Đoạn Sinh nghe xong cũng có chút giật mình, hắn không ngờ Trác Nhiên lại muốn động thủ rồi. Phải biết, thực lực của Trác Nhiên hiện nay vẫn luôn là một dấu chấm hỏi cực kỳ lớn, không một ai biết rõ được thực lực của hắn ra sao cả.
Đoạn Sinh tự nhận mình không tồi, là Minh Tâm cảnh nhưng để đối đầu với Trác Nhiên thì có kém nhiều lắm. Đường đường là đệ tam nhân của Thư Viện thì tu vi thấp nhất cũng nên là Quy Nguyên cảnh rồi.
Nhưng hắn cũng không để biểu lộ này của mình lộ ra ngoài, thần sắc hắn bảo trì trấn định rồi nói:
“Đại tiên sinh muốn đánh sao?”.
“Đừng lo, ta chỉ dùng một nửa thực lực”, Trác Nhiên cười cười đáp.
Toàn trường ngay lập tức liền yên tĩnh lại, chỉ có lão bà trước đó cùng Linh Hư hiền nhân là lấy tay che miệng cười nhỏ tiếng.
Tính luôn cả lần trước thì lần này Linh Hư hiền nhân cũng là người lĩnh đoàn của Thần Điện, thông thường, lấy cấp bậc tu vi của lão thì không cần thiết phải làm chuyện này nhưng vì lão không phải là dạng người sẽ ngồi yên một chỗ nên mọi việc đối ngoại đều sẽ do lão làm.
Đương nhiên, những người khác trong Thần Điện cũng không có ý kiến gì. Luận mặt mũi thì Linh Hư hiền nhân thật sự rất có nhân khí trong tu chân giới, là cường giả của thế hệ hoàng kim, thực lực cũng mạnh kinh hồn, các thế lực khác kiểu gì cũng sẽ bán vài phần mặt mũi cho lão.
Mặt khác, Thần Điện là một thế lực tương đối ‘mới’ tại Huyền Đô Đại Lục, thời gian lập phái cũng chỉ hơn vạn năm đôi chút, nếu nói lâu hơn thì nó cũng chỉ hơn Thiên Đao Môn thôi. Vì vậy, Linh Hư hiền nhân cần phải thường xuyên ra mặt để đảm bảo địa vị của Thần Điện.
Về phần lão bà kia, nàng cũng giống như Linh Hư, là cường giả thuộc thế hệ hoàng kim, đồng thời là Khoái Kiếm Mạch Chủ của Thiên Huyền Kiếm Tông.
Tại nơi này, địa vị của nàng là cao nhất, người duy nhất nàng có thể bán mặt mũi cho chắc cũng chỉ có mỗi Trác Nhiên cùng Linh Hư hiền nhân là cùng.
Đương nhiên, tính tình của nàng cũng rất tốt, không so đo với người khác. Nếu đổi lại Kiếm Minh chân chân ở đây thì Đoạn Sinh đã sớm là một cái xác lạnh rồi.
. . .
Đoạn Sinh bị một câu kia của Trác Nhiên chọc giận, hắn không ngờ rằng Trác Nhiên lại không bán một chút mặt mũi nào cho hắn. Hắn liền hừ một tiếng rồi quát:
“Nếu đại tiên sinh đã muốn đánh, vậy thì ta liền tiếp”.
Vừa dứt lời, hắn lập tức lăng không phóng lên trên tầng mây. Trác Nhiên không vội, hắn quay đầu lại hướng Lạc chu truyền âm một vài câu rồi từ tốn bay lên theo.
Không qua bao lâu, thanh âm chiến đầu liền vang vọng hết cả một khoảng trời, uy thế tỏa ra cực kỳ kinh dị, phong bạo cùng sấm rền xuất hiện ở khắp nơi.
Những lão tổ Nguyên Anh cảnh còn lại không rời đi, ngược lại vẫn đứng yên tại chỗ để quan sát trận chiến kia. Còn công việc bảo vệ các đệ tử bên dưới thì để cho những trưởng lão đi theo xử lý là được rồi.
Hàng loạt lưu quang phóng ra từ phía các phi chu ở trên bầu trời rồi hướng về phía mặt đất. Lưu quang xuất phát từ phi chu của thế lực nào thì tiến về chỗ của đệ tử thế lực nấy.
