Nhìn nhận từ góc độ khách quan, tính cả hai thế thì Trầm Luân đúng là đệ tử đầu tiên Khương Hy thu nhận. Mặc dù trước mắt chỉ là đệ tử ký danh nhưng hắn lại đối đãi không khác gì đệ tử thân truyền.
Nội việc hai quyển sách hắn đưa cùng với Thực Dục Thiên thôi cũng đủ cho thấy hắn nghiêm túc với việc thu đồ này như thế nào rồi.
Tuyết Lam đương nhiên biết hắn nghiêm túc như thế nào nên cũng không nói gì hơn, chỉ đơn giản gật đầu chấp nhận thôi.
Kỳ thực, cá nhân Tuyết Lam cũng muốn biết Trầm Luân có thiên phú Phù đạo như thế nào mà phải để Khương Hy mặc cảm đến thế.
Phải biết, Khương Hy hiện nay đã là Phù đạo tông sư, tuổi đời còn rất trẻ, tu vi còn chưa đột phá cửa ải Kim Đan cảnh. Theo những gì Tuyết Lam tìm hiểu được thì ở cùng độ tuổi lẫn tu vi này cũng chỉ có Phu Tử cùng đại tiên sinh mới có thể đạt được thành tựu tương tự.
Hắn thật sự rất hiếu kỳ không biết loại thiên phú nào lại có thể siêu việt được cả ba vị thần nhân Phù đạo này.
Kế tiếp đó, hai người bọn hắn lại tiếp tục trò chuyện đến tận nửa ngày sau thì mới ngừng, nguyên nhân là vì Tuyết Lam muốn tranh thủ thời gian tu luyện để khôi phục tu vi.
Dù sao, khó khăn lắm hắn mới đạt đến Hóa Nguyên cảnh, nay bị ép trở về Kim Đan cảnh tự nhiên khiến trong lòng hắn nao nao không thôi.
Khương Hy cũng không cố ý kéo dài câu chuyện thêm, bản thân hắn cũng đang mong vị ca ca này mạnh mẽ lên nhanh một chút để hắn còn được nhờ đây.
Tuyết Lam rời đi, Khương Hy một lần nữa lại trở về với khoảng không yên tĩnh của mình. Hắn vừa mới vững chắc cảnh giới của mình xong nên trước mắt chưa muốn tu luyện tiếp, nghỉ ngơi vài ngày đã rồi tính sau.
Hắn từ tốn lấy ra tấm ngọc bài của Dạ Ma rồi đưa linh thức vào bên trong kiểm tra tình báo một chút. Đồng thời một bên khác cũng vận dụng Nhân Võng Phù để tổng hợp tình báo của bên mình.
Trong ba tháng này hắn gần như bế quan vững chắc cảnh giới nên cũng không để ý quá nhiều đến ngoại giới như thế nào nhưng có lẽ cũng không êm ả lắm đâu.
Quả nhiên, tình báo không làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Bây giờ toàn Đại Lục đã như sắp nổ tung đến nơi rồi. Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là vì cái tên ‘Khương Vô Nhai’.
Bây giờ không ai trong tu chân giới là không biết đến Khương Vô Nhai, người không biết chỉ có thể là người tối cổ mà thôi. Đồng thời, thông tin Khương Vô Nhai là đệ tử chân truyền của Thiên Nguyệt Tông cũng được Quan Nhân Các công bố rộng rãi.
Quan Nhân Các thông thường sẽ không chủ động làm việc này nếu như không có lợi ích, dưới góc độ xem xét của Khương Hy thì phía sau đó nhất định có thế lực đẩy một tay vào.
Người đời không biết Thiên Nguyệt Tông là một môn phái như thế nào, nhiều lắm cũng chỉ biết được đây là môn phái ẩn thế thôi. Nhưng Khương Hy hiểu, kẻ đẩy một tay này phần nhiều sẽ biết được tình huống của Thiên Nguyệt Tông.
Tam đại truyền thừa cùng công pháp trấn tông hiện nay đều nằm ở chủ mạch của Bạch Chân, Thiên Nguyệt Tông gần như chẳng có chút truyền thừa hạch tâm nào ở trong tay cả, nhiều lắm cũng chỉ là mấy bản tàn khuyết chắp nối là cùng.
