Huyền Lục

Chương 560: Thủy tổ



Nghe vậy, Khương Hy liền bật cười mấy tiếng, mấy tiếng ‘đệ đệ thân yêu’ này nghe nhiều tự nhiên thành quen. Ban đầu còn có chút mùi trêu chọc nhưng giờ nghe quen rồi thì lại thấy thân thuộc không ít.

Hắn đưa tay lên từ tốn gỡ hai lớp giác mạc ở trên mắt xuống để lộ ra đôi mắt hoàng kim đầy nổi bật, tiện thể, hắn cũng chớp chớp vài cái cho thoải mái rồi mới nói:

“Tu vi của ta đã vững chắc, bây giờ chỉ cần tiềm tu mấy năm nữa có thể xung kích Ngưng Dịch cảnh rồi”.

“Tiến độ không tồi, vừa vặn, ta cũng đã tiếp nhận truyền thừa rồi”, Tuyết Lam cười cười đáp.

Khương Hy: “. . .”

Cái gì mà cũng không tồi?

Khen một câu cũng không khiến người chết được.

“Đừng quên, ta đọc được suy nghĩ của ngươi”, Tuyết Lam nói.

“Vậy nên ta mới nghĩ”, Khương Hy bình tĩnh đáp.

Lời vừa ra, cả hắn cùng Tuyết Lam đều cùng bật cười thành tiếng. Cuộc đối thoại của bọn hắn tuy rằng chỉ diễn ra trong đầu nhưng riêng tiếng cười thì lại phát ra ngoài.

Cũng may chỗ này là chốn riêng tư, trận pháp cũng có tác dụng cách âm nên mới không để lộ phong thanh.

Lại nói về Tuyết Lam, ngay sau khi Khương Hy vừa ra khỏi Thượng Dao Thiên Trì thì hắn đã lập tức thông tri cho Tuyết Lam tiềm phục tại một chỗ nhất định ở phụ cận biên giới Đông Vực cùng Bắc Nguyên.

Ngay khi phi chu của Cửu Tiêu Tông bay ngang qua thì Khương Hy liền thuận tay thả Túi Linh Thú xuống, bởi vì bọn hắn cộng đồng chia sẻ ký ức cho nhau nên Tuyết Lam rất dễ dàng tìm đến Túi Linh Thú rồi thả tiểu Hoàng ra.

Trên cổ của tiểu Hoàng được buộc một sợi dây đỏ hắn hay dùng để buộc tóc, đồng thời bên trên còn được gắn một cái giới chỉ.

Bên trong đó có chiếc bình của Tuyết Đế lưu lại, ngoài ra còn có thêm hai khúc xương đùi của Độc Bộ Tử Điểu, Băng Tủy hai ngàn năm cùng một viên Hoành Dương Minh Quả.

Băng Tủy thì Khương Hy đã sớm có từ trước nhưng vì lần trước hắn quên đưa nên lần này tiện thể đưa luôn, về phần xương của Độc Bộ Tử Điểu thì không cần phải nói, hắn chắc chắn sẽ cho Tuyết Lam.

Tu vi của Tuyết Lam đã gần chạm đến Nguyên Anh, xem như hấp thụ truyền thừa của Tuyết Đế rồi bị giảm tu vi thì cũng chẳng tốn bao nhiều thời gian để khôi phục.

Nói chung thì Tuyết Lam kiểu gì cũng sẽ bước vào Nguyên Anh cảnh trước hắn nên tự nhiên cần tài liệu để luyện chế pháp bảo trước.

Khương Hy chỉ cần đỉnh giai thượng phẩm pháp khí nên hắn cũng không cần hai cái xương đùi của Độc Bộ Tử Điểu mấy, Tuyết Lam cần hơn.

Về phần Hoành Dương Minh Quả, đây không phải món quà hắn dành cho Tuyết Lam, Tuyết Lam vốn dĩ chẳng cần quả này làm gì. Đây là món quà hắn muốn dành cho để tử của hắn - Trầm Luân.

Dựa theo tình báo của hắn tại Tinh Nguyên Thành thì những năm này Trầm Luân tu luyện rất khắc khổ, hơn nữa lại còn chịu khó gia tăng nhân mạch cho bản thân chờ ngày Trúc Cơ.

Lấy bản sự của hắn hiện nay, trong vòng mười năm Trúc Cơ có lẽ rất khó, chí ít cũng phải hai mươi năm nhưng đừng quên, sau lưng hắn là một Trầm gia sừng sững.