Uy thế chiến đấu của Nguyên Anh cảnh rất khủng khiếp, tuy rằng không thấy được chiêu thức hay thần thông xuất thủ là gì nhưng nội mỗi uy thế tản ra giữa thiên địa thôi cũng khiến những đệ tử bình thường không dám cử động tùy tiện.
Hiên Minh cắn răng thật mạnh, đồng thời vận dụng Đại Địa chi thể của mình đi mượn đại thế của đại địa để chống đỡ. Đồng dạng La Huyền Tử cùng các thiên kiêu khác cũng mượn lực lượng từ Trúc Cơ lực để đứng vững bản thân mình.
Đương nhiên, bởi vì chênh lệch cảnh giới quá xa nên không quản bọn hắn thiên tài đến bực nào thì nhiều lắm cũng chỉ đỡ được năm, mười giây là hết mức.
Vừa vặn thời điểm đó thì trưởng bối cũng chạy đến kịp rồi tạo ra một màn chắn phòng hộ. Nhờ thế, những đệ tử này mới có thể thở phào nhẹ nhõm không thôi.
Mai đạo sư từ tốn tiến đến gần chỗ bốn người Hiên Minh rồi hỏi han tình huống thương thế như thế nào, những đạo sư khác thì thay phiên nhau duy trì màn chắn phòng hộ cùng thu Quan Không Cầu trở về.
Xác nhận bọn hắn không mang thương thế quá nặng thì các vị đạo sư mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lần tiến nhập Thượng Dao Thiên Trì này đã làm tổn thất không biết bao nhiêu nhân tài của Thư Viện, nếu đến bọn hắn cũng gặp phải thương thế ảnh hưởng đến căn cơ nữa thì thế nhân sẽ nghi ngờ thực lực của Thư Viện mất.
Tuy nói địa vị Nho Môn của Thư Viện sẽ không thay đổi nhưng với những người truy cầu sức mạnh thì sẽ đắn đo hơn khi lựa chọn Thư Viện để tu hành.
Mặt khác, thảm trạng của Thư Viện bây giờ cũng sẽ phần nào khiến định kiến ‘yếu ớt’ của Nhân Mạch Trúc Cơ vững chãi thêm không ít. Xem như Thư Viện có đưa ra bao nhiêu giải thích thì cũng khó xoay chuyển được loại tình thế này.
Dĩ nhiên, Thư Viện vốn đã không để tâm đến chuyện này quá nhiều. Sự cường đại của Thư Viện vốn đã luôn là kết quả của Nhân Mạch Trúc Cơ rồi, người hiểu chuyện tự nhiên biết nên lựa chọn như thế nào.
Mai đạo sư tranh thủ lúc không ai để ý liền từ tốn kéo Hiên Minh sang một chỗ khuất rồi nhẹ giọng truyền âm:
“Lục tiên sinh, đại tiên sinh muốn để ta truyền cho ngươi vài lời”.
Hiên Minh bất giác đưa mắt lên nhìn trên bầu trời một chút rồi mỉm cười truyền âm lại:
“Mai sư tỷ, không cần phải gọi ta bằng lục tiên sinh đâu, gọi ta là sư đệ được rồi”.
“Lục tiên sinh đừng nói vậy, ngài là học trò của Phu Tử đại nhân, địa vị của ngươi chính là mặt mũi của người, ta không thể nào gọi tung tung được”, Mai đạo sư lắc đầu.
Hiên Minh cũng không biết nói gì thêm, chỉ có thể cười trừ cho qua, sau đó hắn chờ đợi nàng truyền đạt lại dụ ngôn của đại sư huynh.
Mai đạo sư khụ khụ vài tiếng rồi truyền âm:
“Lục tiên sinh, đại tiên sinh muốn mang Khương tiểu hữu về Thư Viện, ngươi sẽ không phiền chứ?”.
Nghe vậy, hai mắt Hiên Minh có chút hơi mở, tinh quang ở con ngươi có hơi lấp lóe lên một chút tựa như trầm mặc. Một lúc sau, hắn truyền âm đáp:
“Sư tỷ, chuyện này không phải do ta làm chủ, ta cũng không thể quyết định thay hắn được. Đại sư huynh muốn đưa hắn về Thư Viện thì phía sau chắc chắn có lệnh của lão sư. Đối với mệnh lệnh của lão sư, ta không có ý kiến gì”.