Thông tin hắn thuộc Thiên Nguyệt Tông được truyền đi, ngoài ra còn hư hư thật thật sử dụng Thiên Nguyệt Thoái Phá nữa thì chi mạch nhất định sẽ có hành động.
Khương Hy không cần đợi những thế lực thù địch khác tìm đến mình, riêng mỗi chi mạch của Thiên Nguyệt Tông tự thân tìm đến hắn thôi cũng đủ phiền phức rồi.
Đương nhiên, tiền đề là chi mạch tìm ra được hắn trước khi bị hắn nắm thóp.
Lấy địa vị hiện tại của hắn, hắn gần như không thể tiếp cận được tầng cấp thông tin sâu hơn trên Đại Lục. Đơn cử như việc hắn muốn biết tình huống hiện tại của Thiên Nguyệt Tông như thế nào thì cũng không cách nào tiếp cận được.
Nhưng thôi, chờ đợi ngày đột phá Kim Đan cảnh xong liền đi mồi chài là đủ rồi.
. . .
Đó là chuyện thứ nhất, còn chuyện thứ hai cũng quan trọng không kém, đó chính là danh sách Thập Đại Thiên Kiêu.
Như mọi năm thì thời điểm này cũng nên công bố danh sách rồi nhưng năm nay lại khác chút bởi Quan Nhân Các không công bố Thập Đại Thiên Kiêu gồm những ai, chỉ có thông báo một tin về Đại Hội Tranh Tài thôi.
Không ai biết rõ nguyên nhân tại sao Quan Nhân Các không công bố luôn danh sách mà phải tổ chức Đại Hội Tranh Tài nhưng cá nhân Khương Hy lại hiểu rõ.
Lần tiếp nhập Thượng Dao Thiên Trì này hắn gây cản trở cho Quan Nhân Các quá nhiều, thậm chí còn triệt để vạch mặt với cả Thiên Đao Môn nữa.
Vì giao dịch với Thánh Mẫu, Khương Hy gần như đã khiến cho toàn bộ bạch bào nhân cùng Diệp Vân Hy không cách nào ghi chép được thêm thông tin, từ đó Quan Nhân Các cũng không nắm đủ cơ sở để đưa ra danh sách Thập Đại Thiên Kiêu.
Bất quá cũng không sao, vừa vặn thế lực này lại có đủ lý do để tổ chức Đại Hội Tranh Tài, tiện đường thu thêm được không biết bao nhiêu là lợi ích.
Đại Hội Tranh Tài này cũng không phải lần đầu được tổ chức, vốn dĩ nó luôn tồn tại trong suốt lịch sử của Huyền Đô Đại Lục.
Cứ mỗi ba mươi năm trôi qua, Quan Nhân Các sẽ lại tổ chức một Đại Hội Tranh Tài dành cho thế hệ trẻ của Huyền Đô Đại Lục. Mười người mạnh nhất tiến vào vòng trong cùng tự nhiên sẽ là Thập Đại Thiên Kiêu.
Cứ mười Đại Hội Tranh Tài trôi qua là Thượng Dao Thiên Trì lại mở. Bí cảnh này mở ra cũng có thể được xem là một Đại Hội Tranh Tài, chỉ khác là không có khán giả bên ngoài quan sát thôi.
Năm nay Quan Nhân Các không thể định ra được Thập Đại Thiên Kiêu nhờ vào Thượng Dao Thiên Trì thì tự nhiên thế lực này sẽ có kế hoạch khác để bù vào.
Theo thông tin được chiếu cáo thiên hạ thì Đại Hội Tranh Tài này sẽ diễn ra vào cuối năm nay, địa điểm tổ chức là thánh địa Nho Môn trong thiên hạ - Hạo Nhiên Thư Viện.
Nghe đến cái tên Thư Viện này, có đánh chết thì Khương Hy cũng không đi, đừng nói là Thư Viện, bất kể ở đâu hắn cũng nhất quyết không đi.