Chỉ cần Trầm gia lão tổ quyết tâm bám vào ‘đại tộc Nguyên Anh cảnh’ sau lưng Khương Hy thì nhất định sẽ âm thầm trợ giúp Trầm Luân một hai.

Huống hồ, đứa nhỏ này mấy năm nay phát triển rất tốt, tính tình cũng cải biến phi thường rõ rệt, khiến người yêu thích không thôi.

Khương Hy thu nụ cười về rồi trầm mặc một chút chuyện, hắn từ tốn tiến lại ngồi xuống chỗ bồ đoàn để đả tọa, sau đó đưa linh thức vào sâu bên trong não hải để nói chuyện với Tuyết Lam.

Đồng dạng, Tuyết Lam cũng làm động tác tương tự giống như hắn, thấy thế, Khương Hy liền mỉm cười nói:

“Cảm giác có linh thức như thế nào?”.

“Không tồi, tầm quan sát được mở rộng đáng kể, trong mười dặm trở lại ta đều nắm chắc mọi thứ ở trong tay”, Tuyết Lam đáp.

Sau đó hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:

“Còn ngươi thì sao? Đã quen với việc dùng linh nhãn chưa?”.

“Có bản hướng dẫn của Tuyết Đế trong tay, nắm vững cách dùng linh nhãn cũng không khó, đáng tiếc là trước mắt không thể che giấu người ngoài được”.

“Không sao, làm quen dần tự nhiên sẽ quen”, Tuyết Lam nói.

Khương Hy cười cười một tiếng có chút hơi ngây ngô, đột nhiên, hắn nhớ đến chuyện gì đó nên liền hỏi:

“Tình huống của ngươi hiện tại thế nào, đã hấp thụ triệt để truyền thừa chưa?”.

Ở phía đối diện trong tiềm thức, Tuyết Lam nhìn hắn một chút, ánh mắt như có như không có chút hơi rũ xuống, tựa hồ như đang suy nghĩ.

Khương Hy cũng có chút hơi hồi hộp, Tuyết Lam vốn không do dự như thế này nhiều, nhưng mỗi lần do dự là chuyện dự định nói thường rất quan trọng.

Không lẽ truyền thừa có vấn đề?

“Không cần gấp lên như thế”, Tuyết Lam đột nhiên lên tiếng.

Nghe vậy, Khương Hy liền hít sâu vào một hơi rồi nói:

“Được rồi, để ta bình tĩnh một chút, hi vọng ngươi đừng nói chuyện gì vượt quá tầm tiếp nhận của ta”.

Tuyết Lam lắc đầu đáp:

“Không đến mức đó, chỉ là truyền thừa này có chút hơi đặc biệt. Tính từ Kim Đan cảnh, mỗi lần đạt đến cảnh giới cao hơn là ta sẽ nhận được một thông điệp khác của thủy tổ đại nhân.

Vốn dĩ ta là Hóa Nguyên cảnh thì sẽ nhận được hai thông điệp nhưng từ sau khi tiếp nhận truyền thừa thì cảnh giới đã rơi xuống Kim Đan cảnh hậu kỳ, thông điệp nhận được chỉ có một, đại khái cũng chỉ giới thiệu về truyền thừa thôi.

Bất quá chiến lực của ta vẫn như xưa, không ảnh hưởng đến hành động bình thường, chỉ là cần tiêu tốn vài năm thì mới trở về cảnh giới cũ được”.

À, đại khái là ngươi biến thái hơn rồi chứ gì?

“Tiểu Hy, ta nghe được”, Tuyết Lam nói.

“Là ta cố tình”.

Sau đó, Khương Hy wt5Na có chút hơi ngưng mắt lai rồi suy nghĩ một câu vừa rồi của Tuyết Lam, hắn hỏi:

“Thủy tổ đại nhân trong miệng ngươi là Tuyết Đế sao?”.

Tuyết Lam gật đầu đáp:

“Đúng vậy, chỉ cần là tộc nhân của Lam Thiên Tuyết Tộc thì đều biết Tuyết Đế đại nhân là thủy tổ của tộc ta, là sinh linh chân chính được thiên địa thai nghén thành”.

Nghe vậy, Khương Hy liền chấn kinh không thôi, hắn biết Tuyết Đế là tồn tại lâu đời nhưng không ngờ lại khoa trương đến mức này.

Trên thế giới này, bất kể ở đâu thì hai chữ ‘thủy tổ’ vẫn luôn luôn rất nặng, nó không đại biểu cho thực lực nhưng lại đại biểu cho sự khởi nguyên của tộc loài.