‘Hắn’ ở đây đương nhiên là Khương Hy, hơn nữa Hiên Minh còn dùng ngữ điệu khá khách sáo để gọi. Quan hệ giữa hắn cùng Khương Hy nhiều lắm cũng chỉ có mỗi nhất mạch chính thống của Phu Tử mới được biết, Mai đạo sư có địa vị không thấp nhưng cũng không được quyền biết.
Nàng nhiều lắm cũng chỉ nghĩ bọn hắn có chút quen biết thôi, dù sao nàng cũng đã quan sát thông qua Quan Không Cầu rồi.
Mai đạo sư nghe xong liền gật đầu nhẹ rồi mỉm cười truyền âm tiếp:
“Ta đã hiểu, đại tiên sinh còn một câu nữa muốn lục tiên sinh trả lời thành thật”.
Hiên Minh có chút hơi ngưng mắt lại, nhịp tim bất giác đập nhanh hơn vài cái nhưng chỉ trong chốc lát là trở lại như cũ, hắn truyền âm:
“Mời sư tỷ”.
“Khương tiểu hữu hiện nay đang ở đâu?”, Mai đạo sư nhẹ giọng truyền âm hỏi.
Ngữ khí cho câu hỏi này của nàng mang một chút hơi non nớt không phù hợp với bản thân. Hiển nhiên, một câu này được nàng dùng lại nguyên bản giọng điệu của Trác Nhiên để truyền tải.
Chuyện này về lý là xúc phạm đến Trác Nhiên nhưng nàng không sợ, bởi nàng đã được hắn U66Aa cho phép từ trước rồi.
Hiên Minh bất giác đưa mắt nhìn sang hàng ngũ những người vừa ra khỏi Thượng Dao Thiên Trì một chút rồi quay lại trầm mặc một đoạn thời gian khá lâu.
Hành động này của hắn vừa vặn rơi vào trong mắt Mai đạo sư, lấy lịch luyện cùng ánh mắt của nàng, nàng có thể chắn chắn rằng hắn biết chuyện gì đó, chỉ là không tiện nói ra thôi.
Dù sao, Khương Vô Nhai cũng đã giúp Thư Viện sửa chữa lại Quan Không Cầu, Thư Viện cũng xem như đang mang ơn hắn, Hiên Minh đắn đo cũng là chuyện đương nhiên.
Đối với Mai đạo sư, Hiên Minh nói hay không nói cũng không quan trọng lắm, ở đây có biết bao đạo sư cũng đang âm thầm tản linh thức để tìm kiếm, thậm chí đại tiên sinh ở trên kia cũng không ngoại lệ.
Cái quan trọng nàng muốn thấy ở hắn là liệu hắn có tiếp tục giữ im lặng về tung tích của đối phương hay sẽ nói thật ra.
Không nói thì không thẹn với lòng mình, không thẹn với bản thân. Còn nếu nói thì không thẹn với Thư Viện, không thẹn với đồng môn.
Tu sĩ nhìn vào bản thân, nho sinh nhìn vào tập thể.
Hiên Minh sẽ chọn như thế nào đây?
Hiên Minh suy nghĩ một đoạn thời gian khá lâu, có khi phải kéo đến tận năm phút sau thì mới chịu ngẩng mặt lên, hai mắt nghiêm túc nhìn Mai đạo sư rồi nói:
“Ta không thể nói cụ thể nhưng hắn không ở trong hàng ngũ tán tu”.
Hiên Minh không phải đần, hắn đương nhiên nhìn ra được đây là một dạng khảo nghiệm đại sư huynh muốn thử thách hắn. Trong tình huống này, hắn đương nhiên không thể che giấu được, bất quá hắn vẫn muốn tàng tư một chút.
Vì vậy hắn mới nói ra một câu như thế, còn việc tìm ra được hay không thì phải nhìn vào thực lực của Thư Viện cùng những người muốn tìm.
Tuy hắn không quá hiểu thực lực của Khương Hy như thế nào nhưng nếu nói người nào hiểu được độ tà môn của Khương Hy thì hắn sẽ tự nhận là người đứng nhất.
Nếu Khương Hy đã muốn trốn thì tự nhiên sẽ có nắm chắc. Chỉ cần Hiên Minh không trực tiếp chỉ điểm thì những người khác sẽ không bắt được.
Nghe vậy, Mai đạo sư liền mỉm cười hài lòng, nguyên lai lục tiên sinh lựa chọn cách cân bằng, một câu trả lời không đến nỗi tệ.
“Đa tạ lục tiên sinh đã chỉ điểm”, nàng mỉm cười truyền âm.