Đại Hội Tranh Tài trong mắt người khác là yến hội ba mươi năm một lần đối với người trẻ tuổi chứ với Khương Hy thì đây tuyệt đối là một cái bẫy rập.
Chỉ cần hắn bước một chân vào Thư Viện thôi thì sẽ có không ít đại năng nhìn chằm chằm vào đâu. Chưa kể Thư Viện là địa bàn của Phu Tử, Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ như hắn bước vào bên trong thể nào cũng sẽ khiến lão chú ý.
Đến lúc đó, trừ bỏ trốn sang thế giới bên kia thì hắn cũng không còn chỗ để chạy nữa. Đen đủi hơn thì có khi bị thế lực khác bắt được trước lúc Phu Tử đến nơi cũng nên, nhưng xác suất này rất thấp.
Đối với thực lực của Phu Tử, Khương Hy vẫn có niềm tin nhất định. Đây là một lão già cực kỳ, cực kỳ khó chơi. Không phải tầng cấp như Thương Nguyên chân nhân xuất hiện thì không ai chơi lại được lão già ham ăn ham uống này đâu.
Ngoài hai thông tin lớn đó ra thì cũng có một số thông tin ngoài lề khác, đơn cử như FwKtf việc mấy vị hoàng tử, công chúa của Tam Đại Hoàng Triều bị Dạ Ma ám sát dã man cũng được bàn luận không ít.
Thảm nhất có lẽ phải kể đến Đại Tinh Hoàng Triều, trong tình báo ghi chép lại thì thế lực này chỉ có nhóm người của thập ngũ hoàng tử là sống sót do đi lẻ thôi, còn lại đều chết mất xác.
Đương nhiên, người ngoài không hiểu rõ là do Khương Hy ra tay, chỉ có thể đổ lên đầu Dạ Ma thôi. Nhưng Khương Hy nghĩ hoàng thất Đại Tinh nhất định sẽ cân nhắc đến sự tồn tại của hắn.
Lưu Tam trước đó cũng đã truyền tin lại cho hắn, Hoàng Thành Đại Tinh bây giờ ở khắp nơi đều đang bàn luận về chuyện này, tất cả đều cho rằng Dạ Ma là hung thủ.
Bất quá Khương Hy suy nghĩ toàn vẹn hơn nhiều, Tinh Hoàng cũng không phải dạng người sẽ tin tưởng vào tin tức của Quan Nhân Các nhiều như thế.
Đặc thù của đế hoàng từ trước đến nay vẫn luôn là hoài nghi, hoài nghi cùng hoài nghi. Tinh Hoàng chắc chắn sẽ có cách nhìn nhận của riêng mình.
Khương Hy không biết Tinh Hoàng có nghĩ đến hắn không nhưng nếu có nghĩ thì cái chết của thập nhị cùng thập tứ hoàng tử chính là một thông báo của hắn.
Hắn là người có thù tất báo. Hắn thả thập ngũ hoàng tử đi cũng chính là đang cảnh báo cho Tinh Hoàng biết, nếu muốn có người kế vị thì tốt nhất đừng chọc đến hắn.
Người ngoài nếu biết chuyện nhất định sẽ cho rằng hắn bị điên rồi nhưng không, hắn rất tỉnh táo, Tinh Hoàng cũng rất tỉnh táo.
Đế hoàng vô tình, không nói chuyện tình cảm, chỉ nói chuyện lợi ích. Lợi ích không xung đột lẫn nhau thì chuyện gì cũng có thể nói được.
Khương Hy cần an tĩnh, Tinh Hoàng cần người kế vị. Đây chính là lợi ích bọn hắn muốn.
Bên cạnh đó, Lưu Tam cũng truyền lại một tin khá thú vị, đó là Thẩm gia đã động nộ rồi. Trong một chuyến Thượng Dao Thiên Trì vừa rồi, Thẩm gia tổn thất không ít đệ tử nhưng tổn thất nhất vẫn là Thẩm Thương song tinh.
Mất đi Thẩm Thương song tinh, Thẩm gia tự nhiên mất đi ‘quân cờ’ để chơi ván cờ của thế hệ này.
