Huyền Lục

Chương 558: Thần cơ diệu toán



“Tiểu tử, cuối cùng lão phu cũng tìm ra ngươi”.

Một thanh âm già nua bất chợt vang lên giữa rừng sâu, khu rừng này nằm cách tương đối xa so với ngọn núi Đoạn Sinh đã rơi xuống nhưng cũng không xa lắm, tầm một trăm dặm là cùng.

Chủ nhân của giọng nói già nua này là một lão nhân tóc trắng được búi lên cao gọn gàng, chòm râu của lão cũng trắng xóa như tuyết, hơn nữa lại dài như thác đổ.

Trên thân lão mang một bộ trường bào cực kỳ dài, đuôi áo dài đến mức có thể phủ xuống dưới đất mỗi khi lão ngồi. Bên trên y phục được thêu họa tiết chim Lạc đỏ khá nổi bật, hiển nhiên đây là y phục của Hạo Nhiên Thư Viện.

Lão nhân này cũng không phải người quá xa lạ với Khương Hy, lão chính là người khiến hắn kiêng dè nhất kể từ khi trọng sinh sống lại một thế này.

Huyền Đô đệ nhất thần toán - Thần Cơ lão nhân.

Bởi vì Khương Hy tu luyện thần thông Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ nên Thần Cơ lão nhân không cách nào toán mệnh được đường đi nước bước của hắn. Lão cũng đặt ra rất nhiều giả thiết khác nhau cho trường hợp này nhưng phàm là giả thiết thì cần phải đi chứng minh.

Lão không có nhiều thời gian đến thế, cho nên mãi đến tận bây giờ mới có thể tự thân rời đi được. Vừa vặn, lúc lão đến nơi thì cổng ra của Thượng Dao Thiên Trì cũng chính thức khai mở.

Cùng lúc đó, lão lại có thể cảm nhận được vận mệnh của Khương Hy, cho nên liền chớp thời cơ bấm cho hắn mấy quẻ.

Kết quả của những quẻ này cũng không tồi, đều là cát cả. Trong tầm hai chục năm tới thì việc gì hắn làm cũng sẽ suôn sẻ không bất trắc.

Thần Cơ lão nhân cũng có chút bất ngờ với một quẻ này, thông thường tu sĩ đều sẽ gặp một đoạn thời gian thong thả trong quá trình tu luyện, lão gọi đây là kỳ an tĩnh.

Nhưng không phải lúc nào kỳ an tĩnh cũng xuất hiện ra, thậm chí có người còn chưa từng có một kỳ an tĩnh nữa cơ.

Mặt khác, kỳ an tĩnh chỉ xuất hiện sau một đại biến cố trên con đường tu hành thôi. Lấy ánh mắt của Thần Cơ lão nhân, lão đương nhiên nhìn ra được Khương Hy vừa trải qua một đoạn biến cố ở bên trong Thượng Dao Thiên Trì.

Vốn dĩ lão cũng rất tò mò biến cố đó là như thế nào nhưng vì vận mệnh của Khương Hy dường như đã bị đại năng nào đó nhúng tay vào nên tạm thời lão không tra được.

Bất quá lòng hiếu kỳ của lão cũng không sâu đến thế, mục đích của lão cũng chỉ có một, đó chính là tìm ra tung tích Khương Hy, những chuyện khác thế nào thì lão không quản.

Thậm chí, Trác Nhiên cùng Phu Tử cũng không biết được lão tự mình đến chỗ này để quan sát nữa cơ.

Ban nãy, lão đã thấy được trận chiến của Trác Nhiên, tuy rằng hắn nói sẽ dùng năm thành thực lực nhưng trên thực tế, hắn chỉ mới dùng có ba thành, hơn nữa còn cố ý kéo dài thời gian để cho những đạo sư bên dưới có thêm thời gian để tìm kiếm Khương Hy.

Trong mắt lão, cách này có hơi chút vụng về, những người khác đương nhiên nhìn ra được thực hư, muốn che muốn giấu cũng không được.

Nhất là khi Linh Hư hiền nhân cùng Khoái Kiếm Mạch Chủ cùng ở đó.

Thần Cơ lão nhân đã tìm ra được Khương Hy, đồng thời cũng biết hắn đang giả trang trốn ở bên trong phi chu của Cửu Tiêu Tông, nhưng lão không thông báo lại cho Phu Tử hay Trác Nhiên biết.

