng chỉ như thế này, làm hắn suy tới tính lui quá mất thời gian.

Hắn quay lưng lại rời đi, đồng thời cũng nhàn nhạt nói ra một câu:

“Sự tồn tại của ngươi là không cần thiết, cho nên cút đi cho khuất mắt ta”.

Lời vừa ra, tâm ma cũng bàng hoàng nhìn về phía bóng lưng của hắn rồi trực tiếp tiêu biến đi, nó còn không hiểu thế nào thì cũng mặc, cả hai thân đều bị triệt hạ thì nó cũng không thể tồn tại để thắc mắc được.

Cùng lúc này, một luồng khí tức đầy thanh mát đột nhiên xuất hiện chạy dọc xuyên qua các đường kinh mạch ở trong cơ thể, tu vi Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều theo đó liền triệt để ổn định cực kỳ vững chắc.

Thăng hoa!

Đây không ngờ là một niềm vui ngoài ý muốn, đồng thời ở trên đầu hắn cũng xuất hiện thêm một ngọn lửa đỏ hồng khác, vừa vặn tề tụ được ba ngọn, cũng có nghĩa hắn độ thành công ba trong số Cửu Nạn.

Hai mắt hắn dần dần mở ra, ánh hoàng kim một lần nữa lại trở lại, đối mặt với hắn bây giờ đương nhiên Hiên Minh, chỉ là tên này đã khôi phục lại rất tốt, sắc mặt tươi cười không còn chút quầng thâm u tối nào ở trên mặt.

Thương thế trên thân nhờ vào thăng hoa cũng đã triệt để khép lại, trên thân dần dần hiện ra các đường vân như đồ đằng mờ ảo của Đại Địa chi thể.

Tuy rằng tu vi của hắn vẫn không đột phá đỉnh phong cảnh nhưng tin tưởng, căn cơ của hắn phi thường vững chắc, gặp thời cơ tốt nhất định sẽ đột phá.

Mặt khác, trên đầu Hiên Minh cũng xuất hiện hai ngọn lửa có màu nâu đất khá trầm ổn.

Hai trong số Cửu Nạn rốt cuộc cũng thông qua.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.