Sau đó, nàng liền quay trở lại truyền đạt cho các đạo sư khác thu hẹp phạm vi tìm kiếm lại, tránh cho việc tập trung ở những chỗ không đáng lưu ý quá lâu.
Thời gian của các nàng vốn không còn nhiều, đại tiên sinh sẽ sớm kết thúc trận chiến nhanh thôi, phải tranh thủ mới được.
Cùng lúc này, mặt đất đột nhiên rung lên một hồi chấn động, một đám khói bụi khổng lồ bất chợt bốc lên từ một ngọn núi ở khu vực phụ cận.
Trác Nhiên đạp không từ tốn xuất hiện ở trên trời cao, ánh mắt mang theo ý cười nhìn xuống phía bên dưới rồi nói:
“Đoạn trưởng lão, ngươi thua”.
Ở trong đám khói bụi kia, Đoạn Sinh chật vật bước ra ngoài, nguyên một cánh tay phải rũ xuống đầy vô lực, ống tay áo của cánh tay đó cũng bị đánh nát thành một mảnh hư vô, máu tươi chảy ra nhiều vô kể.
Khí tức của Đoạn Sinh cũng có chút hơi phù phiếm, khí thế đã không còn hùng hổ như trước nữa, ngược lại yếu ớt thêm mấy phần.
Đối với một câu đó của Trác Nhiên, Đoạn Sinh cúi đầu không đáp, hiển nhiên, thua không cách nào nghi ngờ. Toàn thân hắn mang thương tích, còn Trác Nhiên thì không một chút tổn thương nào xuất hiện.
Người mù đương nhiên cũng nhìn ra ai là người chiến thắng.
Các đạo sư của Thư Viện: “. . .”
Sao đánh nhanh vậy?
Đại tiên sinh, người cũng nên cho chúng ta thời gian với chứ?
Đoạn Sinh bị đánh bại xong tự nhiên không nhiều lời nữa, hắn lập tức phi thân trở về phi chu của Thiên Đao Môn để dưỡng thương. Đồng thời những trưởng lão của Thiên Đao Môn cũng nhanh chóng mang đệ tử nhà mình về phi chu rồi trực tiếp trở về tông môn.
Từ đầu đến cuối diễn ra chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, động tác nhanh không cách nào diễn tả nỗi.
Dù sao cũng đã thua, nán lại chỉ tổ mất mặt thêm.
Những thế lực khác thấy vậy liền híp mắt nhìn về phía Trác Nhiên đầy ý vị, sau đó gật nhẹ đầu rồi ra hiệu cho những trưởng lão trong môn mang đệ tử trở về phi chu. Thời điểm trở về cũng đến rồi, không nên chậm trễ thêm.
Trác Nhiên cũng vậy, hắn đưa mắt sang chào hỏi những thế lực khác một chút rồi tiến đến chỗ của đám người Hiên Minh. Tiếp theo, hắn từ tốn phất tay lên, một luồng bạch quang ngay lập tức xuất hiện cuốn tất cả mọi người quay trở về Lạc chu.
Hiên Minh cùng ba người Tuyết Giang Thiên Thu tiến đến ôm quyền hành lễ với hắn, hắn nhìn qua bọn hắn một chút rồi mỉm cười đầy hài lòng.
“Chuyến đi này đã vất vả rồi”, hắn nói.
“Đa tạ đại tiên sinh đã khích lệ”.
“Đa tạ đại sư huynh đã khích lệ”.
Hiên Minh cùng ba người Tuyết Giang Thiên Thu đồng loạt ôm quyền đáp.
Trác Nhiên gật đầu tiếp lễ rồi đưa mắt sang ra hiệu cho Mai đạo sư đi cùng vào bên trong, tựa như có chuyện riêng cần trao đổi.
Mai đạo sư không từ chối, nàng liền theo hắn bước vào bên trong, những người còn lại không còn việc gì khác, tự nhiên cũng trở về phòng của mình để nghỉ ngơi.
Cùng thời điểm đó trên phi chu của Cửu Tiêu Tông, một tên đệ tử nội môn đột nhiên xuất hiện ở trên boong rồi tiến đến gần bên mép chống tay vào thành phi chu.
Đôi mắt hướng ra bên ngoài ngắm cảnh mây trời, ánh mắt thi thoảng lóe lên một chút ánh hoàng kim rồi biến đi mất.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!