Bởi chuyện này có liên quan đến trận đánh cược giữa lão cùng Phu Tử. Trước khi bước vào Kim Đan cảnh, chỉ cần Phu Tử bắt được trước thì Khương Hy sẽ thành thất tiên sinh.

Còn nếu Khương Hy thành công bước vào Kim Đan cảnh, Thần Cơ lão nhân tự nhiên có cơ hội thu đồ.

Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ đối với Thư Viện rất quan trọng, chuyện này lão hiểu, tam đại tộc lại càng hiểu.

Nhưng lần này lão lựa chọn ích kỷ một chút, lão cũng muốn có một truyền nhân, cho nên một chuyến này, lão bí mật rời đi không thông báo trước.

Thần Cơ lão nhân nhìn về phía bầu trời xa xăm, nơi đó là hướng của Bắc Nguyên, lão nhìn rất lâu, hơn nữa lại rất chăm chú.

Một lát sau, lão tiến đến một tảng đá tương đối lớn rồi ngồi xuống, kế tiếp, lão lấy một bình trà cùng hai cái chén ở trong giới chỉ ra đặt lên trên đó, phân biệt một chén cho lão, một chén cho người bên cạnh.

Bên cạnh lão hiện nay đương nhiên không có ai nhưng lão biết, sẽ có người đến đây.

Quả nhiên, không qua mấy hơi thở, một tiếng lào xào loạt xoạt của cỏ cây đột nhiên vang lên liên tục, từng cơn gió nhẹ thổi qua thoang thoảng mang theo chút hơi nóng của đầu hè.

“Thần Cơ chân nhân hiện thế nhân gian, lão thân không đến thì thật thất lễ quá”.

Một thanh âm già nua vang lên từ sau lưng Thần Cơ lão nhân, dựa vào ngữ âm cùng xưng hô thì người đến tự nhiên là một lão bà.

Lão cũng không ngạc nhiên với người đến thăm này, bởi lão đã sớm tính ra rồi, lão nói:

“Nguyệt Bà vẫn nhanh như cũ, lão phu bí mật đến đây nhưng vẫn không qua mắt được Quan Nhân Các các ngươi”.

Nguyệt Bà PBuHv là danh xưng là người mới đến đây, nàng cũng tương đối lớn tuổi rồi, niên kỷ có lẽ cũng đồng cân đồng hạng với Khoái Kiếm Mạch Chủ của Kiếm Tông nhưng ngoại hình lại khác hẳn.

Khoái Kiếm Mạch Chủ là một lão bà lớn tuổi lưng còng, trên mặt có nhiều nếp nhăn cùng vết tích của năm tháng. Còn Nguyệt Bà thì khác, nàng cũng lớn tuổi nhưng được bảo dưỡng tốt hơn, nhìn qua thì đầy sức sống hơn hẳn.

Nguyệt Bà cho Thần Cơ lão nhân cảm giác như đang ở cạnh Trác Nhiên vậy, rất trẻ trung, và cũng rất ngây ngô.

Nguyệt Bà không cao, hoặc muốn nói là quá thấp, nàng chỉ cao tầm một mét hai là hết cỡ, mái tóc hoa râm được búi cao gọn gàng ở trên đầu, đồng thời ở trên đó cũng có một cây trâm mang họa tiết mặt trăng đâm xuyên qua.

Như lời của Thần Cơ lão nhân thì nàng tự nhiên là người của Quan Nhân Các, hơn nữa tu vi cũng cao một cách đáng sợ.

Thế hệ hoàng kim là danh xưng chỉ những cường giả hàng đầu trong thiên hạ, vô luận là tên tuổi hay tu vi thì đều thuộc hàng nhất đẳng khó so bì.

Đương nhiên, tên gọi này cũng bao hàm luôn cho cả Quan Nhân Các cùng Dạ Ma.

Nguyệt Bà là cường giả thuộc thế hệ hoàng kim, và là một trong Quan Nhân Tam Bà của Quan Nhân Các.

Nói đúng hơn, toàn bộ Quan Nhân Tam Bà đều thuộc thế hệ hoàng kim, tu vi không thua kém Thần Cơ lão nhân hay Trác Nhiên một chút nào.

. . .