Lam Thiên Tuyết Tộc rất cường đại, cường đại hơn nhân tộc nhiều, đây là chuyện không có gì phải bàn cãi. Khương Hy vốn nghĩ bộ tộc này bị khiếm khuyết linh thức nên mới không xưng bá toàn vẹn được nhưng thực tế lại khác hẳn.

Lam Thiên Tuyết Tộc có linh thức, lại vừa có linh nhãn cùng thể chất trời sinh phi thường cường hãn, chưa kể thể nội còn chứa đựng không biết bao nhiêu là hàn khí. Chỉ cần thân nằm trong phong tuyết thì bộ tộc này gần như vô địch cùng giai.

Tuyết Lam tiếp nhận truyền thừa trực tiếp từ thủy tổ của Lam Thiên Tuyết Tộc thì con đường tu hành về sau sẽ cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối sẽ đi xa hơn rất nhiều so với tiềm lực của Khương Hy.

Bởi vì Khương Hy hiểu rõ, Tuyết Đế còn sống, và tu vi cũng phi thường cao thâm. Đồng dạng, truyền thừa của lão chưa hề có điểm dừng.

Khương Hy nói:

“Dựa vào ngữ khí của Tuyết Đế khi nói chuyện, lão cực kỳ ghét nhân loại, nếu không phải có liên quan đến ngươi, có khi ta đã sớm chết rồi”.

Tuyết Lam mỉm cười đáp:

“Khí vận của ngươi rất mạnh, chết sớm là chuyện rất khó xảy ra. Bên cạnh đó, ngươi có thể thay đổi suy nghĩ một chút. Chẳng hạn như bởi vì liên kết giữa ta và ngươi nên ngươi mới có thể tìm đến thủy tổ đại nhân thì sao?”.

“Nói như vậy chẳng khác gì vận mệnh cả”, Khương Hy nói.

“Ta biết ngươi không quá tin tưởng vào vận mệnh nhưng phàm là việc gì xảy ra tự nhiên đều có lý do của nó cả, không cần cố chấp sâu đến thế”, Tuyết Lam cười nói.

Khương Hy đột nhiên bật cười một tiếng, tâm tình cũng có chút thả lỏng ra, hiếm hoi lắm mới có thời điểm hắn bị Tuyết Lam đề điểm tâm tình, tuy rằng tạm thời không buông được nhưng trước mắt vẫn có thể buông lỏng ra đôi chút.

Hắn cười đáp:

“Được rồi, tạm thời bỏ qua chuyện đó, tu vi của ngươi bị đánh rơi xuống Kim Đan cảnh hậu kỳ rồi thì tránh để cho Dạ Ma phát hiện ra. Hiện nay trên Kim Bảng cũng đã có tên của ngươi, nhớ phòng bị những người xung quanh một chút”.

“Yên tâm, ta có nắm chắc, huống hồ, có bị phát hiện thì ta cũng không sợ”, Tuyết Lam bình tĩnh nói, sắc mặt khinh đạm phong vân như thường.

Đối mặt với thần sắc tự tin này, Khương Hy cũng không biết nói gì hơn bởi Tuyết Lam thực sự có cái vốn để tự tin.

Kim Đan cảnh hậu kỳ sở hữu chiến lực bậc cao của Hóa Nguyên cảnh là ý vị gì?

Tức là yêu nghiệt, chỉ có yêu nghiệt mới có sức chiến đấu biến thái đến như vậy thôi.

“Ta trông chờ vào ngày ngươi thành tựu Nguyên Anh cảnh”, Khương Hy mỉm cười nói.

Bảo tiêu cấp bậc yêu nghiệt như thế này thì ai cũng ham, không loại trừ hắn.

Sau đó, hắn cùng Tuyết Lam trao đổi thêm một số chuyện nữa xem như tám nhảm giải khuây, lĩnh vực cùng phạm vi hỏi cũng rất rộng, có khi liên quan đến tu hành, có khi lại liên quan đến việc sử dụng linh nhãn cùng linh thức như thế nào cho hợp lý.

Tiện thể trong lúc tám nhảm này, Tuyết Lam cũng đem vị trí động phủ hiện tại của hắn cáo tri lại cho Khương Hy biết, bao giờ có thời gian thì có thể ghé qua xem một chút.

Ban đầu Khương Hy nghĩ hắn sẽ đâu xa lắm nhưng không ngờ lại ở phụ cận địa bàn của Linh Xà Môn năm xưa.

Sự kiện Linh Xà Môn đã trải qua gần hai mươi năm, môn phái võ học này có lẽ đã bị chôn vùi trong trường hà lịch sử rồi nhưng cũng nhờ Tuyết Lam nói nên hắn mới nhớ ra một số chuyện.