Khương Hy không quan tâm lắm chuyện Thẩm gia có động nộ hay không, hắn chỉ muốn biết thái độ của Thẩm Thanh Phong đối với chuyện này như thế nào thôi.
Thẩm Thanh Phong bây giờ là cây cột trụ chống trời của Thẩm gia, lão có thái độ như thế nào rất quan trọng.
Dưới góc nhìn của một người từng là lão tổ Nguyên Anh cảnh như Khương Hy thì việc Thẩm Thương song tinh mất đi cũng không đến mức khiến Thẩm gia sập đổ.
Thế hệ trẻ của thế lực như Thẩm gia có rất nhiều, thiên tài cũng không thiếu, chỉ là Thẩm gia có nguyện ý khai quật hay không thôi. Qua mấy chục năm, thiên tài một lần nữa vẫn sẽ được sinh ra, Thẩm gia không thể ngã được.
Chuyện khiến Khương Hy quan tâm nhất là bao giờ Thẩm Thanh Phong sẽ quyết định động thủ với Hiên Minh.
Suy cho cùng thì cả hai người đều có chung một nguồn huyết mạch, không thể nói không có chút xíu nào không liên quan được. Trừ phi cả hai bên chấp nhận cùng đoạn nhân quả với nhau thì mọi việc mới êm đẹp nhưng chuyện đó rất khó xảy ra nổi.
Thẩm Thanh Phong là người hiểu rõ Đại Địa chi thể biến thái đến bực nào, dù sao năm đó lão cũng từng bị Đại Địa chân nhân đánh cho không ngóc đầu lên nổi. Lão sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến Hiên Minh.
Đáng tiếc là hiện nay hệ thống tình báo của Nhân Võng không thể thẩm thấu sâu hơn vào Thẩm gia cùng Thư Viện được nên Khương Hy cũng không cách nào biết được động thái của Thẩm Thanh Phong.
Tu vi của lão quá cao, nếu hắn không đạt đến Nguyên Anh cảnh thì tạm thời không thế lấy nguồn tin từ trưởng lão Ngọc Diện được.
Nhưng thôi, chuyện gì đến thì sẽ đến, nếu chưa thể quản được thì tạm thời buông tay ra đã, chờ ngày sau lại tính tiếp.
Trừ bỏ những thông tin đó ra thì còn lại cũng chỉ là mấy tin vụn vặt không đáng chú ý khác thôi, Khương Hy cũng không để tâm quá nhiều.
Tiếp theo đó, hắn kiểm tra xem thử có nhiệm vụ nào của Dạ Ma cần phải đi thực hiện không. Bây giờ cũng đã sớm trôi qua nửa năm, số nhiệm vụ hắn làm trong năm đến tận bây giờ còn chưa quá một bàn tay, nếu cứ tiếp tục thế này thì đến cuối năm phải chịu phạt mất.
Khương Hy đang ở trong thân phận Tiêu Nguyên, là đệ tử nội môn nên có thể tùy tiện hạ sơn để ra ngoài được, chỉ cần thông báo trước một tiếng cho chấp sự thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Còn về việc cao tầng Cửu Tiêu Tông có đem việc hắn hạ sơn cùng có người bị Ám Bộ giết liên đới với nhau không thì chuyện đó nhất định sẽ không xảy ra.
Đầu tiên, đối với cao tầng, đây là chuyện nhỏ không đáng lưu ý, cũng không đáng để nghe.
Thứ hai, ngày nào tại tu chân giới chẳng có người chết, không chết vì thọ nguyên thì cũng chết vì tranh đấu, tư thù. Thậm chí tần suất của vế sau còn nhiều gấp bội so với vế trước.
Khương Hy lướt qua một dãy nhiệm vụ, xác nhận không có nhiệm vụ nào có tiền thưởng quá nổi bật liền tùy tiện chọn đại vài nhiệm vụ ở ngoài lãnh địa của Bạch Dương Sơn Mạch.
Sau đó hắn thu tấm ngọc bài lại rồi đặt lưng xuống giường đá.
Đã lâu không ngủ, cũng nên nghỉ ngơi một chút thôi.
. . .
. . .
PS: Cảm ơn bạn Trucchap đã Donate!
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!