Nguyệt Bà từ tốn ngồi xuống bên cạnh Thần Cơ lão nhân, sau đó cũng tiện tay nâng chén trà lên làm một hớp rất tự nhiên. Nàng nói:

“Tương truyền chân nhân không thích đi lại trong tu chân giới, từ sau khi tiến giai Nguyên Anh cảnh thì đã có hơn sáu trăm năm không rời khỏi Thư Viện rồi. Bây giờ chân nhân đột nhiên xuất hiện ở nơi này tự nhiên khiến lão thân rất hiếu kỳ”.

Thần Cơ chân nhân cũng làm một hớp trà rồi mỉm cười đáp:

“Lão phu có chuyện cần làm, tự nhiên phải rời Thư Viện một thời gian”.

Nguyệt Bà ồ lên một tiếng có chút ngạc nhiên, sau đó nàng cười cười vài tiếng nói:

“Có thể để cho chân nhân tự thân xuất mã thì chuyện đó ắt hẳn rất quan trọng, không biết lão thân có thể biết một, hai chứ?”.

Thần Cơ lão nhân lắc đầu, nụ cười của lão vẫn còn trên môi không dứt, lão đáp:

“Biết nhiều không tốt, xem như Quan Nhân Các nắm giữ nhiều thông tin thì cũng sẽ có một mực giới hạn”.

Nguyệt Bà tán thành:

“Xác thực vậy, vật cực tất phản, nắm giữ quá nhiều tự nhiên sẽ khiến người khác kiêng kỵ”.

Thần Cơ lão nhân cười cười mấy tiếng không nói thêm. ‘Biết nhiều không tốt’ chính là một lời nhắc nhở của lão dành cho Quan Nhân Các, trong tương lai, thế lực này nhất định sẽ gặp phiền phức nếu cứ tiếp tục tọc mạch như thế này.

Xem như vị các chủ huyền bí kia chưa từng hiện thế thì cũng nhất thời khó ngăn được phiền phức này.

Đạo lý này cũng không đến mức cao siêu, Nguyệt Bà tự nhiên hiểu, đồng thời nàng cũng dự định đem một lời này về nói cho các chủ biết.

Thần Cơ lão nhân không nói chuyện vớ vẩn, cũng không nói chuyện thừa thãi, mỗi một câu lão cất công nói ra với người ngoài thì đó tự nhiên là kết quả của việc toán mệnh thiên cơ.

Người đời nói rằng thiên cơ bất khả lộ nhưng chuyện đó còn phải nhìn vào ai, Thần Cơ lão nhân từ sớm đã đi trên Thiên Cơ đạo, nếu hỏi người nào gần với Trời nhất thì câu trả lời có khi là chính lão cũng nên.

Lão đã tu luyện ở cái đạo này đến một mức độ cực kỳ thâm sâu, tự nhiên được ‘đặc cách’ tiết lộ thiên cơ với một số điều kiện nhất định.

Hiện nay, điều kiện đó là gì thì không một ai biết được ngoài lão. Quan Nhân Các cũng từng có lần muốn tìm hiểu sâu hơn về vấn đề này nhưng kết quả lại bị lão gõ cho vài cái.

Hơn mười trưởng lão trong Quan Nhân Các trong suốt mười năm liền liên tục gặp xui xẻo không biết vì sao, bất kể lập đàn cầu tế hay xóa vận đều không thể xóa được xui xẻo này.

Đến năm cuối cùng, đích thân Thần Cơ lão nhân gửi một phong thư nói rõ mọi chuyện thì Quan Nhân Các mới vỡ lẽ ra được không ít chuyện.

Đương nhiên, chuyện này không phải trực tiếp do lão gây nên nhưng lão có đủ sức để đẩy việc đó xuất hiện tại Quan Nhân Các.

Thiên Cơ đạo rất ảo diệu, đồng thời cũng rất huyền bí khó nắm bắt, rất nhiều người đã đi trên con đường này nhưng không ai đi xa được hơn Thần Cơ lão nhân cả.

Bởi vậy lão mới dám lấy đạo danh là Thần Cơ - Thần cơ diệu toán.

Hai người yên lặng một khoảng thời gian khá lâu, khoảng thời gian này chủ yếu đều dùng vào việc thưởng trà cùng ngắm cảnh, ngoài ra thì không còn làm gì nữa.