Đó chính là động phủ Điền đại phu từng ở mười năm, theo tấm địa đồ lão để lại thì vị trí của nó nằm rất gần với Linh Xà Môn.

Khương Hy dự tính muốn nhờ Tuyết Lam đi xem thử tình huống như thế nào nhưng không ngờ Tuyết Lam lại nhanh hơn hắn một bước, đã sớm đi dò la rồi. Dù sao bọn hắn cũng từng chia sẻ ký ức cho nhau, Tuyết Lam biết chuyện cũng là chuyện thường tình.

“Tình huống như thế nào?”, Khương Hy hỏi.

Tuyết Lam trầm ngâm một chút rồi đáp:

“Rất khó để hình dung, bên dưới thung lũng đó có rất nhiều sương mù, tựa như là một trận pháp tự nhiên, muốn phá cũng phải huỷ đi cả một ngọn núi nhưng làm thế thì động phủ cũng bị đánh sập ngay.

Linh thức của ta chỉ mới thức tỉnh, không dò xét tốt hơn được. Linh nhãn thì tốt hơn một chút, có thể nhìn thấy cửa động phủ, cũng nhìn thấy được hai chữ Điền Y được khắc ở bên trên tảng đá phía trước.

Bất quá ta đi mãi lại không thể tiếp cận được một chút nào. Thậm chí thi thoảng còn có cảm giác như ta không hề di chuyển, chỉ có ý thức là tự mình hành động. Nói chung cảm giác cực kỳ quái dị”.

Nghe vậy, Khương Hy liền trầm mặc một đoạn thời gian khá lâu, dựa vào câu chuyện của Tuyết Lam, hắn có thể nghĩ đến toà động phủ kia có kết giới ảo thuật che chắn.

Nhưng càng nghĩ kỹ hơn thì lại nhìn ra được điểm vô lý. Tuyết Lam đã có linh thức, hơn nữa lịch duyệt lại rất cao, nên nhớ hắn từng là thống lĩnh Tuyết Tướng của Tuyết Quốc, không trận chiến nào là chưa từng kinh qua.

Kinh nghiệm đấu pháp của hắn còn mạnh hơn Khương Hy đời trước tận nửa bậc, chưa kể còn được Khương Hy giảng dạy rất nhiều tri thức liên quan đến Luyện hồn nhất mạch, không lý nào hắn lại không nhận ra ảo thuật được.

Càng suy nghĩ, Khương Hy lại càng thấy toà động phủ Điền đại phu ở mười năm tựa hồ có chút hơi tà môn. Chủ nhân của nó lúc còn sống có lẽ không phải là tu sĩ bình thường đâu.

Trong mắt Khương Hy, đối phương có chín phần là tu sĩ Nguyên Anh cảnh, hơn nữa có khi còn là một vị Nguyên Trận Sư hàng thật giá thật.

Hắn nói:

“Động phủ kia ngày sau ta sẽ tự mình đi xem, còn bây giờ ngươi nên tập trung khôi phục tu vi của mình trước đi, vài năm nữa ta có chuyện cần phải nhờ vả”.

“Chuyện của tiểu Luân sao?”, Tuyết Lam nói.

Khương Hy gật đầu đáp lại:

“Đúng vậy, thời điểm tiểu Luân chuẩn bị đột phá Trúc Cơ cảnh, hi vọng ngươi chuẩn bị giúp hắn mười tia chân nguyên rồi bố trí trận pháp che đậy cảm ứng của Thư Viện lại.

Tiểu Luân có thiên phú Phù đạo rất cao, vượt xa ta rất nhiều, hắn sẽ không chỉ đơn giản là Bốn Mươi Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ đâu”.

Tuyết Lam suy nghĩ một chút rồi nói:

“Hoành Dương Minh Quả là vật để lại cho hắn sao?”.

“Ừ, tiểu Luân đã sớm mất đi nguyên dương, tỷ lệ kết đan về sau quá thấp, đưa Hoành Dương Minh Quả cho hắn cũng là chuyện bình thường, xem như quà ra mắt”.

“Quà này cũng lớn quá rồi đấy”, Tuyết Lam nói.

Đưa Bát Trân làm lễ gặp mặt, chuyện này không quá rõ ràng nhưng từ cổ chí kim xác thực rất ít trường hợp này xảy ra, thậm chí phải nói là quá hiếm.

“Hắn thành công thì hắn xứng đáng, chưa kể, hắn cũng là đệ tử của ta, không thể bỏ mặc được”, Khương Hy nói.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.