Cho đến lúc khi mặt trời đạt đến đỉnh điểm ở trong ngày thì Thần Cơ lão nhân mới đặt chén trà xuống rồi nói:

“Nguyệt Bà, lão phu muốn biết Thiên Nguyệt Tông hiện nay như thế nào?”.

Nguyệt Bà trầm mặc một chút rồi đáp:

“Lấy một câu nhắc nhở kia làm thù lao sao?”.

“Đúng vậy”, lão nói.

“Chưa đủ, chuyện đó ai cũng có thể nghĩ ra”, nàng lắc đầu đáp.

“Ai cũng có thể nghĩ ra, nhưng không phải ai cũng có thể nhận định được đúng tình hình để giải quyết và cũng không ai ngoài lão phu có thể nhìn ra được thời điểm nó diễn ra”, Thần Cơ lão nhân nhàn nhạt nói.

Nguyệt Bà một lần nữa lại rơi vào trầm mặc, không bao lâu sau, nàng thở dài nói:

“Được rồi, chân nhân thắng”.

Nàng làm thêm một hớp trà nữa rồi nói tiếp:

“Thiên Nguyệt Tông bây giờ đã về ẩn thế, thực lực kém quá xa thời kỳ đỉnh phong, thậm chí hiện nay cũng không bằng được một thế lực nhất lưu nữa, trong tông cao nhất chỉ có hai Nguyên Anh cảnh”.

Thần Cơ lão nhân nhàn nhạt nói:

“Ta cũng đã toán mệnh xem khí vận của Thiên Nguyệt Tông rồi, trong vòng năm trăm năm, tông môn này chắc chắn diệt môn, không lý nào lại có thể sinh ra được một Khương Vô Nhai với khí vận lớn như thế được”.

“Quả nhiên chân nhân muốn điều tra Khương Vô Nhai”, Nguyệt Bà mỉm cười đáp.

“Thư Viện muốn Khương Vô Nhai, chuyện này không phải bí mật gì. Ngươi nói đi, Thiên Nguyệt Tông rốt cuộc là như thế nào?”.

Thần Cơ lão nhân không đời nào không nhìn ra được vấn đề của Thiên Nguyệt Tông, lão có thể nhìn ra được khí vận của tông môn này sắp tàn thì cũng biết được Khương Hy về căn bản sẽ chẳng liên quan đến tông môn này được.

Lão đã tìm ra hắn, cũng đã toán mệnh cho hắn, khí vận của hắn chẳng có chút liên quan nào với Thiên Nguyệt Tông cả.

Chuyện lão muốn tìm hiểu là một câu chuyện sâu xa hơn nữa kia.

Nguyệt Bà tự nhiên hiểu, thân là một trong Quan Nhân Tam Bà, địa vị gần nhất với các chủ, nàng hoàn toàn đủ tư cách để tiếp cận thông tin được xem là bí văn nhất trong tất cả các bí văn của lịch sử Huyền Đô.

Nàng đưa tay phất lên trời, ngay lập tức, một lớp màn chắn vô hình liền được tạo ra bao phủ hết không gian ở xung quanh. Thần sắc của Thần Cơ lão nhân vẫn rất bình tĩnh, lão biết độ quan trọng của thông tin mình muốn hỏi ra sao.

Những thế lực khác tất nhiên có thể hỏi đến được Thiên Nguyệt Tông hiện thời nhưng chắc chắn sẽ chưa ai hỏi được sâu như lão, bởi lão có cái giá mà không phải ai cũng có thể đạt được.

Đồng thời, thông tin lão thu được cũng sẽ cải biến hành động tiếp theo của lão rất nhiều.

Có lớp màn chắn vô hình kia bảo hộ, cuộc trò chuyện giữa Thần Cơ lão nhân cùng Nguyệt Bà tự nhiên được bảo mật hết mực, không một ai có thể nhìn ra được điểm gì bất thường.

Ngoài trời, gió đầu hè cũng đã sắp ngừng.

Một mùa hỏa khí nữa lại đến.

. . .

. . .

PS: Kết thúc 121 chương Arc Thượng Dao Thiên Trì, đồng thời cũng kết thúc Hồi 2 của bộ truyện. Ngày mai sẽ bắt đầu Hồi 3 với một thau máu chó =)))

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.